Trích đoạn: Ha Nghinh Tuan
Rdinh hỏi Du đây mới tỏ bày
Đường tình cũng khổ có ai hay?
Thất tình thật Du đây chẳng có
Tình thất thì ra cũng lắm ngày.......
Cũng buồn, cũng nhớ, cũng thương thương
Tình mất thật ra lắm chán chường
Đành thôi duyên số thời không có
Rả rả tan tan kẻ một đường.................
Thất tình,tình thất cũng buồn thôi
Cũng sẽ đơn côi,đã sợ rồi....
Ngày ngày nhìn ngắm sao rơi rụng
Chắc lưỡi than hoài : " Khổ thân tôi!"
Rdinh hỏi :
"Rdinh sao không nhớ,nhớ thuốc lào?"
Ừ thôi,Du nhớ thử xem sao?
Nhớ Rdinh vui vẻ vần thơ tếu
Cười quên cho hết nỗi nghẹn ngào.............
thuỵ du
Em nhớ anh nhiều thật đó nha
Nhớ nhiều nhớ thiệt nhớ bao la
Nhớ người luôn cả vần thơ tếu
Anh nhớ em nhiều thật sao ta?
Em dạy trẻ ngoan nhất ở trường
Anh ơi đừng tính chuyện ghen tương
Trẻ ngoan yêu lắm làm sao sánh?
Chủ nhật hẹn anh bên kia đường.....
Bên đó có một quán cà phê
Bàn ghế cũng hơi chút xập xề ( xệ )
Thơ ca bàn luận nghe sôi nổi
Hai mình cùng chung một đam mê
Thơ tếu thật vui phải không anh?
Cười nghiêng cười ngã cả ly sành
Lộn nhào anh nói em không thấy
Chỉ thấy người ta bắt đền anh....... (trả tiền ly bể)
thuỵ du
Thơ Du, thơ Rdinh thật vui tươi
Thảo nào Tú đọc mãi và cười
Đến nổi thuộc lòng hết thảy đó
Và Tú hát hò mãi ới ơi
Bây giờ Tuấn chôm cho Tú thôi.
-Nghinh Tuấn-
(Tiể đệ chôm và chạy lẹ nhé Du tỷ tỷ ơi! Cầu mong Du tỷ tỷ không thấy và đừng đuổi theo)
Nhóc Tú Ngốc ơi! Ca Ca chôm thơ vui từ nhà Du tỷ tỷ về cho Nhóc Tú Ngốc nè!
Tuấn ơi,tỉ đã đến đây rồi
Vào thăm bé Tú một chút thôi
Không ai rượt gì Tuấn đâu nhé
Muôn sự của chung ở trên đời
Có được thơ cười để mà vui
Thì mình cùng chia để cùng cười
Chẳng có ai đâu mà ích kỷ
Dấu mình mình ngắm, chỉ vậy thôi......
thuỵ du