Trích đoạn: Rdinh
Không đâu Tú chẳng khóc đâu
Mới mười mấy tuổi yêu sầu lắm thay
Người lớn bảo Tú học bài
Còn người lớn mới lai rai tỏ tình
Tỏ tình như chí Rdinh mình
Thích cô tóc xoã xinh xinh hơn người
Chú thường qua nhà Du chơi
Chú Rdinh ấp úng ngỏ lời...mượn đô
Mượn đô về để kiếm bồ
Nghe đồn Du giầu nhất Sài-đô om-sòm
Cho nên chú đến mượn tiền
Còn tình Du có hàng-hàng nối đuôi
Nộp đơn họ nộp trước rồi
Đơn chú chưa viết nên thôi không nộp vào
Đợi tiền người muốn hanh-hao
Tiền mượn chưa được gái nào chịu theo.
Rdinh (viết tiếp)
(Chú Rdinh tự nói với cô ấy đi nhé ! Cháu đọc thơ chú vui quá nên hoạ đùa tí cho vui chú ạ! Chú kính mến ơi! Hihihi...)
-kt-
Chú hỏi mượn tiền đô-la rồi mà cô Du chưa trả lời. Không biết cô có cho mượn không đây, nếu không là côđơn suốt. Thảm thương không KKT.
Cưới cô, chú mượn tiền cheo
Thấy thương chú quá, cô theo về nhà
Chú, cô cùng nhau thơ hoạ
Trăm năm hạnh phúc pháo hoa xác hồng
Từ đây chú hết buồn trông
Chờ cô trên mạng má hồng xinh xinh?
-kt-
Như vậy cũng tốt cho Rdinh
Khỏi phải cứ đợi bóng hình xa xăm
Mùa đông tuyết phủ lạnh căm
Có cô tóc búi đến thăm ấm lòng
-nt-
Tú cho cô tóc xõa xinh
Trần cho tóc búi biết rinh cô nào?
Tình vô thì cứ dạt-dào
Tiền chưa có, tối nào cũng nằm không
Ai người tình có - Tôi không
Tuyết rơi mình vẫn lạnh căm một mình
Nào đâu có thấy bóng hình
Tóc xõa, tóc búi ông nào rinh mất rồi
Má hồng ông ấy đã xơi
Còn tôi thì vẫn xa-xôi gặm buồn.
Rdinh