Anh đã vào Sài Gòn quái đâu
Nên cóc biết phố phường có dọc ngang chằng chịt
Hà Nội của anh người đông nghìn nghịt
Người cũng lên nóc nhà , nói gì đến chó , em ơi !
Hà Nội không em - bó gối anh ngồi ....
Nghĩ về Thơ của em , nảy ra ý định lên nóc nhà tìm chó
Để biết nỗi buồn và vết cắn của loài canh cửa ...liên quan quái gì đến nhau ?
Chó cắn anh rồi em ơi !
Chao ôi là đau !
(Thú thực xa em anh không đau đến thế .)
Nỗi buồn xa em mang hình giọt lệ
Nỗi buồn này là dấu một vòng răng
Lối suy nghĩ của anh nó nhập nhằng
Dòng liên tưởng ngoắc vào nhau như lũ trẻ con núm áo chơi rồng rắn
Anh nhìn lại vết cắn ...
Bất chợt nhớ nụ hôn của em .
Anh thèm ...