Góc vườn hoang vắng - Trọng Văn
Tự ái vặt
Tự ái vặt khiến ta thành chậm tiến
Không quý lời góp ý, học hỏi thêm
Chính điều đó đã cản bước vươn lên
Và đầu óc/tư duy luôn lạc hậu!
Nếu mình xấu chẳng thích nghe mình xấu
Thì bao giờ chỉnh đốn, tốt đẹp hơn?
Mèo khen mèo: đuôi có dài ra không?
Buồn cười nhỉ! Tại sao chưa nhận thức? Kẻ khôn ngoan, hiếm khi bị bực tức
Khi mũi dùi châm chích chĩa vào thân
Họ trầm tĩnh, nghiền ngẫm và biết rằng
Con người chẳng mấy ai được hoàn mỹ Đừng kiêu căng, tự phụ mình: hào khí
Nó khác nào rác rưởi bốc mùi hôi
Cứ bênh vực, bảo vệ hoài cái tôi
Vô tình đã chôn vùi bao cơ hội! Trọng Văn - 20120920
Chấp nhận nỗi buồn
Ta ráng chấp nhận nỗi buồn
Xem nó như chuyện bình thường, tự nhiên
Mấy ai thoát khỏi muộn phiền
Bởi cuộc đời bị: tình/tiền đảo điên
Muốn tìm 1 chốn bình yên
Chắc cần rũ áo lên thiền viện tu
Ăn chay, tụng niệm từ từ
Để tâm được tịnh cỡ như sư thầy Khi ấy thì mới họa may
Tâm hồn thanh thản hơn bây giờ nhiều
Chứ nay từ sớm tới chiều
Lu bu, bận rộn bao điều phải lo Kiếm đủ áo ấm, cơm no
Đã là cái phước, trời cho mình rồi
Nào dám đòi hỏi vui chơi
Thế thì sống kiếp con người sướng chi? Trọng Văn - 20120923
Thơ dở
Thơ hay, thơ dở tùy vào
Cảm nhận người đọc chứ sao, đúng rồi!
Nhỡ bị chê, ráng chịu thôi
Không thể tranh cãi tay đôi đâu nè
Tác giả tâm đắc cũng e
Hoàn toàn vô dụng: mang về khen ên
Kẻo để cô bác tới xem
Phê bình thậm tệ, phải đem vứt giùm Nhớ đừng xả rác tùm lum
Mất vệ sinh lắm, thúi rùm nữa nghen!
Ai nghe lời thật hổng quen
Thì bịt tai cả 2 bên... Cười trừ!
Trọng Văn - 20121107
Mượn văn/thơ
Thích cứ viết, chứ khỏi cần phải biết
Mình viết gì hay viết để tặng ai
Đôi khi viết với ý định giải khuây
Mượn con chữ tỏ bày chút tâm sự!
Khá bề bộn, đầu óc chứa đủ thứ
Nên rối bời, xả bớt: nhẹ nhàng hơn
Khi ra hết, tạm thời kể như xong
Nó trống rỗng, hổng còn chi lo nghĩ Trí nhớ có giới hạn, đừng hoang phí
Lưu trữ nhiều rác rưởi, chuyện không đâu
Nếu văn/thơ giải quyết được phần nào
Hãy áp dụng nó vào mục đích ấy!
Trọng Văn - 20121111
Ai cũng khổ!
Ở trên đời chẳng mấy ai sung sướng
Nghèo hay giàu đều có nỗi khổ riêng
Chuyện trước mắc, nếu mình nói về tiền
Bao nhiêu kẻ mãi ưu phiền vì nó
Nếu thiếu thốn thì cuộc sống khốn khó
Còn dư thừa: đổ đốn sanh tật hư
Chính bởi thế đâu dễ giải quyết ư?
Làm đủ sống xem ra là quá tốt! Đại đa số phải lao động cực nhọc
Để đổi về niềm hạnh phúc ấm no
Chứ ngồi không, lười biếng mà ước mơ
Đủ thứ hết hỏi bao giờ mới đạt? Đám đại gia dĩ nhiên là hơi khác
Tiền đẻ tiền mỗi lúc một giàu hơn
Nên con cái cả đám ăn ở không
Rồi lêu lỏng, trác táng hóa hư hỏng.
Trọng Văn - 20121116
Giông gió vội qua
Ầm ầm, sấm nổ vang trời
Ù ù gió thổi, lá rơi rụng đầy
Tứ bề đen nghịt mù mây
Bấy nhiêu đủ biết điệu nầy mưa to Vô nhà đóng cửa ngồi chờ
Chẳng gì khác lạ... vài giờ trôi qua
Bỗng dưng ánh sáng chan hòa
Rực lên như thể đang là giữa trưa Quang đãng chứ hổng có mưa
Mây đen khi nãy cũng vừa: mất tiêu
Tuy gần sắp sửa xế chiều
Nhưng trông cảnh vật đáng yêu lạ thường!
Trọng Văn - 20121109
Mùa khó khăn
Bước vào đầu tháng, cuối năm
Xưởng, hảng cắt giảm việc làm, lo ghê!
Noel sắp đến rồi nè
Mùa vui trước mắt, sao nghe chạnh lòng? Bao gia đình sắp long đong
Nhà cửa chắc chắn khỏi hòng giữ đây!
Ngân hàng sức mấy nương tay
Sẵn dịp chúng xiết, kéo bay bức liền Thất nghiệp là khổ, đương nhiên
Khắp nơi công việc kiếm tiền khó khăn
Chẳng khéo mỗi lúc nợ nần
Lãi sanh lãi chất chồng càng cao hơn Đáng thương nhất: đám trẻ con
Có lẽ nhiều đứa sẽ không được quà...
Giáng sinh thầm lặng trôi qua
Như những ngày khác hay là: buồn thêm!
Trọng Văn - 20121202
Thà chết non
Nhìn người già/ốm phát rầu
Tới phiên mình chắc cũng đâu khác gì
Chẳng thà đột tử sớm đi
Khi còn trẻ/mạnh vậy thì sướng hơn
Sống già vô dụng như không
Đợi mong chúa gọi, trong lòng âu lo
Như thế còn khổ thêm cơ
Hoặc nhỡ: lú lẫn, khù khờ... ngu ngu Bị con cháu bỏ: cười trừ
Ở trại dưỡng lão như tù chung thân
Y tá siêng, đút: có ăn
Bằng không đói / khát đến gần chết khô! Cuộc đời nào đẹp như mơ
Tuổi thọ là ác mộng chờ chúng ta
Thật tình hổng mấy ham nha
Ai thích: cứ hưởng, tui thà chết non!
Trọng Văn - 20121101
Ngày 21/12/2012
Tin đồn: tận thế hôm nay
Sáng hổng muốn dậy, chờ hoài vẫn chưa
Cuối cùng đành phải chào thua
Thức đi cày tiếp cũng vừa rồi nghen!
Đúng là cái số mình đen
Đợi coi trái đất nổ xem thế nào
Mà nó có xảy ra đâu!
Vô sở công việc ngập đầu hết ham! Loay hoay gần tới cuối năm
Lương bổng vẫn thế nằm ì chả lên
Mọi thứ giá vọt liền liền
Túi tiền chóng xẹp, muộn phiền gia tăng... Đeo theo cuộc sống khó khăn
Mong sớm chấm dứt, khỏi cần phải lo
Chứ vầy sung sướng gì cơ?
Tấm thân tôi mọi bao giờ an vui?
Trọng Văn - 20121221
Cuộc đời
Cuộc đời gồm những tháng ngày
Buồn/Vui kết hợp kéo dài lê thê
Hay là ngắn ngủi quá nè
Chưa chi vội hết, trở về hư vô!
Cuộc đời chẳng giống giấc mơ
Bởi muôn nghìn thứ đợi chờ diễn ra
Vẫn tiếp tục sau khi ta
Thức tỉnh, chán ngán muốn xa lánh phiền Cuộc đời chi phối bởi: tiền,
Quyền lực, danh lợi, tình duyên, thế thường
Đáng lẽ nó rất dễ thương
Nhưng đầy áp lực nên luôn nặng nề Cuộc đời như những chuyến xe
Lao từ quá khứ, phóng về tương lai
Chở ta hiện tại: còn đây
Tuổi chồng chất tuổi, trên tay được gì?
Trọng Văn - 20121118
Khai bút 2013
Sáng nay khai bút đề thơ
Đón mừng năm mới: mộng mơ tràn đầy
Đặt nhiều kỳ vọng: tương lai
Vượt xa quá khứ miệt mài gian lao Cầu mong đất nước mạnh giàu
Thoát khỏi nanh vuốt giặc Tàu gian tham
Ba miền từ Bắc chí Nam
Phát triển mọi mặt, bội phần thăng hoa Cầu mong quê mẹ hiền hòa
Giữ nét văn hóa ông cha nghìn đời
Cầu mong dân Việt Nam tôi
Trong và ngoài nước, mọi nơi an lành.
Trọng Văn - 20130101
Lố bịch
Già mà thổ lộ yêu đương
Nghe sao lố bịch, buồn cười thiệt nghen!
Chắc là lú lẫn rồi quên
Rằng sắp xuống lỗ nên hơi bất thường!
Giữ nết, ráng để người thương
Kẻo không con cháu chán chường lánh xa
Còn gì mơ chuyện trăng hoa?
Cưng nầy, cưng nọ, cưng à, cưng ơi... Tự biết hết xí quách rồi
Ráng chi cho khổ, đứng/ngồi run run
Lầm tưởng mình vẫn rất sung
Nhìn vô thiên hạ bảo: khùng lên cơn! Trọng Văn - 20130104
Kết thúc
Cuối cùng đành bỏ đành buông
Chẳng hờn, chẳng giận, chẳng buồn, chẳng trông
Phủi tay thì kể như xong
Bây giờ phải nói là không còn gì! Tiếc rẻ, níu kéo mà chi?
Hãy cho quá khứ trôi đi nhẹ nhàng
Như lá Thu phút lìa cành
Cứ để nó rụng, 1 lần mà thôi Tất cả đã kết thúc rồi
Hết duyên, hết nợ... thì coi như huề!
Đêm nay quay gót ra về
Trời thương hay ghét: tứ bề mưa tuôn...
Trọng Văn- 20121005
Lấy dùm anh đi
Muốn chồng, lùng kiếm tùm lum
Lấy ai cũng vậy, lấy dùm anh đi
Vẫn hơn đơn độc, cu ki
Nhiều bữa hổng biết làm gì qua đêm
Những hôm: tối lửa tắt đèn
Thèm người tâm sự cho quên sự đời
Anh đang mở cửa gọi mời
Điều kiện thích hợp còn đòi hỏi chi? Cơ hội cực tốt, hiếm khi
Đến đúng lúc lắm, khôn thì chộp ngay
Đồng ý chụp ảnh liền đây
Đăng lên facebook như vầy xong xuôi.
Trọng Văn - 20120117
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: