Anh Nguyên
-
Số bài
:
1747
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 21.10.2008
|
RE: TRỌNG PHÚ
-
25.10.2008 09:58:12
TRỌNG PHÚ 重 賦 厚 地 植 桑 麻 . 所 要 濟 生 民。 生 民 理 布 帛﹐ 所 求 活 一 身。 身 外 充 征 賦﹐ 上 以 奉 君 親。 國 家 定 兩 稅﹐ 本 意 在 憂 人。 厥 初 防 其 淫﹐ 明 敕 丙 外 臣。 稅 外 加 一 物﹐ 皆 以 枉 法 論。 奈 何 歲 月 久﹐ 貪 吏 得 因 循。 浚 我 以 求 寵﹐ 歛 索 無 冬 春。 織 絹 未 成 匹﹐ 縔 絲 未 盈 斤。 里 胥 迫 我 納﹐ 不 許 暫 逡 巡。 歲 暮 天 地 閉﹐ 陰 風 生 破 村。 夜 深 煙 火 盡﹐ 霰 雪 白 紛 紛。 幼 者 形 不 蔽﹐ 老 者 體 不 溫。 悲 喘 與 寒 氣﹐ 并 入 鼻 中 辛。 昨 日 輸 殘 稅﹐ 因 窺 官 庫 門。 繒 白 如 山 積﹐ 絲 絮 如 雲 屯。 號 為 羨 餘 物﹐ 隨 月 獻 至 尊。 奪 我 身 上 暖﹐ 買 爾 眼 前 恩。 進 入 瓊 林 庫﹐ 歲 久 化 為 塵。 白 居 易 Hậu địa thực tang ma, Sở yếu tế sinh dân. Sinh dân lý bố bạch, Sở cầu hoạt nhất thân. Thân ngoại sung chinh phú, Thượng dĩ phụng quân thân. Quốc gia định lưỡng thuế, Bản ý tại ưu nhân. Quyết sơ phòng kỳ dâm, Minh sắc nội ngoại thần. Thuế ngoại gia nhất vật, Giai dĩ uổng pháp luân. Nại hà tuế nguyệt cửu, Tham lại đắc nhân tuần. Tuấn ngã dĩ cầu sủng, Liễm sách vô đông xuân. Chức quyên vị thành thất, Thao ty vị doanh cân. Lš tư bách ngã nạp, Bất hứa tạm thuân tuần. Tuế mộ thiên địa bế, Âm phong sinh phá thôn. Dạ thâm yên hỏa tận, Tản tuyết bạch phân phân. Ấu giả hình bất tế, Lão giả thể bất ôn. Bi suyễn dữ hàn khí, Tinh nhập tị trung tân. Tạc nhật thâu tàn thuế, Nhân khuy quan khố môn. Tắng bạch như sơn tích, Ty nhứ như vân đồn. Hiệu vi tiển dư vật, Tùy nguyệt hiến chí tôn. Đoạt ngã thân thượng noãn, Mại nhĩ nhãn tiền ân. Tiến nhập Quỳnh-Lâm khố, Tuế cửu hóa vi trần. Bạch-Cư-Dị Dịch: Thuế nặng Dâu, gai, đất tốt đều trồng, Cốt cho dân chúng ấm lòng mà thôi. Sống về dệt vải lụa thời, Mong rằng sẽ được cuộc đời ấm no. Ngoài ra còn phải nộp kho, Dâng vua và lại phải lo mẹ già. Hai kỳ thuế, nước đặt ra, Thương dân, có ý lo xa thế này: Mới đầu, phòng sự không hay, Sắc rằng quan phải nhớ ngay một điều, Thuế thôi, không được thu nhiều, Thu thêm một thứ là điều trái sai. Nhưng qua năm tháng lâu dài, Quan quen thói cũ, còn ai nhớ gì. Khoét ta, cầu được yêu vì, Quấy rầy, vơ vét, kể gì Đông, Xuân. Lụa vừa dệt được vài phần, Tơ ươm gom lại mới gần đủ cân. Làng thôn thúc nộp ầm ầm, Xin cho thư thả một phần được đâu. Cuối năm trời đất u sầu, Lạnh lùng gió thổi một mầu thê lương. Khuya không đèn chẳng thấy đường, Tuyết rơi trắng xóa còn đương tăng dần. Trẻ không mảnh vải che thân, Già manh áo mỏng không phần ấm êm. Suyễn, trời lạnh, thấy xót thêm, Hít vào khỏi mũi thấy liền đắng cay. Hôm qua thâu thuế hết ngày, Ghé nhìn qua cửa, thấy đầy trong kho. Lụa chồng như trái núi to, Sợi, tơ, chất đống như kho mây đầy. Nói rằng là vật thừa đây, Dâng vua tùy tháng, số này đem ra. Cướp đi đồ ấm thân ta, Mắt mày chỉ biết để mà mua ân. Đem về kho lớn Quỳnh-Lâm, Năm dài sẽ hóa ra dần bụi thôi!... Anh-Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2022 21:46:26 bởi Anh Nguyên >
|