Cảm ơn Kha-Khả-Tú ơi
Tú mang bó hoa tuyệt vời cho ta
Hoa của cô giáo phương xa
Gởi tặng như một món quà tình yêu
 
Ôi ! bó hoa đẹp tuyệt chiêu
Nhưng công của Tú mới nhiều đó cơ
Riêng ta chỉ có vần thơ
Tặng lại cho Tú để về nhà ngâm
 
Sau này có đi lấy chồng
Thì ta xin chúc sắc, cầm hòa đôi
Hiện tại chân son mình rồi
Ta chỉ tặng Kẹo Tú ngồi Tú ăn
 
Ăn ít nhé... kẻo sún răng
Hay là cho bớt Hàn-Băng, Ngân-Hà
Ba tay sâu kẹo nhà ta
Đi vào nhai kẹo... đi ra kẹo vào.
 
Rdinh
 
 
 
Buồn quá trêu ba cô cháu chút, Nhớ đừng la-lối nghe KKT, HB, NH...  Chạỳỳỳỳỳ....  
   
  
 
   
   
  Được kẹo, chúng cháu cùng ngồi  
  Xuống bàn, 3 đứa thích ơi, ăn liền  
  Chỉ có Tú bé lại hiền  
  Tiểu Băng giành trước ăn liền chục viên  
  Tú ngồi, Tú nhìn cười hiền  
  Và Tú còn bảo : - Còn viên kẹo nè  
  - Để em lột vỏ cho he  
  - Chị Băng ăn hết, em khoe chú Rdình  
  - Chú sẽ mua thêm cho mình  
  - Mình ăn, mình hát nhạc in ỏi nè .  
   
  Hà Ngân Hà  
   
   
   
   
  
Kẹo chú Rdinh cho ngọt lắm ha  
  Ngân Hà vui cười toa mắt ra  
  Hàn Băng thích quá ăn nhiều đấy  
  Còn cháu thì cứ bóc lủm nà.  
  ...  
   
  Miệng cứ hít hà : - Ngon quá ta.  
   
  Kha Khả Tú 
 
 
 
Khả-Tú bóc kẹo lủm liền
Hiếm nào gói kẹo chỉ còn bao không
Mai sau có đi lấy chồng
Lương chồng mua kẹo cũng không đủ nà
   
  
Tội nghiệp cho nhỏ Ngân-Hà
Vì vui cười liên-tục há hà ha
Quay lại hết kẹo mới la
Hàn-Băng ăn hết phần ta rồi nào
 
Kẹo thời Băng cứ lủm vào 
Mà thơ thời chẳng chữ nào ra cho
Khả-Tú ngồi đấy buồn so
Vì bị mất cắp bông hoa (trên) diễn-đàn
 
Ba nàng xáo động tâm can
Cãi cọ làm cả diễn-đàn rối beng
Rdinh phải phải đến khuyên can
Mãi sau mới được ba nàng vui lên
 
Ba nàng xơi kẹo liên miên
Đến nỗi chú Rdinh chẳng còn tiền để mua
Phen này chú cũng lo lo
Vì ba sâu kẹo được mùa sún răng.
 
Rdinh