Góc vườn hoang vắng - Trọng Văn
Chủ quyền hải đảo Xưa nay ai cũng biết Cả quần đảo Trường Sa Và quần đảo Hoàng Sa Là của Việt Nam ta Bởi tài nguyên phong phú Bao nước nhào vô tranh Nạnh ai nấy đóng quân Cố chiếm hữu dần dần... Mã Lai, Phi, Trung Quốc, Đài Loan cùng Brunei... Cha con bây nghe đây Chả có phần chúng mầy! Nước nhà bị xâm lấn Lảnh tụ vẫn tỉnh bơ Ngồi dòm cái lưỡi bò Của đàn anh đầu to! Trọng Văn - 20130523
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.05.2013 09:02:17 bởi trongvan >
Đầu Đông Quay về nhặt nắng lưa thưa Từ mùa Thu trước, sưởi mùa Đông sau Xuân/Hạ đã vội qua mau Chẳng để gì lại, cách nào khác hơn? Ngoài trời: U ám gió giông Hàng Phong trơ trụi nên trông ốm còi Dăm chiếc lá sót chờ rơi Dường như luyến tiếc chưa rời nhành khô! Tiếng từ bếp củi phì phò Than nổ lốp đốp như ho khàn khàn Nằm yên dưới lớp tro tàn Tháng ngày buồn tẻ: an lành ... ngủ quên! Trọng Văn - 20130526
Vào đông Sao khuya mấy ánh lung linh Thiên Hà mờ nhạt chuyễn mình vào đông Mây thưa thưa chảy xuôi dòng Tàng cây trơ lá sầu đông cuối đường Bên trời tiếng vạc kêu sương Đỗ quyên tấu khúc nhạc buồn nỉ non Thác reo điệp khúc mỏi mòn Hòa cùng muôn tiếng côn trùng tỉ tê Đông về giá buốt theo về Biên cương chinh khách lắng nghe điệu buồn.* Playme mùa đông 71 Nghinh Nguyên
Đông Sớm ra sương khói mịt mù Mờ mờ, ảo ảo như mây trên trời Lá vàng theo gió nhẹ rơi Khi nào Thu đã rời xa chốn nầy? Đông giá chiếm cứ nơi đây Hơi lạnh: lan tỏa, vây tràn bốn phương Không gian nặng trĩu u buồn Phố phường ngáy ngủ: đường thưa vắng người! Thời gian lắng đọng ngừng trôi Hoa tàn, bướm chết... thôi khoe sắc màu Dưới làn tuyết mới trắng phao Những hòn đá cuội hao gầy xanh xao! Trọng Văn - 20130527
Yêu nước mần chi? Yêu nước chẳng lợi lộc gì Lộn xộn lại bị bắt đi nằm tù Hóa ra mình quá xá ngu Nhìn bọn quan lại: sống như ông hoàng! Vợ, con, cháu hưởng giàu sang Nhà cao, cửa rộng ai bằng chúng đâu? Thử suy nghĩ kỹ trước sau Rồi hãy quyết định: đường nào nên theo Thanh bạch: chấp nhận cảnh nghèo Bấp bênh, vô định... tựa bèo trôi sông Hay a dua với số đông? Tham ô, chia chác... sướng hơn rất nhiều. Nước còn chi đáng để yêu? Trong tay Trung Cộng bao nhiêu năm rồi? Chỉ chưa công bố đó thôi Bác/Đảng bán sạch hồi thời xa xưa! Trọng Văn - 20130613
Lỗi Hẹn Anh hứa chiều sẽ ghé Nhưng giờ kẹt rồi cơ! Trong sở có 1 cô Mới vào làm hồi sáng Dĩ nhiên là rất bận Phải đưa cổ đi chơi Thăm viếng một vài nơi Nên lần nầy lỗi hẹn! Nhưng mà em đang bệnh Hãy ráng nghỉ ngơi nghen Chẳng gì đáng để ghen Hứa đền bù bữa khác. Đêm nay đi ca nhạc Ở quán Karaoke Cô ấy hát hay ghê Hổng mê mới là lạ! Bị ép uống nhiều quá Say tới quắt cần câu Đừng lo hổng sao đâu Anh nào bị mất mát? Tất cả toàn sự thật Chắc chắn trăm phần trăm Giao tế trong sở làm Cách chi từ chối được? Em thông cảm châm chước Giao trước rồi nhớ nha Cấm giận hờn rầy la chỉ là bất đắc dĩ! Trọng Văn - 20130507
Mệt nhoài Cớ gì cứ mãi bon chen Tất bật, vội vã đến quên tháng ngày Hạnh phúc vụt khỏi tầm tay Loay hoay nhìn lại còn ai bên mình? Tìm về với những câu kinh Nhàm chán, vô vị, niềm tin: nhạt mờ Chẳng còn chi giữa vần thơ! Chỉ riêng ta một kẻ: khờ/khùng/điên... Tất cả đổi lấy muộn phiền Tăng lên gấp bội triền miên suốt đời Mệt nhoài từ bỏ cuộc chơi Ngồi thừ: luyến tiếc một thời đã qua! Trọng Văn - 20130505
Hơi đâu Hơi đâu hận kẻ phụ tình Bạn đời nhỡ hết thương mình thì thôi Thế gian còn thiếu gì người Với ai cũng vậy, để rồi như nhau Hạp bữa trước, choảng bữa sau Hễ càng nồng thắm, càng mau nhạt nhòa Con tim vốn mãi mù lòa Khối óc tính toán qua loa: dễ lầm! Phí công mơ chuyện trăm năm Tờ giá thú giấy chẳng cầm chân ai Hôn nhân nào khác tù đày Xổ lồng, chim thoát ra ngoài: cao bay... Trọng Văn - 20130705
Bán chữ Sáng nay những con chữ Nhỡ đè bẹp lên nhau Thành ra mỗi một câu Đầu/đuôi đều sứt mẻ! Nên vần thơ có lẽ Không thể nào nghe hay Thây kệ gom lại đây Kiếm ai dụ khị: bán Hàng độc đây anh bạn Mời chị ghé xem qua Toàn từ ngữ văn hoa 1 lời 2-3 ý... Bao nhiêu? Tùy quý vị Ai chịu ra giá cao Thì mua được chứ sao Chậm chân, tới sau: hết! Trọng Văn - 20130712
Em đã đi rồi! Em đã đi rồi, mới ngưng mưa Nắng đẹp trong xanh tiết giao mùa Đông lặng lẽ nhường đường Xuân đến Hoa bướm rợp vườn ngộ ghê chưa? Em đã đi rồi, thấy khỏe re Đỡ phải đón/đưa, nhàn quá nè Lục lạo phố ảo xem đủ thứ Chít chát lung tung sướng chán chê! Em đã đi rồi, nhà hổng ai Khỏi thèm rớ cơm, ra ăn ngoài Món Phở dĩ nhiên rất hấp dẫn Sớm, trưa, chiều, tối: được no say. Em đã đi rồi, hết nhức tai (Chứ không cứ léo nhéo suốt ngày Nghe chẳng đau đầu cũng nhói óc Im ắng như vầy, thật là hay) Em đã đi rồi, mình tự do Hôm nay xả láng và hết lo Bị ẻm cằn nhằn hay hạch hỏi Theo bạn nhậu chơi tới: tối mò... Trọng Văn - 20130718
Con hoàng tử Vừa nghe cháu chắt bà vua Sắp sanh, cô bác cùng hùa nhau coi Thì nó cũng giống như người Chứ nào có phải đười ươi đâu nà? Vậy đó: suốt mấy tuần qua Báo chí chầu chực để mà săn tin Rùm beng đến độ phát kinh Tin tức sốt dẻo, thiệt tình lạ hôn? Mai mốt chúng đẻ sòn sòn Mỗi năm vài đứa... hỏi còn ai ham? Dân chúng thất nghiệp lầm than Càng đông vua chúa càng ăn hại nhiều! Trọng Văn - 20130724
Giao mùa Bên đây muôn đóa hoa Đào Từng bừng nở rộ đón chào gió Xuân Bên kia chắc lá Thu vàng Đua nhau rơi rụng theo làn gió bay... Bán cầu: Nam/Bắc xưa nay Cái lạnh, cái nóng đổi thay xoay vòng Chỗ đang chờ kết thúc Đông Nơi thì nắng Hạ chẳng còn chói chang Thời gian có vẻ vội vàng Trôi nhanh hơn trước và giành giật đi Luôn sạch tất cả những gì Được xem thơ mộng nhất khi giao mùa! Tình cờ bắt gặp cơn mưa Đổ như trút giận hay vừa hận ai Loay hoay qua hết tháng ngày Tiếc thầm: buông tiếng thở dài... xa xăm! Trọng Văn - 20130727
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.07.2013 14:09:40 bởi trongvan >
Khoan lo khẩu nghiệp Mỗi phía thấy được 1 chiều Gộp chung đối chiếu mới nhiều chuyện ra Tranh nhau tiếng lại, lời qua Không thành vỡ chợ mới là lạ nghen! Chưa kể: chút bớt, chút thêm Chỗ còn nhớ rõ, chỗ quên mất rồi Chêm tí mắm nuối vô thôi Thổi phồng cho lớn thử coi thế nào? Tám thì phải vậy chứ sao? Buôn lê, chém gió từ đầu tới đuôi Tham gia chơi: cũng buồn cười Khoan lo khẩu nghiệp, chết người nào đâu? Trọng Văn - 20130727
Văn thân mến
Chị ghé thăm em đây nì .lâu quá không vào và cũng không biết Văn ở mô nữa , hôm ni vào dán bài thơ , thấy em nên đẩy cửa vào thăm đây . Chúc em một cuối tuần thật vui .
đông hương
Kiều theo cách mạng Nàng Kiều của cụ Nguyễn Du Tham gia cách mạng tiêu trừ ngoại xâm Đơn giản: sớm tối chỉ nằm Truyền nhiễm dịch AIDS cả trăm nghìn thằng Từ từ địch chết nhăn răng Thế là chiến thắng thuộc phần phe ta Khỏi cần đánh, khỏi cần la Mần chi cho mệt, đấy là tuyệt chiêu. Nàng Kiều đáng nể, đáng yêu Tấm gương sáng chói được nhiều người noi Thành thử giờ thấy mọi nơi Đầy đường đám gái gọi mời: "Đi hôn anh?" Trọng Văn - 20130804
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: