MỘT VÌ TINH TÚ NHỎ NHOI
LÒNG NGỰC LÀM Ô
Tôi chờ cô bé dưới song thưa Thầm trách trời sao chẳng ngớt mưa! Lòng ngực làm ô che chiếc cặp! Cô về mưa lạnh chẳng ai đưa!!! Lê Sơn Vũ MẮT ƯỚT TIỄN ĐƯA Anh chở em về dưới cơn mưa Gió lùa hạt trắng buồn lưa thưa Chiếc dù bằng ngực anh che cặp Em về... mắt ướt tiễn dáng mưa. Hà Ngân Hà
BÓNG NGƯỜI TRONG MƯA
Bóng người nghiêng ngã mưa sa
Âm thầm lầm lủi đi qua nẻo sầu
Tìm người biết kiếm nơi đâu
Qua mấy nhịp cầu vắng bặt tăm hơi
Chiều nay mưa rớt tơi bời
Gió sầu gọi mãi bao lời nhớ thương
Mưa tuôn ngập cả nẻo đường
Lệ rơi theo dấu người thương mờ dần
Hàn Băng
Mưa qua theo từng bước chân
Bao năm anh chẳng về thăm một lần
Bây giờ phượng đã trổ bông
Đỏ hoa rơi giọt lệ lòng nhớ thương
Mưa rơi phủ kín sân trường
Bóng người năm cũ mù sương mịt mờ
Phượng hồng rắc lối đường thơ
Nhạc sầu điệu nhớ hạ chờ ve ngân
Khúc ca dạo biết bao lần
Phiên sầu, điệp khúc xa dần phượng rơi
Mưa sầu đắng giọt lệ trời
Mây trôi gió cuốn tơi bời lòng đau
Ve sầu trổi khúc xa nhau
Cung thương lạc phím nghẹn ngào tiếng mưa...
Cơn mưa xối xả hạt đưa
Dấu chân em bước mấy mùa thu qua
Bây giờ sắp vào mùa hạ
Trường xưa ra rả cơn mưa hẹn thề.
Xa quê...cố quốc vọng về
Kết thúc năm học em về trường xưa
Sân trường cành phượng đong đưa
Mắt rơi hạt nắng cho vừa nhớ thương.
Ngân Hà
Gió lay tà áo hờ buông
Đứng chờ mỏi mắt trùng dương cánh buồm
Xa xôi biển biếc màu thương
Xanh trời nỗi nhớ tóc vương mây sầu
Thuyền ơi thuyền đến bờ nao
Gợn màu sóng biển dạt dào niềm riêng.
Hà Ngân Hà
Một chú nai con tìm kiếm gì
Sương mù rớt xuống phủ đường đi
Rừng vắng lối mòn không ai khác
Chỉ mình chú đứng ngóng ai chi
Hà Ngân Hà
.. Tặng nguời một nửa vầng trăng Thêm con hạc trắng vút bay về trời Nửa vầng trăng gió ru say Nửa vầng thuơng nhớ còn lay bên này ... Tình trong bút vẽ còn đầy .
vagabond Cô Cô ngồi họa vần thơ
Ánh trăng nghé thấy thẩn thờ vì hay
Thơ hay hóa thành hạc giấy
Bay cao lên chín tầng mây tìm hằng
H N H
Không Biết
Tôi nhớ em nhiều em biết đâu
Chập chờn trong ánh nến canh thâu
Mỏi mòn thức mãi thâm quầng mắt
Vậy mà lặng lẽ chẳng một câu.
Trung Dũng
BIẾT RẰNG
Mây trôi man mát về đâu
Vòm trời xa thẩm một màu biển xanh
Biết rằng tình ấy trong anh
Nỗi niềm nhung nhớ ánh trăng nửa vầng
Xa xa rạng tỏ dải Ngân
Ngàn sao lấp lánh quây quần cùng trăng
Đèn trời thắp sáng cung Hằng
Ngày rằm anh thấy bóng trăng tới gần
Nhớ em thơ gửi mấy lần
Vườn thơ cất cánh bay dần đến em
Hà Ngân Hà
HẠ BUỒN
Rưng rưng phượng đỏ buồn nao
Cung đàn ve trổi cho xao xuyến lòng
Trên cành phượng vỹ ngóng trông
Rủ sầu áo trắng hoài mong một người
Hè xưa phượng thắm trao lời
Hè nay người biệt phương trời xa xôi
Nắng hè trèo cành phượng chơi
Hát câu nhung nhớ hè ơi hạ buồn.
