Trích đoạn: Thần Phong
Ngẩn ngơ!
Miên man nỗi nhớ hồn chơ vơ
Trăng sáng khẽ buông một tiếng thơ
Vẫn biết người đi từ dạo ấy
Lòng ta vẫn mãi cố công chờ
Ai vui xây mộng quên nơi cũ
Tim nhói lệ tràn vẫn cứ mơ
Thu đến Đông qua Xuân héo úa
Hè về rộn rã ta ngu ngơ...
Trên đường gặp mấy vần thơ
Đọc qua mới biết người chờ ai đây
Ai đi từ dạo xa ấy
Đến nay người vẫn nhớ hoài chờ trông
Ai đi xây mộng đường hồng
Để người chất chứa nỗi lòng quặn đau
Lệ theo bốn mùa tuôn trào
Nhớ sao nhớ quá ngày nào có nhau...
Kha Khả Tú
( Tú đi ngang qua vô tình thấy bài thơ buồn quá nên xin phép được hoạ cùng để gọi chút gì chia sẻ với thi hữu ạ ! Nếu gia chủ phật ý thì pm cho Tú để Tú xoá ! Tú vội đi rồi, Gửi lại lời chúc nhanh : vạn sự như ý nhé ! bye ! )
Phiêu bạt! Người đi xa khuất chân mây
Dù cho trông đợi tháng ngày quạnh hiu
Đêm khuya cô quạnh tịch liêu
Thèm sao một chút hương yêu cháy nồng
Dây tình đã vướng vào lòng
Ngàn năm không biết có còn vương mang
Thôi thì ta cứ lang thang
Một đời phiêu bạt không màng thế nhân
(Chào KKT! Sao lại phiền được chứ...rất vui vì KKT đã đến nhà...Mời cô nương làm chén trà cho ấm lòng rồi đi...Chúc cô nương luôn vui vẻ và có những vần thơ hay)
Mời khách đường xa một chén trà Ấm lòng khi cất bước đường xa Nếu còn ghé lại ta vui tiếp Ta gặp nhau đây phút gọi là... Kha Khả Tú hổng phải là cô nương
Mà là Kha Khả Tú rất đường đường
Thấy thơ hay ghé đọc rồi hoạ tức tốc
Hoạ thơ bạn, Tú có xin phép nha
Có xin phép để không bị bạn la
Đúng như lời bố mẹ dạy đó mà
Kha Khả Tú