Saigon, ngày 12 tháng 8 năm 2003
Anh MV yêu mến
Anh ơi,
Mấy hôm trước em có viết thư cho Mẹ ở mục Những Lá Thư Tình. Hiện giờ thì lưu lạc theo không gian. Anh à, Anh có thể thay tiếng Mẹ bằng tiếng Anh thì những thư đó là của Anh, của tháng Mưa Ngâu. Và bây giờ có thể Mẹ lại hiểu thay tiếng Anh bằng tiếng Mẹ, Anh MV yêu quý há.
Sao Anh ghẹo em vậy. Anh bảo Anh già rồi nên không có đọc, có viết thư tình chi ráo trọi. Em rở vào cằm Anh, thì đâu có thầy râu đâu nao; mà em lại cảm thấy Anh đẹp trai nhất trong mắt em.
Ủa , sao mà phải rờ cằm thỉ mới biết Anh đẹp trai. Anh ơi, đó là cách cảm nhận của người thế kỷ 19. Anh MV ạ. Thì ra vậy, còn em, thì Anh thấy em hơi hơi hô hô hay sún sún gì đó. Tánh anh thật thà thấy sao nói vậy; tuy nhiên em cười rất có duyên. Anh thích nụ cười của em.
Anh MV à, còn em muốn biết nụ cười của Anh ra sao thì tay em lại cũng phải rờ môi Anh.
Thôi được rồi, để anh tự rờ anh rồi nói cho em nghe thấy.....
Ủa sao Anh im lặng vậy. Anh ở thế kỷ 15 em ở thế kỷ 19 và Mưa Ngâu đã đưa mình gặp nhau tại đây trong thế kỷ nây. Đây là điều may mắn chớ Anh. Em nhớ rằng,vào thế kỷ 14 hay 15 tiếng Việt được hình thành để chen đua với tiếng Hán Nôm, và Anh là người đem tâm não vào với những âm thanh qua nét chữ, tưởng đâu chỉ đứng song song với Hán Nôm, ai ngờ thành chữ Quốc Ngữ độc đáo của người Việt so với thế giới.
Anh MV ơi, khi em chợt tỉnh thì đây chỉ là giấc mơ. Giấc mơ phải làm bài luận văn vể thời quá khứ mà ông thầy bắt buộc phải dùng đúng thể cách. Thế mà bài làm cùa em đạt yêu cầu có phân nữa vì em viết theo thời quá khứ; rồi Anh giúp thêm em ý kiến mà lại viết theo thời tương lai.
Anh MV yêu mến, dầu vậy bài luận của em cũng được thầy cho điểm cao nhở có những ý kiến khác lạ không qui ước vá nhàm chán. Cho nên Thầy bảo gởi đến VietDisc (trong tình cảm thiên vị Thầy trò) để giới thiệu.
Chào anh MV và các Bạn đã ghé mắt vào đây.
Em Hồng Yến
< Edited by: HongYen -- 8/15/2003 5:38:56 AM >