MỘT VÌ TINH TÚ NHỎ NHOI
Nỗi đau cuộc tình Leo* Hôm ấy trời đổ cơn mưa Em về em đứng chờ ngay bên ngoài Gọi anh mà thấy bồi hồi Nhưng rồi đau đớn nhận lời lạnh tanh Tự dưng em muốn đi nhanh Muốn cho nước thấm tình xanh thửo nào Chạy trong tiếng nấc nghẹn ngào Em không còn biết thế nào là đau Thế nào là nước mưa Ngâu Thế nào là những giọt châu của lòng Trước mắt là một khoảng không Sao sâu vô tận của mong và chờ Sao xa khuất sao mịt mờ Sao u tối sao sững sờ chơ vơ Lạnh không? không, chẳng bao giờ Đau không? không , đã vượt bờ nỗi đau Khóc đi ! không , còn gì đâu Thét lên đi..!! Không, gục đầu...buông tay Mơ màng giấc tỉnh giấc say Quên rồi lại nhớ lấy tay tát mình Tỉnh đi đừng có luỵ tình Tỉnh đi đừng mãi ôm hình bóng anh Quên đi đừng nghĩ quẩn quanh Quên đi ngày tháng còn xanh còn nồng Và rồi em tái tê lòng Ừ thì vẫn còn hồng trong ta Ừ thì tình vẫn tình xa Ừ thì ta vẫn là ta với người Ừ thì ta đã yêu rồi Ừ thì ta đã hết rồi ái ân Ừ thì ta xa mà gần Ừ thì cứ thế ta gần mà xa Ừ thì mình cũng ra ma Ừ thì mình cũng chẳng là gì đâu Cái gì là đớn là đau Cái gì nhớ nhung nhau, buồn cười Lời yêu nào chẳng tuyệt vời Lời yêu nào chẳng rạng ngời trăng hoa Lời yêu nào chẳng qua loa Tin thì chấp nhận..bước qua..xác tình Tin thì cố mà lặng nhìn Người ta sóng bước còn mình lẻ loi Thôi về học lại cái tôi Thôi về học lại thói đời đi em Học rồi đừng có mơ tìm Hãy cho tim ngủ im lìm ngàn thu 17/05/09
SẮC HẠ BUỒN Chiều nay trời lại đổ mưa Giăng sầu muôn lối tình chưa vơi sầu Vì đâu trời phải mưa ngâu Một trời nhung nhớ biển dâu đợi chờ Đơn côi chiếc lá bơ vơ Hứng đầy giọt lệ đường về lẻ loi Nghẹn ngào tiếng nấc không lời Rưng rưng khoé mắt chưa vơi giọt buồn Người sầu trời đổ lệ tuôn Một dòng băng giá về nguồn tuyết rơi Tại ai hay bởi do trời Ngưu Lang, Chức Nữ hai nơi chia lìa Nỗi buồn này ai sẻ chia Cho vơi sầu thảm tình kia hỡi người Chiều nay mây tím kín trời Đàn ai cung oán nghẹn lời thương đau Trách ai làm mình xa nhau Lỗi câu thề hẹn lệ trào hoen mi Trong mưa người cúi mặt đi Một người lặng lẽ tình si đứng nhìn Trách ai làm lỡ duyên tình Để người thương nhớ bóng hình tình xa Phượng hồng trường cũ trổ hoa Có ai biết đến người ta vẫn chờ Ghi tình lưu bút bài thơ Mực sầu tím nét mắt mơ ảnh hình Thơ ngây trang giấy xinh xinh Trường xưa ngày ấy chúng mình gửi trao Phượng hồng bướm ép thẵm màu Khắc lời thương nhớ hè sau đến cùng Nhưng rồi bước nhỏ muôn trùng Lên đường viễn xứ tình chung...kiếp nào Đợi người đợi đến hư hao Trái tim băng giá lòng đau đớn lòng Bằng lăng tím lối phượng hồng Sầu vương nhớ mãi tình đong vạn ngày Kiếp này kiếp nữa trùng lai Vẫn chờ một bóng nắng mai về nguồn Hoa hạ thắm tình quê hương Sân trường vẫn ngóng người thương trở về Chiều nay mưa đổ dầm dề Nhớ người nước mắt tràn trề giọt rơi. Hà Ngân Hà
MÀU HOA KỈ NIỆM
Hôm nay phượng nở trên đầu
Tìm em, anh biết tìm đâu bây giờ
Nhớ xưa hết tiết cuối giờ
Em thường muốn hái hoa thơ cho mình
Anh liền chuyền cành rung rinh
Vói tay hái hết hoa xinh tặng nàng
Ôm cành phượng đỏ mơ màng
Mắt em ướt mí bên chàng bước theo..
Hè nay sân trường vắng teo
Phượng hồng nở rộ bóng leo đâu rồi
Cánh phượng rơi...lòng bồi hồi
Dáng xưa còn đấy hoa rơi rụng đầy
Mà người sao chẳng về đây
Mình ta trong nắng quắt quay phượng hồng
Nhớ ai nhoà lệ buồn trông
Dáng xưa kỉ niệm phượng hồng nhớ ơi.
Hà Ngân Hà
NHỚ NGƯỜI XA
Hôm nay hoa hạ trổ bông
Buồn rơi cánh phượng màu hồng nhớ thương
Người đi xa mấy nẻo đường
Nhớ về chốn cũ sông Hương con đò
Nhớ sao giọng cô lái hò
Chèo thuyền xuôi ngược quanh co lối về
Mặt sông gợn sóng tư bề
Khi tay mái đẩy xuôi về chốn nao
Thuyền trôi dòng nước lao xao
Tình riêng cô lái dạt dào ước mơ
Lá thu rớt vào vần thơ
Trăng lên đỉnh núi trăng chờ đợi mây
Mây bay đùa giỡn quanh đây
Vui sao núi ấp ôm mây trăng cười
Chiều thu lá rụng đầy trời
Mưa rơi tí tách ngàn lời nhớ ai
Hạ về cánh phượng bay bay
Rơi vào nỗi nhớ đường dài chia đôi
Xa xôi hai đứa hai nơi
Phượng hồng rỉ máu rụng rơi tim sầu
Ve đàn trổi khúc tương cầu
Đường về chưa tới rơi câu ước nguyền
Rớt vần lơi nhịp cung duyên
Ngoài trời mưa cứ bên hiên khóc thầm...
Hà Ngân Hà
SẮC HOA TI GÔN
Hai sắc hoa Ti gôn một mối tình
Ngày thơ nghe kể mắt nhìn ngẩn ngơ
Lớn lên biết đọc lời thơ
Cũng vương nỗi nhớ cũng mơ sắc màu
Ti gôn người xưa gửi trao
Thủa ấy em bé chưa chào đời ra
Nghe qua lời kể người ta
Cảm thông một mối tình xa thật buồn...
Hà Ngân Hà
Chuyện kể hai sắc hoa Tigôn
Đã làm xao-xuyến tâm-hồn người nghe
Chạnh lòng ai giữa canh khuya
Thương tình ai đó não-nề người ơi !
Đã đành nước cuốn, mây trôi
Theo dòng chảy của cuộc đời nhân-sinh
Trăm năm chỉ một chữ tình
Đã làm điêu đứng sinh-linh cõi trần.
Rdinh
Buồn buồn em đến tìm Leo
Chị ơi gió cứ đưa vèo lá thu
Sương đông phủ áng mây mùa
Hạ về chẳng gió vui vu mát lòng...
