Thơ 2 Ý
Ngõ Vắng Chiều Mưa Ngõ hẹp qua muốn hổng vừa Vắng tanh cũng cỡ như chùa bà Đanh! Chiều tà vạt nắng vàng hanh Mưa phùn lất phất tựa mành thưa buông! Em tôi dõi mắt ra đường Ngồi trông hình bóng người thương dạo nào Đong đầy nỗi nhớ xanh xao Đưa thoi cánh én lạc vào cõi riêng Sao anh chẳng nhớ vợ hiền? Mà ở biền biệt nơi miền xa xôi Lười ghê chả nhắn nửa lời Thế nên em giận anh rồi anh ơi! Bị bè bạn cứ ỉ oi Ế đâu lại sống lẻ loi một mình? Cũng vì em trọng chữ tình Vừa chờ, vừa hận anh kinh hồn nè! Trọng Văn - 20081022
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2008 04:29:34 bởi trongvan >
ĐƯA EM VÀO... Anh sẻ ra đưa Em vào Nam nhé? Rời con hẻm bé Em khóc như mưa... LS *** Anh về thưa lại mẹ già
Sẻ thu xếp lại chuyện nhà của con
Ra kia đón một gái son
Đưa về Nam để làm con trong nhà
Em tôi nức nở khóc oà
Vào rồi nhớ mẹ thương cha sao về?
Nam kỳ đất rộng tứ bề
Nhé anh chớ để em về thôn quê!
Rời xa cha mẹ vì mê
Con theo anh ấy nhưng tê tái lòng
Hẻm xưa bỏ mẹ ngồi trông...
"Bé con vào ấy nào mong trở về"
Em xin giử trọn câu thề
Khóc nhưng vẩn quyết theo về với anh
Như đường phải uống cùng chanh
Mưa rồi cũng tạnh, theo anh suốt đời
[sm=a%20flower%20for%20her.gif]
LYênSơn tặng em gái Hà Nội của tôi...
Trời ơi bác Văn Mãi yêu em đó Ngày mai ra ngõ Em gặp bác Văn ==== Trời có thương cho em biết bác Ơi bác Văn có nhớ em chăng? Bác sừng sững mà em viết lăng nhăng Văn của em là của thằng mù chữ Mãi là thế em nào biết cử Yêu làm thơ mà chẳng biết trước sau Em ngu ngốc mà lại lau tau Đó là cái cần suy nghĩ lại Ngày hôm nay là ngày trọng đại Mai phải học lại cái căn cơ Ra cuộc đời để khỏi phất phơ “Ngõ vắng chiều mưa” như một tai nạn Em vẫn vui khi thêm bầu bạn Gặp lại người để phụ họa thơ Bác lại xuất thơ cho em sững sờ Văn thơ bác sẽ làm em nhớ mãi.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.10.2008 14:13:20 bởi manh thuong >
Trích đoạn: manh thuong
Trời ơi bác Văn
Mãi yêu em đó
Ngày mai ra ngõ
Em gặp bác Văn
====
Trời có thương cho em biết bác
Ơi bác Văn có nhớ em chăng?
Bác sừng sững mà em viết lăng nhăng
Văn của em là của thằng mù chữ
Mãi là thế em nào biết cử
Yêu làm thơ mà chẳng biết trước sau
Em ngu ngốc mà lại lau tau
Đó là cái cần suy nghĩ lại
Ngày hôm nay là ngày trọng đại
Mai phải học lại cái căn cơ
Ra cuộc đời để khỏi phất phơ
“Ngõ vắng chiều mưa” như một tai nạn
Em vẫn vui khi thêm bầu bạn
Gặp lại người để phụ họa thơ
Bác lại xuất thơ cho em sững sờ
Văn thơ bác sẽ làm em nhớ mãi.
Mừng vui khi ghé qua đây Quá tuần trăng khuyết, trời đầy sao đêm Gặp nhau, cạn chén say mềm Lại còn bao chuyện muốn đem ra bàn… Bạn bè tán gẫu lăng nhăng Quý bà trong bếp, lăng xăng làm mồi.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.10.2008 08:43:04 bởi trongvan >
Đường Đông Không Mưa Đường xá chiều nay đông đông
Nhưng không mưa
Không mưa nên bụi bay từa lưa
Ngọt cổ họng
Vì bụi đường xưa...
Nhớ lúc trưa
Tri kỹ cùng ta dây dưa
Âm thanh nào tựa tiếng mưa
Rất...
Xa xưa...
LS
Cầu hôn / Định bỏ Em ơi, em có thấy không? Người đi tấp nập như dòng suối trôi Con đường dẫn tới đỉnh đồi Gái/trai trẩy hội có đôi trữ tình. Anh đang nghĩ chuyện chúng mình Lấy nhau em nhé? Anh xin me/thầy Ngày tốt sẽ bỏ mối mai… Xưa nay đủ lễ vẫn hay hơn mà Giờ đừng làm nũng nữa nha! Đã nhớn rồi đấy, cưng à nhớ ngoan Hết giùm tánh nết ngang tàng Ưa trêu, thích chọc mấy chàng giai tơ Nên thân một tí anh nhờ Vừa đẹp, vừa lẳng… đáng lo vô cùng! Định khi hai đứa ở chung Bỏ hết tật xấu… lung tung thuở nào. Trọng Văn - 20081022
Chúc Tết Kính anh, kính chị một ly Chúc nhà nhà được những gì ước ao Các cô/chú/bác sớm giàu Bạn bè thi hữu dạt dào ý thơ Năm tới tài lộc mãi vô Mới mẻ, tươi trẻ, mởn mơ lâu dài Vui hưởng sức khỏe dẻo dai Vẻ vang sự nghiệp nở mày gia hương. Hạnh ngộ với người mình thương Phúc lành, may mắn luôn luôn đón chờ! Trọng Văn - 20081230
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2008 04:34:16 bởi trongvan >
Chúc Xuân
Trước thềm Xuân, với ước mơ
Kỷ Sửu mang lại ấm no thanh bình
Niên cũ giã biệt chúng mình
Sắp qua năm mới niềm tin chan hòa
Xin chúc bè bạn gần xa
Mọi nhà, mọi giới đậm đà yêu thương
An vui trên khắp nẻo đường
Hạnh phúc, thịnh vượng luôn luôn đón chờ.
Trọng Văn – 20090124
Con trâu là đầu cơ nghiệp Con đò ai thả bên sông Trâu về tiếng sáo mục đồng vẳng bay Là là én liệng về tây Đầu xuân rót chén rượu đầy dưới hoa Cơ duyên gặp bạn quê nhà Nghiệp văn chung họa gọi là đôi câu.
Đàn Trâu & Mục Đồng
Đàn trâu gặm cỏ, ngắm trời
Bè bạn của chúng kẻ chơi thả diều
Mục Đồng có đứa thổi tiêu…
Quanh năm cả bọn vui nhiều hơn lo
Tụi nó đen đúa như tro!
Cõi lòng trong trắng gì so sánh bằng?
Thảnh thơi sớm tối tung tăng
Hết đùa nghịch phá đầu làng cuối thôn
Rồi lại kéo cánh ra sông
Đi bơi cả buổi giữa dòng phù sa
Tự do chẳng sợ rầy la
Thoải mái hơn hẳn ở nhà trường cơ
Quãng đời Xinh đẹp như mơ
Ấu thơ như thế bây giờ còn chăng?
Trọng Văn - 20090126
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.01.2009 11:46:51 bởi trongvan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: