Góc vườn hoang vắng - Trọng Văn
Thay đổi trang: << < 495051 > >> | Trang 50 của 59 trang, bài viết từ 736 đến 750 trên tổng số 873 bài trong đề mục
trongvan 08.06.2012 14:13:54 (permalink)
0
Trâu già khoái gặm cỏ non

Trâu già thích gặm cỏ non
Việt kiều quá đát hãy còn rất sung
Về nước kiếm gái tuổi chừng
Cháu nội, cháu ngoại để cùng du dương

 
Vung văng, vung vẽ ngoài đường
Chả biết xấu hổ, chán chường thiệt nghen!
Thấy riết cô bác cũng quen
Biết rằng mấy cụ sắp lên bàn thờ

 
Nên vui được, cứ vui cơ
Nhỡ mai xụi liệt nằm chờ qui tiên
Bây giờ rủng rỉnh túi tiền
Ráng chơi cho đã, đương nhiên vậy rồi!

Trọng Văn - 20120602
trongvan 15.06.2012 14:44:45 (permalink)
0
Đi câu
 

Đi câu vớt được cái bầu
Bầu ai chả biết, rượu sao gớm òm
Lúc mở nắp ngửi cũng thơm
Uống thử: cay, đắng... hổng ngon chút nào!
 
Thả lưới chừng nửa tiếng sau
Cá đâu chưa thấy, dính vào túi thơ
Mèn ơi toàn loại vu vơ
Thất tình, than thở... đọc vô dội liền!

 
Thi sĩ nầy thuộc hạng điên
Hắn đang chán sống làm phiền bà con
Giời ôi nếu đã nhảy sông
Tự tử chắc xác không xa chỗ nầy

 
Thu dọn đồ đạc dông ngay
Chứ gặp thằng chổng nữa đây chết mồ
Vừa chạy vừa vái nam mô
Giời/Phật phù hộ, dùm cho con nà!

Trọng Văn - 20120520
nghinhnguyen 21.06.2012 07:56:35 (permalink)
0
Mến chào Trọng Văn




Hãy thương
những vần thơ !

Hãy thương lấy những vần thơ
Phải luôn cẩn trọng nhả tơ dệt vần
Hãy thương thơ như thương thân
Vì từ sâu thẳm tâm hồn phát ra
Lời thơ như những đóa hoa
Dẫu là hoa dại mọc ra ngoài đồng
Tình yêu vũ trụ mênh mông
Trải lòng giao cảm non sông đất trời
Ngợi ca Tạo Hóa tuyệt vời
Đã ban cho cả đất trời nên thơ
Nghĩa ân cảm nhận vô bờ
Tô thêm sắc thắm tình thơ tình người
Hòa vui với những niềm vui
Động lòng trắc ẩn khi đời khổ đau
Bức tranh thơ muôn sắc màu
Với bao cảnh sắc ẩn sau tự tình
Gieo vào lòng cả nhân sinh
Tình yêu toàn bích như vầng trăng trong.

Nghinh Nguyên
trongvan 22.06.2012 17:29:25 (permalink)
0

Trích đoạn: nghinhnguyen

Mến chào Trọng Văn

Hãy thương
những vần thơ !

Hãy thương lấy những vần thơ
Phải luôn cẩn trọng nhả tơ dệt vần
Hãy thương thơ như thương thân
Vì từ sâu thẳm tâm hồn phát ra
Lời thơ như những đóa hoa
Dẫu là hoa dại mọc ra ngoài đồng
Tình yêu vũ trụ mênh mông
Trải lòng giao cảm non sông đất trời
Ngợi ca Tạo Hóa tuyệt vời
Đã ban cho cả đất trời nên thơ
Nghĩa ân cảm nhận vô bờ
Tô thêm sắc thắm tình thơ tình người
Hòa vui với những niềm vui
Động lòng trắc ẩn khi đời khổ đau
Bức tranh thơ muôn sắc màu
Với bao cảnh sắc ẩn sau tự tình
Gieo vào lòng cả nhân sinh
Tình yêu toàn bích như vầng trăng trong.

Nghinh Nguyên

 
Cám ơn huynh Nghinh Nguyên đã ghé thăm
 
Vâng hoa/cỏ có muôn loài, triệu loại
Được gieo trồng, cấy, ghép, tháp... lung tung
Để vào Xuân đua nhau nở tưng bừng
Cho bà con, cô bác cùng thưởng thức
 
Nhưng đôi lúc hoa cũng gây phiền phức
Cho những người dị ứng với phấn/hương
Nên cằn nhằn, cẳn nhẳn là chuyện thường
Có chi lạ, hơi đâu huynh để ý!
 
Và Văn/Thơ thực ra cũng thế nhỉ?
 

trongvan 22.06.2012 17:30:46 (permalink)
0
Đạo đức hả

Đạo đức giả thì cũng là đạo đức
Chỉ thiếu phần chân thật (bên trong) thôi
Thử nhìn quanh để nhận ra bao người
Thuộc hạng ấy được bà con thán phục

 
Chúng thoải mái phây phây chả thấy nhục
Còn dạy đời, lên giọng rất ta đây
Ai dám bảo trong đó có gì sai
Đời là thế, muộn phiền chi cho mệt!

 
Một mai chết, tất cả đều chấm hết
Ta trở về cát bụi về hư vô
Không thiên đàng, không địa ngục đâu cơ
Đừng nghĩ ngợi xa vời lại tổn sức!

 
Trong cuộc sống, hãy ráng tìm hạnh phúc
Cố gắng sao gìn giữ nó dài lâu
Chuyện thiện hạ đừng để ý: nhức đầu
Chả bổ ích, nhỡ đau bệnh: khổ đấy!


Trọng Văn - 20120621
nghinhnguyen 23.06.2012 22:12:42 (permalink)
0


XEM TUỒNG

Kép đàu cùng với mão râu
Dựng nên một mớ công hầu tướng khanh
Lòe đời qua chút hư danh
Khoát lên mão áo là thành vua quan
Sân tuồng khua múa râm rang
Đúng sai tiếng trống tiếng đàn lấp tai
Tấn tuồng kim cổ bi hài
Cũng phường gian nịnh ra oai loạn đời
Tuồng xưa từng lớp từng hồi
Tuông nay thì cũng lừa đời trắng đen
Sắm vai đâu phải cấp bằng
Loạn thần tặc tử nhố nhăn tranh giành
Sân tuồng trắng đỏ vàng xanh
Những tên xua nịnh giả thành minh quân
Chức quyền danh lợi chia phần
Chẳng cần biết bọn khán dân mong gì
Xem tuồng từng lớp hài bi
Những điều hư cấu chờ khi hạ màn.

Nghinh Nguyên
trongvan 29.06.2012 18:57:25 (permalink)
0
Tuồng đời tiếp diễn người coi
Trắng/đen, tốt/xấu thế rồi ra sao?
Cơ hồ giữa giấc chiêm bao
Ghét/thương, yêu/hận... thứ nào thực/hư?
 
Thế gian tựa chốn lao tù
Hay thiên đàng của chóp bu lắm tiền?
Khác biệt là lẽ đương nhiên
Niềm vui hòa lẫn muộn phiền triền miên...
 

trongvan 29.06.2012 19:08:15 (permalink)
0

Có cầu thì có cung

Đồng lương công chức 10 năm
Thua xa người đẹp bán dâm 3 ngày
Đâu cần có học, có tài
Chỉ nhờ vóc dáng, chân dài khỏe ru

 
Đứa ngu bị bắt ngồi tù
Đám khôn (đút lót) sống như bà hoàng
Móc nối, liên hệ với quan,
Đại gia gốc bự thì càng vững hơn

 
Mại dâm cấm cũng bằng không
Nơi nơi đều có khỏi hòng dẹp nha
Bởi nhu cầu lớn quá mà
Nếu hợp thức hóa chắc là khá nghen

 
Chỉ nội đánh thuế trên tiền
Thu nhập của họ dĩ nhiên khẳm nè
Được bao nhiêu cứ gom về
Dùng cho chuyện khác tốt ghê còn gì?


Trọng Văn - 20120624
trongvan 06.07.2012 14:36:54 (permalink)
0
Nước đã bán rồi

Bán rồi, nước đã bán rồi!
Còn đâu ở đó mà đòi tự do?
Lộn xộn bọn chúng nhốt cho
Mọt gông, chả biết bao giờ thả ra!

 
Mất rồi đất tổ quê cha
Còn đâu một dải sơn hà nghìn thu?
Bởi vì cả lũ chóp bu
Có đầu: không óc, vừa ngu vừa đần!

 
Thôi rồi chịu khó làm dân
Nô lệ cho giặc dần dần sẽ quen
Đám trẻ hăng máu vùng lên
Trứng chọi với đá đương nhiên tan tành

 
Đầu bạc đưa tiễn đầu xanh
Ngậm ngùi tiếc nuối, cũng đành bó tay
Bao năm mất sạch chả hay
Bán rồi từ thuở trong tay: cụ Hồ!

Trọng Văn - 20120624
trongvan 13.07.2012 14:26:15 (permalink)
0

Cứ

Cứ thành thật cho đời bớt giả dối
Cứ nhân từ thế giới đỡ ác nhơn
Cứ chiều nhau hiếm thấy những dỗi hờn
Cứ chung thủy giảm đi phường bội bạc!

 
Cứ ân cần quanh ta hết lạnh nhạt
Cứ thân thiện thêm bạn ít kẻ thù
Cứ từ tâm khỏi phải làm chân tu
Cứ độ lượng nhỡ ta cần tha thứ

 
Cứ hiền hòa cảm hóa lòng hung dữ
Cứ yêu thương xóa bỏ oán hận xưa
Cứ vì nhau mặc tình ai hơn/thua
Cứ sống với chính mình mới đáng sống!

Trọng Văn - 20101224
nghinhnguyen 16.07.2012 07:18:57 (permalink)
0



Trích đoạn: trongvan

Cứ

Cứ thành thật cho đời bớt giả dối
Cứ nhân từ thế giới đỡ ác nhơn
Cứ chiều nhau hiếm thấy những dỗi hờn
Cứ chung thủy giảm đi phường bội bạc!

Cứ ân cần quanh ta hết lạnh nhạt
Cứ thân thiện thêm bạn ít kẻ thù
Cứ từ tâm khỏi phải làm chân tu
Cứ độ lượng nhỡ ta cần tha thứ

Cứ hiền hòa cảm hóa lòng hung dữ
Cứ yêu thương xóa bỏ oán hận xưa
Cứ vì nhau mặc tình ai hơn/thua
Cứ sống với chính mình mới đáng sống!


HỌC YÊU

Bao thế hệ qua tim chữ yêu
Mơ hồ bồng bềnh cuộc lãng phiêu
Tình yêu cuộc sống là tất cả
Thiếu vắng tình yêu vũ trụ tiêu !

Chuyện tình chỉ là một mãng yêu
Tình yêu còn có biết bao điều
Tình yêu đã ươm mầm sự sống
Ta sống ta cần học để yêu

Ta học thứ tha học khoangdung
Để cho tình yêu đến tận cùng
Từ trong sâu thẳm - trong tiềm thức
Hoà cùng vũ trụ trọn thuỷ chung.

Nghinh Nguyên
trongvan 20.07.2012 14:52:54 (permalink)
0
Thả bỏ muộn phiền


Thả đi hết những muộn phiền
Trôi vào quá khứ, giữa miền lãng quên
Yêu đời tí xíu thử nghen
Dẹp bỏ ganh ghét 1 bên liền nà
 
Chợt tìm gặp lại chính ta
Từ lâu thất lạc tưởng là mất luôn
Nhìn quanh muôn thứ tầm thường
Nhưng toàn vô giá trên đường đời cơ

 
Thời gian qua chẳng đợi chờ
Tóc xanh kia sẽ bạc phơ mai nầy
Cuối cùng ai sẽ còn ai
Bao điều quan trọng, tiền tài khó mua.

Trọng Văn - 20120504
nghinhnguyen 21.07.2012 03:24:39 (permalink)
0
LỜI KHẤN NGƯỜI THƠ

Lời khấn người thơ mãi dâng cao
Khát vọng nhúm nhăn tự thuở nào
Lời khấn cũng là niềm mơ ước
Tự do hạnh phúc mãi dạt dào

Tấm lòng người thơ nặng yêu thương
Yêu mến non sông, quý quê hương
Từ bao thế hệ thơ khắc khoải
Hạnh phúc an bình khắp nẻo đường

Khấn cho đất nước đến phồn vinh
Trong Chân, Thiện, Mỹ trong công bình
Không còn dối trá, không lừa mị
Taọ dựng niềm tin trong nghiã tinh.

Nghinh Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.08.2012 01:31:26 bởi nghinhnguyen >
trongvan 27.07.2012 15:10:25 (permalink)
0
Buồn/vui bất chợt

Hôm qua cảm nhiễm nỗi buồn
Để nhận ra nó dễ thương vô cùng
Vui/buồn có thể nói chung
Đến đi bất chợt, chẳng dừng chân lâu!

 
Chúng chứa đựng vị: ngọt ngào,
Đắng, cay, chua, chát... nói sao cho vừa?
Thứ nào thiếu, thứ nào thừa?
Nếu mình rao bán: Ai mua hôn nè?

 
Cần đặt hàng trước đó nhe
Vì đâu trữ sẵn: mang về giao ngay!
Nếu sớm mất 1-2 ngày
Chậm trễ phải đợi tới vài tháng nghen!

 
Buồn/vui rồi cũng lãng quên
Bởi thời gian chất chồng lên ngút ngàn...
4 mùa nối tiếp vội sang
Những gì sót lại sẽ tan biến dần...

Trọng Văn - 20120726
trongvan 03.08.2012 12:05:44 (permalink)
0
Hạnh Phúc

Ai cũng xứng đáng để hưởng hạnh phúc
Tìm nó về, cố gắng giữ bền lâu
Đó là thứ mà danh vọng, sang giàu
Chưa chắc đánh đổi được đâu bạn ạ!

 
Dẫu trăm năm đời người vẫn ngắn quá
Đôi lúc cần buông thả nhẹ nhàng hơn
Chuyện muộn phiền chớ cất mãi trong lòng
Vứt được hết thì không còn gánh nặng

 
Ngay cả trời nhiều khi mưa, khi nắng
Hỏi cách nào tránh khỏi phút buồn/vui?
Đừng ấp ủ bi thương, nỗi ngậm ngùi
Duy hạnh phúc là điều đáng trân quý

 
Thường cơ hội trong tay bị lãng phí
Đứng núi nầy chỉ thấy núi nọ xinh
Rồi sao nhãng tất cả xung quanh mình
Mãi cám cảnh, bất bình và cô độc!

Trọng Văn - 20120329
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.08.2012 16:50:27 bởi Huyền Băng >
Thay đổi trang: << < 495051 > >> | Trang 50 của 59 trang, bài viết từ 736 đến 750 trên tổng số 873 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9