MẦU TÍM Trần Quang Hiển
Lạ kỳ mầu tím người ơi
Để tôi lặng lẽ cả đời tìm em.
Nhớ ngày nhỏ dại nhọ nhem
Vì yêu mầu tím áo hoen mực rồi.
Nhớ ngày hái quả mùng tơi
Bọp tan mầu tím đem bôi má nàng.
Nhớ ngày tim đập rộn ràng
Cầm cây hoa súng tặng nàng mười lăm.
Nhớ đêm hôm ấy trăng rằm
Tím thơm cỏ mật hương đằm hơi nhau.
Ôi mầu tím của tôi đâu
Tìm trong kí ức cất sâu nỗi buồn.
Trời mưa ướt cánh chuồn chuồn
Mỏng tanh áo tím nước luồn đường kim.
Ở đâu mầu tím tôi tìm
Nghe câu hò Huế lắng chìm câu thơ.
Tôi tìm tím cả hoang sơ
Gọi mùa sim nở đợi chờ tình yêu.
Mải trông tim tím chiều chiều
Vọng phu hoá đá nói điều thuỷ chung.
Trần Quang Hiển
MÙA TÍM NGÀY THƠ Tím màu mơ mãi nghìn trùng Xa xôi nhớ quá xưa cùng mồng tơi Anh hái cùng em sang chơi Bôi hồng má thắm vế nơi cuối giờ Thuở xưa hai ta ngây thơ Thích màu mực tím i tờ viết trang Giấy đôi gò viết ngay hàng Cho thầy chấm điểm giỏi mang quà về Số điểm hồng bố mẹ mê Khen: - con học giỏi ngoan ghê bé à ! Bố thì mua tặng nhiều quà Mẹ thì dạy mãi bài ca giỏi nào Lớn lên em vẫn thích màu Tím mơ tím mộng đi vào văn thơ Mỗi lần nhìn tím ngẩn ngơ Em chờ cánh nhạn gửi thơ đến mình Bao năm bao tháng lặng thinh Huế xưa áo tím vẫn chưa phai màu Nhưng chờ thư tím của ai Xa xôi hun hút u hoài tím mơ Bao giờ cho đến bao giờ Tím mơ tìm lại ngày thơ thuở nào. Hà Ngân Hà