Hà Ngân Hà
Bẻ cành hoa phượng anh tặng em
Nắng hạ chói chang rớt bên thềm
Màu hồng phượng thắm ta hoài nhớ
Ba tháng xa trường để nhìn xem
Hư Vô
Nhận cành phượng đỏ ghép vào thơ
Nỗi nhớ bâng khuâng nắng Hạ mơ
Ánh mắt níu nhau vài giây phút
Phượng hồng sắc thắm ba tháng chờ
Hà Ngân Hà
Đoạn đường ta đã đi qua
Buồn vui được mất như là cơn mơ
Nhớ nhung khao khát đợi chờ
Gửi cho nhau chút tình thơ tình đời
Cho nhau bài hát chơi vơi
Chỉ mong nhận lại nụ cười của em
Lá cỏ
TRỞ VỀ VỚI ANH Đoạn đường anh đã đi qua Buồn vui mưa nắng nẻo xa chốn gần Thơ Hạ rải nắng quanh sân Đường hoa Hạ lót bước chân em về Trường xưa anh giữ hẹn thề Nắng vàng phượng đỏ hương quê vẹn tình Gặp nhau vẫn nụ cười xinh Tình chung em giữ chung tình anh mang Thủy chung, chung thủy đôi đàng Châu hườn hợp phố thiếp chàng vẹn đôi. Hàn Băng
TÌNH YÊU THI SĨ Yêu em viết vạn lời thơ Lời nào anh cũng vẫn mơ một người Anh là thi sĩ em thôi Viết lên lời nói một đời yêu em Bài thơ anh luôn đính kèm Trái tim hồng thắm anh đem tặng nàng Anh mang trăng sáng màu vàng Tô thêm sắc thắm cho ngàn lời yêu Yêu em anh nói vạn điều Điều nào cũng có tình yêu chúng mình
Tình yêu thi sĩ chung tình Yêu em yêu trọn đời mình không phai Anh yêu kiếp này kiếp mai Mai sau, sau nữa không sai một lời Yêu em hóa kiếp vạn đời Yêu hoài yêu mãi không vơi tim đầy. Hà Ngân Hà ( Viết hộ lời chú Rdinh chung tình đấy ! Hi...hi...hi...Cháu nhớ cô Du và chú Rdinh nên chạy qua nhà tìm cô, chú đùa tí cho vui ! Chào cô, chú kính yêu của chúng cháu ! Cháu phải đi đây !)
Ta về thăm lại em thơ
Một vần thơ nhớ mắt chờ từng giây
Trang thơ em hãy còn đây
Mà người đây vắng quắt quay lệ buồn
Hà Ngân Hà
Dáng xưa còn đấy hoa rơi rụng đầy
Mà người sao chẳng về đây
Mình ta trong nắng quắt quay phượng hồng
Nhớ ai nhoà lệ buồn trông
Dáng xưa kỉ niệm phượng hồng nhớ ơi.
Hà Ngân Hà

Ý mưa . . .
Mưa rơi cuối phố đường ướt trơn
Mưa rơi hộ ta lệ giỗi hờn
Hẹn đón đưa nhau sao đành nỡ
Lả chả mưa ơi! tủi đá buồn
Người yêu cũng đến dẫu mưa bay
Có phải vì yêu quá đắm say
Quanh năm bốn mùa luôn tha thiết
Không vì mưa nắng tình đổi thay
Em vẫn yêu anh như thuở nào
Bắt đầu khi sắc chớm ngả Thu
Nhạc lòng, thời gian thêm quyến luyến
Yêu nhau thấm thoắt đã bốn mùa
aB - May 2009
MƯA RƠI... Bốn mùa mưa lệ đổ chờ nhau Thắm thoát mùa mưa đến nghẹn ngào Mình ta một bóng trong mưa ướt Nhoà nước mắt cay khoé mắt trào... Xa rồi ta đã đành xa nhau Mấy độ tình thu mộng vẫy chào Vì sao trời lại chia đôi ngả Để sầu hai đứa lắm thương đau... Chiều nay mưa tuôn giọt ào ào Tím lòng hoa mộng quằng cánh đau Giọt mưa gợi nhớ hoa sầu rủ Khóc biệt từ li tím phai màu ! Hà Ngân Hà
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: