Góc vườn hoang vắng - Trọng Văn
Tiến sĩ VN Trước tới nay Việt Nam nhiều tiến sĩ Nhưng lấy làm lạ nhỉ? Nước nghèo xơ! Thuở xa xưa đa số thạo văn thơ… Được đào tạo, chủ yếu: phò vua chúa! Đám bây giờ chẳng biết giỏi gì nữa? Mà dân mình lại bữa đói, bữa no Cả rừng vàng, bạc biển phải giao cho Thầu ngoại quốc tự do vào khai thác! Trút hết tội trên đầu họ oan thật Những nhân tài giờ chẳng khác thất phu? Không trọng dụng thì bằng cấp tựa như Tờ giấy lộn chứ nào hơn, nào kém! Cứ mãi thế là điều đáng tiếc lắm! Mấy nghìn năm văn hiến thấm vào đâu? Chả giúp quê hương hùng mạnh, dân giàu Chúng ta có tự hào cũng vô nghĩa! Trọng Văn - 20091017
Bắc/Trung chị em ghẻ! Mừng Thăng Long 1000 năm già cỗi Bao công trình làm dối kịp phô trương Như hàng mả xinh đẹp chả bình thường Và trong ruột ra sao ai cũng rõ! Hồ Hoàn Kiếm lòe loẹt giăng đèn đỏ Chẳng khác chi nhà thổ của Trung Hoa 10 ngày hội rềnh rang khắp gần xa Vâng Hà Nội: gái già thích khoe mẽ! Còn miền Trung chắc là cô em ghẻ Tuy trẻ hơn, nhưng héo hắt nghèo nàn Trời không thương hành lũ lụt hằng năm Bao làng mạc nhấn chìm trong biển nước! Cha/mẹ Việt suốt đời tích lũy phước Chị Bắc phương sanh trước tước sạch rồi Để cô em đói, lạnh quá đơn côi Gánh chịu hết thiệt thòi, bị bỏ mặc! Trọng Văn - 20101113
Tương lai? Trong lứa tuổi cần đến trường học chữ Bao trẻ thơ tự tìm kế mưu sinh? Quê hương tôi nhiều năm sau chiến chinh Dân nghèo vẫn: nghèo, khổ vẫn: khổ! Và ngược lại thì thiểu số giàu có Giàu gấp trăm trọc phú ở xứ ngoài Khoảng chênh lệch nhìn vào sẽ thấy ngay Nó quá lớn, mỗi ngày càng một lớn! Bao người dân phải xuất khẩu lao động? Hay bán thân làm gái khắp 5 châu... Có điều chi đáng để đảng tự hào Khi đất nước bị Tàu dần xâm chiếm? Quê hương ta nhân tài chắc không hiếm Nhưng bởi vì bất mãn họ tìm quên Bằng buông thả trong rượu chè hằng đêm Mai đất nước về đâu? Xin thử đoán! Trọng Văn - 20101019
Cù nhầy Loay hoay tới tháng 12 Giáng Sinh chỉ cách đâu vài tuần thôi Thế là hết thập niên rồi Bản thân cũng vậy, vẫn đời tha hương Tất cả đều rất bình thường Tuổi chồng chất tuổi vấn vương chút sầu Thời gian vội vả qua mau Điểm thêm vài nét úa nhàu trên ta! Chẳng mơ gần, hết mộng xa Ờ thì cảm thấy mình già dặn hơn Ngòi bút lười viết chóng mòn Ý thơ ngao ngán chảy không suôn vần! Như bị tắc nghẽn, cắt ngang Nhìn lại chợt thoáng ngỡ ngàng vu vơ Thôi thì bỏ lửng đây cơ Cù nhầy than vãn bao giờ mới nguôi? Trọng Văn - 20101204
Ghé thăm góc vườn hoang vắng,
Khâm phục về thơ đắng chát đủ phần
Nói về cuộc sống thực chân
Khéo nhìn khía cạnh kết vần vào thơ.
Dịch vụ lạ! Bên quê nhà nhiều dịch vụ quái gở Như học thuê, thi thế, mướn người yêu Hoặc mối mai vợ nhỏ... và rất nhiều Kể không xiết biết bao điều khó nghĩ! Mấy thiếu gia ở đâu cũng sướng nhỉ Vì mảnh bằng đại học thích thì mua Chuyện học thêm, luyện thi kể như xưa Tiền có thể mua tiên huống gì điểm? Đám đại gia rủng rỉnh nhờ người kiếm Cưới hộ về vợ nhỏ xài tạm thôi Vài tháng sau, no đủ chán chê rồi Liền giả bộ chuyện cần bay về... Mỹ Xong mất biệt... nên nàng ngồi rầu rĩ Giấc mơ nào phút chốc vỡ tan hoang Kể như vừa đánh mất tí xuân xanh Cho dê chúa khoái tìm cảm giác mới! Quý tiểu thư ngày nay thì khỏi nói Mướn những chàng lịch lãm làm tình nhân Sáng, trưa, chiều đưa đón mình đi ăn Hay đến lớp để bạn bè lé mắt... Thành phần nghèo xã hội kiếm từng cắc Vật lộn tìm cơm áo rất khó khăn Nhưng dân giàu nhu cầu lạ gia tăng Sống hưởng thụ dễ dàng hơn vua chúa. Trọng Văn - 20101204
Quà cứu trợ! Quà cứu trợ đồng bào nạn lũ lụt Ai nỡ lòng ăn chận bỏ túi riêng? Đám tham quan mờ mắt bởi vì tiền Vừa thấy lợi hớt liền chẳng ngần ngại! Nếu cán bộ lớn/nhỏ đều như vậy Hỏi đồng bào, cô bác có còn tin? Thật xấu hổ cho dân tộc của mình Tuy độc lập vẫn thua thời bị trị! Thực dân Pháp, giặc Tàu hay Mỹ ngụy Chúng dám làm chuyện ấy chắc chắn ta Chống tới cùng, phanh phui… sáng tỏ ra Giờ sao lại chính quyền cố bưng bít? Cuộc điều tra kéo dài chả nhúc nhích Ờ quá nhiều xôi thịt ém miệng cơ! Dân miền Trung sống bữa đói, bữa no Cứ phó mặc địa phương tự giải quyết! Trọng Văn - 20101219
Giáng Sinh Thường thường tới dịp Giáng Sinh Nhà nhà đoàn tụ, gia đình ấm êm Mùa Xuân chờ chực trước thềm Không bao lâu nữa mừng thêm tuổi rồi! Ngược lại với kẻ đơn côi Chẳng chờ, chẳng đợi, chẳng mời… tháng năm Ngồi ôn kỉ niệm xa xăm Càng buồn, càng tủi… âm thầm lệ tuôn! Kiều bào cầu thực tha phương Gói ghém ráng gởi quê hương chút quà Bên ấy còn mẹ, còn cha, Còn em, còn chị, còn bà, còn anh… Trẻ con nghèo thiếu miếng ăn Cầu mong đoàn thể tế bần ghé cho Đồ chơi, bánh mứt nữa cơ Chứ bố/mẹ chúng chả lo được gì! Thời gian vùn vụt trôi đi Bộ mặt xã hội mấy khi đổi nhiều Noel: mùa của thương yêu Cuối niên tái diễn là điều đương nhiên. Trọng Văn - Noel 2010
Khuyến mãi Cuối năm khuyến mãi nỗi buồn Quý bà, quý mợ bơi xuồng, chèo ghe, Xách giỏ, đội thúng, lái xe... Tới đua nhau hốt đem về trử lên Để lúc chồng bỏ ngồi ên Tha hồ khóc lóc, rỉ rên đã đời Hàng chất lượng tốt chào mời Làng trên xóm dưới, người người đều mê Mua một tặng một liền nè Biếu thêm 2 nữa hỏi chê chỗ nào? Dì Tám, thím Chín... mau mau Lựa đi kẻo hết... thì sao? tiếc à? Năm tới vật giá chắc là Leo thang vùn vụt gấp 3, 4 lần Cày quần quật cũng thiếu ăn Lấy chi sắm vặt… nên cần chụp ngay Lâu lâu mới có một ngày Giảm giá khủng khiếp như vầy phải không? Mua nhiều tiết kiệm nhiều hơn Được vậy thiệt xứng bỏ công tranh giành. Trọng Văn - 20101212
HAPPY NEW YEAR Trọng Văn!
Năm mới đã đến rồi chúc em và gia đình mạnh khỏe hạnh phúc,công việc hanh thông thuận lợi !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.01.2011 02:55:12 bởi THƯƠNG GIANG >
Pháo hoa Sydney À Tết Tây năm nào chả lớn? Khu nhà Sò hừng sớm đã đông Người chen chúc chờ coi pháo bông Đứng chịu trận… suốt ngày phơi nắng Còn tàu bè neo chật hải cảng Đủ sắc dân: đỏ, trắng, vàng, đen Vài chục nghìn dân/khách bu xem (Cùng ngửi khói lưu huỳnh ngạt thở!) Đợt một (hăm mốt giờ) hơi nhỏ Kể như là hâm nóng sơ sơ Đợt nhì vào đúng lúc 0 giờ Phải công nhận vô cùng lộng lẫy Sydney vậy chịu chơi lắm đấy Đốt mỗi lần 5-6 triêu đô Ờ cũng toàn từ tiền thuế cơ Tha hồ bắn đẹp trông lé mắt! Trọng Văn - 20110101
Hạ Sao không phải là Thu trời im ắng Cho lá vàng bàng bạc gió đong đưa Cho vầng trăng soi bóng sông thầm lặng Cho em về ôn lại kỉ niệm xưa. Sao không phải là Đông trời buốt giá Cho giăng đầy tuyết trắng khắp không gian Cho lòng anh cảm thấy ôi buồn lạ Cho mộng mơ nhen nhúm phút hoang tàn! Sao không phải là Xuân trời rất đẹp Cho Mai, Đào nở thắm lối ta qua Cho yêu đương gõ cửa lòng đóng khép Cho chúng mình ôm hát khúc tình ca. Lại là Hạ khô cháy rồi cưng ạ Chẳng còn gì xứng cả để trao nhau Chẳng cùng đường thôi chào bye bye nhá Chẳng đáng chi cho ngấn lệ ứa trào! Trọng Văn - 20110111
Ve sầu 4 giờ sáng đã rùm beng, inh ỏi Lũ ve sầu chỉ giỏi rên triền miên Theo kiểu nầy sớm muộn mình cũng điên Ờ công nhận nó phiền tới kinh khủng Những ngày Hạ cả dòng họ nhà chúng Cứ kêu la chẳng nghỉ tới nửa đêm Ngủ bịt tai, trùm kín mấy lớp mền Vẫn nghe đấy và nóng ơi là nóng! Để bắt hết chiên/rang/xào... vài món Như: cào cào, châu chấu... bên Phi Châu Nhưng thú thật thấy mặt mũi nó đâu Thôi đành chịu, càu nhàu cho đỡ bực! Vài tuần trước hơi đỡ đỡ một chút Nhờ gió mưa, trời lạnh được mấy hôm Bị chết bớt hay bịnh nên ít ồn Nay tiếp tục tựa cực hình, tra tấn! Trọng Văn - 20110112
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.01.2011 09:20:30 bởi trongvan >
Lụt Queensland Úc thường hạn hán triền miên Bây chừ dở chứng tới phiên lụt nè Liên tiếp mưa, bão dầm dề Đê, đập, sông nước tràn trề mênh mang Thành ra cả mấy ngàn dân Di tản, ở ké thân nhân bạn bè Chục tỉnh như bể bốn bề Vài người chắc chết bởi xe bị chìm Hình ảnh đau nhói con tim Nạn nhân, thân xác chưa tìm được cơ! Nhìn Queensland thấy lo lo Mùa màng lắm chỗ bây giờ thất thu Rau/quả... lên giá vù vù Thiệt hại kinh tế kể như lớn à! Cầu mong tai họa sớm qua Chứ vầy cũng tội cho bà con ghê! Trọng Văn - 20110113
Ông đồ (non) Vong hồn Xuân xưa/cũ Bám theo bóng ông đồ Trở về từ quá khứ Xao động góc trời thơ… Cuối năm Mai chưa nở Mà mấy cụ đồ non Trải chiếu ngồi đây đó Khắp nẻo phố SàiGòn! Phô bày bán thư pháp Như phượng múa rồng bay Có chữ Việt, chữ nhập Ai đọc được khen hay! Cũng áo dài khăn đóng Cũng giấy đỏ, mực Tàu Anh đồ tràn nhựa sống Trông hấp dẫn gì đâu! Gây thị hiếu quần chúng… Giữa chốn đông người qua Đạo cụ thi thoảng đứng Tạo dáng bên quý bà… Nhờ vào mỗi dịp Tết Kiếm chút đỉnh tiền tiêu Vung tay thảo dăm nét Công sức tốn chẳng nhiều. Cảnh tượng rất bắt mắt Nhờ bộ mả sinh viên Bao cô nàng khảo sát Chọn xem cậu nào hiền… Tấp vô chụp hình ké Xong nỡ lòng đi sao? Ủng hộ vài chữ vẽ Hứa về lồng kiếng sau! Thầy đồ tái xuất hiện Như một mốt thời trang Người chọn tranh, chọn liễn Biếu nhau ấy mà sang. Trọng Văn - 20110108
Gấu bị lấy mật Những con gấu nhốt chặt trong lồng sắt Chờ mỗi ngày bị rút lấy mật xanh Chúng đau đớn rên la, tuôn nước mắt Mà con người nào có chút lòng nhân! Vâng xưa nay mật gấu: dược liệu quý Tại Á Châu vài nước vẫn còn dùng Chữa bịnh thận, hạ nhiệt và bệnh trĩ Công hiệu như thảo mộc khác nói chung! Để lấy mật hồi xưa gấu bị giết Nhưng bây giờ giữ sống rút quanh năm Một cực hình thê thảm hơn là chết Bởi nhân loài hiểm ác quá tham lam! Khi giá trị đồng tiền là trên hết Thì an sinh cầm thú có đáng gì? Cứ mặc tình nhìn thấy chúng gào thét Chủ tươi cười thu hốt bạc đều chi. Trọng Văn - 20101212
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: