Góc vườn hoang vắng - Trọng Văn
Trút gánh nặng Trút gánh nặng để thấy người thanh thản Thì đêm về được ngủ thẳng giấc hơn Làm cho lắm cái ví hãy rỗng không Thà lai rai: cháo lòng, hủ tiếu, bún, Cơm, phở, mì… tà tà ăn no bụng Lo nghĩ nhiều: vô dụng, bổ ích chi? Càng mau già, chẳng giải quyết được gì Khi ngày tháng mãi ra đi chẳng đợi! Bữa nào đó, nửa đêm Phật/Chúa gọi Vội vàng theo chẳng kịp nói chia tay Nắng vẫn lên và vẫn có ngày mai Chỉ vắng bóng ta đây: đâu đáng kể! Trọng Văn - 20110622
Ngày tận thế: 21/12/2012
Tin đồn đãi rùm beng: sắp tận thế Tháng 12 năm tới đó nghen em Của cải đâu đem ra tổng kết xem Được chút đỉnh chia đều xài cho hết Tới chừng ấy già trẻ gì cũng chết Nhằm đúng ngày hăm mốt: tốt hay không? Phải đầu tuần thì có lẽ thích hơn Chứ thứ Sáu (cày xong) ngỏm hơi uổng! Mới lảnh lương bữa trước hỏi ai muốn Bị Chúa kêu, phải cuốn gói chạy theo Tiền mồ hôi đối với đám dân nghèo Tuy chỉ ít tí teo: bỏ cũng tiếc! Chuyện thiên cơ, cha nội nào đoán biết? Xạo quá trời, quá đất, xạo chán chê… Đám nhà báo nói láo vừa thôi nhe! Ai khùng lắm mới nghe lời họ viết!
Trọng Văn - 20110603
Uống cho quên Dzô đi anh để quên buồn, quên khổ Ly rượu nầy cố uống cho quê cha Đang bị Tàu lũ lượt kéo quân qua Chiếm đóng hết thế là xong nước Việt! Không thêm bớt tất cả toàn lời thiệt Dân của mình đều biết thế thì sao? Nè nhìn coi thử có một người nào Dám hó hé? Công an nó bắt nhốt! Trên biển Đông, Trung Cộng đã đường đột Bắt dân mình, phải chuộc mới thả ra Lãng xẹt nghen! Chẳng khác cướp vô nhà Chủ còn nói: “Đại ca thích cứ lấy!” Kỳ lạ vậy, xưa nay chưa từng thấy! Hỏi đồng bào bên ấy tức cành hông Thà xỉn say quên hết vẫn tốt hơn Chứ nghĩ tới, đau tim rồi hộc máu!
Trọng Văn - 20110706
Cảnh giác bọn cướp
Thuyền tìm dầu của mình thuê từ Pháp Bị côn đồ chặt cáp trông tỉnh bơ Trên lảnh hải Việt Nam chỉ cách bờ Trăm mười sáu hải lý nghe lãng xẹt! Tụi Bắc Phương: lộng hành tới hết biết Còn nói ngang, nói ngược... tức cành hông! Chuyện như vầy bỏ qua được hay không? Hỏi bộ trưởng quốc phòng chui đâu mất Sao chưa dám đương đầu với bọn giặc Ngồi đợi chờ tới nước mất nhà tan Đến chừng ấy tha hồ mà hưởng nhàn Thật xấu hổ toàn là thứ vô dụng! Phát ngôn viên nhà nước nói rất đúng Mình yêu cầu Trung Cộng dừng tay ngay Việc vi phạm chủ quyền như thế nầy Phải chấm dứt, bồi thường sao hợp lý... Khoan bàn tính công trình: Cung hữu nghị Mục đích Tàu chỉ thôn tính Việt Nam Lợi vụn vặt cô bác đừng có ham Cần cảnh giác, chớ lầm tin lũ cướp!
Trọng Văn - 20110707 Một mặt Trung Cộng tài trợ 200 triệu nhân dân tệ cho Hà Nội trong dự án xây dựng “Cung hữu nghị Việt – Trung”, mặt khác chúng tiếp tục quấy nhiễu, bắt bớ ngư dân VN cũng như chặt cáp của chiếc tàu Bình Minh 2 và tàu Viking II trong tháng 6 vừa qua ngay trên lảnh hải của mình, rõ ràng đây là một hành động xâm lược trắng trợn!
Bá chủ toàn cầu Mộng bá chủ toàn cầu hãy còn đó Nên hiện giờ tụi nó chỉ thực thi Và tiếp tục hoàn tất hết những gì Cha ông chúng hồi xưa chưa làm được! Thử nhìn lại khoảng 10 năm về trước Trung Cộng thua tụi Mỹ biết bao xa Trong âm thầm cố xây dựng dần dà Nay lộ diện đã qua mặt tất cả! Mới gần đây bà con lấy làm lạ Hỏi tại sao thành phẩm của China Giá rẻ hơn nguyên/vật liệu nữa nha Đấy: cạm bẫy, đặt ra... tiêu diệt sạch: Công/kỹ nghệ của bao nhiêu nước khác Giờ mọi người sáng mắt trễ rồi nghen! Ai không sớm thức tỉnh và vùng lên Cứ ngồi đó chờ phiên bị xỏ mũi. Trọng Văn - 20110707
Cuối tuần trời mưa Điệu nầy có lẽ cuối tuần Sẽ mưa nữa đấy, chán gần chết luôn! Mùa Đông lạnh lẽo đã buồn Lại không chút nắng thảm thương vô cùng! Thời tiết khắc nghiệt lạ lùng Chịu đựng hết nổi, muốn khùng thiệt nghen Bầu trời tối nghịt, tối đen Ban ngày mà giống ban đêm đây nà! Giam mình mấy bữa trong nhà Thơ thẩn cũng chẳng nặn ra 1 vần Thôi đi ngủ sớm chắc ăn Chuyện mai, mai tính biết làm sao hơn? Trọng Văn - 20110715
Vụ tàn sát tại Norway Trên xứ sở an bình nhất thế giới Mới có cuộc tàn sát khủng khiếp luôn Và mục tiêu chẳng phải dân tầm thường Mà: thủ lảnh tương lai của đất nước Không người nào đủ sức tưởng tượng được Chuyện xảy ra ngay tại đất Na Uy Chả ai biết chính xác nguyên nhân gì Tên Breivik hận thù đảng Lao Động! Số nạn nhân tính ra cũng khá bộn Khoảng cả trăm chứ hổng ít đâu nghen Đấy: tin tức sáng/chiều đang rùm beng Chắc dính líu ít/nhiều tới kỳ thị! 2 năm nay hắn đã chuẩn bị kỹ Tích trữ lên phân bón để chế bom (Vì nông dân có thể mua dễ òm) Dùng cài đặt nổ tung vài cao ốc... Bước kế tiếp hắn nhắm vào lũ nhóc Đang cắm trại trên đảo Utoya Cho thiếu niên (mộng làm chính trị gia) Tha hồ bắn chết tươi như rơm rạ... 90 phút xả đạn chơi quá đã Thế là xong hả dạ lắm rồi cơ Và cuối cùng hắn ta sẵn sàng chờ Được phỏng vấn, ngồi tù... đợi xét xử! Ờ coi bộ hắn ghét Hồi giáo dữ! Nên thẳng thừng hạ thủ chả nương tay Chỉ 1 mình giết hại nhiều cỡ vầy Đoạt kỷ lục xưa nay chưa từng thấy. Trọng Văn - 20110725 4.50pm chiều ngày thứ Bảy 23/07/2011 gã nông dân tên: Anders Behring Breivik đã cho nổ tung một số cao ốc chính phủ Na Uy (từ bom hắn tự chế biến bằng phân bón). Kế tiếp hắn tới thẳng đảo Utoya và xả súng bắn vào đám thiếu niên (chính trị gia tương lại của Norway) đang tụ họp cắm trại tại đó! Đây là vụ tàn sát khủng khiếp nhất từ xưa tới nay đối với đất nước hiền hòa (ít án mạng nhất thế giới) nầy!
Trước kia hiếm ai biết tới Norway vì đó là 1 nước nghèo, lạc hậu, người dân không đủ khả năng (tài chánh) để đi nước ngoài du lịch và chả người ngoại quốc nào thèm tới đó! Mãi đến 1960 khi nguồn tài nguyên dầu hỏa được phát hiện tại đó, Na uy trở nên giàu có và cuộc sống của người dân được cải thiện vượt bậc, ngày nay phải nói trên đất nước Na Uy không một ai bị xem là nghèo.
Có lẽ từ khi Na Uy mở cửa đón nhận di dân (đa số gốc hồi giáo) thì sự kỳ thị tôn giáo cũng bắt đầu ngấm ngầm phát sanh! Rất tiếc nạn khủng bố lần nầy do một người da trắng, mắt xanh, tóc vàng gây ra chứ không phải là 1 tên hồi giáo cuồng tín Trung Đông!
Người nhà với nhau Xưa nay cán bộ công an Chỉ giỏi ăn hiếp người dân hiền hòa Có mắt chẳng khác mù lòa Không phân phải, quấy mới là bậy nha! Hiện thời tình trạng nước nhà Trước bao nguy biến gần/xa đều tường Tại sao mật vụ vẫn luôn Bám sát theo dõi người thường mà chi? Gián điệp Trung Cộng thiếu gì Đang trên nước Việt, chúng đi đầy đường Giả dạng làm những lái buôn, Nhân viên mậu dịch, ngoại thương, chủ thầu… Đừng nói tại bọn nó giàu Thừa thãi tiền bạc trám vào miệng nghen Hay có mệnh lệnh cấp trên (Toàn thuộc một lũ đứng bên phe Tàu) Cô bác cần thức tỉnh mau Đoàn kết, bảo vệ đồng bào của ta Rõ ràng: dễ quyết định mà Bà con ruột thịt người nhà với nhau! Trọng Văn - 20110724
Nghĩa địa An Bằng Tại làng chài: An Bằng nghèo xơ xác Có một thời cô bác dìu dắt nhau Đi ăn mày khắp tứ xứ thì sao? Giờ nhìn lại, mèn ôi thiệt là khác! Bao lăng tẩm mọc lên trên cồn cát Trông huy hoàng, lộng lẫy tựa cung vua Ít ai biết chủ nhân nó hồi xưa Từng lê lết khất thực ngoài lề phố? Dân cư sống nơi nầy vẫn khốn khó Thiếu thốn từ cái mặc tới miếng ăn Đất sinh sống bị thu hẹp dần dần Bởi nhường chỗ cho mộ phần tráng lệ! Và mấy dẫy biệt thự độ sộ nhé Do Việt kiều xây đó, bỏ trống thôi! Chỉ thi thoảng trong năm rảnh về chơi Sẵn tu bổ, phô trương thành phố chết! Xét cho cùng, ai ai cũng thừa biết Họ vịn vào chữ hiếu để khoe khoang (Mình thay da, đổi thịt thành giàu sang Cố che đậy mặc cảm gốc bần khổ!) Trọng Văn - 20110802 Ngày nay rất nhiều người biết tới An Bằng (xã Vinh An, huyện Phú Vang, Thừa Thiên Huế) như một thành phố ma xa hoa nhất Việt Nam với vô số lăng tẩm lộng lẩy hơn cả của vua chúa triều Nguyễn! Trong khi nơi ấy chỉ là làng chài nghèo xơ xác mà một thời bà con cô bác phải dìu dắt nhau đi tứ xứ để ăn mày! Vì cùng đường đa số đã vượt biên trốn ra hải ngoại. Giờ đây những Việt kiều được thay da, đổi thịt... họ trở về xây dựng lại mồ mả cho tổ tiên để báo hiếu đồng thời phô trương sự giàu sang của mình! Thậm chí nhiều người xây biệt thự (để khi rảnh về chơi có chỗ ở) quanh năm bỏ trống! Mặt khác: dân nghèo địa phương vẫn thiếu thốn từ miếng ăn tới cái mặc và trẻ con thất học lam lũ!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.08.2011 10:56:37 bởi trongvan >
Hương hoa Sữa Hương hoa Sữa của mùa Thu Hà Nội Đi vào: văn/thơ/nhạc Việt Nam ta Bao tác phẩm nổi tiếng từng ngợi ca Làm cô bác gần/xa hằng mơ ước... Sau chiến tranh loài cây nầy lần lượt Được gieo trồng tại vài chỗ trong Nam Như: Tam Kỳ, Đà Nẵng và Hội An Trà Vinh nữa.... người người chợt vỡ mộng! Giờ bàn dân thiên hạ tức chửi đổng: “Mẹ kiếp bây, đồ khốn... phét một cây Mùi nồng nặc, nhức óc cỡ như vầy Mà khen tụng, tổ cha lũ láo toét!” Có trải nghiệm (bị lừa) mới hiểu biết Nhạc, văn, thơ chỉ viết để nghe chơi Dại dột tin? Bán lúa giống cho rồi Đừng than thở đất/giời chi thêm mệt! Trọng Văn - 20110812
Hương hoa Sữa Hương hoa Sữa của mùa Thu Hà Nội Đi vào: văn/thơ/nhạc Việt Nam ta Bao tác phẩm nổi tiếng từng ngợi ca Làm cô bác gần/xa hằng mơ ước... Sau chiến tranh loài cây nầy lần lượt Được gieo trồng tại vài chỗ trong Nam Như: Tam Kỳ, Đà Nẵng và Hội An Trà Vinh nữa.... người người chợt vỡ mộng! Giờ bàn dân thiên hạ tức chửi đổng: “Mẹ kiếp bây, đồ khốn... phét một cây Mùi nồng nặc, nhức óc cỡ như vầy Mà khen tụng, tổ cha lũ láo toét!” Có trải nghiệm (bị lừa) mới hiểu biết Nhạc, văn, thơ chỉ viết để nghe chơi Dại dột tin? Bán lúa giống cho rồi Đừng than thở đất/giời chi thêm mệt! Trọng Văn - 20110812
Mua/bán với Tầu Bọn ba tầu chế biến hàng độc hại Ai dám xài rước lấy họa ung thư Dân nội địa không rớ nên thặng dư Chúng tìm cách tống ra các nước khác! Coi Việt Nam dưới chân như đống rác Cửa khẩu giờ mở cửa: vứt qua thôi Tuy biết rằng của rẻ là của ôi Nhưng nhiều kẻ hám lời vẫn mua/bán Trong khi đó lái buôn nó xuống tận Các thôn làng hẻo lánh khắp quê ta Để thu mua: rau, quả, heo, vịt, gà, Trứng, tôm, cá, lâm sản cùng thảo dược… Trả giá cao và sẵn sàng chung trước Dân hiền lành thấy được chịu bán ngay (Với trình độ thấp kém họ đâu hay Tiếp tục thế có ngày mình diệt chủng!) Chính quyền của Cộng Sản quá vô dụng! Hay ngu đần chẳng phân biệt đúng/sai Chưa can thiệp ngăn chận tình trạng nầy Hoặc nhắm mắt, tiếp tay cùng Trung Quốc? Trọng Văn - 20110728
Vu vơ Đến rồi đi theo 2 mùa mưa nắng Cho nỗi buồn trống vắng chợt đầy/vơi Giữa phố đông, bao kẻ thấy đơn côi? Thời gian hỡi ngừng trôi, chờ tôi với! Tháng ngày vui đã ra đi rất vội Giờ chỉ còn bóng tối phủ miên man Làm vần thơ héo hắt dần úa tàn Dòng tư tưởng hòa tan cùng bọt biển... Hòn đá cuội lặng yên không lên tiếng Con suối nào lười biếng lượn quanh co Từ giả cành cằn cỗi: chiếc lá khô Theo làn gió là đà rơi về cội... Cố gạn lọc chân thật từ gian dối Để bây chừ mệt mỏi chán chường hơn Nếu chào thua, buông thả... thế là xong Nhưng vướng bận, trong lòng không thán phục Một kiếp người thăng trầm bao vinh nhục Rồi cuối cùng ngã gục vẫn trắng tay Thế gian nầy chẳng sở hửu riêng ai Khi ông Tạo an bày đâu vào đấy! Trọng Văn - 20110722
Vô ích Con chim Quốc đêm qua: bể họng... chết! Xác nằm chờ: ruồi, nhặng, kiến... bâu tha Cả cuộc đời gắng thống thiết kêu ca Mà kết quả thực ra chả gì khác! Quá lãng phí, nghĩ tới thấy buồn thật! Và bao người chắc chắn cũng vậy thôi Càng đấu tranh càng tổn sức hao hơi Khi xã hội hiện thời thối vẫn thối! Đến khi nao bọn xấu sợ tội lỗi Ngưng hết làm, tới đó mới đổi thay Chứ giờ đây quyền lực nằm trong tay Bọn trọc phú với biệt tài tham nhũng Thì thử hỏi, ai động chạm được chúng? Cải tổ gì, tất cả toàn xạo ke Lo củng cố địa vị trước nhất nè Mặc kệ đám dân nghèo mãi khốn khổ! Trọng Văn - 20110901
Trích đoạn: trongvan
Vô ích
Con chim Quốc đêm qua: bể họng... chết!
Xác nằm chờ: ruồi, nhặng, kiến... bâu tha
Cả cuộc đời gắng thống thiết kêu ca
Mà kết quả thực ra chả gì khác!
Quá lãng phí, nghĩ tới thấy buồn thật!
Và bao người chắc chắn cũng vậy thôi
Càng đấu tranh càng tổn sức hao hơi
Khi xã hội hiện thời thối vẫn thối!
Đến khi nao bọn xấu sợ tội lỗi
Ngưng hết làm, tới đó mới đổi thay
Chứ giờ đây quyền lực nằm trong tay
Bọn trọc phú với biệt tài tham nhũng
Thì thử hỏi, ai động chạm được chúng?
Cải tổ gì, tất cả toàn xạo ke
Lo củng cố địa vị trước nhất nè
Mặc kệ đám dân nghèo mãi khốn khổ!
Trọng Văn - 20110901
Đường Đi Không Đến
Ta bị dẫn trên con đường đi không đến
Khuất dần trong ngõ hẻm tối tăm
Hơn sáu mươi năm rồi chờ đợi nữa - bao năm?
Càng lùi lại cả lương tâm đạo đức
Một chủ nghĩa cả thế gian bỏ vứt
Người dẫn đường cứ một mựt tôn thờ
Con đường đi, diểm đến thật mơ hồ
Vì lợi quyền cứ đểm tô màu sặc sỡ
Những bước chân dập dồn theo hơi thở
Mà nghe như nứt nỡ triệu oan hồn
Ngày qua ngày bình minh lại hoàng hôn
ta phải bước theo lối mòn chủ nghĩa
Nghinh Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.09.2011 23:11:36 bởi nghinhnguyen >