Trích đoạn: LaChanh
Triart: Cho Lá xin lỗi cái dụ hổng được "lịch"...tại nhiều khi "chảnh" nó dzậy đó Huynh, dĩ nhiên là có những lúc tâm tư lãng xẹt làm biếng nói năng, có nhiều khi nói lang bang, nói là nói thui, hỏng hỉu mình nói cái gì? Nhất là nhiều khi Huynh khen Lá, Tự dưng thấy hổng giống như mình nghĩ, mắc cỡ im ru à! Huynh biết cái chiện "Ông vua hổng bận quần áo" không? Ấy! cứ im cho chắc nhất là những lúc thấy mình như lạc vào động thiên thai mà hổng chắc ăn cái gì là mộng và cái gì thực....sợ mình thành tiên bay lơ lửng trên trời với đôi cánh mỏng manh, mà thân hình hơi bị cục mịch...té chắc tang thương. Kệ! Huynh cứ khen Lá nhìu nhìu vào (té cũng được)...Lá im lặng, nhưng cười cười mắc cỡ mỗi khi đọc...nói hổng được thì[sm=photo.gif] thay lời nói! Chẹt! được khen bao giờ cũng thích, Oái! hổng bỏ được tật dễ thương này.
Xe Đạp Ơi! Cám ơn Huynh nhiều đã nghĩ tới Lá khi ST nhưng nói nhỏ [sm=ruri.gif] Huynh nghe nè! Lá hổng được ngừ iu chở xe đạp dạo phố bao giờ [sm=so_funny.gif]
....Gửi đến Huynh nhưng vạt nắng vàng cuối ngày....cuối thu, hình không đẹp như hình Thầm Lặng, nhưng chút tình của lá dưới nắng chiều.
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/50934/EA30BADED51F4BC0967C2C2318A22D4E.jpg[/image]
Nắng Chiều
Lá ui
Hihi huynh mắc cừ khi :...nói lang bang,nói là nói thui,hõng hiểu mình nói cái gì ? và thật cảm thông tâm trạng,thường tính NS khiến ta đôi lúc"tui không giống ai" nhưng lúc" bốc,chành" thì "Không ai giống tui !" và như 1 tương quan ,sáng tác cần như vậy[quan điểm cá nhân], "Nhất là khi huynh khen Lá" ...hỏng bỏ được..." Huynh thích tính chân,thật trong câu này,hihi đôi khi vì lời khen mà ta "cố lên,cụch mịch thành mủn mĩm ha .
Huynh nhớ có lần Lá nói "qua bển" hồi nhỏ híu nên ngừ iu chở bằng xe hơi hông ha
Vạt nắng cuối ngày...cuối Thu,mì sao mà Lá chớp hay quớ zậy,mãng mảu bóng lá màu cam cộng với vài nét trắng của nhánh,trong BG đen...khiến huynh nhớ tới "Nắng Khuya"[lời 1 NP của Trịnh NS,huynh có nghe bạn kể ,trong 1 lần đi nhậu khuya với NS TCS ở 1 quán nghèo ngoại ô,nhìn những vạt ánh sáng đèn len qua vách ván hắt ra sân,Trịnh NS có ý tưởng "nắng khuya" trong nhạc phẩm ...huynh hong nhớ !Lá cứ dễ sương zới tật" zễ gét "nha vì ST" Nắng chiều" khiến huynh liên tưởng đến "Nắng khuya"...
Bạn bè huynh nói triart "lãng mạn cực !"có lẽ huynh quớ đa cãm,đa sầu và đa...đa[tình !] nhưng qua tuổi "Tri Thiên Mệnh" thì chỉ "tình nghệ sỉ" thui ! "gieo gió thì gặt bão" mà giờ huynh sợ "Bảo Lòng" lém ! muốn đi Tu quớ ,bạn chỉ zô: "chùa một cột" ,Quỉ sứ mí thằng,cô bạn, mắc dịch ghê !
Vài "chút cho zui" bi giờ huynh trở lại "tính lãng mạn nè"
MỘT BUỔI CHIỀU THU
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/48934/DF4F5D71A25D4DC8AE286AD2EF55DE9B.jpg[/image]
"...Từ đấy Thu rồi Thu lại Thu
Mà từng thu chết,từng Thu chết
Vẫn dấu trong tim một bóng người"
...
1 mãng trang trí quán CF mà huynh liên tưỡng khi ST[Cái bình hoa móp méo ,nhánh cây khô sơn trắng như đối nghịch với vài đoá hoa khô-Thu chết !
...Một bóng người bằng 2 trái mận[2 bởi 1 cho người và 1 cho mình !]
Lãng mạn quáhớp hong Lá
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.01.2009 04:53:32 bởi triart >