Đò ngang
ĐÒ NGANG Ta vẫn mãi là một kẻ đưa đò
Mang kỷ niệm sang bên bờ quên lãng
Em mãi ở bên này sông im lặng
Dõi theo ta bằng ánh mắt cảm thông
Chuyến đò ngang bao kỷ niệm chất chồng
Vẫn đi về dù dòng đời mãi chảy
Có sao đâu,ta không cần che đậy
Những buồn phiền năm tháng bắt ta đưa
Rồi tất cả cũng sẽ về hư vô
Trái tim ta không thể đầy dĩ vãng
Kỷ niệm nào cũng sẽ dần quên lãng
Chuyến cuối cùng sẽ đến bến nay mai.... cyclo (posted in tiachopxanh.com 28/12/04)
Chào weocom Cyclo đến chơi vườn vntq nha..chúc vui và may mắn nhân dịp xuân về nha........ Dòng nước bạc
Bến sông dòng nước lạnh
Lặng lẽ chiếc đò ngang
Mang cảnh vật điêu tàn
Vẽ lên màu thơ đậm
Khách đi đà -xa lắm
Đò vắng chở cô đơn
Đêm -trăng xa thăm thẳm
Vòng tay khoác-dỗi hờn
Bến sông đầy sóng sánh
Nước bạc chảy về đâu
Ko chở giúp gánh sầu
Lòng tôi đi cùng với....
Ta một mình trên dòng sông lặng lẽ
Gác mái chèo nhìn tuổi trẻ trôi nhanh
Cuộc đời "Cửu trọc nhất thanh"
Xa hoa phù phiếm, mộng thành khói mây
Nắng trên cây vẫn tươi màu ngọc
Mắt mi gầy ta học chữ yêu
Ngờ đâu chỉ thoáng nắng chiều
Tưng bừng pháo cưới, ta nhiều nhớ mong
Nay lặng lẽ trên dòng sầu cũ
Nhấm rượu sầu để ủ tình si
Còn đâu một bóng nhu mì
Tương tư nhất dạ, sầu bi chất đầy. Chào mừng cyclo đến với vườn thơ VNTQ[sm=welcome.gif][sm=ura.gif]
Cảm ơn Băng Nguyệt và vienxu nha

Thơ các bạn hay quá, chắc đọc mấy dòng của cyclo..cười dzữ lắm hả


Không ngại ngần đâu nhá,post tiếp..đang thiếu cà chua đây
NGÔI SAO CÔ ĐƠN ( Cảm tưởng khi nghe Ngôi sao cô đơn của Thanh Tùng)
Trời xa thẳm nơi muôn ngàn tinh tú
Nhấp nháy gọi nhau hẹn đến dải Thiên hà
Em một góc - xa rất xa
Thầm toả sáng,không nói lời vẫy gọi
Những sao băng đi qua để khoảng tối
Đơn độc thêm vầng sáng toả quanh mình
Cô đơn lắm một bóng hình
In đậm dấu một góc trời đêm lạnh
Em vẫn đấy suốt đêm không né tránh
Nỗi cô đơn trống vắng góc trời riêng
Để sáng mai khi ánh dương lên
Em lặng lẽ thu mình trong vũ trụ...cyclo 29/01
Mọi ngôi sao đều cô đơn,càng cô đơn, chúng càng toả sáng- Nguyễn Đông Thức
Lạc túi thơ
Hồn ta giờ tựa chiếc đò ngang
Lững lơ lơ lững giữa thông ngàn
Khi mà thi tứ không còn nữa.
Ta như khách lạc giữa quan san.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: