Anh ơi, anh ra đây xem
Con thuyền trôi mãi theo em không nào
Mau mau anh hãy mau mau
Nếu không có kẻ chống sào vượt qua
Lúc đó anh đừng kêu ca
Là em không đợi anh ra theo cùng !
Nhã Trân
( Hi...hi...hi...nhanh lên chú Rdinh kẻo mất cô Du đấy ! )
Ai thời tôi sợ mất thôi
Thụy-Du kia vẫn là người thủy-chung
Hò thơ kia vẫn họa cùng
Tếu thơ kia vẫn lời văn thấu lòng
Thơ, hò nàng bận lung-tung
Nhưng tình chung-thủy chẳng mong đổi dời
Dù ai rung chuyển đất trời
Thì Du kia vẫn của tôi đó mà
Nhã-Trần ui ! khỏi kêu la.
Rdinh
Viết mấy vần này hỏng biết TD dzui hay buồn đây. Còn NT thì....hỏng bíết sao...luôn...
Hổng sao ...sao biết hổng sao
Dẫu có bề nào ai biết hổng sao
Thuyền trôi nước chảy ào ào
Cái sào Rdinh chống mau mau tìm Dù ( Cô Thuỵ Du )
(Nhanh lên chú Rdinh, Cô Du đi mất tiêu bây giờ)
hnh