MỘT VÌ TINH TÚ NHỎ NHOI
NHỜ GIÓ
Gió đẩy Mây bay đi
Chị Hằng cười tươi tắn
Xương Rồng gửi điều chi
Gió thương tình chở nặng...
Hãy cho tôi tiếng hát
Lấp khoảng trống tâm hồn
Hãy cho tôi khúc nhạc
Khi chiều tà, hoàng hôn...
Trăng thẹn thùng, bối rối
Vội kéo nhanh mây về
Gió vẫn chưa kịp hỏi
Đời Xương Rồng sao khê?
---
XƯƠNG RỒNG XANH
23/02/2009
Gió hây hây rây chút mát
Cho màu nắng nhạt sa mạc khô cằn
Gió làm dịu chút nắng chăng
Hay là vô tình gió nặng phiên buồn
..........................................Hắt hiu !
Một chút vấn vương
Một nỗi niềm riêng
Cho sương đêm trắng
Giọt buồn rơi rơi
Lên cánh Xương Rồng
Giữa vùng trời
Sa mạc khô cằn
Quanh năm suốt tháng
Thân gồng gánh mang
Nỗi buồn
Một mình
Không tiếng than van
Nhìn hoa thương quá
Ngỡ ngàng
Gió reo
Thương ôi...
sa mạc cheo leo
Nắng hông lửa đốt
Hắt heo mấy sầu
Ai thương...Xương Rồng
Hoạ câu
Đồng cảm một tiếng
Tình sầu miên man...
Hàn Băng
BUỒN TÀN ĐÔNG
Thơ Kha Khả Tú
Nhạc Hàn Sĩ Nguyên
MIDI diễn tấu
Ca từ
BUỒN TÀN ĐÔNG
GM 100 – Country Swing
Buồn như mưa rớt âm thầm
Buồn như biển sóng ầm ầm reo vang
Đàn ai như oán như than
Cung sầu da diết lệ tràn đêm đông
Buồn ơi tím cả cõi lòng
Then mây nhớ gió phòng không nhớ người
Hoa mai khoe sắc bên trời
Đông phong man mác bồi hồi chuyện xưa
Nhớ ai Nhớ mấy cho vừa
Người đi Thu ấy vẫn chưa thấy về
Hoa tim tím, tím vườn quê
Xuân chen bóng lá hẹn thề cùng ai ?
Ạ à ơi – À a ơi
Vi vu gió hát hồn tôi dạt dào
Vầng trăng lơ lửng trời cao
Mênh mông nỗi nhớ nghẹn ngào tàn đông...
Kha Khả Tú
HSN-34-1016
Ta thích nghe bài thơ phổ nhạc của bé Tú
Ta thích nghe Nhạc của Nguyên huynh
Nguyên huynh thật tuyệt.
Tuyệt ! Tuyệt! Tuyệt!
Hàn Băng
MỘ KHÚC MÙA ĐÔNG
Thơ Kha Khả Tú
Nhạc Hàn Sĩ Nguyên
MIDI diễn tấu
Ca từ
MỘ KHÚC MÙA ĐÔNG
RhythBlue or ChaChaCha CM120
Mộ khúc mùa Đông đang dạo dở
Một phiên tan vỡ trở nhịp chờ,
Cung điệu nhịp nhàng mây lướt gió
Cho nỗi u hoài ngập lối mưa...
Mong mỏi hừng đông hong nắng gội
Chồi xuân chưa nhú áo vàng em
Chông chênh nỗi nhớ muôn ghềnh thác
Mộ khúc ngân vang gợi nỗi niềm
[[:
Giấc mơ chưa qua, sầu riêng tỉnh mộng
Đông về sương lạnh, ưu phiền chợt rơi
Bây giờ người đã xa xôi
Gió xao xác lá hồn tôi nhuốm sầu
Đàn ngân trỗi khúc phượng cầu
Mùa Thu năm ấy lần đầu gặp nhau
Tri giao dạo khúc tiêu dao
Cung thương réo rắt tình trao về người
Đêm nay ta bỗng nhớ người, người ơi
Mộ khúc mùa Đông đang dạo dở
Một phiên tan vỡ trở nhịp chờ,
Cung điệu nhịp nhàng mây lướt gió
Cho nỗi u hoài ngập lối mưa...
Mong mỏi hừng đông hong nắng gội
Chồi xuân chưa nhú áo vàng mơ
Bâng khuâng tiếng hát xa xa vọng
Sầu dâng lai láng giữa trời thơ :]]
Sầu dâng lai láng giữa trời thơ
Sầu dâng lai láng giữa trời thơ
Kha Khả Tú
HSN-34-1017
Mộ khúc mùa đông buồn mong
Nhớ Kha Khả Tú nhạc lòng vấn vương
Ngùi ngùi dõi bước dặm đường
Cô chú anh chị nhớ thương bé nè...
Nhớ quá đi thôi cô bé !!!
Hàn Băng
Khung cửa
Hoa đang đỏ thắm đong đưa
Bên khung cửa nhỏ cho vừa mối * đan
Hoa thắm mầu đỏ mơn man
Khung cửa trầm lắng cho hoa khoe mình .
Như Hằng
(* Con mối mọt )
Nhìn hoa khung cửa thật xinh Đỏ màu sắc thắm tắm mình nắng mai Hoa lay trong gió lay lay Hương say sắc thắm cho ai nhớ người H B
Hoa hồng một đoá ai trao
Mơ màng một giấc chim bao ngủ dài
Đài hồng mỏng mảnh sương mai
Gieo nhung gieo nhớ cho dài giấc mơ
H B
Xương Rồng đủ sắc nhiều màu Màu nào nhung nhớ màu nào chờ mong Màu nào người mãi ngóng trông Nơi vùng sa mạc khô cằn buồn ôi Màu nào màu của vùng trời Ước mơ ngày tháng không rời xa nhau Màu nào màu tựa vì sao Lấp la lấp lánh chớp vào giấc mơ Màu nào màu của đợi chờ Ngày xưa thơ ấu bây giờ tìm đâu Hoa nào hoa của tim đau Nhói trong sâu thẳm nghẹn ngào lời ai Màu nào màu của mây bay Che tằm trăng sáng cho ray rức lòng màu nào màu ửng trời hồng Lòng ai nhung nhớ vào trong nỗi niềm Hàn Băng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.02.2009 18:44:54 bởi Han Bang >
GỌI NẮNG
Gọi nắng lên đôi vai gầy
Đường mưa đông rét vây vây lối mòn
Cây đa bến nước vẫn còn
Con đò cấm bến vẫn còn đợi ai
Chiều đông khuất hút nắng mai
Chim trời thản thốt gợi dài tiếng vang
Bóng ai thấp thoáng bên đàng
Người xa về đến ngỡ ngàng nhìn nhau
Lối xưa kín cổng lối vào
Hàng hoa bông giấy thuở nào còn nguyên
Chiếc nón gió lệch nghiêng nghiêng
Tóc bay sợi mảnh vờn duyên má hồng
Chiều đông hoa giấy thắm nồng
Sắc xưa còn đọng hương trông thanh nhàn
Gió đông réo gợi xuân sang
Chỉ còn một chút lá vàng mùa thu
Cây cành xào xạc lời ru
Mây vờn bàn bạc sương mù lam xa
Ngỏ vào lủng lẳng dàn hoa
Nhà ai thắp sáng chói loà cành thông
Bập bùng lò sưởi lửa hồng
Như mơ cơn nắng ấm lòng chờ mong
Gọi hoài con nắng sắc hồng
Cho mùa xuân đến lửa lòng reo vui
Hàn Băng
HOAN CA MÙA...
Em gọi hạt nắng về chơi
Giữa mùa tuyết phủ, chợt ngời ánh xuân
Ước là hạt nắng hoá thân
Về đậu vai nhỏ để gần nhau hơn!
Má hồng, hạt nắng nhẹ hôn
Môi ngoan, em nhé! cười mơn man , tình...
Hạt nắng rọi trái tim xinh
Giấu mơ cùng mộng... một mình riêng tư
Hạt nắng bỗng hoá hiền từ
Nằm ngoan vạt áo tiểu thư mơ màng...
Nắng về, dừng bước lang thang
Em ơi! Có thấy khúc hoan ca mùa...?!
Tóc nâu
TÓC NÂU NÂU
Hỡi anh tóc nâu nâu
Hãy gọi nắng về mau
Cho Hàn Băng hết sầu
Cho ngày dài hết giá
Cho đêm thâu thôi rét
Cho thêm nét thơ xinh
Mái tóc nâu hữu tình
Dày trang thơ nhung nhớ
Chép tóc nâu vào vở
Cho trang hồng ý thơ
Thư sinh đẹp ước mơ
Tương lai đang đợi chờ
Đường hoa thơm rạng rỡ.
Hàn Băng
Trái tim khờ . . . Đừng đến hôn em bằng bờ môi lạnh giá Vòng tay quyện những dối trá tình rơi Hãy yêu em bằng nhịp thở ấm hơi Bằng máu tim giọt nồng nàn tha thiết Đừng đến yêu em bởi ngoài kia mưa tuyết Đổ ngập tràn nơi góc phố tình anh Phút sân ga buồn lả không bóng hình Con tàu đến vội vàng quay lưng bước Trái tim em dại khờ từ kiếp trước Góc tâm hồn không hề nghĩ dối gian Sao người tình đi qua - để dở dang Trái sầu rơi em nếm từng giọt đắng aB - Feb 2009 Trái tim khờ giữa trời mưa bơ vơ
Một mình tim ướt thẫn thờ lòng ai
Ngoài trời mưa vẫn rây mãi
Giọt mưa sợi vắn sợi dài khóc thương
Hàn Băng
Nỗi lòng!
Dường như ta đang ngóng một bóng hình?
Là ảo mộng lung linh nhòa tan biến.
Ánh dương vàng chợt nhả ra màu tím.
Lạnh hoàng hôn, lạnh thấu cả tâm hồn...
...
Từng hàng cây, từng góc phố vẫn còn.
Mà dáng ngọc đâu rồi ta trơ trọi...
Chuyện tình yêu đã tan theo làn khói...
Bước âm thầm...nặng trĩu...bước cô đơn.
...
Chợt nghe vang vọng tiếng đàn
Du dương lưu luyến lòng càng buồn thêm...
Thần Phong
NỖI BUỒN
Nỗi buồn sao cứ mông mênh
Cho sầu nhung nhớ cho lênh láng buồn
Tình ai như cánh chuồn chuồn
Khi vui chuồn đậu khi buồn chuồn bay
Tháng ngày người ngắm heo may
Cho dài thương nhớ cho hoài bóng ai
Gió đưa màu hồng hoa say
Hương bay ngan ngát nhớ ai áo hồng
Viễn đông xa xứ buồn trông
Nhớ người xưa ấy lòng không vơi sầu
Đừng qua cách mấy nhịp cầu
Bao giờ gặp lại hoà câu thơ tình
Màu hồng sắc thắm duyên xinh
Môi cười má lún mắt nhìn ngây thơ
Người mơ tháng đợi năm chờ
Gom nhung nhớ hết biển mơ thuyền hồng
.........
Hàn Băng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.02.2009 20:58:25 bởi Han Bang >

NỖI ĐAU
Giọt lệ hóa kiếp Xương Rồng
Giữa trời nắng cát còn trông mong gì
Gió Mây hãy cuốn trôi đi
Tủi hờn_bất hạnh_sầu bi… kiếp người!
