ĐỐT LÒ HƯƠNG CŨ

Tác giả Bài
thuytien123
  • Số bài : 555
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.10.2008
ĐỐT LÒ HƯƠNG CŨ - 20.10.2008 18:16:05
 
 
HẬN SÔNG GIANH
 
Đây sông Gianh, đây biên cương thống khổ
Dây sa trường ,đây nấm mộ trời Nam
Đây dòng sông ,dòng máu VIỆT còn loang
Đây cổ mộ ,xương tàn xưa chất đống
Sông còn đây , hận phân li nòi giống
Máu còn đây cơn ác mộng tương tàn
Và còn đây hồn dân VIỆT thác oan
Bao thế hệ , chưa tan niềm uất hận
ÔI ! VIỆT NAM cùng VIỆT NAM gây hấn
Muôn ngàn sau để hận cho dòng sông
Mộng bá vương ,TRỊNH ,NGUYỄn có còn không,,,
Nhục nội chiến non sông còn in vết
ÔI ! sông GIANH ,,,nơi nồi da sáo thịt
Nơi gươm hồng , tàn giết giống LẠC HỒNG
Nơi máu hồng nhuộm đỏ xuống dòng sông ,,,,
Máu nhơ bẩn ,,,muôn đời không rửa sạch,,,
 
vì lâu quá TT ko nhớ tên tác giả vậy bạn nào biết thì xin bổ xung dùm mình nhé, bài thơ quá hay TT đã nhập tâm từ nhỏ bây giờ có dịp đăng lên DD để các bạn cùng thưởng thức
chân thành cám ơn các bạn
THUYTIEN
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.10.2008 21:24:44 bởi thuytien123 >

thuytien123
  • Số bài : 555
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.10.2008
RE: ĐỐT LÒ HƯƠNG CŨ - 27.10.2008 16:11:39
 
LỜI CON ĐƯỜNG QUÊ
 
 
Tôi con đường nhỏ chạy lang thang
Kéo nỗi buồn không dạo khắp làng
Dến cuối thôn kia hơi cỏ vướng
Hương đồng quyến rũ hát lên vang
 
từ đấy mình tôi cỏ mọc đầy
dọc đường hoa dại ,ngát hương lây
Tôi ôm đám lúa quanh nương sắn
Bao cái ao rêu nước đục lầy
 
Những buổi mai tươi nắng chói xa
hồn tôi lấp lánh ánh dương sa
Những chiều êm ả tôi thư thái
Như kẻ nông phu trở lại nhà
 
Tôi đã từng đau với nắng hè
Da tôi dạn nứt bởi khô se
Dã từng điêu đứng khi mưa lụt
Tôi lở thân tôi rã bốn bề
 
Tôi sống mê man ,tránh tẻ buồn
Miệt mài hể hả,đắm say luôn
Tôi thâu tê tái trong da thịt
Hương đất ,hương đồng ,chẳng ngớt tuôn,
 
TG -  TẾ HANH
 

thuytien123
  • Số bài : 555
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.10.2008
RE: ĐỐT LÒ HƯƠNG CŨ - 01.11.2008 16:48:17
 ,DẤU TÍCH
 
Giữa rừng rải rác đầu lâu
Gió ,mưa rửa sạch xương ,đầu trắng tươi
Nherăng có phải đang cười
Cớ sao hố mắt còn rơi nước vàng?
Đoàn quân dừng bước hoang mang
Bạn , thù ,,,ai đó nối hàng nằm đây?
Ngày nao Quân , Tướng trận bầy
Súng ,bom gào ,thét phơi thây giữa rừng
Đôi bên tả đột , hữu xung
Giết nhau chẳng chút hãi hùng nương tay !
Máu đào tưới đổ gốc cây
Cỏ xanh bê bết óc lầy hẳn thôi?
Thời gian dấu tích xoá rồi
Rừng cây bí mật muôn đời lặng im
Đầu lâu từng chiếc im lìm
Chiếc nghiêng , chiếc ngửa chiếc chìm đáy khe!
Giống nhau như tạc một bề
Làm sao phân biệt bạn , thù hỡi ai ,,,
Chỉ nghe tiếng gió rít dài
Oan hồn than khóc ,,,về đây họp đàn  !!!!
 
TÚ KẾU
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.11.2008 16:56:49 bởi thuytien123 >

thuytien123
  • Số bài : 555
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.10.2008
RE: ĐỐT LÒ HƯƠNG CŨ - 10.11.2008 20:22:21


CHIẾN SĨ VÔ DANH

Họ là những anh hùng không tên tuổi
Sống âm thầm trong bóng tối mênh mông
Không bao giờ được hưởng ánh quang vinh
Nhưng can đảm và tận tình giúp nước

Họ là kẻ tự nghìn muôn thủa trước
đã phá đồi  ssẻ núi lấp hào sâu
Và làm cho những đất cát hoang vu
Biến thành một dải Sơn Hà gấm vóc

Họ là kẻ khi quê hương chuyển động
Dưới gót giày của những kẻ xâm lăng
Đã xông vào khói lửa quyết liều thân
Để bảo vệ tự do cho đất nước

Tuy công nghiệp không ghi trong sử sách
Tuy bảng vàng ,bia đá chẳng đề tên
Tuy mồ hoang xiêu lạc dưới trời quên
Không ai đến khấn nguyền dâng lễ vật
Nhưng máu họ đã len vào mạch đất
Thịt cùng xương trộn lẫn với non sông
Và anh hồn chung với tấm tình chung
Đã hoà hợp vào linh hồn đất VIỆT

,,,,,một bài thơ lâu ngày TT không còn nhớ tên TG vậy bạn nào biết bổ xung dùm TT nha


thuytien123
  • Số bài : 555
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.10.2008
RE: ĐỐT LÒ HƯƠNG CŨ - 20.02.2012 22:06:29
Trăng Thiếu Phụ
Tác giả: Quách Thoại






Ðã mấy đêm trường tôi không ngủ
Nằm thao thức nhớ mảnh trăng thu
Ðã biết bao lần tôi tự nhủ
Rằng cho tôi chết giữa âm u


Cớ sao trăng sáng ngoài kia nhỉ
Làm động tình tôi giữa buổi đêm
Tôi nhắm mắt nằm không dám nghĩ
Sợ nhìn trăng lạnh rớt bên thềm.


Tôi muốn phòng tôi luôn mãi tối
Xin trăng đừng chiếu lướt qua song
Tôi muốn hồn tôi chìm lạc lối
Cho tàn chết hết cả hoài mong


Cơ khổ cho tôi còn nuối mộng
Làm đau chăn gối giữa đêm thu
Chỉ tội hồn tôi thêm náo động
Mà thương mà sợ mảnh trăng lu


Tôi sợ ngày mai trời sẽ sáng
Trăng thu mơ mộng sẽ không còn
Tôi gặp mặt người người đã bán
Cả mùa xuân đẹp thuở sắc son.


Chao ơi trăng hỡi thu đẹp
Trăng của lòng tôi hay của ai
Tôi mở hồn thơ - thôi khó khép
Gửi cả lên trăng tiếng thở dài


Và cho tôi ngủ cho tôi ngủ
Thao thức làm chi mãi thế này ?
Trăng tội tình chi mà ấp ủ
Mảnh lòng thi sĩ quá thơ ngây


Bởi đâu lệ nhỏ lăn trên gối
Tôi thấy cô đơn lạnh lắm rồi
Tôi biết đời tôi e hấp hối
Mà trăng thì sáng tận trên đồi

Không người thiếu phụ đứng bên tôi