Tiền Như Mạng
-
Số bài
:
1041
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 09.06.2006
- Nơi: Hải Phòng_Việt Nam
|
RE: Hậu Tinh Thần Biến - Ngã Cật Tây Hồng Thị
-
10.11.2008 15:36:07
Cổ Bảo trong nháy mắt chết trong tay Hồng Quân, làm Sa Khởi cùng với hai vị sứ giả đều mở to mắt, không dám tin nhìn Hồng Quân. Giết chết tứ kiếp tán yêu, Sa Khởi không có tức giận mà là kinh ngạc, có thể giết chết tứ kiếp tán yêu mà ngay cả Nguyên anh cũng không kịp chạy trốn, thực lực này thuộc loại gì. Bọn người Sa Khởi không dám vọng động, hoảng sợ nhìn Hồng Quân, lo sợ kẻ tiếp theo sau Cổ Bảo có thể là chính mình. Cổ Bàn nhìn về phía Hồng Quân suy tư, trong tay Hồng Quân không có thứ gì, " Vô Ảnh Đao: Hồng Quân đã sớm thu vào. Hồng Quân đối với kết quả này rất chi là hài lòng, thu lại vẻ mặt lạnh lùng, mỉm cười hỏi:" các ngươi từ nơi nào tới?" " Đại...đại nhân, chúng ta chính là từ Đằng Long Đại Lục tổng bộ Tinh Thần Các tới!" Hai người đồng thời nói, hoàn toàn bị Hồng Quân áp chế. " Đằng Long Đại Lục? tốt, tốt lắm, các ngươi có thể đi được rồi." " tuân lệnh, đại nhân!" Cổ Bàn đợi ba người đang lóng ngóng rời đi, mới quay lại nhìn Hồng Quân cười nói:" Hồng Quân, ngươi vừa rồi sử dụng là vũ khí gì vậy?"| "Tiểu Bàn, tiểu Bàn à, ta đã nói nhiều lần rồi, ta so với ngươi còn lớn hơn, ngươi nên gọi ta một tiếng Quân ca, hoặc là Hồng Quân đại ca cũng được!" Hồng Quân bất mãn nói, Vô Ảnh Đao lại xuất hiện trong tay. " cái này là món quà sinh nhật của cha ta khi ta chòn mười sáu tuổi!" Nhớ tới cha, Hồng Quân có chút thương cảm, trong khi linh hồn mình bị Phong Thần Bảng hấp thụ, Hồng Quân cũng cảm nhận được sự quan tâm cùng bị thống của cha hắn. " Cha ngươi cuối cùng là ai, như thế nào chỉ nghe ngươi nói tới, nhưng không có kể gì cả?" Cổ Bàn cười cười, tò mò hỏi. Nhắc tới cha, Hồng Quân không tự giác được lộ ra vẻ tự hào:" Cha của ta chính là một anh hùng như thế nào cũng không tưởng tưởng được, cũng chính là ... thôi quên đi, có nói ngươi cũng không hiểu, tiểu Bàn, có hứng thú không chúng ta tới Đằng Long Đại Lục một chuyến. " ta thì không có vấn đề, nếu ngươi muốn thì chúng ta đi." Cổ Bàn cười cười, Hồng Quân không muốn nói về cha hắn, Cổ Bàn cũng không có hỏi thêm. " bây giờ chúng ta đi Đằng Long Đại Lục!" Hồng Quân đứng lên, chỉ tay về hướng Đằng Long Đại Lục sau đó nói:" Đở giữa Đằng Long Đại Lục và Tiềm Long Đại Lục còn có Bạo Loạn Tinh Hải, Tử Huyền Tinh cao thủ ở đó chiếm hơn phân nửa!" "còn một nửa cao thủ kia, có đúng hay không chính là ở Vô Tận Hồng hoang?" " tiểu Bàn, ngươi cũng không quá ngu ngốc a, ha ha, đi, chúng ta đi tới Đằng Long Đại Lục!" Hồng Quân đi trước bay ra ngoài. Đằng Long Đại Lục bây giờ môn phái tu chân lớn nhất chính là Tử Dương Môn. Ngày hôm nay cũng chính là ngày Tử Dương Môn cứ sau một trăm năm mở cửa thu nhận đồ đệ, trước cửa đã có vô số thanh niên đứng đợi, mà Hồng Quân và Cổ Bàn cũng đang ở trong số đó, nhưng cũng chỉ có thể đứng ở ... tận bên ngoài. "Ai, vị tiểu ca này cho ta hỏi chút, như thế nào mà hôm nay nơi này lại có nhiều người như vậy?" Hồng Quân tiện tay giữ nấy một thiếu niên, cười cười hỏi. " các ngươi không biết sao? vậy các ngươi tới nơi này làm gì?" người thiếu niên kia liếc mắt nhìn bọn họ một cái , rồi nói tiếp:" Hôm nay chính là ngày Tử Dương Môn mở cửa thu đồ đệ, trăm năm mới có một lần này, ngươi đừng có giữ ta, ta còn muốn tới phía trước đây, hy vọng có thể nọt vào mắt của Tử Dương Môn tiên nhân, thu ta làm đồ đệ!" Người thiếu niên mang theo hy vọng đi tới, bên trong thỉnh thoảng còn truyền đến một vài trận mắng. " Khai sơn thu đồ đệ?" Hồng Quân híp mắt cười cười. Gần tới buổi trưa, cửa Tử Dương Môn mở ra, tại đại môn liên tục có hơn mười người tu chân phóng tới, trong đó có không ít người là tán tiên,Tại bên ngoài, trừ Hồng Quân và Cổ Bàn tơi đây tham quan ra thì tất cả đều là mong muốn được làm người của môn phái lớn nhất Đằng Long Đại Lục. Tử Dương Môn cũng không thể thu toàn bộ số người này được, chỉ có những thanh thiếu niên có phẩm chất tốt bọn họ mới thu nhận. Hồng Quân cùng Cổ Bàn đứng lẫn trong đám người tới đây bái sư, cười cười nhìn nghi thức thu nhận đồ đệ của Tử Dương Môn. Tử Dương Môn mỗi lần mở cửa thu đồ đề hai bên đều đứng hơn một trăm đệ tử, phương thức thu đồ đệ cũng rất đơn giản, Tử Dương Môn có một loại pháp khí, có thể kiểm tra tử chất người nào tốt. Tử Dương Môn pháp khí thu đồ đệ chính là một kiện tiên khí vòng tròn, tiên khí này có thể phát ra một loại quang ang đặc thù, trong lúc quang mang xuất hiện người nào đứng thẳng được nửa khắc chính là người có tư chất bình thường, nếu kiên trì được trong một khắc thì là người có tư chất tốt, còn nếu mà kien trì hơn nửa giờ thì chính là người có tư chất tuyệt đỉnh, thiên tài, đáng tiếc ngàn năm trước, Tử Dương Môn cũng có được hai người có tư chất thiên tài , nhưng mà bây giờ toàn bộ đều đã phi thăng tới Tiên Ma Yêu giới. Tử Dương Môn, Chưởng môn Lam Tu chân nhân bay tới phía trước, ý muốn mọi người im lặng, sau đó cũng không có nói gì trực tiếp xuất ra kiện tiên khí kia, tiên khí bay lên không trung thì biến lớn, một cỗ quang mang bạch ngân như hòa phủ xuống mấy vạn người phía dưới. Lúc ban đầu bị quang mang bạch ngân chiếu vào, những thiếu nên này đều cam giác quanh thân có một cái gì đó, nhưng nói không nên lời, thời gian chậm rãi chôi qua liền có ngươì ngã xuống co quắp trên mặt đất. "cái gì nói là thần bí chứ, nguyên lai chỉ là kích phát ra tiềm lực bản thân!" Hồng Quân phẩy phẩy tay cười cười, quang mang bạch ngân cũng chiếu tới người hắn và Cổ Bàn. Hồng Quân phát hiện ra quang mang này chỉ là một loại quang mang kích quát ra tiềm lực bản thân, tiềm lực càng lớn, thời gian kiên trì cũng cang dài, nếu không sẽ giống như những người thiếu niên kia ngã xuống đất, cũng giống như người hết thể lực bị té. Nửa khắc sau, số người còn có thể đứng cũng không quá hơn một trăm người. Tại trước sơn môn Tử Dương Môn đệ tử đều mỉm cười gật đầu, lần thu nhận đồ đệ này họ rất hài lòng. Một khắc sau, còn có bảy người có thể đứng trụ được, trong đó có cả Hồng Quân và Cổ Bàn. Lam Tu chân nhân cũng đã chú ý tới hai người bọn họ, nhưng lại phát hiện bọn họ một người là Kim Đan Trung Kỳ, môt người đã đạt tới Không Minh Hậu Kỳ, nghi hoặc nhìn hai người. Bình thường có khă năng tu luyện tới Kim Đan Kỳ toàn bộ đều là người có sư môn, sẽ không có ở chỗ này mà bái sư, có thể là trong khi người khác thu nạp đồ đệ mà làm loạn, sự kiện này quả thật rất nghiêm trọng. sau nửa canh giờ, cũng chỉ còn có Hồng Quân và Cổ Bàn là đứng ở đó, Tử Dương Môn cùng mấy môn phái nhỏ đến đây kiếm đồ đệ cũng đều nhìn tới hai người, nhưng hai người cứ như vậy đứng tại đó mà cũng không có rời đi, thỉnh thoảng lại nói với nhau vài câu. Lam Tu chân nhân là người đâu tiên nhịn không được, sau khi thu lại kiên tiên khí, trực tiếp hỏi:" nhị vị đạo hữu vì sao đứng ở nơi chúng ta thu nhân đồ đệ?" " Lam lão đầu, ngươi hỏi chúng ta đó a?" Hồng Quân cười cười chỉ vào Lam Tu chân nhân nói. Lam Tu chân nhân bình thường rất kiêu ngạo, không có nghĩ tới lại bị một tên tiểu bối chỉ mới đạt tới cảnh giới Kim Đan Kỳ ngay trước mặt chúng nhân trực tiếp gọi hắn là” Lam lão đầu” nét mặt lão không khỏi co lại, mà người của Tử Dương Môn cũng đều bay xuống bao vậy lấy hai người, căm tức nhìn Hồng Quân. Hồng Quân cũng không thèm để ý tới ánh mắt những người này, quay lại nhing Lam Tu chân nhân nói them:” Lam lão đầu, ngươi đừng có hiểu nhầm, huynh đệ chúng ta cũng chỉ là coi xem các ngươi thu đồ đệ như thế nào mà thôi, không có quấy rầy các ngươi nữa, chúng ta đi trước.” Nói xong liền mang theo Cổ bàn rời đi. “ Khoan, các ngươi từ nơi nào tới? chính là đệ tử của ai?” Lam Tu chân nhân kìm lén giận hỏi, liên tục bị tiểu tử Kim Đan Trung Kỳ này châm chích, cho dù hàm dưỡng có cao đến mấy cũng khó mà chịu được, huống chi Lam Tu chân nhân hàm dưỡng cũng có hạn. “ Chúng ta vô môn vô phái, chỉ là tò mò mà tới, bây giờ đã hết tò mò vì vậy chúng ta rời đi, Lam lão đầu, ngươi không phải có ý định mời chúng ta ở lại ăn cơm đó chứ?” Hồng Quân quay lại nhìn Lâm Tu chân nhân đang ở không trung, sau đó xoay người bỏ đi. “ Vũ nhục chưởng môn chúng ta xong, ngươi còn muốn bỏ đi sao?” trong Tử Dương Môn lập tức xuất hiện một Không Minh Kỳ tu chân giả chặn trước mặt Hồng Quân và Cổ Bàn, không để cho bọn họ rời đi. Bên cạnh hắn người tu chân đều bang quang đứng một bên, đối với hai tiểu tử có lá gan lớn này vô cùng hứng thú, dám chọc vào Lam Tu chân nhân. “ Lam lão đầu, ngươi không cho chúng ta đi?” Hồng Quân dừng lại cước bộ, tiếp tục nhìn Lam Tu chân nhân hất hàm hỏi. “ vị đạo hữu này, ta là Tử Dương chưởng môn Lam Tu chân nhân, không phải là Lam lão đầu, hai vị đạo hữu có thể rời đi, chúng ta tất nhiên là không co ngăn cản, Huệ Minh, để cho bọn họ đi!” Lam Tu chân nhân phất tay, bảo người của Tử Dương Môn không nên ngăn bọn họ lại, để cho bọn họ rời đi. Nơi này có rất nhiều người, lại còn có người tu chân như hắn, nếu để cho họ thấy đường đường Đằng Long Đại Lục đệ nhất môn Tử Dương Môn lại làm khó hai kẻ hậu bối, mà trong đó một người mới là Kim Đan trung Kỳ, vậy không khác gì đánh mất mặt muic của Lam Tu chân nhân. Mà trong lòng Lam Tu chân nhân hoài nghi hai người này là được một người nào đó phái tới đây làm loạn, mặt ngoài thì thả họ đi, nhưng lại âm thầm phái một người nhị kiếp tán tiên theo dõi bọn họ. Hồng Quân ngồi lên phi kiếm, Cổ Bàn trực tiếp phóng đi, hai người cứ như vậy nghênh ngang rời khỏi tử Dương Môn. Tử Dương Môn cũng tuyển chọn được hơn một trăm đệ tử đạt yêu câu mang về môn phái, những người tu chân khác cũng từ những thiếu niên còn lại mà chọn lựu đệ tử của mình, phong ba cũng vì vậy mà qua đi. Theo dõi hai người là tán tiên Phong Dương Tử, vẫn đi theo ở phía xa, Hồng Quân cùng Cổ Bàn cú như vậy mà đi, chưa từng dừng lại, du ngoạn khắp nơi, thật sự là mộ dạng đi du ngoạn điển hình. Theo dõi năm ngày, Phong Dương Tử thật sự không còn nhẫn lại được nữa, dau khi đưa tin cho Lam Tu chân nhân, Lam Tu chân nhân đồng ý cho hắn thẳng tay bắt hai người tra hỏi. Nhận được lệnh, Phong Dương Tử trực tiếp thuấn di tới trước mặt hai người. “ Vị đạo hữu này, vì sao ngăn chúng ta lại?” Cổ Bàn liền hỏi. Phong Dương tử thẽo dõi mấy ngày qua đã sớm nộ hỏa đầy bụng, nhìn chằm chằm Cổ Bàn tức giận nói:” Nói, các ngươi cuối cùng là ai? Tại sao tới Tử Dương Môn chúng ta sinh sự?” Phong Dương Tử cực kỳ tức giận nhìn về phía Cổ Bàn quát hỏi, đối với Hồng Quân, hắn không có coi trong mắt. “ đạo hữu hiểu nhầm a, chúng ta không phải đã sớm giải thích rồi sao, chúng ta chỉ là đi du ngoạn qua, thật không có ý gì cả!” Cổ Bàn vẻ mặt kinh ngạcđối với thái độ của Phong Dương tử hắn cũng không thèm để ý, Hồng Quân cũng không có nói gì, lúc này cũng là một dịp để Cổ bàn học hỏi. “ ngươi là cố tình không chịu khai phải không?” Phong Dương Tử sắc mặt nộ ra sát khí, cực phẩm linh khi cũng đã xuất ra, mũi kiếm chỉa thẳng về phía Cổ bàn. “ đạo hữu, ngươi như vậy là có ý gì?” Phong Dương Tử chỉa kiếm về phía hắn, Cổ Bàn sắc mặt lập tức thay đổi, trong phú chốc hắn nhớ lại chuyện cũ khi còn ở Địa Cầu. Chính là tại thời kỳ văn minh trên Địa Cầu, khi đó Cổ Bàn còn chưa có tu luyện đạo, hắn cũng chỉ là một người bình thường, cũng như thế này bị ngươi ta chỉ sung vào đâu hắn bắt đi, khi hăn tu đạo trở về, Địa Cầu thời kỳ văn minh đã tan biến, cái ngươi kia rốt cuộc cũng không còn sống. Hồng Quân rất nhanh để ý tới biến hóa của Cổ Bàn, Cổ Bàn hai năm đấm nắm chặt, ánh mắt cũng chở lên sắc bén hơn, quanh thân phát ra một cỗ tử quang nhè nhẹ. “ Không nói ta sẽ giết các ngươi sau đó tới tên tiểu tử Kim Đan Kỳ kia!” Phong Dương Tử nhìn Cổ Bàn dám chừng mắt với hắn, trong lòng càng tức giận, kiếm tiên trức tiếp đâm về phía trước, người mà dám khinh thường Tử Dương Môn, khinh thường Phong Dương tử hắn, tất phải chết. " Xem ngươi xuất phi kiếm như nào!" Hồng Quân vẻ mặt sau khi kích động đã tĩnh lặng lại, bất quá ánh mắt càng hung hiểm hơn, Phong Dương Tử khinh thường mắt nhìn Cổ Bàn. phi kiếm trực tiếp phóng về phía trước, hàn quang nhằm hướng cổ của Cổ Bàn bay đi, Phong Dương Tử rất tự tin, đối phó với một Không Minh Hậu Kỳ tu chân giả, hắn rất chi năm chắc. Phong Dương Tử phi kiếm xuất động cùng lúc đó Cổ Bàn cũng hành động, Cổ Bàn động tác rất nhanh, hàn quang phi kiếm xuyên qua tàn ảnh Cổ Bàn lưu lại, Phong Dương Tử đột nhiên xoay người, phi kiếm lại đâm ra, Phong Dương tử xuất kiếm rất chuẩn xác, Cổ Bàn lúc này chính là đang ở đằng sau hắn. Hồng Quân tự giác thối lui, mỉm cười nhìn hai người đánh nhau. Hồng Quân hiểu rõ thực lực của Cổ Bàn, chỉ là nhị kiếp tán tiên Cổ Bàn thừa khả năng đối phó, huống chi Cổ Bàn còn được chính mình tăng hắn một kiện thượng phẩm kiếm tiên. Cổ Bàn trên tay đột nhiên xuất hiện Khai Thiên Phủ, phi kiếm đánh vào Khai Thiên Phủ, hàn quang giao nhau, Khai Thiên Phủ va chạm với phi kiếm gây ra chấn động mạnh, Cổ Bàn Cùng Phong Dương Tử đều lui lại một bước. " cực phẩm tiên khí!" Phong Dương Tử có chút kinh ngạc, tại Đằng Long Đại Lục, một kiện cực phẩm linh khí cũng rất là khó kiếm, còn về tiên khí thì đến các chưởng môn cùng các vị trưởng lão, cùng rất nhiều môn phái nhỏ, một kiện tiên khí cũng không có. " Cho dù có cực phẩm linh khí ta vẫn có thể giết ngươi!" Phong Dương Tử tức giận quát to. lại lao mình về phía trước, trợ giúp phi kiếm thêm phần linh hoạt, cùng Cổ Bàn triển khai cận chiến. Khai Thiên Phủ không có linh hoạt bằng phi kiếm, Cổ Bàn chỉ đành né tránh, thỉnh thoảng mới dùng Khai Thiên Phủ ngạnh tiếp . Cổ Bàn thực lực tuy mới chỉ là Không Minh Hậu Kỳ, nhưng lại có thể so vơi tứ cấp thiên tiên, thực lực cũng tương tự như bảy cấp tán tiên. Phong Dương Tử không có biết thực lực chính thức của Cổ Bàn, đánh lâu như vậy mà vẫn không giết được một Không Minh Hậu Kyg tu chân giả đã sớm giận tới bốc khói, trên tay phi kiếm công kích ngày càng mạnh hoưn. : Tiểu Bàn, không có ăn cơm à, nhanh lên một chút giải quyết hắn đi, chúng ta còn đi Bạo Loạn Tinh Hải!" Cổ Bàn chỉ là đang thử chiêu, Hồng Quân đã sớm nhìn ra, liền mở miệng nhắc nhở. Cổ Bàn lúc này chính là đang thể hiện thân pháp đặc thù của công pháp Tử Hồng Tuyệt cùng Phong Dương Tử du đấu, thủ nhiều mà cong ít. Phong Dương Tử một mặt mở rộng phạm vi công kích, vài lần phi kiếm còn thiếu chút là chạm được đến thân thể Cổ Bàn. Đánh hoài không thắng, Phong Dương tử trong lòng càng giận dữ, nếu như truyền tới Tử Dương Môn, việc đánh hoài mà không có chạm được vào tiểu tử Không Minh Hậu Kỳ, nhất định sẽ bị sư huynh đệ cười nhạo. " Tử Dương Vạn Kiếm Quyết!" Phong Dương Tử rốt cục cũng xuất ra sát chiêu, Tử Dương Vạn Kiếm Quyết chính là một loại kiếm quyết tương đối cao thâm của Tử Dương Môn. chỉ có tán tiên mới có thể học và sử dụng được, tiên nguyên lực khống chế phi kiếm, có thể làm cho phi kiếm trong nháy mắt biến thành hai, hai biến thành bốn, bốn biến thành tam... Với công lực hiện tại của Phong Dương Tử, cố gắng thì có thể xuất ra được sáu mươi tư thanh phi kiếm,phi kiếm biến sảo so với bản thể của phi kiếm tuy yếu hơn một chút, nhưng cũng có thể so với thượng phẩm linh khí, một chiêu này nếu là Lam Tu chân nhân sử dụng, có thể huyễn hóa ra trên vạn thanh phi kiếm, đúng là một khung cảnh " vạn kiếm tề phi". Sáu mươi tư thanh phi kiếm, từ mọi phương hướng tấn công Cổ Bàn, Cổ Bàn cũng không có nhìn ra đâu là bản thể của phi kiếm, sáu mươi tư thanh phi kiếm tới người, áp lực đối với Cổ Bàn gia thăng thêm một chút. Vạn Kiếm Quyết tiêu hao rất nhiều tiên nguyên lực, nhưng mà Phong Dương tử cũng không có lo lắng, sau khi giết Cổ Bàn, còn lại một chút tiên nguyên lực cũng đủ để thu thập tiểu tử Kim Đan Trung Kỳ kia. Sáu mươi tư thanh phi kiếm, Khai Thiên Phủ cũng ngăn chặn không hết, nhìn Phong Dương Tử quá mức bức người, Cổ Bàn trong lòng cũng rất chi là bất mãn, phi kiếm biến sảo trong khi đang bay tới người Cổ Bàn, Cổ bàn trong tay đột nhiên xuất ra thượng phẩm kiếm tiên mà Hồng Quân tặng hắn, kiếm tiên bay vòng quanh thân, sáu mươi tư thanh phi kiếm trong nháy mắt đều biến mất, cực phẩm phi kiếm của Phong Dương Tử cũng bị cắt làm hai đoạn, từ từ rơi xuống đắt. " tiên khí!" Phong Dương Tử ánh mắt cũng không tồi, liếc mắt một cái đã nhận ra kiếm trong tay Cổ Bàn chính là tiên khí. " ngươi như thế nào lại có tiên khí?" Phong Dương tử kinh dị nhìn Cổ Bàn, Cổ Bàn có tiên khí, như vậy hôm nay muốn giết hắn tất nhiên không phải dễ dàng rồi, huống chi cực phẩm linh khí của mình cũng đã bị hủy. " ta có tiên khí hình như cũng không phải báo cáo với ngươi a!" Cổ bàn ngữ khí rất bình tĩnh, không một chút nào giống người vừa mới hủy đi linh khí. " có tiên khí ngươi cũng phải chết!" Phong Dương Tử thèm muốn nhìn kiếm tiên trên tay Cổ Bàn, Phong Dương Tử đã đưa tin bọn họ có tiên khí truyền về môn phái, không có bao lau sẽ có cao thủ tới trợ giúp hắn, đến lúc đó, không chỉ hai người bọn họ đều phải chết mà tiên khí cũng bị tử Dương Môn thu lấy. " đạo hữu hay là để chúng ta đi a!" Cổ Bàn cười nhẹ, thu hồi kiếm tiên, nhằm hướng Hồng Quân bay đến. " tiểu Bàn a, ngươi nghĩ bọn chúng để cho chúng ta đi sao?" Hồng Quân lắc đầu, nhìn về phía Cổ Bàn nói:" ngươi đã lâu không tiến vào thế tục, sớm đã không hiểu lòng người hiểm các như nào, ngươi xuất ra tiên khí, bọn họ sẽ không có buống ta húng ta!" Hồng Quân nói không có sai, Tử Dương Môn nhận được tin tức của Phong Dương Tử gửi về, lập tức phái hai người lục kiếp tán tiên thuấn di tới, Hồng Quân vừa dứt lời, cũng đồng lúc hai tán tiên kia cugnx tới gần chỗ Phong Dương Tử. " Dương Thiên sư thúc, Dương Nhật sư thúc!" Phong Dương Tử cung kính hành lễ với hi người. " Phong Dương, ngươi nói bọn chúng có tiên khí?" Dương Thiên cau mày nhìn xuống Hồng Quân và Cổ Bàn, hai người này cảnh giới kém cỏi, nói có tiên khí cũng không thể hoàn toàn tin được. " đúng vậy sư thúc, cực phẩm linh khí của ta chũng chính là bị hủy trong tay bọn chúng, mời ngài xem!" Phong Dương tử đem hai nửa phi kiếm cho Dương Thiên, đây là chứng cớ tốt nhất chứng minh bọn họ có tiên khí. " hai tên tiểu tử cuồng vọng các ngươi... lúc trước nhục mạ Tử Dương Môn chúng ta... sau lại hủy linh khí sư điệt ta, hôm nay đừng mơ tưởng thoát khỏi nơi này!" Dương Thiên cũng có một kiện tiên khí, chính là hạ phẩm phi kiếm, trong những lục kiếp tán tiên tại Tử Dương Môn, chỉ có Dương Thiên bỏi vì lạp được đại công, mà được tặng kiện tiên khí. Dương Thiên lời còn chưa dứt, kiếm tiên đã trực tiếp bay về phía đan điền Cổ Bàn, cũng giống như Phong Dương tử, Hồng Qân trong mắt bọ họ không có tồn tại, chỉ cần giải quyết được Cổ Bàn thì cũng như là giải quyết được hai người. " bỉ ổi!" Dương Thiên đánh lén, kiếm tiên tốc độ lại rất nhanh, Cổ Bàn miễn cưỡng né tránh, kiếm tiên xoẹt qua quần áo Cổ Bàn, rồi lại từ phía sau bay tới. Cổ Bàn kiếm tiên một lần nữa lại xuất hiện trong tay, quay lại nhìn phi kiếm đang phi tới, mạnh mẽ bổ vào. Dương Thiên với hạ phẩm kiếm tiên, nhất thời bị một bổ vào tiểu khẩu, hốt hoảng bay trở về. " tiểu bàn, bây giờ bọn họ sẽ không có buông th chung ta đâu, ngươi không giết bọn hắn, bọn hắn sẽ giết chúng ta!" Hồng Quân đối với Cổ bàn tuyệt đối tin tưởng, sở hữu thượng phẩm tin khí, đối với hai người lục kiếp tán tiên vẫn có khả năng đối phó. Mà hành động của Hồng Quân cũng làm cho bọn Dương Thiên chấn động, tiểu tử Kim Đan Trung Kỳ này ngồi tại chỗ này mà tu luyện. Cổ bàn trong nội tâm quả thật không muốn giết người, chỉ là bọn Dương Thiên không có ý định buông tha hắn. Dương Thiên kiếm tiên bị Cổ Bàn làm tổn thương, cũng xác định được trong tay Cổ bàn chính là tiên khí, hơn nữa tuyệt đối là kiện trung phẩm tiên khí , thậm chí có thể là thượng phẩm tiên khí, nghic đến thượng phẩm tiên khí, Dương Thiên ánh mắt càng thêm thèm khát. Lấy được kiến thượng phẩm tiên khí này cho Tử Dương Môn, chưởng môn chí ít cũng sẽ thưởng cho hắn một kiện trung phẩm tiên khí. " các ngươi thật sự muốn giết ta?" Cổ Bàn cầm trong tay kiếm tiên, bình tĩnh nhìn ba địch nhân phía trước. " ha ha ha , tiểu tử ngươi bây giờ mới biết sao!" Dương Nhật nhìn về phía Cổ Bàn xuất mười đạo quyền phong, Dương Thiên cùng Dương Nhật vừa xông lên đã nhằm ngay đan điền Cổ Bàn công tới. " Bồng" Dương Thiên công kích mặt trước chỉ là một hư chiêu, Cổ Bàn khẽ đỡ thì Dương Thiên đã biến chiêu xuất một quyền vào giữa ngực Cổ Bàn, trong khi Cổ Bàn té người trên đất, linh khí của Dương Nhật cũng xẹt qua eo Cổ bàn, tạo thành vết thương, máu tươi phun ra ngoài. Cổ Bàn trọng thương rơi trên mặt đất, ba người liên thủ cũng đồng thời hướng tới mặt đất xuất hai thanh phi kiếm bay tới, vài đạo quyền phong tất cả đều công vào đan điền Cổ Bàn. Dương Thiên ngoài miệng lộ ra vẻ mỉm cười, Không Minh Hậu Kỳ, cho dù có thượng phẩm tiên khí, chống lại sự liên thủ của ba tán tiên, cũng phải chết không có nghi ngờ. " cười khúc khích" Cổ Bàn tự nhiên biến mất trước măt ba người, xuất hiện đột ngột sau lưng Phong Dương Tử, thượng phẩm tiên khí đâm vào đan điền Phong Dương tử, Nguyên anh đông thời nổ tung. Phong Dương Tử không cam lòng xoay người mắt nhìn Cổ Bàn, từ từ ngã xuống. " Thuấn di, ngươi như thế nào có thể thuấn di!" Dương Thiên kinh ngạc kêu to, biểu hiện của Cổ Bàn bây giờ hoàn toàn ngoài dự liệu của bọn họ, Không Minh Hậu Kỳ cũng có thể thuấn di, lại ngay trước mắt bọn họ từ dưới đất giết chết nhị kiếp tán tiên Phong Dương tử. Vết thương bên hông Cổ Bàn đã ngừng chảy máu, trên mặt vẫn bình tĩnh, lại lộ ra vẻ tươi cười. " Tiểu Quân nói không sai, ta nếu không giết các ngươi, các ngươi sẽ giết ta, không sợ các ngươi vừa rồi đưa tin, kêu càng nhiều người tới càng tốt a!" Dương Thiên cùng Dương Nhật khẽ rùng mình, vừa rồi bọn họ quả thật trong lúc Phong Dương Tử chết đã truyền về môn phái, Cổ Bàn có thể thuấn di, vượt qua sự liệu của bọn họ, sợ rằng không phải mặt ngoài là Không Minh Hậu Kỳ mà đơn giản. " Đúng như vậy, ngươi nghĩ các ngươi hôm nay có thể an toàn rời đi sao?" Dương Thiên ngưng tụ công lực, nhìn Cổ Bàn đề phòng, một lúc nữa sẽ có cao thủ trong môn phái tới, đến lúc đó Cổ bàn công lực có cao tới đâu cũng nhất định không thể trốn thoát. "thật không?" Cổ Bàn khẽ lộ ra nụ cười. " không tốt!" Dương Thiên cảm thấy một trận bất ổn. Cổ Bàn tốc độ so với sự tưởng tưởng của hắn còn mạnh hơn nhiều lần, tàn ảnh vẫn còn ở chỗ cũ, người đã đến bên cạnh hắn, Dương Thiên chỉ có thể theo bản năng giơ kiếm tiên lên ngăn cản. " bang" Kiếm tiên ủa Dương Khiêm trức tiếp bị cát làm hai, Cổ Bàn cầm kiếm tiên bổ thẳng xuống đầu Dương Thiên, Dương Thiên thân thể nhất thời chia làm hai nửa, Nguyên anh cuống quít bay đến bên cạnh Dương Nhật, hoảng sợ nhìn Cổ Bàn. "Dương Thiên!" Lam Phong chân nhân cũng vừa thuấn di tới, vừa kịp nhìn thân thể Dương Thiên bị cát đứt, nguyên anh trốn tới. " lại tới thêm một người!" Hồng Quân thân thể khẽ đứng lên. bay đến bên cạnh Cổ Bàn, nhìn Cổ bàn mỉm cười. " Sư tôn!" Dương Thiên nhìn thấy Lam Phong chân nhân, Nguyên anh nhất thời bay đến trước người Lam Phong, nhẹ nhàng khóc. Dương Thiên chính là mọt đệ tử đắc ý của Lam Phong chân nhân, vốn định đối phó với một Không Minh Hậu Kỳ tu chân giả, chỉ cần Dương Nhật, Dương Thiên đi là đủ rồi, không có nghĩ tới, đầu tiên là Phong Dương tử bị giết, sau đó Dương Thiên lại bị hủy thân thể. " mặc kệ các ngươi là đệ tử môn phái nào, ta đều muốn tiêu diệt các ngươi chả thù!" Lam Phong chân nhân trong lòng bi thống thu lại Nguyên anh của Dương Thiên, tức giận nhìn về Cổ Bàn nói. " chúng ta không giết bọn hắn, chẳng lẽ đứng yên để cho bọn chúng tới giết ta, buồn cười thật!" Hồng Quân thanh âm lạnh như băng truyề tới, Dương Nhật lúc này mới phát hiện, vừa rồi tiểu tử này còn là Kim Đan Trung Kỳ mà giờ này đã là Kim Đan Hậu Kỳ. ***** Lời tác giả: có một chút thất thố ở đây, Phong Dương tử là nhị kiếp tán tiên nên không thể thuấn di được, nhưng hơn tứ kiếp tán tiên thì có thể. đặc biệt bổ xung thêm một chút, Cổ Bàn thực lực có thể so sánh với thất kiếp tán tiên, cho nên có thẻ thuấn đi được. Quyển II: Hồng Quân. Chương 7: Bảo tàng Tần gia. Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị Dịch giả: NVL. Nguồn:http://blog.360.yahoo.com/blog-bK3x....INFuFZ8s-?cq=1 Hồng Quân một lần nữa sau khi tu luyện, tốc độ đột phá cảnh giới cũng tăng theo, nếu không phải nhiều ngày đi láo động khắp nơi, thì đã sớm đạt tới Kim Đan Hậu Kỳ, vừa rồi tại đây tu luyện một hồi đã trực tiếp đột phá, đây cũng là mong mỏi ngoài y muốn. " Tiểu Bàn, người mới tới này có chút lợi hại, ngươi nhớ phải cẩn thận!" Hồng Quân tuy không thể đoán ra được cảnh giới của Lam Phong chân nhân, nhưng biểu thông qua biểu hiện vừa rồi, Lam Phong chân nhân có thể coi là đại cao thủ của Tử Dương Môn. " Ta hiểu rồi, Tiểu Quân ngươi cũng phải cận thận!" " Ngươi yên tâm, những người này không có khả năng làm ta bị thương!" " Hừ, chết đến nơi rồi mà còn dám to miệng nói khoác!" Chung quang không có người lạ, Lam Phong chân nhân cũng không cần bận tâm tới thân phận, quyết định tự mình ra tay đối phó Cổ Bàn. Lam Phong chân nhân thập kiếp tán tiên, chính là sư đệ chưởng môn nhân Lam Tu chân nhân, tại Đằng Long Đại Lục cũng là đứng trên mọi người. Lam Phong chân nhân vừa ra tay, áp lực đối với Cổ Bàn cũng gia tăng nhiều lần, đột nhiên trên người xuất hiện bộ trung phẩm tiên giáp mà Hồng Quân cho, phối hợp với thượng phẩm kiếm tiên, tuy ở thế hạ phong , nhưng tam thời không có nguy hiểm tới tánh mạng. Hồng Quân đang mỉm cười cũng phải ngung thần biến sắc, Cổ Bàn so với Lam Phong chân nhân chênh lệch quá lớn, được tiên khí phụ trợ có thể cầm cư một hồi, nhưng nếu thời gian lâu quá, chỉ sợ là sẽ bại, không gian chung quang tất cả đều bị Lam Phong chân nhân làm hỗn loạn, phòng ngừa Cổ Bàn thuấn di đào tẩu. Dương Nhật cũng không có nhàn rỗi, trực tiếp nhằm hướng Hồng Quân bay tới. Dương Nhật tốc độ rất nhanh, Hồng Quân căn bản là cha kịp phản ứng, đầu đã bị Dương Nhật nắm được, Dương Nhật phong bế công lực của Hồng Quân, sau đó đem hăn qua một bên, tiếp tục theo dõi Lam Phong chân nhân cùng Cổ Bàn chiến đấu. Hồng Quân trong mắt quang mang chợt lóe lên, trường đao màu vang đột nhiên xuất hiện tai tay, kim đao bay khỏi tay , trong nháy mắt tiến tới trước mặt Dương Nhật. " cười khúc khích" Dương Nhật kinh ngạc chằm chằm nhìn kim đao cắt đứt linh khí trong tay, xuyên qua thân thể mình, Dương Nhật đến chết vẫn không hiểu được, Hồng Quân như thế nào thoát khỏi sự phong bế của mình, mà kim đao này là cái gì? cục phẩm linh khí của mình trước mặt thanh đao kia giống như miếng đậu hủ, nhẹ nhàng cắt vỡ. Dương Nhật chết nguyên nhân lớn nhất chính là có ý nghĩa khinh địch, kiện kim đao kia chính Hồng Quân tự mình luyện chế, là một kiện Thần khí, thượng phẩm thần khí. Dương Nhật nếu không phải quá coi thường Hồng Quân, cũng sẽ không chết trong tay Hồng Quân, Thần khí kim đao, cho dù hắn thân là tán tiên cũng không chịu được, Dương Nhật sau khi Nguyên anh hóa thành chân linh, lập tức bị Phong Thần Bảng hấp thụ, bây giờ Phong Thần Bảng có tất cả ba chân linh đang tĩnh lặng mà lưu lại nơi này. Hồng Quân trước tiên giải quyết gọn gàng Dương Nhật, cố ý để cho Lam Phong chân nhân giật mình, bây giờ Lam Phong chân nhân tuyệt đối không tin cảnh giới của hai người. " Hai người các ngươi, ngụy trang rất cao minh, Kim Đan Kỳ? Không Minh Kỳ? ngụy trang cũng vô cùng giống a, các ngươi cuối cùng là a? vì sao cùng Tử Dương Môn chúng ta gây khó khăn?" Lam Phong chân nhân ngoài miệng nói, trong một lần cong kích ngăn trở Cổ Bnf, nhanh chóng lui lại về phía sau vài bước, sau đó thuấn di biên mất. Hồng Quân có thể dễ dàng giết chết Dương Nhật, đối với Lam Phong chân nhân vô cùng kinh hãi, hơn nữa trên tay Hồng Quân còn có bả đao cũng làm cho Lam Phong chân nhân không gió mà lạnh. Một mình Cổ Bàn đã khó thu thập, nếu như hai người liên thủ, Lam Phong chân nhân cũng không dám chắc thủ thắng. Đương nhiên các tốt nhất lúc này là... quay lại môn phái, cùng mọi người thương nghị về đại địch này, để xem đến cuối cùng là ai muốn gây bất lợi cho Tử Dương Môn, chính là môn phái nào đã phái ra hai đại cao thủ như vậy. Kỳ thật, Lam Phong chân nhân cũng tự biết, hắn sợ chính là bả đao trên tay Hồng Quân, nếu Hồng Quân có tu vị giống như Cổ Bàn, Lam Phong chân nhân nhất định giống như Dương Nhật mà chết đi. Hồng Quân cũng không có nghĩ tới một đao này đã làm Lam Phong chân nhân chạy tháo cờ, vừa rồi nếu không phải Hồng Quân đánh lén, cùng với ý nghĩ khinh thường của Dương Nhật, Hồng Quân muốn giết chết Dương Nhật cũng là việc tương đối khó khăn. " Tiểu bàn, chúng ta đi mau, một khi cao thủ của bọn họ mà tới, sợ là chúng ta muốn chạy cũng không chạy được a/" Lam Phong chân nhân đàu tẩu, Hồng Quân thở một hơi, kéo theo Cổ Bàn bỏ chạy. Tử Dương Môn toàn bộ môn phái đều được điều động khẩn cấp, như là lâm đại địch, Lam Tu chân nhân cùng mấy người sư huynh đẹ đang thương nghị, về Hòng Quân và Cổ Bàn và còn về việc không biết môn phái nào có cảnh giới cao nhất, sau vài ngày thương nghị, cuối cùng mọi người nhất trí hoài nghi chính là người tu ma bên kia phái người tới, kim đao trong tay Hồng Quân cũng bị bọn họ cho là một kiện cực phẩm ma khí. Thời gian mấy ngày nay, Hồng Quân và Cổ Bàn rốt cục cũng chạy vào tới Bạo Loạn Tinh Hải. " Khôn chạy nữa, ơ lại đây nghi ngơi cái đã, tiểu Bàn, ta có thể bế quan, tu vụ bây giờ quá thâp, đối phó vói người tu chân bình thường còn được, đối phó với cao thủ, không có đánh lén , căn bản là không có biện pháp!" Tại bên bờ Bạo Loạn Tinh Hải, bọn người Hồng Quân dừng lại tại một cái cái tiểu đảo vô danh, Hồng Quân rốt cục cũng hạ quyết tâm bế quan tu luyện. " Ngươi bế quan ta cũng bế quan, năm này ta hình như ngộ được chú gi đó, có thể bế quan tham ngộ một chút!" Cổ bàn tán thánh đề nghị bế quan của Hồng Quân. Hồng Quân Hành Phủ, Hồng Quân Đạo tràng*, Cổ Bàn cùng Hồng Quân mỗi người chiếm một tầng, muốn ở chỗ này an tâm mà bế quan tu luyện. Hồng Quân Đạo, Hồng Quân lúc này còn chưa có đạt tới tầng thứ nhất, phải đến khi Hồng Quân vật chất phát triển tới một số lượng nhất định mới có thể chính thức tiến vào Hồng Quân đạo tầng thứ nhất. Kim đan màu nâu mờ ảo hấp thụ linh khí tại Hồng Quân Đạo tràng, không ngừng lớn hơn, ba năm sau, rốt cuccj cũng biến thành Nguyên anh. Bảy năm sau, Cổ Bàn lại tiếp tục tu luyện, Hông Quân không có chịu được rời khỏi Hồng Quân Hành Phủ, còn có ba ngày nữa, lục cửu thiên kiesp sẽ xuất hiện,thời gian mười năm, Hồng Quân gần như vượt qua Kim Đan Kỳ, Nguyên Anh kỳ, chỉ chờ đợi lục cửu thiên kiếp... Hồng Quan trực tiếp tịa tiểu đạo độ kiếp, lực cửu thiên kiếp, đối với Hồng Quân mà nói không có gì đáng lo lắng, thân thể có sức mạnh của trung phẩm thần nhân, cho dù cửu cửu thiên kiếp cũng không có làm thương tới hắn. Lực đạo thiên lôi qua di, Hồng Quân chỉ có thay một bộ quần áo, trở về tiếp tục tu luyện. thời gian cứ chôi, ba mươi năm sau , lần này thành quả nhiều nhất chính là Cổ Bàn, Hồng Quân nói không có sai, xuất thế tu luyện, quả thật đối với tâm cảnh chính là một trợ giúp vô phi thường lớn. Bốn mươi nắm, Cổ Bàn thành công tiếng vào Tử Hồng Tuyệt tầng thứ tư, cảnh giới cũng tới Độ Kiếp Kỳ, Cổ Bàn bây giờ không hề nghĩ giốn như trước kia, chỉ biết là thích hợp nhất trong khi khổ tu là thỉnh thoảng đi du ngoạn một chút. CỔ Bàn đạt Độ Kiếp Kỳ, thực lực cũng tăng lên một tầng, bây giờ nếu chiến đâu với Lam Phong chân nhân, Cổ Bàn một mình cũng đủ tự tinh đối phó được hăn, trong khi đạt Không Minh Hậu Kỳ, thực lực Cổ Bần dã gần tương đương với thất kiếp tán tiên, Độ Kiếp Tiền Kỳ, thực lực Cổ Bàn đã so sanh được với thất cáp thiên tiên, hay cũng tương đương với thập kiếp tán tiên. Bốn mươi năm, Hồng Quân vượt qua Động Hư Kỳ, đạt tới Không Minh Trung Kỳ, Cổ Bàn vừa mới ra khỏi Hồng Quân Đạo tràng, Hồng Quân phát hiện cũng đi theo ra ngoài. " Tiểu Bàn, chúc mừng ngươi tu vị tăng tiến!" Hồng Quân nhẹ nhàng ngồi ở ben cạnh Cổ Bàn, hai người cầm cái chén bạc trong tay, lấy ra bình rượu tịa Địa Cầu, rót vào hai chén, Hồng Quân tự mình uống trước một chén. " Tiêu Quân, ngươi nếu so với ta còn nhanh ơn, ngươi nói quả không sai, xem ra ta trước kia đã sai rồi, lãng phí bao nhiêu thời gian." Nhớ lại thời gian ngày xưa, Cổ Bàn có chút cảm khái, ngàn ngàn năm thời gian đều bế quan tu luyện. " Kỳ thật cũng không phải, ngươi ngàn ngàn năm tu luyện, cho ngươi tâm cảnh thành một cái trụ cột, sau này ngươi sẽ biết, cái trụ cột này đối với ngươi có nhiều bao nhiêu lợi ích. Cổ Bàn cầm lấy chén rượu trên bàn, mọt ngụm uống hết, sau đó rót thêm mọt chén:" Tiểu Quân, ta phát hiện ngươi hình như cái gì cũng biết, cao cấp vũ khí cũng rất nhiều, thân phận của ngươi là gì?" " sau này ngươi sẽ biết, bây giờ còn chưa phải cơ hội để nói, ha ha tu luyện, thôi được rôi, chúng ta đi xem Bạo Loạn Tinh Hải này xem, coi dem có bao nhiêu bạo loạn a !" Hồng Quân ha ha mở nụ cười, mang theo Cổ Bàn rời khỏi Hồng Quân Hành Phủ. Đằng Long Đại Lục, Tử Dương Môn lần trước đã mất đi hai người, thân phận của con người kia, đứng nói là Tử Dương Môn, cả Tử Huyền Tinh bây giờ đều rất khẩn trương. Tử Dương Môn, Âm Ma cung, Tinh Thần Các, ba mốn phái lớn nhất Đằng Long Đại Lục, là đại biểu cho tu tiên, tu ma cùng tu yêu các môn phái. Bạo Loạn Tinh Hải là Bằng Ma Đảo, Vô Tận Hồng hoang chính là trung tâm Long Đảo, tất cả các thế lực đều toàn lực đều đi tới đây, mà toàn bộ đều là vig một phân tàng bảo đồ xuất hiện, một phần ngàn năm trước Tần Gia danh chấn cả Tử Huyền Tinh đã lau lại một bảo tàng. Ngàn ngàn năm trước, tại Đại Lục con người... nổi danh nhất chính là Tân gia, tại Tử Huyền Tinh thần bí biến mất, truyền thuyết Tần Gia là được... Thiên tài Tần Vũ đem toàn bộ Tần gia đi trong vội vàng tới tiên giới, mà tại Tử Huyền Tinh cũng để lại một đường lui, chính là một chút tiên khí, còn có sáo cực phẩm tiên khí, thậm chí còn có một Thần khí đều để lại Tử Huyền Tinh, những đồ vật này đều được cất giấu ở Tử Huyền Tinh, tại một nơi bí mật, sau ngàn ngàn năm. Tần gia không có một đệ tử trở về, như vậy cái sáo cực phẩm tiên khí,còn có thêm một ít tiên khí, còn có một kiện Thần khí cứ như vậy ẩn giấu ở Đại Lục con người. Cách đây ngàn ngàn năm, một vị Thượng tiên Tống vương triều trong lúc vô tình đã phát hiện được phần tàng bảo đồi này, lúc đầu ai cũng không coi trọng, chỉ khi hắn chở lại sư môn, bảo đồ mới được chúng thực mà hắn cũng được sư môn trọng thị, rốt cục phát hiện ra đây là bảo tàng Tần gia lưu lại, tin tức bị bại lọ, môn phái này ngay lập tức bị diệt môn, phần bảo đồ này cũng không biết thất lạc trong tay ai. Tần Vũ ngàn ngàn năm trước tại Nghịc Ương Cảnh đã thu được cực phẩm tiên khí cùng Thần Khí sự việc này cả Tử Huyền Tinh tu chân môn phái đều biết, Bằng Ma Đảo đảo chủ cùng với Vô Tận Hồng hoang thú giả, từng bởi vì muốn cướp Cục Phẩm linh khí mà bị người thần bí bắt đi, đên nay hạ lạc cũng không rõ, đây đều là tin tức công khai của người tu chân tại Tử Huyền Tinh. Đồn đại này nói không có sai, bất quá không có biết Tần gia là đươc Tần Vũ đưa tới tiên giớ, sau đó lại trực tiếp tơi tân vũ trụ, lúc trước Tần Vũ chiêu thân thất bại, trực tiếp mang đi Thần giới công chúa Phiêu Tuyết thành Khương Lập, lại bị sáu vị Thánh hoàng đuổi giết, lo lắng Tần gia tịa con người giới vì vậy đã thu toàn bộ vội vàng đưa họ tới tiên giới, mà Tần gia lưu lại chính là sáo cực phẩm tiên khí chính là bị Tân gia để lại Đại Lục con người, Thần khí tuy không có nhưng lưu lại vũ khí không thể so sánh với Thần khí bình thường chính là Kiếm tiên khôi loioxi. " Tần gia bảo tàng" tàng bảo đồ một khi xuất hiện, sẽ làm lên một trận máu chảy đầu rơi, người thứ nhất giữ được tàng bảo đồ hai mươi năm trước đã bị diệt môn, sau đó là các tông phái cùng nhau nghiên cứu, Thiên Kiếm môn trong đó cũng bị diệt môn theo. Đằng Long Đại Lục, Vô Tận Hồng hoang, Bạo Loạn Tinh hải, Long Đảo, cuối cùng là một ma đầu Phương Đông Vân xuất hiện tại tông phái bị diệt môn kia, chính vì vậy mà cả thế giới tu chân đều đang tìm kiếm Phương Đông Vân nhưng hắn lại mất tích một cách thần bí Quyển II: Hồng Quân. Chương 8: Ám triều nổi sóng (thượng) Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị Dịch giả: Dịch giả: Sunflower. Nguồn:http://blog.360.yahoo.com/blog-bK3x....INFuFZ8s-?cq=1 Vô Tận Hồng Hoang cũng chính là nơi mà yêu thú Đại Lượng, người bảo vệ( thú cầm) cho Tần gia từng sinh sống. Viêm kinh thành, ngàn ngàn năm trước là nơi mà một thời huynh hoàng của Tần thị gia tộc, mấy năm nay trong thành dân số đă tăng thêm rất nhanh, hơn nữa đại bộ phận đều là người di cư tới, trong những người dân này, hơn một nửa đều là yêu thú của Vô Tận Hồng Hoang biến hóa ra, mà trong đó có cả yêu thú Chưởn Khổng giả Bạch Hổ cũng đã âm thầm đi tới đây. Bằng Ma Đảo đảo chủ, Long Tộc tộc trưởng, ba môn phái lớn nhất Đằng Long Đại Lục cũng đã đi tới Viêm Kinh thành này, chỉ cần Phương Đông Vân mà xuất hiện, tất nhiên sẽ không thoát khỏi sự giám thị gắt gao của những người này. Những người dân bình thường này đều không biết, những người mới tới trong kinh thành này, nếu so sánh với thượng tiên trong truyền thuyết của họ thì còn lợi hại hơn, cuộc sống vẫn như bình thường trôi qua. Sự kiện lần này chính là sự xuất hiện của tán tu Phương Đông Vân...trước thì tu tiên sau nhập ma đạo, vô luận là người tu tiên hay tu ma đều không có hảo cảm với hắn, bất quá Phương Đông Vân tư chất rất tốt, một mình tu luyện cũng đạt được thập kiếp tán ma, tại Dằng Long Đại Lục cũng được coi là một đại cao thủ. Tần thị gia tộc lưu lại bản đồ kho báu quả thật đã nọt vào tay Phương Đông Vân, đạo môn kia sau khi nghiên cứu qua bảo đồ cũng không phát hiện ra đó là bảo đồ của Tần thị gia tộc,sau khi được chứng thực, bị Phương Đông Vân phát hiện mà mang họa diệt môn. Tử Huyền Tinh Tu Chân Giới những nhân vật đứng đầu đều tụ tập tại Viêm kinh thành, bọn họ tin tưởng bảo tàng nhất định ở phụ cận Viêm kinh thành, từ tin tức của môn phái bị diệt môn mà biết được tỏa tiêu của bảo đồ cũng chính là Viêm kinh thành ngàn ngàn năm trước, cũng từ đó mà đạo môn kia suy ra đây là bảo tàng của Tần thị gia tộc, còn muốn tiếp tục che giấp nhưng đã quá muộn. Phương Đông Vân cũng đã đi tới Tiềm Long Đại Lục, nhưng mà hắn cũng không có ở Viêm kinh thành, mà là ở trong một khu rừng cách ngàn dặm bên ngoài Viêm kinh thành. Trải qua mười năm nghiên cứu, Phương Đông Vân cũng xác định được bảo tàng của Tần thị gia tộc không có ở trong Viêm kinh thành, mà là ở trong một sơn lâm, nhưng cụ thể ở nơi nào trong sơn lâm kia, Phương Đông Vân cũng chưa có xác định được. Tiềm Long Đại Lục đang trong tình cảnh phong ba, Hồng Quân cùng Cổ Bàn cũng đã bắt đầu du ngoạn tại Bảo Loạn Tinh Hải, mãnh thú bình thường gặp hai huynh đệ bọn họ căn bản không phải là đối thủ, đại bộ phận cao thủ đã đi tới Tiềm Long Đại Lục, hai người cũng không có gặp gỡ cao thủ, rất nhanh hai người tới được Bạo Loạn Tinh Hải đệ tam đảo " Hắc Phong Đảo". Hắc Phong Đảo tuy là Bảo Loạn Tinh Hải đệ tam đảo, nhưng cao thủ bất luận về số lượng hay là sức mạnh, đều có thể so sánh vơi Bằng Ma Đảo cùng Thiên Vân Đảo, nhưng Hắc Phong Đảo đảo chủ lai lịch cũng không phải nhỏ, chính là Cuồng Lang thập nhất tán yêu, bản thể cũng là thượng cấp thần thú tam nhãn lang, cho dù là thập nhị kiếp tán tiên hay tán ma cũng không phải là đối thủ của hắn. Cuồng Lang mang theo một nửa cao thủ trên đảo cùng Bằng Ma Đảo đảo chủ Phượng Hi, Thiên Vân Đảo đảo chủ Thiên Thành cùng đi tới Tiềm Long Đại Lục, trên đảo cao thủ có tu vị cao nhất cũng chỉ là bát kiếp hạ cấp thần thú, quản lý toàn bộ việc trên đảo. Hồng Quân cùng Cổ Bàn trực tiếp tiến vào đảo, dựa theo phép tắc bình thường bái thiếp, sau khi đi tới trước cửa. Cái này cũng là lần đầu tiên bọn hắn quang minh chính đại bái thiếp, những lần trước trên các đảo nhỏ đều là hai người trực tiếp thượng khứ, cũng không có nhún nhường. Vài năm tu luyện, Phong Thần Bản của Hồng Quân cũng có thêm hai chân linh của hai tán yêu, nếu không phải đại bộ phận đều là Cổ Bàn ra tay, sợ rằng chân linh trong đó còn nhiề hơn nữa. " nhị vị, đảo chủ của chúng ta hiện tại không có trên đảo, các ngươi trở về đi!" Hai người đã tỏ lòng mà bái thiếp, nhưng yêu thú tại cửa cũng không có đi thông báo, trực tiếp nhìn hai người khinh thường nói. " vị đạo hữu này, đảo chủ đi vắng, vậy có thể gặp phó đảo chủ a, chúng ta ngưỡng mộ danh khí Hắc Phong Đảo đã lâu, đặc biệt tới bái phỏng, chẳng nhẽ lại để chúng ta như vậy mà về hay sao!" Cổ Bàn nhìn sắc mặt Hồng Quân, lập tức nói. " Phó đảo chủ cũng đi vắng, hơn nữa đảo chủ cùng phó đảo chủ là người mà các ngươi muốn gặp là có thể gặp được hay sao? biên mau!" đệ tư bảo vệ nói xong, lại tự nói thầm với chính mình"| một người Độ Kiếp Kỳ, một người Không Minh Kỳ, ngay cả ta cũng không bằng, lại còn nghĩ gặp đảo chủ!" Bảo Loạn Tinh Hải tam đảo đại bộ phận đều là tán tu, mà đệ tự coi của này cũng là nhị kiếp tán yêu, trên đảo thấp nhất cũng là ngoài tứ kiếp, Độ Kiếm Kỳ cùng Không Minh Kỳ tự nhiên họ không để vào mắt. " Tiểu Quân, đảo chủ không có ở đây, chúng ta trước tiên rời đi a!" " chờ một chú, tiểu Bàn đứng nóng vội, vị tiểu ca này, thật xin lỗi, đảo chủ cùng phó đảo chủ đã đi đâu vậy a? lúc nào thì trở về, để chúng ta biết mà còn trở lại bái phỏng!" Hồng Quân trên tay là một khối trung phẩm nguyên linh thạch, cười a a nhìn tên đệ tử coi cửa này mà hỏi. Đệ tử coi cửa này nhận lấy nguyên linh thạch, trực tiếp nhét vào trong túi, nhìn hai người cũng không còn lạnh lùng như trước nói:" Ân, tiểu huynh đệ, đúng là rất hiểu chuyện a, ta đây cũng nói cho các ngươi biết. Đảo chủ cùng Phó đảo chủ đều đa đi tới Tiềm Long Đại Lục, cụ thể lúc nào trở về, chúng ta làm sao có khả năng biết được, các ngươi thật sự muốn gặp đảo chủ, ta khuyên các ngươi trước tiên kiếm một chỗ tốt mà tu luyện, tới khi nào trên tứ kiếp nói không chwngd là có thể lên đảo tu luyện đó." " Đảo chủ cùng Phó đảo chủ đều đã đi tới Tiềm Long Đại Lục?" " không có thể như vây...mộ nửa cao thủ trên đảo đều đi cùng, nghe nói vì cái bảo tàng gì... của Tần gia, tam đại đảo đều đi, dù sao chúng ta cũng không có rõ lắm. Ai, lần này đoạt bảo không biết lại chết đi bao nhiêu người nữa!" " bảo tàng Tần gia?" Hồng Quân có chút sững sờ, muốn nói tại Tiềm Long Đại Lục có thể để cho tam đại đảo của Bảo Loạn Tinh Hải tất cả đều xuất động, cũng chỉ có Tần gia của mình là có thể, nhưng mà cha cũng chưa có nói qua tại Tử Huyền Tinh lưu lại cái bảo tàng gi? " Tiểu Quân, hay là cúng ta cũng tới Tiềm Long Đại Lục a, xem xem cái bảo tàng này là gì, mà lại hấp dẫn nhiều người như vậy!" Cổ Bàn có chút sững sờ nhìn Hồng Quân. " A, tới Tiềm Long Đại Lục? Tốt, đề nghị của tiểu Bàn cũng không có gì, chúng ta đi ngay bây giờ a!" Viêm kinh thành, tại tầng ba của tửu lầu lớn nhất, những người khác toàn bộ bị đuổi đi, chỉ còn lại một cái bàn có người, người tịa bàn này bất luận xuất hiện tịa chỗ nào tại thế giới tu chân, đều có thể gây ra chấn động, toàn bộ cùng ngồi một chỗ, đối với bọn họ mà nói, đây cũng chính là lần đầu tiên. " Bạch đại nhân, ngươi là người thứ nhất tới Viêm kinh thành, người ở nơi này của ngươi cũng là nhiều nhất, không biết có tin tức tốt nào không có thể nói cho mọi người được biết!" Long Tộc tộc trưởng Phương Đạc, mỉm cười nhìn một người tuổi trẻ thân vận bạch y trên bàn nói. Bạch Hổ, bản thể là siêu cấp thần thú bạch Ngọc Thần Hổ, bản thân cũng là thập nhị kiếp tán yêu, là yêu thú Trưởng Khổng giả của Vô Tận Hồng Hoang. Tại bàn này có thể coi là một người có thế lực lớn nhất. “ Phương tộc trưởng nói như vậy có vẻ không được đúng lắm a, ta so với Phương tộc trương ngươi cũng chỉ đến sớm hơn một ngày, xong tin tức cũng giống như các ngươi, mà có khi Phượng đảo chủ so với ta còn thu thập được nhiều hơn!” Bạch Hổ mỉm cười, ánh mắt lại chằm chằm nhìn nữ nhân duy nhất trên bàn là Phượng Hi. Bằng Ma Đảo đảo chủ Phượng Hi, bản thể là siêu cấp than thú Phượng Hoàng, thập nhị kiếp tán yêu. Phượng Hi quả thật rất xinh đẹp, tộc Phượng Hoàng có khí chất đặc hữu, càng làm cho nàng them vẻ kiều mỹ. “ Bạch đại nhân nói như vậy không có đúng rồi, người của chúng ta như thế nào cũng không thể so sánh với người của ngươi a, khi ta tới nơi cũng không có giống mọi người, không có thu hoạc gì. Một bàn này chỉ có ba người, ngoại trừ Long tộc tộc trưởng Phương Đạc là thượng cấp than thú ra, Bạch Hổ cùng Phượng Hi đều là siêu cấp thần thú, nhưng mà Phương Đạc sau lưng có cả một Long tộc ủng hộ, tất cả các thành viên của Long tộc đều là Thần thú, thế lực cũng không thể coi thường. “ Phượng đảo chủ, Bạch đại nhân, như ta được biết, lần này ba môn phái của Đằng Long Đại Lục cũng đã tới nơi này, mục đính chính là muốn cùng chúng ta tranh đoạt bảo tang Tần gia, hai vị đại nhân có ý như thế nào?” Sauk hi Phương Điền phi thăng, Long tộc cũng không có sinh ra một ngũ trảo kim long, cũng không có biến dị siêu cấp thần thú, ngàn ngàn năm tới nay tộc trưởng đều là do thượng cấp Thần thú trong thành viên của Long tộc đảm nhiệm. “một con trâu nhỏ, có gì mà để ý? Long tộc từ khi nào mà đã sợ như vậy?” Bạch Hổ cười cười, mời Phượng Hi một chén rượu, nhưng không có mời Phương Đặc. “ Bạch đại nhân, ngươi…ngươi là ó ý muốn vũ nhục cả Long tộc chúng ta!” Phương Đạc tức giận đứng dậy, trừng mắt nhìn Bạch Hổ. Long tộc không có siêu cấp thần thú, Vô Tận Hồng Hoang lại có một người là siêu cấp thần thú, hôm nay Vô Tận Hồng Hoang địa vị cũng không có dưới Long tộc, Bằng Ma Đảo địa vị cũng không có gì thanh đổi, chỉ là Bằng Ma Đảo không có nhiều siêu cấp thần thú. “Phương tộc trưởng, không lên kích động, ta tin tưởng Bạch đại nhân cũng không có ý tứ như vậy đâu, nhưng mà ta cũng phải nói thật, cho dù ba môn phái Đằng Long Đại Lục liên thủ lại, chẳng lẽ có thể làm khó Long tộc các ngươi sao?” Phượng Hi trên mặt vẫn mang theo nụ cười, bất quá người nào quen biết nàng đều biết, Phượng Hi bề ngoài thoạt nhìn cười cười , xinh đẹp, nhưng mà khi giết người thì không có nương tay, trước kia Bằng Ma Đảo có một Phó đảo chủ, người này vì không phục Phượng Hi mà bị Phượng Hi giết chết. “ Hừ! Long tộc chúng ta không có sợ bọn chúng, nhưng cũng không hy vọng trong thời khắc mấu chột bị bọn họ tới phá đám!” “ lúc này đây Tần gia ngoài Thần khí còn có cực phẩm tiên khí, chúng ta sau khi đắc thủ. Chúng ta Vô Tận Hồng Hoang có một vị trưởng khổng giả trong tay Tần gia, vậy kiện Thần khí của bọn họ còn có cực phẩm tiên khí coi như là bồi thường cho chúng ta!” “ Bạch đại nhân, chúng ta Bằng Ma Đảo cũng giống như vậy có một vị Đảo chủ trong tay Tần gia. Thần khí của Tần gia tự nhiên là chúng ta cũng có một phần!” Phượng Hi cười cười nhìn Bạch Hổ nói. “ Phượng đảo chủ, Thần khí nếu có hai kiện, ngươi một kiện, ta một kiên, nếu chỉ có một kiện, ta không cần cực phẩm tiên khí, chỉ cần Thần khí vậy có được không?” “ Bạch đại nhân, còn có Long tộc, ta xem hay là sau này hãy tính, về phần người của Đằng Long Đại Lục, có thể để cho bọn họ giúp chúng ta tìm cái kia… hạ lạc của Phương Đông Vân là tốt nhất!” Ba người gặp mặt, đơn giản là thương nghị không có kết quả gì, Phương Đạc cũng là như ý kiến cua Bạch Hổ, chỉ là trước khi có Thần khí không muốn cùng bọn họ trở mặt, lần này tìm bảo tàng của Tần thị gia tộc, Phương Đặc dẫn theo hơn mấy trăm tộc nhân đến đây, đối với bảo tàng rất tin tưởng là lắm được, cho dù Bạch Hổ là siêu cấp thần thú cũng không đối phó được hơn trăm người trong tộc đã ngoài bát kiếp trung cấp thần thú. Ba phương thế lực ở chỗ này thương nghị không có kết quả, bên kia Đăng Long Đại Lục lại tìm được tin tức của Phương Đông Vân, chính là mấy người tu chân trong lúc vô tinh đi vào trong sơn lâm, phát hiện được địa điểm bất thường, đi tới kiểm tra, mấy người đều bị Phương Đông Vân giết chết, nhưng trước khi chết bọn họ cũng kịp truyền tin tức ra ngoài. Tử Dương Môn sau khi nhận được tin tức, không có Tinh Thần Các cùng Âm Thánh sơn, Lam Tu chân nhân mang theo mấy người sư đệ lặng lẽ tiến vào sơn lâm.
Giữ mãi trong tim một bóng hình Trở thành lãng tử vô tình mỹ nhân. Tình yêu đong nặng bao cân Mà đời trả giá trăm ngàn đắng cay.
|