Hỡi vầng trăng sáng chơi vơi
Bao năm người vẫn rạng ngời trên cao
Hỏi người nguyên cớ làm sao
Đời tôi tua tủa nỗi đau chất chồng?
Người ta chỉ ngắm Xương Rồng
Quay lưng_cách mặt, chạnh lòng_xót xa…
---
XƯƠNG RỒNG XANH
26.02.2009
HOA XƯƠNG RỒNG
Xa xa trông mãi xa xa
Mình ta buồn quá cánh hoa xươmg rồng
Nhớ ai hoa sắc phai hồng
Nơi vùng sa mạc ngóng trông một người
Buồn rưng rức nhớ đầy vơi
Nhớ rồi lại nhớ nhìn trời mây bay
Nhớ sao là nhớ những ai
Thương sao thương quá bao ngày nhớ nhung
Bao giờ ta được trùng phùng
Cho hoa ngày ấy ngát vùng trời cao
Hoa xương rồi toả thắm sắc màu
Đi vào trang viết thơ màu xinh xinh
Mong rằng tình mãi đẹp tình
Cho hoa sa mạc dáng xinh xinh hoài
Ước mơ trong giấc ngủ say
Cho ai cùng mới ai dài duyên nhau
Rồi đêm trăng sáng đầy sao
Hai người cùng ngắm sao mai sáng ngời
Đàn lên cung phím tuyệt vời
Hát vang điệp khúc tình ơi vẹn tình
Xương rồi nở mãi xinh xinh
Phô hương khoe sắc duyên tình ước ao
Hàn Băng
VỀ LẠI QUÊ HƯƠNG
Ta về đây một chiều vàng hanh nắng
Dấu gót hài lấm tấm bụi đường xa
Bước diễn hành ta qua từng xứ lạ
Nhớ rất nhiều quê hương hoa thảo dã
Dừng bước chân khi rừng thu thay lá
Triền dốc dài vàng vọt nắng nghiêng nghiêng
Áng mây bay mang mãi chút ưu phiền
Chao cánh nhạn vương niềm người lữ thứ
Một nỗi niềm của người đi xa xứ
Trở về thăm bến Ngự dòng sông Hương
Dù ra đi xa cách mấy muôn phương
Vẫn nhớ mãi mọi nẻo đường đất nước
Ta về thăm quê hương cây xanh mượt
Gió ru buồn lá trút rụng đầy sân
Nao nao lòng sao quá đổi bâng khuâng
Ta nhìn mãi vệt dài hoa nắng rải
Cảnh quê hương sao mà đẹp mãi
Hương quế nồng bốc khói bát chè tươi
Cô bé xưa gặp lại chúm chím cười
Ôi trìu mến dâng tràn lên khoé mắt
Ta ra đi từ bao mùa thu trước
Tìm tương lai mơ ước trên đường dài
Bước chân đi tìm ước vọng ngày mai
Bờ bến mộng miệt mài nơi xứ lạ
Và hôm nay về thăm khu phố cổ
Hoa ven đường trổ muôn sắc màu mơ
Hồng sắc thắm phô ánh ngời tươi sáng
Ôi quê hương một vùng trời sáng lạng
Ta yêu người và yêu cả quê hương.
Hàn Băng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2009 12:00:17 bởi Han Bang >
TRỜI HỒNG
MỘT MÙA ĐÔNG
Môt mùa đông lạnh giá cứ băng qua
Tuyết dày đặc phủ nhoà rơi trước ngỏ
Lá mùa đông rưng rưng sầu trước gió
Giọt tuyết buồn đọng trắng mắt mi ai
H B
BIỀN BIỆT PHƯƠNG NAO Người xưa biền biệt phương nao? Để ai nhung nhớ xuyến xao cõi lòng. Ngày ngày dõi mắt chờ trông Phương trời vô định ước mong trùng phùng. -sd-
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: