MỘT VÌ TINH TÚ NHỎ NHOI
Nhìn hoa sắc tím nhớ người
Bằng Lăng tỷ hỡi bây giờ ở đâu
Nhìn hoa tím vẫn một màu
Bọn em nhớ quá sắc màu Bằng Lăng.
KHQ
Hoa tím Bằng Lăng đang úa màu
Công việc ngập đầu tóc bạc mau
Tình thơ dang dở chưa kịp hoạ
Để huynh chờ đợi buồn làm sao...
-NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.11.2008 12:01:27 bởi Mac Nhan Son >
Chờ em đến mảnh trăng tàn Giọt sương ướt đẫm- ngỡ ngàng bóng đêm. Nắng soi, gió nhẹ dịu êm Hoàng hôn nhã nhặn lặn chìm đồi mơ. Bóng chim tăm cá mịt mờ... Thẩn thơ, thơ thẩn, thẩn thờ bâng quơ...!!! sd 08.11.08
Trích đoạn: Mac Nhan Son
Nhìn hoa sắc tím nhớ người
Bằng Lăng tỷ hỡi bây giờ ở đâu
Nhìn hoa tím vẫn một màu
Bọn em nhớ quá sắc màu Bằng Lăng.
KHQ
Hoa tím Bằng Lăng đang úa màu
Công việc ngập đầu tóc bạc mau
Tình thơ dang dở chưa kịp hoạ
Để huynh chờ đợi buồn làm sao...
-NS-
Đệ tưởng một mình đệ buồn trông
Ai ngờ Sơn huynh cũng ngóng mong
Thì ra tất cả huynh và đệ
Ai cũng bâng khuâng nhớ chạnh lòng.
KHQ
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/59925/D5258500906F4B67856C1866D253DB5B.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.11.2008 19:09:01 bởi Kha Hán Quân >
Trích đoạn: SĨ ĐOAN
Chờ em đến mảnh trăng tàn
Giọt sương ướt đẫm- ngỡ ngàng bóng đêm.
Nắng soi, gió nhẹ dịu êm
Hoàng hôn nhã nhặn lặn chìm đồi mơ.
Bóng chim tăm cá mịt mờ...
Thẩn thơ, thơ thẩn, thẩn thờ bâng quơ...!!!
sd 08.11.08
Anh chờ em đến mõi mòn
Bóng hồng gót nhỏ lối mòn giờ đâu
Trắng đêm thao thức canh thâu
Buồn thương anh lại gục đầu nhớ em.
KHQ
Duyên tình hội ngộ thơ xinh
Gặp người chung một khối tình với thơ
Thơ người thật tuyệt như mơ
Ngẩn ngơ ta đọc ơ thờ xuyến xao
Ôi chao! Vần, nhịp bút trào
Cho lai láng mãi thơ cao ngút ngàn
Xin người ghé lại bên đàng
Có vì tinh tú nhỏ mang trăng vàng
Ngắm trăng ta cùng mơ màng
Hoạ ngay ý tứ vần mang ý tình
KKT
(Tú rất mong bạn thường ghé qua và thả những bài thơ hay. Khả Tú rất vui được gặp bạn)
Đã lâu mình lại gặp mình Nhưng đứng xa để ngắm nhìn mà thôi Nhà em chật cứng cả người Ta đi tìm mãi chỗ ngồi...khó ghê Tưởng rằng ta phải đi về Nhưng nếu về, có ê chề lắm không! Cho nên lòng mới dặn lòng Đã làm thì quyết, chứ không nên về Em ơi! ngàn dặm sơn khê Ta xa lắc, đời bộn bề, lao lung Chẳng mơ được hội ngộ cùng Với vì tinh tú không trung xa mờ Chỉ vài lời gọi là thơ Gửi về em để ươm mơ một ngày... Nhưng thôi biết nói gì đây? Sao xa, đêm tối, trời mây mịt mù. Bẽ bàng gặp gỡ lắm ru???... ĐT
Nhớ nhung, nhung nhớ đầy vơi... Một chùm hoa đỏ- tỏ lời kết thân Đời anh- chỉ đặng ân cần... Của tiền cạn kiệt, hàn bần em ơi!!! Chờ em chẳng gặp em đâu Anh về ôm giấc sầu âu ngủ vùi(!) Em đi trăng gió reo vui Ánh vàng trãi lối, nắng lùi màng đêm. Chờ em đến mảnh trăng tàn Giọt sương ướt đẫm- ngỡ ngàng bóng đêm. Nắng soi, gió nhẹ dịu êm Hoàng hôn nhã nhặn lặn chìm đồi mơ. Bóng chim tăm cá mịt mờ... Thẩn thơ, thơ thẩn, thẩn thờ bâng quơ...!!! sd 08.11.08 Anh chờ em đến mõi mòn
Bóng hồng gót nhỏ lối mòn giờ đâu
Trắng đêm thao thức canh thâu
Buồn thương anh lại gục đầu nhớ em.
KHQ
Em đi trong ánh nắng vàng
Lắm việc bề bộn chiều tàn chưa xong
Biết rằng anh mãi ngóng trông
Nhưng chân muốn bước việc không...chần chừ!
Khả Tú
Trích đoạn: Đình Thế
Duyên tình hội ngộ thơ xinh
Gặp người chung một khối tình với thơ
Thơ người thật tuyệt như mơ
Ngẩn ngơ ta đọc ơ thờ xuyến xao
Ôi chao! Vần, nhịp bút trào
Cho lai láng mãi thơ cao ngút ngàn
Xin người ghé lại bên đàng
Có vì tinh tú nhỏ mang trăng vàng
Ngắm trăng ta cùng mơ màng
Hoạ ngay ý tứ vần mang ý tình
KKT
(Tú rất mong bạn thường ghé qua và thả những bài thơ hay. Khả Tú rất vui được gặp bạn)
Đã lâu mình lại gặp mình
Nhưng đứng xa để ngắm nhìn mà thôi
Nhà em chật cứng cả người
Ta đi tìm mãi chỗ ngồi...khó ghê
Tưởng rằng ta phải đi về
Nhưng nếu về, có ê chề lắm không!
Cho nên lòng mới dặn lòng
Đã làm thì quyết, chứ không nên về
Em ơi! ngàn dặm sơn khê
Ta xa lắc, đời bộn bề, lao lung
Chẳng mơ được hội ngộ cùng
Với vì tinh tú không trung xa mờ
Chỉ vài lời gọi là thơ
Gửi về em để ươm mơ một ngày...
Nhưng thôi biết nói gì đây?
Sao xa, đêm tối, trời mây mịt mù.
Bẽ bàng gặp gỡ lắm ru???...
ĐT
Mừng vui ta lại gặp mình
Cho thêm kết chặt thăm tình lời trao
Nhà ta tầng thấp tầng cao
Lúc nào cũng sẵn đón chào thơ xanh
Sáng mai cho đến trăng thanh
Lúc nào nhà cũng kéo mành đón nhanh
Mỗi đêm trăng sáng qua mành
Ta chờ bút hoạ thơ nhanh của người
Dù cho cách mấy biển khơi
Một vì tinh tú nhỏ nhoi xuyên mành
Rọi cùng lối nhỏ quanh quanh
Tìm ai qua những bức tranh thơ màu
Kính xin người cứ bước vào
Nhà ai lót trải hoa màu đón thơ.
Khả Tú
(Tú chỉ dựa theo ý thơ mà hoạ chứ không có ý gì. Nếu vô ý mạo phạm xin lượng thứ)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2008 02:00:02 bởi Kha Khả Tú >
Nói gì khi vẫn cách xa
Em ơi nửa mảnh trăng tà đầu non
Áng mây qua, chuyện tình buồn
Vần thơ da diết, yêu thương đợi chờ
Em ơi thơ vẫn là thơ
Gửi chi cho lắm, mộng mơ thêm nhiều
Cho đi, nhận được bao nhiêu!
Một lần quen biết, bao chiều nhớ nhung
Ước chi mình được trùng phùng
Bao giờ đây nhỉ...hay không bao giờ!
ĐT
Không gian có cách trùng khơi
Nhưng tình ta mãi không vơi nhớ người
Dù mười chín tuổi, tám mươi...
Ta mãi ghi nhớ khắc lời người trao
Đẹp như trăng sáng trên cao
Với ngàn tinh tú sáng vào dải ngân
Tình ta xích lại thêm gần
Cùng chung soi sáng dải ngân hà dài
Và rồi có một ngày mai
Ta cùng hy vọng đáo lai trùng phùng.
Khả Tú
(Tú chỉ dựa vào ý thơ mà hoạ cùng. Chứ không có ý gì. Nếu có gì mạo phạm xin lượng thứ)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2008 22:58:51 bởi Kha Khả Tú >
Trích đoạn: SĨ ĐOAN
Chờ em đến mảnh trăng tàn
Giọt sương ướt đẫm- ngỡ ngàng bóng đêm.
Nắng soi, gió nhẹ dịu êm
Hoàng hôn nhã nhặn lặn chìm đồi mơ.
Bóng chim tăm cá mịt mờ...
Thẩn thơ, thơ thẩn, thẩn thờ bâng quơ...!!!
sd 08.11.08
NHỚ AI
"Nhớ ai ra ngẩn vào ngơ
Nhớ ai, ai nhớ bây giờ nhớ ai?!"
Nhớ ai từ buổi sáng mai
Nhớ hoài nhớ mãi nhớ ai chiều tà
Nhớ từ cây nụ trổ hoa
Đến khi hoa cánh toả ra đầy cành
Nhớ ai suốt những năm canh
Sáng ra vẫn nhớ nắng hanh lối về
Nhớ ai từ biển thuyền dông
Nhớ ai ôi nhớ thu, đông, hạ vàng
Nhớ ai cho đến xuân sang
Nhớ sao là nhớ trăm ngàn nhớ thương
Nhớ ai mắt đẫm giọt sương
Nhớ ai, ai nhớ lệ tuôn hai hàng
Nhớ ai tất dạ man man
Nhớ ai sao nhớ lang thang nẻo đường
Nhớ ai đêm đọng giọt sương
Nhớ ai nắng sớm trải vườn hồng mơ
Nhớ ai, ai dệt trang thơ
Nhớ ai, ai nhớ ban sơ đến già
Đêm đêm nhìn ánh trăng ngà
Nhớ sao là nhớ, nhớ là... nhớ ai???
Khả Tú
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2008 02:05:40 bởi Kha Khả Tú >
TÌNH THƠ
Tình có từ thơ,thơ có từ tình
Phải chăng đó là định luật trời sinh?
Đã biết rằng thơ chỉ là thơ đó
Thì tiếc làm chi một khúc tự tình?
*******
Những vần thơ mình trao đến tay nhau
Để làm quà gặp gỡ buổi ban đầu
Mai rong ruổi trên đường đời vạn nẻo
Có tấm tình vơi bớt nỗi thương đau....
Thuỵ Du
Thơ tình môt khúc nhớ nhau
Mai sau vạn nẻo vẫn nao nao lòng
Lật trang thơ cũ tình hồng
Lòng ta xao xuyến chờ mong người về
Dù là thơ thẩn... tình thơ...
Nhưng ta vẫn cứ ước mơ trùng phùng
Dù cho xuân, hạ, thu, đông
Tình thơ vẫn giữ bên lòng nhớ nhau...
Khả Tú
"Nhớ ai ra ngẩn vào ngơ
Nhớ ai, ai nhớ bây giờ nhớ ai?!"
Nhớ ai từ buổi sáng mai
Nhớ hoài nhớ mãi nhớ ai chiều tà
Nhớ từ cây nụ trổ hoa
Đến khi hoa cánh toả ra đầy cành
Nhớ ai suốt những năm canh
Sáng ra vẫn nhớ nắng hanh lối về
Nhớ ai từ biển thuyền dông
Nhớ ai ôi nhớ thu, đông, hạ vàng
Nhớ ai cho đến xuân sang
Nhớ sao là nhớ trăm ngàn nhớ thương
Nhớ ai mắt đẫm giọt sương
Nhớ ai, ai nhớ lệ tuôn hai hàng
Nhớ ai tất dạ man man
Nhớ ai sao nhớ lang thang nẻo đường
Nhớ ai đêm đọng gọi sương
Nhớ ai nắng sớm trải vườn hồng mơ
Nhớ ai, ai dệt trang thơ
Nhớ ai, ai nhớ ban sơ đến già
Đêm đêm nhìn ánh trăng ngà
Nhớ sao là nhớ, nhớ là người dưng???
Khả Tú
Nhớ ai...ai nhớ...nhớ ai !..
Nhớ sao lắm thế...làm say đắm lòng
Nhớ người dưng thấy lạ không
Biết đâu trong đó...làm chồng Tú xinh...
-NS-
Tuyết đêm choáng váng gọi tuyết vàng,
Sao ấy lại lỡ gọi là"nàng tuyết đêm'.
Tuyết đêm rất mực nam nhi,
Đã ghi rõ cớ sao lại nhầm.
Tuyết đêm chỉ thích thơ ca
Những mong sánh bước cùng nàng nguyệt nga.
Cùng nhau đối đáp thơ ca,
Đêm đêm với ánh trăng ngà thủy chung.
Trích đoạn: dark_snow08
Tuyết đêm choáng váng gọi tuyết vàng,
Sao ấy lại lỡ gọi là"nàng tuyết đêm'.
Tuyết đêm rất mực nam nhi,
Đã ghi rõ cớ sao lại nhầm.
Tuyết đêm chỉ thích thơ ca
Những mong sánh bước cùng nàng nguyệt nga.
Cùng nhau đối đáp thơ ca,
Đêm đêm với ánh trăng ngà thủy chung.
Xin thưa cùng dark_snow08
Tuyết Đêm sóng bước Tuyết Vàng
Hai anh cùng ngắm trăng nàng hoạ thơ
Thơ ai cũng đẹp như mơ
Hằng Nga cung quế ngẩn ngơ ghé nhìn.
Chàng ơi có ai lạ gì
Tuyết đêm là đấng nam nhi đành rành
Có ai nhằm lẫn em=anh
Chắc là hiểu chẳng tiếng anh thôi mà.
Hai anh sóng bước thơ ca
Ngắm nàng cung quế Nguyệt Nga tên người
Vào thơ ta cùng hoạ thôi
Cho quên một chút nỗi buồn chơi vơi.
Ở đây có chị Hằng Nga
Ấy là Băng Nguyệt thơ ca nhất vùng
Nếu thích thì anh hoạ cùng
Chúng em chỉ góp thơ cùng cho vui
Phật ý? chúng em rút lui
Như vậy khỏi có phiền người Tuyết Đêm.
Em đây một vì tinh tú nhỏ nhoi
Không phải Hằng Nga chói loà thiên cung
Xin người quá bước qua thiên cung đình
Băng Nguyệt vốn thật là nàng Hằng Nga.
Chúc người xướng hoạ thơ ca
Dưới ánh trăng ngà tình đẹp thuỷ chung
Chúng em cũng thấy vui cùng
Chúc cho vạn sự thuỷ chung thoả nguyền
Khả Tú
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2008 19:04:32 bởi Kha Khả Tú >
Tình thơ dang dở...em đâu ?..
Để anh ôm mối tình sầu ngóng trông
Đời buồn lá úa sầu đông
Nhớ em khắc khoải nghe lòng vấn vương...
-NS- Tình thơ anh gửi cho em Em thời chẳng nhận, cố tìm lãng quên! Nỗi sầu nào có tuổi tên Trôi theo năm tháng, trôi lên mái đầu! -sd-
MỘT VÌ TINH TÚ NHỎ NHOI Tình thơ thắm đượm trang đầu
Lật trang cuối
Cũng tình sầu tương tư
Đàn buồn
Trổi nhạc
Ca từ
Ta khư khư lấy tình hư
Hão huyền
Cánh chim bay
Dõi trăm miền
Tìm hoài
Nửa mảnh trăng hiền
Nơi đâu
Ướt mi
sương đọng giọt ngâu
Trắng đêm thổn thức
trăng sầu
Tương tư
Một vì tinh tú
Nhỏ nhoi
Một mình
Mình một
Một thôi
Giọt sầu
Mưa ngâu
Bay phất về đâu?
Nhịp cầu
Ai bước qua cầu
Đêm đông
Biển vây
Sóng đọng bến lòng
Cho ai nhung nhớ
Tơ lòng vấn vương
Lơi rơi trời nhỏ hạt sương
Chim bay
Bay mãi
Bốn phương
Tìm hoài
Một vì tinh tú nhỏ nhoi
Lén nhìn người cũng cảm lời
Nhớ thương...
Lung linh
Sao ánh nền trời
Một vì tinh tú...
nhỏ nhoi
Rụng rồi...
kha Khả Tú
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2008 20:04:36 bởi Kha Khả Tú >
Không gian có cách trùng khơi
Nhưng tình ta mãi không vơi nhớ người
Dù mười chín tuổi, tám mươi...
Ta mãi ghi nhớ khắc lời người trao
Đẹp như trăng sáng trên cao
Với ngàn tinh tú sáng vào dải ngân
Tình ta xích lại thêm gần
Cùng chung soi sáng dải ngân hà dài
Và rồi có một ngày mai
Ta cùng hy vọng đáo lai trùng phùng.
Khả Tú
Ta xa lắm em ơi có biết Đời lãng du biền biệt lênh đênh Nơi quê người xứ lạ buồn tênh Đêm trăn trở gối mền đơn lạnh Ta xa lắm một đời cô quạnh Hiu hắt buồn một mảnh tình xa Tự hỏi về đâu một kẻ xa nhà Căn trọ hẹp vẫn là mênh mông lắm Ngày qua nhanh sao đêm dài qua chậm Nỗi nhớ nào xoáy lạnh tận tim anh Để ươm mơ sao tình vẫn chưa thành Rồi ao ước một ngày mai hạnh phúc Ngày tháng trôi, yêu thương còn cơ cực Đêm từng đêm thao thức nhớ không nguôi Biết gửi về đâu để chia sẻ cho vơi Đành lấy trang thơ làm bạn đời độc thoại Vẫn còn xa mãi Người thương ơi, năm tháng nhớ thương hoài Nơi phương trời hư ảo bóng hình ai Chiều phương ấy, chiều nay mưa hay nắng Cho ta gửi chút sầu tư bình lặng Nhớ thương em Và chẳng chút vơi sầu Chút tình này anh gửi mãi về đâu!!! ĐT
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: