Góc vườn hoang vắng - Trọng Văn
Tiễn một nàng dâu Sợi sầu bện tréo sợi vui Đính trên thiệp báo tin người sang ngang Mong nhà thoát cảnh lầm than Em tôi đành chọn xứ Hàn xa xôi! Khỏi cần cưới/hỏi lôi thôi Hồ sơ, thủ tục xong rồi chờ đi Phần vì ngại tiếng xầm xì Nàng từ dạo ấy, ít khi ra ngoài! Hôm lên phi cảng mưa bay Bà con cô bác vẫy tay tiễn chào Sân vườn thơm ngát hoa Cau Rụng thay xác pháo trắng màu buồn tênh… Có gã ở trọ nhà bên Nốc từng ngụm rượu cố quên cuộc tình! Trọng Văn - 20100508
Nhìn đời
Nhìn đời bằng đôi mắt
Toàn là điều không thật
Nhìn đời bằng con tim
Mất mát sẽ khó tìm
Nhìn đời bằng đôi má
Vui trong niềm dối trá
Nhìn đời bằng lông mi
Chỉ thấy những sinh ly
Nhìn đời qua cái miệng
Những tranh đua tai tiếng
Nhìn đời theo tấm lòng
Nhận lại chỉ mùa đông
Nhìn đời bằng đôi mông
Sẽ thấy toàn màu hồng.
cosiaus
==========
Cám ơn Đệ nhiều nha, hehe
Trích đoạn: so nang
Nhìn đời
Nhìn đời bằng đôi mắt
Toàn là điều không thật
Nhìn đời bằng con tim
Mất mát sẽ khó tìm
Nhìn đời bằng đôi má
Vui trong niềm dối trá
Nhìn đời bằng lông mi
Chỉ thấy những sinh ly
Nhìn đời qua cái miệng
Những tranh đua tai tiếng
Nhìn đời theo tấm lòng
Nhận lại chỉ mùa đông
Nhìn đời bằng đôi mông
Sẽ thấy toàn màu hồng.
cosiaus
==========
Cám ơn Đệ nhiều nha, hehe
Nhìn bằng mắt hổng tròng
Có thấy cũng như không
Nhìn bằng tim rỉ máu
Bởi tin lời nói láo
Nhìn hoài có khác chi?
Huynh nhìn mãi làm gì?
Tìm kiếng Em ơi thấy kiếng anh không? Đã kiếm trong tủ, trong phòng, trong xe Hổng lẽ lại bỏ sau hè? Vô lý, từ nãy giờ về chưa ra! Chắc chắn phải ở dưới nhà Lầu một, cầu tắm hay là cầu tiêu? Mình hơi thắc mắc một điều Mới dùng đọc báo hồi chiều tại đây! Nó chẳng có cánh mà bay Ngoài cưng thử hỏi còn ai dẹp nà? Cha kia đừng đổ thừa nha Cả buổi tui bận... xem ba phim Tàu Bộ ông nầy lẫn rồi sao? Cặp kiếng đang vắt trên đầu chứ đâu? Trọng Văn - 20100330
Thơ Tại sao Thơ phải là nàng? Chưa nghe ai gọi bằng thằng hay ông! Chắc nam thi sĩ nhiều hơn Nên họ gán ghép bóng hồng vào cơ! Trên thực tế, Thơ là mơ Là hoa, là mộng, là đò,là sông Là buồn/vui tận đáy lòng Là bao tư tưởng bềnh bồng nhẹ trôi... Rồi đơm nụ giữa dòng đời Nở ra xanh biếc gọi mời khách xem Có thể đẹp tựa cánh Sen Vươn lên từ vũng nước đen sình lầy Vẫn quân tử, vẫn thẳng ngay Vẫn khoe dáng ngọc, hương bay ngạt ngào Cũng có thể là lưỡi dao Hay lời xúi giục người vào hiểm nguy Tùy mục đích viết làm gì Dở, hay, tốt, xấu... chính vì chất thơ. Trọng Văn - 20100514
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.12.2010 23:13:10 bởi Viet duong nhan >
Đêm Thu Hoàng hôn xuống, khói sương buông Không gian trầm lắng phố buồn vào Thu Đồi gió hú, tiếng chó tru Trăng liềm mỏng dính gần như héo tàn! Đoạn đường ngắn, ánh đèn vàng Hơn chục hàng quán vắng tanh thấy rầu! Lão cố đạo, áo trùm đầu Đi lên, đi xuống khuất vào bóng đêm... Xòe tay đếm, 4-5 em Nhởn nhơ đón khách, ai thèm đi đâu! Người không xấu, dáng dấp cao Gặp mùa ế ẩm kéo lâu... ăn mày! Trọng Văn - 20100512
Ơ! Ai bảo Ơ! Ai bảo em là con gái Quá đẹp xinh người thấy phải mê? Nhưng mà thôi hổng có anh nhe Bà xã biết, tối về xé xác! Ơ! Ai bảo em có duyên thật Mở miệng cười trông rất dễ cưng Và nói chuyện hợp gu vô cùng Việc bí mật, nhớ đừng bật mí! Ơ! Ai bảo em có tình ý Dĩ nhiên không, chỉ giỡn tí thôi Vợ anh hay kể như rồi đời Vợt vài cú, tơi bời hoa lá! Trọng Văn - 20100505
Cà rốt & Con lừa Ở trên đời hiếm gặp ai quá tốt Và tự nhiên nhã ý giúp ta đâu Mà phần lớn thiên hạ lợi dụng nhau Đầy ham vọng càng mau bị sập bẫy Người không tham, không tranh giành coi vậy Sống cuộc đời thanh thản, bình an hơn Tuy nghèo, hèn nhưng họ được thong dong Khỏi vướng bận mãi trong vòng lẫn quẫn. Ai cũng biết, khi chết hoàn tay trắng Sao tánh tham cố tránh, lại càng tham? Rất nhiều thứ tự biết chẳng nên làm Rồi rốt cục vẫn đâm đầu vào đấy! Củ cà rốt, con lừa chỉ nhìn thấy Chả được ăn, treo đó… nó chạy theo Dẫu con đường đèo dốc tiếp tục leo Tới kiệt quệ mới biết mình bị gạt! Trọng Văn - 20100614
Tàu Siêu Tốc Nhà cầm quyền Việt Cộng bị ám ảnh Với ước mơ lưu dấu ấn của mình Những thành tựu vĩ đại (nghe phát kinh) Nên mù quáng, gần như là điên dại! Bao dự án đưa ra ai cũng thấy Toàn hoang đường chả thiết thực vào đâu Với số nợ con cháu mang ngập đầu Và lợi lộc chỉ vào tay thiểu số! Tàu siêu tốc Bắc-Nam trong số đó... Dân còn nghèo chưa có đủ cơm ăn Mà đảng ta xưa nay thích khoe khoang Thật đáng tởm, hay gì mà mơ ước? Nhưng hình như đã thỏa thuận từ trước Với Nhật rồi, chả biết chúng tính sao? Mời nhìn lại những kỷ lục hôm nào: Bánh, Chai, Tách... khổng lồ toàn rác rưởi! Trọng Văn - 20100624
Anh Trọng Văn ơi…. hởi Ngày xưa cái tuồi mười lăm Bây giờ em phải nhân năm rồi nè mười lăm cái tuổi đem khoe bảy lăm cái tuổi em che kín liền ra đường em vẫn còn duyên hai bên má đính bằng tiền đô la em kêu một tiếng khối cha chạy vô mà vác chổi chà cho em nói vậy để cho anh thèm chứ đâu có phải mòm mèm trầu vôi mà là son đỏ đôi môi núng na núng nính hai nồi chẳng hơn chân tay mười móng đều sơn dáng đi nhún nhảy theo đờn như ai anh ơi mua vé máy bay về đây mà định cái ngày cưới em cosiaus
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.06.2010 16:31:35 bởi so nang >
Bán đi, bán lại cái ngàn vàng Thường đại gia có nhu cầu khác lạ Lúc giao dịch lỗ lã (gặp vận đen) Họ tin rằng nếu muốn chuyển thành hên Cần giải quyết trinh tiết người con gái! Đấy nguồn gốc: chuyện bán đi bán lại Cái ngàn vàng của mấy ả mại dâm Cũng dễ thôi xưa nay lắm người làm (Dùng bông tẩm máu gà nhét vào ấy) Xong thủ diễn vai quê mùa, e ngại Như miệt vườn, miệt rẫy lên thành đô Vì hoàn cảnh nghèo túng đành sa cơ... (Ai cảm động nhào vô là dính rọ!) Đơn giản thế... chẳng thấy gì là khó Đĩ xuống cấp, sắp bỏ được tân trang Đem bán giá gấp mấy lần hàng sang Càng xấu, trẻ, quê mùa càng đắt khách! Trọng Văn - 20100422
Sống Sống cứ cho: hết gì mình có Chết trở về góc nhỏ riêng tư Phủ mộ phần lá đổ mùa Thu Ru giấc ngủ: Vi vu điệu gió... Đời nhiều lúc buồn/vui không rõ Bao đam mê cố bỏ thêm mê Ta ra đi, ta sẽ quay về Rất khác hoặc chưa hề thay đổi? Đêm vẫn tới dù không chờ đợi Nắng sẽ lên, chói lọi hơn xưa Nghĩ đủ rồi thì tức là vừa Cảm thấy thiếu nếu chưa toại ý. Bao hoài vọng cuối cùng lãng phí Muôn lọc lừa cũng chỉ mưu toan Chẳng thứ chi thập mĩ, thập toàn Càng cố chấp lại càng thất vọng. Trọng Văn - 20100602
Bất công! Giữa thắng cảnh du lịch của mủi Né Khách sạn như cung điện đã mọc lên Và bên cạnh không thiếu vắng những em Bé bỏ học, mưu sinh trên bãi cát! Hoa cỏ dại bên đường vẫn mộc mạc Và đám dân chất phát, nghèo mãi nghèo Chữ độc lập chưa xóa kiếp bọt bèo Khi công lý trong tay phường hám lợi Nơi quê tôi, cái nghèo là cái tội Người vươn lên vượt khỏi kiếp bần hàn Chính là người trở lại bóc lột dân Cố vơ vét giữ phần cho riêng họ! Vâng muôn đời khó đổi tư duy đó Thì hỏi sao tiến bộ với năm châu? Một đất nước tài nguyên khá dồi dào Dành riêng bọn cầm quyền chia nhau hưởng! Trọng Văn - 20100715
Chết Nếu không chết yểu, chết già Trước sau cũng chết, chẳng thà chết non Chết lúc trẻ chắc hay hơn Họa may khi ấy hãy còn người thương! Chuyện sống/chết lẽ bình thường Ván bài trời đặt, biết đường nào binh? Có kẻ chết bởi vì tình Có người chẳng ngại hy sinh mạng hèn Để đời sau được vươn lên Chứ vầy mãi cứ lênh đênh phận nghèo Sinh mạng so với bọt bèo Khác hay rất giống tùy theo cách nhìn. Nếu sợ sống để bị khinh Nhiều người chọn chết thấy mình oai phong Niết bàn: vô ngã, hư không Đi hay là ở cho lòng bình an? Trọng Văn - 20100312
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: