Góc vườn hoang vắng - Trọng Văn
Tương tư ư?
Nghe thiên hạ tương tư bỗng phát khiếp Thế gian nầy còn kẻ khùng vậy ư? Hay si mê mù quáng lại hóa ngu? Bọn thi sĩ hình như quá xá xạo! Vừa chia tay, bà con vẫn tán láo Vẫn ăn chơi, tìm bạn mới tỉnh bơ Thời buổi nầy quan hệ rất thoáng cơ Hạp tiếp tục, đến chán thì chấm dứt Chẳng hề đáng luyến tiếc, dù một chút Chắc là không, có lợi ích gì đâu? Một đời người thử hỏi dài bao lâu Đừng hoang phí: ưu sầu chi cho mệt? Tình và tiền sớm muộn rồi sẽ hết Dẫu dư thừa lúc chết cũng trắng tay Tội vạ chi đau khổ vì yêu ai Hãy hướng tới tương lai mà vui sống. Trọng Văn - 20130807
Cuối Đông Mặt trời chợt rớt vào ly Suy nghĩ chưa biết mần gì đây ta? Có nên uống thử hôn nà? Nếu nóng bỏng miệng chắc là lột dên! Mặt trời tiếp tục mọc lên Khỏi ly nước lã qua bên nầy rồi! Nắng hồng từng vạt nhẹ rơi Dung dăng, dung dẻ vui chơi suốt ngày Mặc tình dăm lá vàng bay Mầm non lú nhú... Chắc mai Xuân về? Gió ru nhè nhẹ tỉ tê Đông qua lặng lẽ, tứ bề xanh um... Trọng Văn - 20130819
Mấy cụ Thơ Mấy cụ già hưu trí Thường viết giết thời gian Chủ đề yêu nhảm nhí Coi bộ: cũng còn gân! Mấy cụ dần đãng trí Viết hổng đầu hổng đuôi Làm người đọc suy nghĩ Nát óc... đến buồn cười! Mấy cụ rồi thưa thớt Tịt ngòi hết thấy vô Diễn đàn bỗng dưng bớt Đi nhiều những vần thơ! Trọng Văn - 20130830
Vài câu thơ Vài câu thơ vô nghĩa Xử dụng từ lung tung Có thể là nói chung Hổng hiểu gì hết trọi! Vài câu thơ viết vội Ý tưởng thoáng qua mau Ẩn hiện muôn sắc/màu Chép vào: lát nữa tính! Vài câu thơ mắc bịnh Chắc chắc bệnh tương tư Khi người yêu giã từ Cuốn gói theo thằng khác! Vài câu thơ thất lạc Chẳng rõ mất ở đâu Còn đuôi, cụt đứt đầu Biết đường nào mà kiếm? Vài câu thơ tiết kiệm Ngắn gọn, ít chữ thôi Dài dòng chi ai coi? Đăng nhiều nơi: choáng chỗ! Trọng Văn - 20130522
TÔI ĐỌC THƠ Tôi đọc những bài thơ
Lòng bổng thấy ngẫn ngơ
Vì trí mình nông cạn
chẳng hiểu vè hay thơ
Lại suy nghĩ vẫn vơ
100 bài thơ Việt
Có một bái trác tuyệt
Lại toàn là chữ tàu
Lòng lại thấy quẹn đau
Văn hóa vào bắc thuộc
Có những tên bồi bút
Nân bi tỏ tân trung
Những bài thơ anh hùng
Bị đưa vào ngục tối
Bởi vì đâu nên nỗi ?
Thơ ơi ! hởi là thơ...!
Nghinh Nguyên
Văn nô / bồi bút Thời nào cũng không hiếm Kẻ dùng bút kiếm ăn Phải theo đơn đặt hàng Riết quen hết biết nhục. Văn nô hay bồi bút Cái nghề của người ta Nâng bi giỏi nhất mà Viết gì cha chúng hiểu! Xài chữ Hán cũng chịu Thích lòn háng thì sao? Xá chi chuyện cuối đầu Để cầu chút danh lợi Xin đừng cắc cớ hỏi Là vè hay là thơ Thể loại đó làm nhơ Văn hóa Việt thôi ạ! Trọng Văn - 20130911
Ảo Mỗi lần lên phố ảo Gặp người dạ nao nao Mặc dù có gì đâu Chỉ lời chào thăm hỏi Vậy mà mình nghĩ ngợi Toàn những chuyện viễn vong Bậy bạ quá đúng hôn? Thiệt là khùng hết biết! Ảo/Thực rất khác biệt Mặc mũi ra làm sao Và tánh tình thế nào Dễ dầu gì đoán được? Chữ nghĩa dùng làm thước Đo đạt mớ văn chương Còn đong lường tình thương Bằng văn/thơ giả dối! Nếu chạy theo tiếng gọi Của quả tim ngu ngơ Rồi tiếp tục nằm mơ Chờ ngày đầy thất vọng! Trọng Văn - 20130815
Người Việt nô lệ Nạn người Việt bị bán làm nô lệ Ra nước ngoài mỗi lúc một gia tăng Muốn đổi đời, dân mình quên mất rằng Đâu cũng vậy, kiếm tiền đều rất khó! Đi xuất khẩu lao động phải vay nợ Bọn con buôn dụ dỗ nghe ngọt ngon Khi tới nơi mọi chuyện kể như xong Mới sáng mắt: đời tàn trong ngõ tối! Từ ước mơ nhỏ bé có cơ hội Thoát cảnh nghèo lại vướng họa vào thân Trên đất khách bị cưỡng ép bán dâm Hoặc trồng trọt cần sa bất hợp pháp! Bởi đồng lương được trả mức cực thấp Thậm chí là không đủ để chi tiêu Nên thỉnh thoảng vài người đã làm liều Trốn thoát được, đến trình báo cảnh sát... Khắp mọi nơi đời sống khá chật vật Chớ tin lời đường mật mà mất khôn Cần suy xét, nắm rõ tình hình hơn Chứ mạo hiểm có ngày ngồi hối hận! Trọng Văn - 20130823
Thiêu An táng thi thể mần chi? Mồ xinh, mả đẹp làm gì phí công! Thiêu thành tro, sạch sẽ hơn Vừa tiết kiệm nữa đúng hôn mọi người? Cũng về cát bụi mà thôi Càng nhanh càng tốt cho rồi, gọn hơ Thử nhìn trái đất bây giờ Thiếu chỗ để sống mà lo chôn hoài! Nằm xuống hổng biết nay/mai Lại bị đào bới, chẳng hay tí nào Một lần kết thúc thật mau Xong xui, chấm dứt... chắc đâu khó nà? Trọng Văn - 20130817
Xả bầu tâm sự Bầu tâm sự xả xong: người thoải mái Bụng nhẹ nhàng cảm giác yêu đời hơn Chứ bằng không cứ bức rức trong lòng Vừa khó chịu vừa ít nhiều bực tức! Lời thẳng thắn dĩ nhiên nghe dung tục Thực tế thì chính xác trăm phần trăm Nếu cặn bả không ra mà vẫn nằm Tắc nghẽn giữa đường ruột, chắc chết mất! Những chị em muốn giữ gìn nhan sắc Ăn nhiều rau tránh khỏi táo bón nghen Chứ bằng không nổi mụn tới khó xem Lại thắc mắc tại sao da hổng mịn! Trọng Văn - 20130830
Quý bà chưng dọn! Đi dự tiệc cưới người ta Cớ sao quý mợ, quý bà diện lâu Thiếu điều hơn hẳn cô dâu Để mần chi vậy? Thấy rầu thiệt nghen! Già rồi hổng biết ai xem Chưng dọn cho lắm như lên hát tuồng Coi bộ không mấy bình thường Cản ngăn cách mấy, vẫn luôn vậy hoài! Chuẩn bị từ trước vài ngày Tóc tai, quần áo, dép giày... lung tung Hổng biết cả đám bị khùng Hay cùng quen thói... nói chung lạ kỳ Trọng Văn - 20130825
Tình bạn
Giữa tụi mình chả có gì đáng kể
Là bạn bè, tri kỉ chỉ thế thôi
Tuy giờ đây mỗi đứa một phương trời
Nhưng nối mạng thì coi như đã gặp. Nhờ hồi nhỏ học chung tánh tình hạp
Nên bây chừ còn xáp lại với nhau
Hết thăm hỏi, rồi tán dóc tào lao
Đỡ buồn chán cho qua mau ngày tháng! Trên thế gian ai ai cũng có bạn
Nhưng chí tình chẳng thấy nhiều lắm đâu!
Không thứ gì tồn tại mãi dài lâu
Chơi thân được bữa nào hay bữa nấy!
Trọng Văn - 20110527
Thơ dỏm Thơ ế ẩm, bán còn kén khách Chẳng ai mua, hỏi trách được ai? Nội câu đầu nghe đã chướng tai Còn đoạn kết coi hoài chả hiểu! Vần với điệu âm thanh ngọng nghịu Đọc một hồi trẹo lưỡi... chịu thua Nên bày ra từ sớm tới trưa Chỉ phơi nắng, phơi mưa, hong gió... Bởi tật tiếc chần chừ chưa bỏ Đăng tùm lum càng choáng chỗ thêm Biết đồ dỏm cô bác đâu xem Vậy mà cũng thức đêm ngồi viết! Trọng Văn - 20100503
Bão Haiyan Bão Haiyan từ đâu vừa dập xuống Tacloban: kẻ chết người bị thương Giờ quanh đây chỉ toàn gạch/gỗ vụn Phố điêu tàn đổ nát thật thê lương! Dân ven biển bao đời sống nhờ biển Và bây giờ vì biển lại trắng tay Thượng đế hỡi, bày vẽ chi lắm chuyện Cảnh màn trời, chiếu đất quá bi ai! Ngài bất công hay là ngài mù điếc? Mà không hay không biết đến dân tình Cứ thỉnh thoảng gây tai họa đáng tiếc Mấy nghìn người tử nạn thấy khiếp kinh! Trọng Văn - 20131112
Chán ghét Khi mới yêu chúng ta đều mù quáng Được một thời rồi lại chán ghét nhau Ai mơ tưởng tình yêu mãi dài lâu Tức là vẫn chiêm bao ban ngày đấy! Bao nhiêu cặp vợ chồng từng như vậy Tuy bề ngoài khó thấy, nhưng bên trong Hoàn toàn khác vì đã đổi thay lòng Chỉ ràng buộc bởi hôn nhân, con cái... Hoặc sĩ diện, bắt buộc phải che đậy Luôn giả vờ đóng kịch: hãy còn thương Rất mặn nồng khi xuất hiện ngoài đường Về nhà đóng cửa buồng... liền ẩu đả! Trọng Văn - 20131117
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: