Trích đoạn: Rdinh
Vần thơ viết chữ tương phùng
Vần thơ ta đã hoạ cùng với ai
Vần thơ thắm nghĩa trúc mai
Vần thơ năm tháng đượm hoài vấn vương
Vần thơ mang nỗi nhớ thương
Bóng người trên vạn nẻo đường người đi
Vần thơ ấp ủ mê si
Vần thơ đậm chữ ghi vì thương yêu
thuỵ du
Mỗi khi nắng quái trời chiều
Lòng anh xao-xuyến nhớ nhiều về ai
Đã đành gắn bó trúc mai
Xa-xôi xin giữ tình ai chung-tình
Vần thơ hoa đẹp chữ xinh
Để ta nhung nhớ người tình nơi xa
Dầu cho dặm liễu quan hà
Hứa cùng ai chẳng phôi-pha tấc lòng.
Rdinh
Giữ cho nhau mối tình hồng
Dù năm tháng chẳng nhạt lòng anh ơi
Chiều nhìn cánh nhạn xa xôi
Một trời ai nhớ một trời ai thương
Vần thơ một thuở vấn vương
Cũng hoài theo những nẻo đường người đi
Là lòng vẫn mãi khắc ghi
Làm sao quên được người đi ơi người
thuỵ du
Ai đi hái cánh sao trời
Để tôi so với rạng ngời mắt em
Nhìn sao trong những đêm đen
Mà tôi mơ thấy má em ửng hồng
Ai đi trở lại mùa Đông
Có nghe trống vắng nỗi lòng cô-đơn
Xin em hãy bớt tủi hờn
Ước mơ vẫn muốn cùng em tình hồng
Bao giờ mình được trùng-phùng
Để duyên em khỏi long-đong tháng ngày.
Rdinh
Một ngày rồi lại một ngày
Tình mình vẫn thắm nghĩa đầy sắt son
Mong sao cho được vuông tròn
Để đời chẳng phải héo hon tình sầu
Thơ duyên thắm đượm một màu
Thuỷ chung người vẫn tròn câu chung tình
Mong rằng vẫn đẹp vẫn xinh
Vần thơ năm tháng giữa mình với ta
thuỵ du