Xa xôi lòng những thẩn thờ
Biết rằng chỉ gặp trong mơ mẹ hiền
Đầu Xuân trước bàn gia tiên
Chắp tay khấn nguyện mẹ yên tấc lòng
Ra đi nước nhược non bồng
Mẹ được thanh thản thì lòng con vui
Tấm tình thương nhớ khôn nguôi
Kính dâng lên mẹ muôn đời...mẹ ơi
thuỵ du
Ngày nay cách bến xa bờ
Quê-hương ngàn dặm - chơ-vơ quê người
Hướng về quê cũ xa-xôi
Bóng hình của mẹ vẫn ngời trong con
Ra đi nhớ nước cùng non
Nhớ thời chinh-chiến con còn thơ-ngây
Thân mẹ sức yếu vai gầy
Con thơ mẹ vẫn từng ngày đỡ nâng
Vẹn-tòan như nước xuôi dòng
Công ơn mẹ đó trong lòng khó quên
Đường đời con được bình yên
Là nhờ cha mẹ dạy khuyên từng ngày
Nhang trầm tỏa khói hương bay
Như lời đa-tạ những ngày gian lao.
Rdinh
Lòng con lệ xót xa trào
Công ơn của mẹ nuốt vào tận tim
Bây giờ con biết đâu tìm
Bóng hình của mẹ , mẹ hiền dấu yêu
Những ngày xưa ấy chắt chiu
Giữ trong tâm khảm với nhiều xót xa
Thương mẹ mưa nắng ngày qua
Nén hương lòng thắp, nhạt nhoà mắt con
thuỵ du
Ra di nhớ nước cùng non
Nhớ canh rau muống , nhớ tương ,nhớ cà
Đường về quê vời-vợi xa
Ảnh hình của mẹ chẳng xa trong lòng
Già nua với chiếc lưng còng
Mẹ xưa vẫn nặng tấm lòng thương con.
Rdinh
Còn trời còn nước còn non
Tấm lòng yêu mẹ vẫn còn trong con
Một sương hai nắng mỏi mòn
Thương thân cò nặng sớm hôm muộn phiền
Chịu thương chịu khổ triền miên
Nuôi con khôn lớn với niềm âu lo
Dặm đường đời lắm sóng to
Mảnh mai tay lái sao cho vẹn toàn
Sớm chiều mẹ phải lo toan
Thay cha bao nỗi gian nan trường đời
Dạy con thắm thiết bao lời
Mẹ ơi nhớ lắm cuộc đời truân chuyên
thuỵ du
Mỗi khi nắng quái chiều về
Như trong tia nắng mẹ về cùng con
Soi vào mãi tận tâm can
Niềm thương nỗi nhớ chẳng còn gì hơn
Vầng dương khuất núi chập chờn
Mẹ là viên ngọc trong con tuyệt vời
Dẫu cho vật đổi sao dời
Công ơn của mẹ biển trời con mang.
Rdinh