***
Đông nào mà chẳng lạnh lùng
Thu nào mà chẳng se lòng hả em
Hạ nào mà chẳng mưa đêm
Xuân nào mà chẳng bên thềm lá rơi
Cũng như ta thiếu vắng người
Cũng như ta nhớ nụ cười của nhau
Đôi khi cũng chỉ một câu
Mà ta lại ngỡ có nhau trong đời
Tình của em chắc tuyệt vời
Tình chị sao quá rã rời niềm đau
NHỚ NGƯỜI XA
Hôm nay hoa hạ trổ bông
Buồn rơi cánh phượng màu hồng nhớ thương
Người đi xa mấy nẻo đường
Nhớ về chốn cũ sông Hương con đò
Nhớ sao giọng cô lái hò
Chèo thuyền xuôi ngược quanh co lối về
Mặt sông gợn sóng tư bề
Khi tay mái đẩy xuôi về chốn nao
Thuyền trôi dòng nước lao xao
Tình riêng cô lái dạt dào ước mơ
Lá thu rớt vào vần thơ
Trăng lên đỉnh núi trăng chờ đợi mây
Mây bay đùa giỡn quanh đây
Vui sao núi ấp ôm mây trăng cười
Chiều thu lá rụng đầy trời
Mưa rơi tí tách ngàn lời nhớ ai
Hạ về cánh phượng bay bay
Rơi vào nỗi nhớ đường dài chia đôi
Xa xôi hai đứa hai nơi
Phượng hồng rỉ máu rụng rơi tim sầu
Ve đàn trổi khúc tương cầu
Đường về chưa tới rơi câu ước nguyền
Rớt vần lơi nhịp cung duyên
Ngoài trời mưa cứ bên hiên khóc thầm...
Hà Ngân Hà
Ngày Ấy-Bây Giờ Kỷ niệm ngày ấy còn đâu Giờ chỉ mưa gió chút sầu cô đơn Đường xưa một bóng hoàng hôn Người đi lầm lũi nỗi buồn bao quanh. Tìm hoài không thấy bóng anh Mưa không ngừng đổ giăng mành khắp nơi. Không xong đổ tại số trời Nhưng ai nào biết tình đời phong ba. Trung Dũng BÓNG NGƯỜI TRONG MƯA Bóng người nghiêng ngã mưa sa Âm thầm lầm lủi đi qua nẻo sầu Tìm người biết kiếm nơi đâu Qua mấy nhịp cầu vắng bặt tăm hơi Chiều nay mưa rớt tơi bời Gió sầu gọi mãi bao lời nhớ thương Mưa tuôn ngập cả nẻo đường Lệ rơi theo dấu người thương mờ dần Hàn Băng
Vì Mưa
Mưa rơi tý tách ngoài sân
Em đi đâu chẳng một lần ghé thăm.
Lạnh lùng như nước sông băng
Mây đen bao phủ ánh trăng mất rồi.
Buồn sao rụng cánh hoa tươi
Trách ai cho được tại trời cứ mưa.
Trung Dũng
MƯA HẠ
Cơn mưa xối xả hạt đưa
Dấu chân em bước mấy mùa thu qua
Bây giờ sắp vào mùa hạ
Việt Nam ra rả cơn mưa hẹn thề.
Xa quê...cố quốc vọng về
Kết thúc năm học em về trường xưa
Sân trường cành phượng đong đưa
Mắt rơi hạt nắng cho vừa nhớ thương.
Hà Ngân Hà
Chiều nay...
Chiều nay...
mưa ướt thơ rồi
Chỉ còn lại đó một trời hư hao !
Mưa buồn...
buồn đến thế sao ?
Hạt rơi...rơi...để lạnh vào hồn ta.
Chiều nay...
mưa...lại mưa qua...
Ướt thơ,
ướt cả luôn ta - thình lình...
Tú_Yên
MƯA NHỚ
Chiều nay...
Mưa đổ như ray
Ướt chân qua lối nhà ai im lìm !
Mưa sầu...
Mưa đổ nghiêng nghiêng
Đi vào nỗi nhớ...một miền giá băng !
Mưa rơi...
Theo vết đường hằn...
Giọt mưa
Rơi mãi - lệ giăng nỗi niềm...
Hà Ngân Hà
Mưa ngoài trời
lạnh trong tim
Người đi
để lại riêng em ngóng chờ
Vô tri cánh cữa
hững hờ
Im lìm đóng chặt
người chờ đơn côi
Riêng em
lạnh ướt một đời
Người đi đi mãi
xa xôi nhớ về!?
Để em lỗi hẹn ước thề
Mưa ngoài trời
mà tái tê cõi lòng
ĐT
* ĐT cảm nhận và tâm đắc với thơ TY nên ghé hoạ thơ cho vui và chia sẻ, gặp HNH càng vui hơn, xin được hoạ tiếp luôn nha!!!
MƯA BUỒN
Trời mưa...
bong bóng phập phồng
Giọt mưa trĩu nặng nỗi lòng suy tư !
Nhạc sầu...
trổi khúc tương tư
Buồn lên ánh mắt lệ dư chảy dài !
Mưa buồn...
đổ lệ nhớ ai
Mưa rây hạt nhớ u hoài ngàn năm...
Hà Ngân Hà
Ti gôn còn trắng một màu!?
Để người vít cánh lòng sầu ngẩn ngơ
Bao năm còn mãi vần thơ...
Để ta đọc mãi thần thờ buồn lây
ĐT
SẮC HOA TI GÔN
Hai sắc hoa Ti gôn một mối tình
Ngày thơ nghe kể mắt nhìn ngẩn ngơ
Lớn lên biết đọc lời thơ
Cũng vương nỗi nhớ cũng mơ sắc màu
Ti gôn người xưa gửi trao
Thủa ấy em bé chưa chào đời ra
Nghe qua lời kể người ta
Cảm thông một mối tình xa thật buồn...
Hà Ngân Hà
MƯA NHỚ
Chiều nay...
Mưa đổ như ray
Ướt chân qua lối nhà ai im lìm !
Mưa sầu...
Mưa đổ nghiêng nghiêng
Đi vào nỗi nhớ...một miền giá băng !
Mưa rơi...
Theo vết đường hằn...
Giọt mưa
Rơi mãi - lệ giăng nỗi niềm...
Hà Ngân Hà
ƯỚT MƯA
Hạt mưa nào rơi trên
mái tóc
Hạt mưa nào
ướt áo em tôi
Hạt mưa sao chẳng ngừng rơi
Để em tôi lạnh,
em tôi ướt đầu
Em ướt đầu
nào chỉ em sầu
Lòng anh cũng nhuốm
lo âu muộn phiền
Em về có thể cảm liền
Để anh nhìn thấy nét duyên em buồn.
Rdinh
ĐIỆP KHÚC TÌNH BUỒN
Một bài hát nhạc sầu trong điệp khúc
Lời u buồn nhói mãi làm tim đau
Bản tình ca trở lại phiên khúc sầu
Trời ra rả hạt mưa ngâu về vội.
Mối tình đầu ai nỡ làm tình tội
Gội lệ buồn thổn thức suốt canh thâu
Lời hẹn thề trôi theo nước qua cầu
Em trở giấc dạ sầu trong đêm vắng.
Lòng em buồn trời cũng mờ mây trắng
Khuất nẻo xa mây lặn buồn nôn nao
Giữa canh thâu chỉ có tiếng gió gào
Giông bão tố ào ào cơn thịnh nộ.
Tình thơ ấy ai đành chôn đáy mộ
Lịm hồn đau khoé mắt lệ ứa trào
Khóc chuyện tình chia biệt buổi chiều nao
Lòng đau đáu mưa gào ào ạt mãi.
Bài hát buồn cứ quay đi quay lại
Điệp khúc sầu dang dở mối tình đau
Trời bắt tình hai đứa phải xa nhau
Hay do lỗi một người nào trong cuộc.
Tiếng tí tách mưa buồn thêm não nuột
Nhói tim lòng máu rỉ vết hồng tươi
Giọt mưa rơi thắm ướt cả hồn tơi
Sầu điệp thúc không vơi lời tình đắng.
Buồn vì đâu biển trào lên bọt trắng
Màu tang thương chết chốc một linh hồn
Xin cho ngày đừng đến buổi hoàn hôn
Nắng tắt vội... tình ơi...tình rất tội !
Hà Ngân Hà
Thịt dê ngon lắm không chú Rdinh
Nghe chú nói dê ngon Ninh Bình
Nhưng cháu chưa lần nào đến đấy
Chú có được ăn cho cháu xin ( xin nhìn một chút chứ không biết ăn đâu )
Ngân Hà
ĐỌC THƠ HAI SẮC HOA TI GÔN
Đọc thơ hai sắc hoa Ti Gôn
Lòng em lại nhốm buổi hoàng hôn
Khóc tình dang dở duyên xưa lở ( Người xưa - trước khi em ra đời
)
Chiều thu lay động cách hoa buồn.
Ngày nao chiều tím lá thu rơi
Ti Gôn vờn tóc ai rối bời
Người ta vuốt nhẹ bờ tóc rối
Môi cười chỉ thay lời nói thôi.
Thơ ngây cô ấy chẳng hiểu chi
Ti Gôn báo trước sắc chia li
Một hoa ai mảnh tim tan vỡ
Sắc hồng phân trắng hai lối đi.
Rồi một chiều thu ánh nắng tàn
Báo giờ chia biệt buổi li tan
Cô ấy bước lên thềm kiệu cưới
Bỏ lại Ti Gôn buồn ngỡ ngàng.
Từ đấy thu về thu lại qua
Thẩn thờ trước ngỏ sắc hồng xa
Ti Gôn hai sắc màu nhung nhớ
Còn lại trắng hoa tim lệ nhoà.
Mấy mùa thu đến rồi thu đi
Cô ấy hoài mong tình biệt li
Sắc hồng hoa thắm như tim vỡ
Để buồn gối mộng sầu hoen mi.
Thủa thơ cô ấy chẳng hiểu gì
Đến khi xa cách bước phân li
Hiểu ra đoạn kết tình yêu hết
Lịm chết tình si biết nói gì.
Một buổi tàn thu bóng nhạt mờ
Ti Gôn hai sắc sầu chơ vơ
Có ai nhìn thấy đôi tim vỡ
Lệ đổ nhỏ tròn trắng ước mơ.
Đôi lúc nhìn xa cô hỏi lòng
" Trời ơi ! Người ấy có buồn không
"Có còn nghĩ đến loài hoa vỡ
"Tựa trái tim phai tựa máu hồng ? "
Hà Ngân Hà
( Hu...hu...hu...Yêu gì mà khổ quá ! Em không dám yêu đâu ! )
NHỚ ANH
Em buồn em khóc nhớ anh
Anh đâu không đến dỗ dành cho em
Em khóc mặt mày lắm lem
Nước mắt ràn rụa vì em nhớ người
Nhớ anh, nước mắt em rơi
Nhớ sao là nhớ những lời anh yêu
Nhớ nhất những sáng cùng chiều
Đi làm anh cũng phone nhiều nhắc em
Nhắc em ăn, uống, thuốc mem
Học đừng quá sức, làm thêm việc nhiều
Hôm nay mưa đổ muôn chiều
Lòng em nhớ quá những điều anh khuyên
Hôm nay mưa đổ triền miên
Cho em nhớ quá anh hiền của em
Nhớ anh mắt em ướt mèm
Em khóc nhiều lắm anh thèm biết đâu
Nhớ anh lệ đổ mưa ngâu
Giọt dài giọt vắn lệ sầu ướt mi
Ha Ngan Ha
( Hu...hu...hu...Em tặng cho VQT đấy ! )
HOA HẠ
Hạ về sắc thắm phượng rơi
Chia tay lưu bút ghi lời nhớ nhau
Bằng lăng tím rủ môt màu
Sầu vương ánh mắt vẫy chào bạn thương
Xa nhau ba tháng học đường
Gửi màu hoa hạ thân thương đến người
Hà Ngân Hà
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: