HOA MÙA CHINH-CHIẾN
Nước Việt-nam ta thực đã chịu nhiều cay đắng. Các sử gia đã cộng lại con số hơn 1.000 năm bị lệ-thuộc Tầu, rồi gần 100 năm đô-hộ của Tây (Pháp), tiếp theo đó là cuộc chiến-tranh tương-tàn kéo dài hơn 30 năm.
Ta hãy gạt bỏ ra ngoài quan-niệm chính-trị , để nói lên nỗi lòng đau khổ của người dân Việt và để thu hẹp hơn nữa là nói lên sự đau khổ mất-mát của một người con gái sắp và đang trở thành người vợ trong giữa thời ly-lọan.
Đầu năm cúng ông bà, gia-tiên, tôi không khỏi bùi-ngùi, khi nhìn vào bức ảnh của người MẸ -Người đã dẫn dắt con thơ chạy loạn suốt trong cơn binh lửa- nhưng trong cơn binh lửa đó, người MẸ cũng không thiếu những lời ru để đưa con vào giấc ngủ tuối thơ. Các bạn đây hẳn cũng có người có người MẸ giống như hòan-cảnh của MẸ tôi vậy.
Với hòan-cảnh này, tôi còn liên-tưởng tới những tượng đá Vọng-phu, cũng đều là sự mất-mát thương-tâm của người con gái Việt thời chinh-chiến.
Xin mạo-muội viết lên đây bài thơ MẸ TÔI TRONG MÙA CHINH CHIẾN hay HOA MÙA CHINH-CHIẾN, để quí bạn cùng thưởng-thức và rất mong được tiếp đón những bạn có được cảm-hứng mà có được những vần thơ đối, họa.
Chúng ta hãy cảm -thông nhau, để tưởng nhớ đến công ơn của những người ME sống trong cảnh chiến-tranh giữa tuổi xuân thi, mà nay đã ra người thiên-cổ.
Trân-trọng
Rdinh
HOA MÙA CHINH-CHIẾN
Làng tôi ở một vùng quê
Cha tôi thương mẹ cưới về ở chung
Những năm nghĩa mặn tình nồng
Cũng là những lúc nổ bùng chiến-tranh
Giặc về đất mẹ hoành-hành
Gây bao tang-tóc dân lành quê ta
Cha đành khăn gói đi xa
Nay chiến-khu nọ , mai ra bưng-biền
Bom rơi đạn nổ triền miên
Mẹ con dắt-díu... khắp miền tản-cư
Gió chiều tàu chuối đong-đưa
Cá rô đớp bóng bên bờ ao sen
Đùng...đùng... súng nổ liên-miên
Tiếng la, tiếng hét... khắp miền xốn-xao
Pháo giặc rót đến ào-ào
Mẹ con phải lánh ra hào bờ tre
Người người nhộn -nhạo tư bề
Máy bay giặc lượn trên quê ù...ù...
Bên hào mẹ khẽ tiếng ru
Bờ tre trên võng , con đu theo cành
Bồng... bồng... tiếng mẹ trong thanh
Đưa con vào giấc mộng lành tuổi thơ
Chăm con mẹ dõi bóng thù
Thương chồng đan áo, chiến-khu gởi vào
Gió Đông với cánh hoa đào
Trai mùa chinh-chiến , ai nào đắng cay
Bình-minh ló dạng hôm nay
Mẹ đã khuất núi, khuất mây về ngàn
Chạnh lòng con thắp tuần nhang
Nhớ công ơn mẹ của đàn con côi
Mẹ ơi ! bóng mẹ xa rồi...
Còn đâu tiếng võng, tiếng à... ơi... bồng...bồng...
Bồng bồng...bộng bống...bông...bông...
Rdinh
Trong khi chờ đợi đề tài mới xin mời TD đọc và họa thử bài thơ trên đây.
Chiến phí là những phí tổn về chiến-tranh, nay TD dầu hàng Hò rồi thì coi như bị thua và phải bồi thường cho anh những công -lao hò từ trước tới nay. Anh không đòi, nhưng có gì đền nấy hehe... Rdinh.