MỘT VÌ TINH TÚ NHỎ NHOI
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              Mấy Ngày Không Đến   
      
   Thế là đã mấy ngày không đến   
   Chắc làm em xao xuyến bâng khuâng.   
   Anh tự hỏi mình em có buồn không?   
   Nếu mắc lỗi xin được cùng tha thứ.   
   Mùa phượng vĩ những đài hoa cháy đỏ   
   Vẫn chung tình hè về đó bên nhau   
   Vậy mà ai ngăn cách được đâu   
   Như nam bắc dẫn nhịp cầu chung lối.   
   Không đến được khiến lòng anh bối rối   
   Mong được em xá tội nghe em   
   Mới mấy ngày sao đã nỡ vội quên?...   
      
   TrungDũng  
     
     
     
     
   Không phải mùa Thu mà sao lá cứ rụng bên thềm  
   Cho mắt biếc buồn tênh trông trời xa thăm thẳm  
   Một chiều buồn trời không còn sắc nắng  
   Rải lên hoa màu hồng chớm sáng hừng đông  
   Phố hoa xưa không có biển sóng gầm  
   Không thấy được thuyền trăm năm về bến hẹn  
   Bóng tà dương nghiêng mình chào e thẹn  
   Nét nhu mì bẽn lẽn bước vào thơ  
   Và cứ thế mỗi ngày vần mãi đợi chờ  
   Vườn hoa mộng bướm mơ vào ý nhớ  
     
   H B
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              VÍ KHÔNG...  
   
   Ví không có ánh mặt trời  
   Đêm dài vô tận, mây thôi ửng hồng  
   Vạn vật trôi giữa mênh mông  
   Tình người gửi chốn hư không, mịt mù...  
     
   Ví không có sự hận thù  
   Cuộc đời - tình khúc thiên thu, ngân dài  
   Chân trời bừng ánh ban mai  
   Líu lo chim hót vang bài yêu thương...  
     
   Ví không có cảnh thê lương  
   Khoe mình trong nắng Hướng Dương rạng ngời  
   Xương Rồng sừng sững giữa đời  
   Nghìn tay đón lấy nụ cười ai trao...  
     
   Ví không có sự ngọt ngào  
   Màn đêm trống trải, ánh sao buông rèm  
   Thế gian thiếu mất tình em  
   Đất hóa sa mạc, lấm lem nụ hồng...  
   ---  
   XƯƠNG RỒNG XANH  
   11/3/2009  
     
     
     
     
     
   NGƯỜI ĐI CÒN LẠI... 
     
   Em đi theo lớp bụi hồng  
   Cùng trời cuối đất hết mong ngày về  
   Gió reo thảm thiết não nề  
   Tư bề quạnh quẻ cát bê bết sầu  
   Sa mạc trống vắng...niềm đau  
   Gió reo reo mãi đi vào hư không  
   Gió kêu đau đớn cõi lòng  
   Trời thương Sa Mạc Xương Rồng rực hoa  
   Hoa như đuốc lửa sáng loà  
   Thấp lên hương thắm trời xa ngắm nhìn  
   Xương Rồng tươi tốt đẹp xinh  
   Cho người gửi gắm niềm tin vững bền.  
     
   Hàn Băng
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2009 14:32:25 bởi Han Bang >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
  GIÓ LAY   
       
    Gió lay lã ngọn sầu đông  
   Reo ngàn tiếng nhớ về dòng suy tư  
   Nhìn lên vệt nắng còn dư  
   Nỗi niềm canh cánh biết chừ nào phai...  
     
   Hàn Băng
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              HOA HƯỚNG DƯƠNG               Anh là đóa hướng dương        Cho tình em định hướng        Anh luôn luôn rộng lượng        Như tình nghĩa bao dung        Tình anh luôn thủy chung        Chỉ mình em hướng tới        Như ánh nắng mặt trời        Soi sáng mãi tình em                         thụy du                                                  
                             
                      Hướng dương nhìn thẳng mặt trời        Một mình vững mạnh sáng ngời hướng dương        Một bông vàng ánh tà dương        Ngước nhìn thẳng tới ngát hương cho đời               Hàn Băng            
    Một mình ta đứng thảnh thơi
Quanh ta có biết bao người ngợi khen
Hướng dương danh rạng ngời tên
Một đời oanh liệt vang rền tiếng thơm
Mặt trời luôn hướng chẳng quên
Để tên ta mãi làm nên sử vàng
 
  thụy du
   
       
    
             		              					 					 			 		       Sử vàng chói lọi bao trang  
   Rực đời quân tử kiên gan anh hào  
   Nữ lưu nhị tướng chiến bào  
   Xông pha tiến tới ào ào thét roi  
   Mặt trời nhìn thẳng vàng soi  
   Oai linh anh dũng ngời soi sử vàng  
   Mặt trời vầng sáng hào quang  
   Hướng Dương nhìn thẳng ánh vàng màu hoa  
     
   Hàn Băng  
   
             		               
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
   
  ĐẾN THĂM 
   Ta đến thăm ai môt chiều buồn 
   Mưa sầu trĩu hạt nắng tà buông 
   Lơ thơ nét bút buồn xa vắng 
   Lại chạnh lòng thương lắm nỗi niềm. 
    
   Hàn Băng
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
  SẦU THA PHƯƠNG  
     
   Chiều nay nắng tắt gợi sầu  
   Nỗi niềm chợt đến mưa sâu vào hồn  
   Lạnh lùng đếm bước chân đơn  
   Bụi bay rớt hạt mắt hờn đỏ hoe.  
     
   Chiều nay không phải mùa Hè  
   Nhưng sao gió rít lời nghe u buồn  
   Cô đơn chân bước bồn chồn  
   Tha phương xa xứ mảnh hồn lang thang.  
     
   Mắt xanh rớt hạt nắng vàng  
   Ngỡ ngàng ta nhặt lá vàng tiễn đưa  
   Nhớ sao đất khách mấy mùa  
   Ngùi thương nhớ mãi quê xưa đợi chờ.  
     
   Chiều bay lá tím bơ vơ  
   Thẫn thờ mắt biếc vẫn chờ mây bay  
   Góc trời cánh vạc bi ai  
   Kêu thương gọi nhớ vết hài tha phương.  
     
   Chiều buông mi ướt mưa buồn  
   Cho lòng xa xứ lệ tuôn đôi dòng  
   Sông Tương mơ về bến mong  
   Chờ trông biền biệt người không thấy về.  
     
   Chiều nay mây phủ tứ bề  
   Cơn giông rung rải tràn trề mưa ngâu  
   Lá vàng bay rụng về đâu...  
   Cho người xa xứ lệ sầu tha phương !  
     
   Hàn Băng  
   
             		               
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
  NHỚ VỀ PHƯƠNG ẤY   
  
     
    Một cơn gió xoay xoay   
    Quay tít tận cuối ngày   
    Quay quay bao nỗi nhớ   
    Vòng tròn trái đất xoay!   
       
    Ta thân người viễn xứ   
    Cứ nhìn ánh tà dư   
    Lòng trĩu hoài nhung nhớ   
    Mỗi khi đọc lại thư...   
       
    Ngày tiễn đưa hôm ấy   
    Nét mực còn đọng đầy   
    Nhưng thời gian trôi mãi   
    Biết ai còn nhớ ai !   
       
    Chiều nay nhìn mưa bay   
    Lòng thổn thức u hoài   
    Nhìn về phương trời ấy   
    Ta nhớ người có hay ?!   
       
    Hàn Băng
             		              					 					 			 		 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
  HOA ĐỒNG TIỀN              Tên em nghe quả thật mặn mà        Đồng tiền thì ai cũng thích nha        Muôn màu rực rỡ ôi xinh nhỉ !        Xinh nhất là tên rất đậm đà                              thuỵ du                              
                        NGẮM HOA ĐỒNG TIỀN  
      
    Nhìn hoa hồng sắc hương đưa duyên      Ngắm mãi bông hoa tên Đồng Tiền      Nghiêng mình ngắm nghía ba chiều hướng      Càng ngắm càng say nét hữu duyên            Hàn Băng                    		              					 					 			 		 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                               
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2009 20:19:00 bởi TUAN_ANH >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2009 17:52:05 bởi Han Bang >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Lá xanh rụng  
                  Thanh Khiết KV  
      
   Ngỡ ngàng bất chợt lá xanh rời   
   Giữa mùa xuân thắm rạng nét tươi  
   Bầu trời trắng xoá màu tang chế  
   Mặt đất tối xầm mưa khắp nơi  
   Toả khói hương vòng lưu luyến mãi  
   Tim nhang đỏ ngọn vẫn chưa rơi  
   Hồn còn quanh quẩn nơi trần thế  
   Chưa Chịu nghìn thu để ngậm cười  
      
   T.T.K.14.3.2009  
     
     Khói hương nghi ngút tưởng nhớ người  
   Lá non bỗng chốc đã xa rời  
   Cành hoa buông nhánh buồn rủ xuống  
   Hoàng hôn tím cả màu mây trôi  
     
   Hàn Băng  
   (Em hoạ với Khiết cho vui nhé)  
   
             		              					  
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2009 12:13:34 bởi Han Bang >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
   KHÔNG CÒN   
     
     
   Không còn Sao đêm   
   Soi sáng bên thềm  
   Không còn gió reo  
   Mơ lên tóc  mềm  
     
   Sao rơi...   
   Rơi nơi đâu rồi   
   Mịt mờ   
   Đêm thâu  
     
   Đông về sương rơi  
   Lệ em tuôn bờ  
   Gió reo ru hời  
   Giấc ngủ tình thơ  
     
   Em đi...  
   Quên vầng trăng vàng   
   Gió lùa mây ngàn  
   Lan xa âm vang...  
     
   Em còn nhớ nhau   
   Về thắp sao trời  
   Để con tim côi   
   Ấm bừng trăng soi  
     
   Gió vờn tóc thề   
   Lời yêu ai nói   
   Rung môi   
   Vụng về  
     
   Mây lấp trăng ngà  
   Chìm khuất nơi xa  
   Mây trôi lan ra   
   Lùa mất tình xa  
     
   Mây trôi   
   Chơi vơi   
   Gió reo hồn mơ    
   Ru buồn vào thơ  
     
   Trăng buông   
   Rã rời  
   Lịm hồn bơ vơ  
   Xa vắng ai chờ...  
     
   Hàn Băng  
                  		  
             
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Tam biet 
            
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2009 20:21:40 bởi TUAN_ANH >
            
         
     
    
 
    
    
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  2 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: