Thơ Nguyễn Duy Dương
TÌNH ĐẦU
Em bẻ cong vạt nắng hường
hắt vào môi tôi tiếng gọi yêu đương
cháy bỏng
đam mê
khao khát
và
chờ đợi...
Tôi uống say
vị ngọt thời gian quyện hồn em như giọt mật đầu tiên
rạo rực
hồn nhiên
ngọt ngào
và
xa lạ...
Cháy nữa không em khi cuối chiều trượt ngã?
bóng đổ
tình em
chạy dài
vô tận...
Tôi gượng dậy
chạy theo vết loang lổ hoàng hôn
giật mình
chợt nhận ra
thời gian đang úa...
Tình đầu
vạt nắng hường
cháy nữa không em?
Đà Lạt, 8/2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.03.2014 17:12:12 bởi hd_tinhgia >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: