Yến Trang Châu
-
Số bài
:
4718
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 18.07.2006
|
RE: Một phần của cuộc sống
-
31.01.2009 19:26:55
Mới đó mà đã hết 5 ngày tết rồi, thời gian sao mà nó trôi qua nhanh dữ vậy ta? Hồi nhỏ mình rất thích tết, mỗi lần đến tết là lại có quần áo mới mặc, được có lì xì, lại được chở đi chơi, ăn bánh mứt thoải mái, quá đã luôn ! Còn bây giờ, mình lớn rồi, vậy mà vẫn được chị mua cho quần áo mới mặc, rồi còn được mấy cô, cậu, anh rể, và chị dâu của người ta lì xì cộng lại cũng cả tháng lương của mình rồi còn gì, bánh mứt trái cây thì trong nhà nhóc, ăn xả láng mấy ngày trời mà cũng không hết, lại thêm mấy đòn bánh tét, ngày nào cũng chiên ăn với củ kiệu, ngon thì có ngon nhưng sao ngán quá xá! hông bị nóng mới lạ Thử điểm lại xem mấy ngày tết qua mình đã làm gì? Ngày 30 tết sáng sớm (hình như là 7h sáng) là leo lên chiếc xe gắn máy cho ông anh chở mình từ HCM dzọt về ST ăn tết (với một đoạn đường 250km) , đi đến 9h mấy thì ghé quán ăn phở và nghỉ mệt vì ngồi ê mông quá xá ê luôn, lúc đó chị mình gọi điện hỏi - về chưa? - rồi, đang ghé ăn phở - về tới đâu rồi? - qua cầu Mỹ Thuận rồi, đang ở Vĩnh Long - Ừ, vậy thôi Chắc bà chị mình cũng nôn nóng chờ anh em mình về lắm đây! Đáng lẻ là ngày 29 tết là hai anh em mình về rồi, nhưng vì chưa thu tiền được của một số mối hàng, người ta hẹn 29 tối lại thu đi nên anh em mình đành ở lại chớ sao! Hôm qua chị mình cũng đã gọi điện hỏi về tới đâu rồi còn gì... Ăn xong, trả tiền, hai anh em lại lên đường tiếp, chạy được khoảng 45 phút gì đó là đế phà Hậu Giang, mình phải bước xuống xe mua vé - chị ơi, 2 người 1 xe Người bán vé xé 2 tấm vé cho mình, 1 xanh lá, 1 màu trắng, rồi sau đó thối tiền lại cho mình, mình leo lên xe hai anh em lại chạy tiếp, đến cổng xét vé, họ lấy vé xé rẹt rẹt (thế là 3000 đồng đã bị xé rách rồi hihi...). Nhìn xung quanh, phòng chờ của xe gắn máy đông nghẹt đến hết chỗ đậu, người ta phải đậu lấn sang cả bên xe 4 bánh luôn! ngày hôm đó xe khách thì ít nhưng xe 2 bánh thì nhiều, trong lúc chờ đợi mình cũng lấy máy di động của mình ra chụp vài bôi để kỉ niệm cí không khí ngày tết người về quê đông nghẹt như thế nào hihi... Về đến nhà là 12h45, ui cha...mệt rả rời, trên đường đi cí ông anh mình cứ hỏi mình "ổn hông" hoài, chắc là anh mình cũng mệt nên mới hỏi mình như vậy phải không ta? mà mình cũng mệt thiệt, hông lẻ mình bị lão hóa rồi hay sao mà yếu quá vậy ta? Ngồi được một chút thì chị kêu mình thắp nhang, cúng ông bà, ba má, cúng ngoài trời, cúng thần thánh...một việc làm vinh hạnh dễ sợ hihi... cả năm trời mình có được mấy ngày thắp nhang đâu? ngay cả ngày giổ của ba, nói về mà rốt cuộc cũng không về luôn nữa kìa, mình tệ dễ sợ á ! Thắp nhang xong hết là ăn cơm, buổi cơm 30 tết mà chỉ có 3 người ăn, mình, chị hai mình, và ông anh út, còn cí ông anh hai mình vừa chở mình về tới nhà là đã xách xe dzọt đi chơi với bạn, chắc là có hẹn người yêu rồi hay sao á, kêu ở lại một chút ăn cơm xong rồi mới đi mà cũng hông chịu nữa ... mà thui kệ, lâu lâu ông anh mình mới có cơ hội đi chơi, chớ không thì ở trên SG cứ lo giao bánh và bán bánh suốt, đâu được đi đâu! Ăn cơm xong, quá đuối luôn, ê mông dễ sợ vì ngồi gần 6 tiếng đồng hồ trên xe máy chớ có ít đâu, lại còn cí lưng dài của mình nữa chớ, mỏi dễ sợ luôn á...mọi năm mình mà về nhà là phải lo lu bu gói quà cáp bán phụ chị rồi, nhưng năm nay thì bán chậm hơn mọi năm, chị mình thì nhập hàng ít, nên bánh mứt gì cũng bán sạch rồi, đâu còn bao nhiêu thứ đâu mà bán lu bu được nữa! người làm trong nhà thì về hết nhưng cũng có anh út mình bán phụ, chớ năm ngoái thì ổng có chịu ở nhà đâu, chợ hoa đối diện nhà thì khách đông nườm nượp, người ta cứ nghỉ mua hoa ngay ngày 30 tết thì giá sẽ rẻ nên ai cũng xúm nhau đổ xô đi mua hoa vào ngày 30, còn nhà mình thì chị mình cũng tậu được 2 chậu mai nhí để chưng ngày tết, vô nhà mình mà hông thấy mai chắc là cũng hông biết tết luôn quá ! nhưng phải đến hôm nay, mùng 6 tết thì cây mai đó mới thấy ra hoa Ngồi một hồi mệt, hông có gì làm, mà người mình quá phê rồi, mắt mở hổng lên, lại thêm cí thời tiết nóng nóng hầm hầm nữa chớ, thế là mệt quá chịu hông nổi rồi, vô buồng đánh một giấc cái đã rồi tính gì tính hì hì... Đến khoảng 7h tối, mình chơi được một giấc quá đã, leo lên, đi tắm rửa gội đầu cho thơm tho để đón tết chớ hè hè...nói thì nói vậy chớ mình cũng mặc quần áo cũ thôi, có đi đâu chơi đâu mà mặc đồ mới làm gì, mặc đồ bộ ở nhà cho khỏe Nhưng vốn cí tính điệu đà ở trong nhà, không mặc đồ mới chớ cũng đem đồ mới ra thử như thường à, mấy bộ đồ chị mua cho mình, lần lượt mình đem ra mặc thử hết, mặc 1 bộ, chạy ra ngoài ngắm kiếng, ẹo qua ẹo lại, rồi hỏi chị mình - đẹp hông - đẹp, đồ tao mua mà hông đẹp sao được hihi...mình cười thích chí, vừa đi vừa nhảy chạy vô phòng thay bộ đồ khác ra, và lại hỏi chị - bộ này đẹp hông Chị mình nhìn, chề môi rồi nói - đẹp, cái nào cũng đẹp hết Thế là mình quay qua soi gương, ẹo qua ẹo lại vừa ngắm vừa cười làm duyên. Sau đó lại chạy vô phòng thay bộ đồ khác. Thay xong ra mình lại nhúng nhảy mà soi gương rồi hỏi chị mình - hihi...đẹp hén Chị mình lại chề môi, liếc liếc mình rồi nói - xấu quắc - gì mà xấu, cái này chị mua cho em đó nha, xấu là em không mặc luôn cho mà biết mình làm mặt chù ụ, ra vẻ giận giận, cí miệng chu chu...chị mình cười rồi nói - đẹp chớ sao hông, y như minh tinh vậy đó Thế là mình lại cười, rồi mình ỏng ẹo nhìn gương, rồi mình lại quay một vòng và ngắm tiếp...Lại quay trở vào phòng thay bộ đồ cũ ra ngồi nghỉ mệt. Thay đồ thử quần áo cũng mệt lắm chớ bộ à ! Buổi tối chỉ có 2 chị em ở nhà, anh mình thì đi chơi hết rồi, phải đợi đón giao thừa, coi pháo bông xong mới về lận, ngoài đường phố thì xe chạy đông đúc, nhìn trước nhà mình hướng cầu đổ xuống toàn là xe, mình cũng lấy máy ra chụp vài tấm thử nhưng sao xấu quá, chụp lên tối thui à, chắc tại mình không biết chỉnh máy, chụp ba hay bốn tấm gì đó rồi mình lại thôi, đem máy vô phòng cất, chị thì ngồi trên bàn vừa lên mạng vừa giữ nhà bán bánh, lâu lâu cũng có người đến mua giỏ quà hay vài cây bánh pía, rồi hỏi lạp xưởng ... còn mình thì ngồi mở tivi lên coi thôi chớ biết làm gì, được một hồi chị kêu mình lại chỗ chị, nhìn vào webcam, mình dơ tay lên chào - hi, lào siếm, năm mới mạnh khỏe ( mình nói bằng tiếng tiều) Cũng hông biết lào siếm có nghe được không, mình không nghe được bà nói gì chỉ thấy mắt bà ướt ướt, mà bà có nói thì chắc gì mình biết nghe , nhớ hồi qua TQ, lào siếm thương mình dễ sợ, thấy mình bệnh cí lo cho mình đủ thứ, nấu thuốc cho mình uống, rồi còn đút cho mình ăn nữa chớ...mà mình lớn vậy rồi sao bà không cho mình tự ăn không biết nữa, làm mình có cảm giác thích làm trẻ con quá đi mất huhu... Đứng cạnh lào siếm là lào chịt mình (em út của ông nội mình) ông hiền lắm, lúc chị em mình qua đó, ông cứ mừng mừng đi qua đi lại mà hông nói gì, mình chỉ cảm nhận được là ông mừng lắm lắm luôn á! Chị mình nói chuyện được một hồi, rồi họ byebye chị mình vì phải dọn cúng đón giao thừa, bên TQ thời gian chạy sớm hơn VN 1 tiếng đồng hồ mà! Còn gì nữa hông ta? hình như ngày 30 không còn gì để kể rồi thì phải? à, còn chớ, ngày đó mình được mấy người bạn nhắn tin chúc tết nữa chớ, có nhiều câu chúc lời chúc năm con trâu đọc nghe mà ngộ nghỉnh ghê hihi... đêm đó 2 chị em đều đi ngủ sớm, nằm trong phòng đến khỏang 12h mấy thì anh mình mới gọi điện kêu mở cửa vì vừa xem bắn pháo bông về, mình chạy ra mở cửa xong, anh mình vô, và mình lại ngủ tiếp...khò khò...mệt quá mà
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.01.2009 19:41:34 bởi Tiểu thư nhàn rỗi >
|