Thơ 2 Ý
Ngõ Vắng Chiều Mưa Ngõ hẹp qua muốn hổng vừa Vắng tanh cũng cỡ như chùa bà Đanh! Chiều tà vạt nắng vàng hanh Mưa phùn lất phất tựa mành thưa buông! Em tôi dõi mắt ra đường Ngồi trông hình bóng người thương dạo nào Đong đầy nỗi nhớ xanh xao Đưa thoi cánh én lạc vào cõi riêng Sao anh chẳng nhớ vợ hiền? Mà ở biền biệt nơi miền xa xôi Lười ghê chả nhắn nửa lời Thế nên em giận anh rồi anh ơi! Bị bè bạn cứ ỉ oi Ế đâu lại sống lẻ loi một mình? Cũng vì em trọng chữ tình Vừa chờ, vừa hận anh kinh hồn nè! Trọng Văn - 20081022
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2008 04:29:34 bởi trongvan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: