Góc vườn hoang vắng - Trọng Văn
Trích đoạn: trongvan
Bài thơ hai vế thật hay
Với bao lời chúc tràn đầy tình yêu
Cảm ơn thi hữu thật nhiều
Chúc bạn năm mới vạn điều như xuân!
NL- 31.12.2008
THÂN MẾN CHÚC TRỌNG VĂN
MỘT NĂM MỚI NHIỀU TÀI LỘC & MAY MẮN NHÉ
Pháo Bông Sydney 2009 Sydney đêm nầy rất là đông Trên một triệu người chờ pháo bông Khu vườn Thực Vật (!) không chỗ trống Nhà Sò (@) chật ních, hông chen mông Hầu như tất cả đều đứng sổng Trẻ nhỏ được cha mẹ bế bồng Xập xình náo nhiệt dàn nhạc sống Nửa đêm, đếm xuống mười… tới không Bập bùng tiếng nổ vang bay bổng Tua tủa muôn mầu sắc thật trong Vạn tia nho nhỏ mềm và mỏng Tung lên nhiễu xuống tựa ngàn bông Dưới biển tàu bè không lay động Trên cầu pháo bắn dọc đường cong Năm nay thành phố càng thận trọng Chủ đề, 'sáng tạo' (#) đổi quay vòng Hình ảnh chuyển biến theo điệu trống Pháo đổ thành dòng thác mênh mông Quá giữa đêm rồi trời vẫn nóng Lưu huỳnh quện khói, hương rất nồng Nhiều người chuẩn bị thu lều chõng ($) Ra về lúc tiệc sắp gần xong Năm sang, mang đến bao hy vọng Xin chúc mọi người đạt ước mong. Trọng Văn - 20090101 (!) Sydney Botanic Garden (@) Sydney Opera house (#) Creation theme ($) Để được chỗ tốt xem pháo bông, nhiều người đã dựng liều từ hôm trước.
Bão lòng Bão lòng ập tới đêm nay Nghe hồn mình bỗng ngập đầy nhớ nhung Trên bàn ảnh chụp chân dung Khăn tay kế cạnh của cùng người thêu Thường khi ấp ủ tin yên Tự dưng hứng lấy toàn điều bi quan Chậm chân lỡ chuyến đò ngang Để giờ tiếc nuối sáo sang sông rồi Ngày xưa nếu dám ngỏ lời Chắc là ta vẫn suốt đời có nhau Phải chi đưa lễ cau trầu Thì đâu lâm cảnh anh sầu, em tươi Nắng Xuân tỏa sáng rạng ngời Riêng con bướm cải buồn đời thôi bay Trọng Văn - 20081231
Khổ / Hạnh Phúc Lắm kẻ khổ vì yêu không đúng chỗ Bao con đò bến đỗ chẳng được trong Những cuộc tình dẫu kết cũng như không Có mái ấm nhưng lòng luôn hiu quạnh! Đường ổ gà nước ngập khó hòng tránh Xe lao vào nổ bánh phải chịu thôi! Nếu tơ duyên đã định bởi số trời Thì hạnh phúc phải do ta xây dựng. Trọng Văn - 20081231
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.01.2009 08:36:00 bởi trongvan >
Nhớ em Nhớ em như gió nhớ mây Như sông nhớ biển nước đầy dâng lên Như chim lẽ bạn buồn tênh Từ lâu tiếng hót bị quên lãng rồi Nhớ em cây ngại đâm chồi Hoa lười thôi nở, bầu trời giăng mưa Thế nên vạt nắng chịu thua Bỏ đi mấy bữa mà chưa thèm về! Nhớ em khắp phố lũ ve Rên rỉ than oán não nề bi ai! Xác Phượng phủ kín lối nầy Vô tình xe cán, gót giầy giẫm qua Nhớ em như ghiện cần sa Thiếu thấy khổ lắm, chẳng thà chết đi Không biết em có những gì Để mình mê thế, thôi thì cứ si! Trọng Văn - 20090101
Tháng 12
Tháng 12 buồn vui ai biết? Vẫn nhọc nhằn lo chuyện áo cơm Nỗi khó khăn gồng gánh vai còng Đời tư chức không gì thay đổi! Tháng 12 gần sang năm mới Cả thị trường thế giới lung lay Còn việc làm đã là điều may Gì sẽ đến, không tài đoán được! Tháng 12 của bao năm trước Rất rộn ràng những cuộc vui chơi Nhưng năm nay có lẽ nhiều người Suy nghĩ kỹ lại rồi… đổi ý! Tháng 12 vụt qua mau nhỉ? Đón giao thừa cũng chỉ qua loa Thời khó khăn chịu vậy thôi nà Năm tới khá, ta ăn mừng lớn. Trọng Văn - 20090103 R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.01.2009 05:18:28 bởi Viet duong nhan >
Đêm ba mươi Em đậm nét dưới một làn nắng nhạt Anh đứng nhìn quên mất bóng chiều phai Chiếc lá khô dưới gót ai giẫm nát Làn gió nào xào xạc những nhành cây! Ngày cuối năm mưa phùn bay lất phất Nụ Mai vàng xanh mướt đợi ngày sang Mặt trời lặn xuống đồi, tia sáng tắt Để cho đêm tất bật đến buông mành! Nghìn tinh tú long lanh trông xinh thật Ánh Trăng tàn đã lánh mặt nơi đâu? Xuân vừa tới chưa đủ giờ khoe sắc Chờ sớm mai chắc chắn sẽ muôn màu. Trọng Văn - 20090102
Đôi lúc Đôi lúc có buồn, buồn chút thôi Hôm trước hôm sau lại yêu đời Dẫu đời đen bạc, đời vẫn đẹp Ta biết thương ta, đủ lắm rồi! Người phụ bạc người! Thế thì sao? Trách khứ được chi? Khỏi trách đâu! Nhiều việc cố tránh, không tránh nỗi Yêu, chán, hết yêu, chuyện trước sau! Muộn phiền vứt được, vứt bỏ đi Giữ chẳng lợi đâu! Giữ làm gì? Quang gánh quằn vai, thì trút gánh! Si tình quá khổ, thôi đừng si! Thiên đàng nơi đây, địa ngục đây Tin ai nói đúng, ai nói sai? Khổ tâm mới thật là bể khổ! Hạnh phúc chuyền tay, vuột xa bay! Trọng Văn - 20090102
Có những bài thơ Có những bài thơ, rất tầm thường Nhưng làm người đọc nghe vấn vương Dăm từ đơn giản pha dí dỏm Càng coi càng thấy nét dễ thương. Có những bài thơ, rất kiêu sa Từng từ, từng chữ thật văn hoa Khổ nỗi bao người phải bóp trán Thi sĩ viết gì đoán không ra! Có những bài thơ, chả theo vần Từ đầu chí cuối đọc suông băng Nhưng đừng vì vậy mà tưởng dở Ý nghĩa thâm sâu chẳng gì bằng! Có những bài thơ quá khắt khe Vần, luật, niêm, đối… khó thấy ghê Xem qua tám câu đầu nặng trịch Đọc xong cái lưỡi bị tréo ngoe! Có những bài thơ rất ngây ngô Tác giả đâu phải là thằng khờ Của chính thi sĩ nổi danh đấy Như vậy mới xứng gọi là thơ. Có những bài thơ đọc thấy thanh Khi hiểu đúng nghĩa mặt tái xanh Nữ sĩ nhiều bà tục hết biết Đàn ông đụng độ, bỏ chạy nhanh… Có những bài thơ dài lê thê Vừa xem vừa ngáp trẹo hàm nè Loại nầy dùng được khi mất ngủ Đỡ tiền mua thuốc, lợi ghê nhe! Có những bài thơ rất vô duyên Chọc cho độc giả phát nổi điên Lắm bạn nên tìm thêm thù địch? Chuyện nầy thú thật rất là phiền! Có những bài thơ quá trữ tình Khiến cho người đọc hơi khó tin Từ đầu chí cuối yêu… yêu… miết! Vị thi sĩ nầy chắc xạo kinh! Có những bài thơ không giống thơ Được sáng tác bởi tay lơ mơ Thế mà độc giả đông vô số Kẻ viết/người coi đứa nào khờ? Có những bài thơ lạ lùng thay Xem xong rưng rức cả trời mây Vô duyên, vô cớ làm mình khóc Vừa lau nước mắt vừa khen hay! Có những bài thơ chữ thơm thơm Hành phi, mỡ tỏi/sả, mắm tôm… Mèn ơi thơ thẫn đem nấu nướng Chữ nghĩa chiên xào thành bữa cơm? Có những bài thơ viết tặng em Cô nào cũng bảo là không thèm Sợ bồ thấy được ghen đánh chết Hay lắm, để dành tự anh xem! Có những bài thơ cả trời mơ Đêm thâu thi sĩ bên đèn mờ Nghĩ hoài mà chẳng tìm ra ý Giấy còn trinh trắng nằm đợi chờ! Có những bài thơ thật vui tươi Buồn buồn mà đọc cũng tức cười Nếu ngồi không vững là té ghế Thơ cỡ như thế, quả tuyệt vời. Trọng Văn- 20090106 R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.01.2009 05:23:40 bởi Viet duong nhan >
Buồn Buồn gieo theo gió ven sông Lục Bình tim tím xuôi dòng xa đưa Đôi bờ lau sậy lưa thưa Gió lùa ký ức thuở xưa trở về! Một nửa tỉnh, một nửa mê Nhớ mùa khói lửa trên quê dạo nào Chết chóc, tang tóc, thương đau! Bao người thương ở tuyết đầu hy sinh? Đêm xuống trăng sáng lung linh Máu xương nào đổi thanh bình hôm nay? Trọng Văn - 20081231
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: