Hò ơ ơ...cái vụ đó chẳng có đâu anh ơi
Bạc tiền thì em tính ơ hò...
Hò ơ ơ...bạc tiền thì em tính mà chẳng rơi đồng nào
Hò ơ ơ...Đừng đem lời lẽ ngọt ngào
Em đây chả dại ơ hò......
Hò ơ ơ.....em đây chả dại chút nào đâu anh (ơ ơ) hai
Cái tật vợ một vợ hai
Em đây ghét nhất ơ hò......
Hò ơ ơ...em đây ghét nhất ghét hoài có biết không ?
Vì thế nên anh đừng mong
Thuê nhà gần để ơ hò ...
Hò ơ ơ.....thuê nhà gần để mà hòng lửa (ơ ơ) rơm....
Gần nhà để thổi chung cơm
Cơm ai nấy nấu ơ hò...
Hò ơ ơ...cơm ai nấy nấu chớ đừng mong chung nồi.....
thuỵ du
Hò ơ. ơ.. nói là giả dụ cho vui
Mà em tưởng thật đã ngồi vểnh mặt ghê
Từ xa anh về thăm quê
Hotel anh ở đủ bề an-ninh
Hò ơ.ơ...Nhà em mới có một căn
Quan tham chưa lấy hò ơ.ơ...
Quan tham chưa lấy (ơ.ơ) mần răng mà có tiền
Đòi tậu thêm mấy nhà riêng
Cho thuê cho mướn lấy tiền vi-vu
Hò ơ.ơ...Luật hôn-nhân cấm đa-thê
Vợ hai, vợ bé dễ bề được đâu
Chẳng qua thơ phú cùng nhau
Viết lên vài chữ hò ơ.ơ..
Viết lên vài chữ cho ngầu, cho (ơ.ơ) vui...
Rdinh
Hò ơ ơ...lời qua tiếng lại vi vu
Lỡ tay nên viết lu bù anh ơi
Chỉ là thơ phú vui chơi
Cho em xin lỗi ơ hò....
Hò ơ ơ cho em xin lỗi vì lỡ lời nghen (ơ ơ) anh....
Hò ơ ơ...ví như có giận thì anh
Mắng đại con nhỏ học hành dở ghê
Thơ gì mà nghe chán nghe chê
Chứ đừng giận quá ơ hò...
Hò ơ ơ....chứ đừng giận quá mà bỏ bê thơ hài...(nghen ơ ơ anh)
thụy du
Hò.ơ.ơ...Chắc vì em quá hận anh
Xổ lời nào khác chi chanh với gừng
Nay em biết lỗi mà ngừng
Thời anh cũng tạm ơ. hò..
Thời anh cũng tạm để chúng mình vi ( ơ.ơ) vu
Hò ơ.ơ... Dẫu cho học-hành dở ghê
Ta nên đối đáp cho trọn bề thơ văn
Nếu câu viết em còn hăng như hành
Thời anh cũng chịu ơ. hò...
Thời anh cũng chịu chẳng giành hơn (ơ.ơ) thua
Câu văn chẳng mất tiền mua ơ. hờ...*
Hò. ơ.ơ...Liệu đường mà viết cho vừa lòng (ơ.ơ) nhau *
Rdinh
* Nhại ca-dao ..