VẦN THƠ EM BIẾT TRAO AI
ANH
CÓ BIẾT ?
Nếu cuộc đời vắng anh
Hoa lá úa trên cành
Tóc mây buồn thao thức
Trăng vàng cũng héo hanh
Nếu em chẳng có anh
Nụ hôn sẽ riêng dành
Chờ bao giờ anh đến
Để mộng đời ươm nhanh
Anh có biết gì không ?
Em đã dặn với lòng
Chỉ mình anh thôi đó
Em trao tặng nhớ mong
Mây ngủ ở trên cao
Có nghe tiếng thì thào
Em yêu anh mãi mãi
Tình đẹp tựa trăng sao
Thuỵ Du
DÀNH RIÊNG EM.
Nếu đời mình có nhau
Tình là những đêm thâu
Gieo mộng vàng nở rộ
Giữa trăng sao nhiệm mầu .
Nụ hôn dành cho em
Mang tất cả êm đềm
Từ kiếp nào hội tụ
Ươm trọn vẹn nỗi niềm .
Em có hiểu cho chăng ?
Tình anh là vết hằn
Đi qua bao năm tháng
Về đây gửi tơ giăng .
Sao chỉ mỗi mình anh ?
Vướng mây ngã lưng trần
Nghe từng lời em hát
Vẫy vùng trong thiên thanh …
LÊ VI
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.02.2010 16:52:03 bởi levisvc >
NỤ CƯỜI XUÂN
Nụ cười xuân rạng rỡ Sáng lên ánh vần thơ Cho xuân mãi mộng mơ Tươi sắc xuân ý chờ Poem
NỤ CƯỜI XUÂN
Nụ cười rạng rỡ những ngày Xuân
Hạnh phúc thêm tươi biết bao lần
Xuân đến mang về mầm tài lộc
Vẹn toàn đẹp đẽ, đấy mùa Xuân...
Thuỵ Du
Cảm ơn Poem đến thăm chị TD nhé! Chúc Poem luôn vui nghen....
NỤ CƯỜI THƠ
Nụ cười em rạng rỡ
Cho ta bước vào thơ
Với bao ngàn vần mơ
Trăm tình thương nỗi nhớ
Trăng rọi sáng biển bờ
Để toả ngời đường tơ
Tên em là bài thơ
Để lưu tình trăng mơ
Nắng bờ ngày nỗi nhớ
Chiều vàng ánh rán tơ
Cho mọi người yêu thơ
Cùng tìm đến vần chờ
...
HRPT
Tên em là...
một bài thơ
Cho ta nỗi nhớ ươm mơ vào hồn
Ta chờ em
sương ướt bên rèm
Ngày qua, đêm lại...bên thềm tương tư
CHỜ Ta chờ ai một góc đời Bao mùa đông giá tuyết rơi trắng miền Ta chờ ai thổn thức niềm riêng Cho bâng khuâng nhớ triền miên nỗi lòng Đông về rét buốt trời mong Đôi câu thơ gửi hư không không người Ta chờ ai cả đường dài Xuân, Thu, Đông, Hạ miệt mài... dõi theo HRPT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2010 22:21:54 bởi HRPT >
Ái chà ! Hoa đẹp quá Thuỵ Du
Em thích nhìn hoa gió bay vù
Dật dờ bướm dợn lơi lả gió
Càng nhìn càng ngó trông ngộ ghê
Hê !
HRPT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.02.2010 01:01:21 bởi HRPT >
Trích đoạn: nghinhnguyen
Bồng Bềnh
Nỗi Nhớ
Người đi có còn nhớ
Kẻ ở mấy khi quên
Giấc mơ về từng đêm
Tên người ta thầm gọi
Từ phương trời xa ngái
Đại dương cách nghìn trùng
Ngọn heo may lạnh lùng
Những cây bàng đứng lã
Lá bay đi muôn ngã
Như tình mình chia xa
Người đi qua đời ta
Để lại đoá hồng hoa
Trên cánh còn gai nhọn
Ta vui lòng nhận đón
Như kỷ vật em trao
Trong chua xót ngọt ngào
Bồng bềnh cùng nỗi nhớ..
Nghinh Nguyên
BỒNG BỀNH
NỖI NHỚ
Bồng bềnh cùng nỗi nhớ
Là năm tháng đi hoang
Là tình yêu lỡ làng
Trôi trên vùng sa mạc
Vóc hình thành phờ phạc
Trái tim nghe buồn tênh
Là một khoảng chênh vênh
Treo trong miền ký ức
Tháng bảy nơi tiềm thức
Là những giọt mưa ngâu
Nặng thêm mối tình sầu
Ở hai đầu xa cách
Người ở xin đừng trách
Vì tội lắm người đi
Tình ấy vẫn khắc ghi
Bồng bềnh cùng nỗi nhớ
Thuỵ Du
Từ Trong Nỗi Nhớ
Cuộc đời sẽ đi qua
Nỗi nhớ còn trong ta
Không bao giờ phai nhạt
Từ lời thơ lục bát
Bài ru tình ngọt ngào
Đưa ta vào chiêm bao
Để tình không trắc trỡ
Dẫu không tròn duyên nợ
Nỗi nhớ vẫn dạt dào
Rồi có một kiếp nào
Ta gặp nhau trong mộng
Chắp cánh vào khoảng trống
Giữa đất trời bao la
Em trong chiếc lều hoa
Bước ra từ nỗi nhớ.
Nghinh Nguyên
GIỌT BUỒN
Thẩn thờ một giấc mơ
Trong nỗi niềm trăn trở
Người - Ta cùng nghe nhớ
Thoáng năm tháng hư vô
Anh giờ ở nơi mô ?
Có nghe nhờ hơi gió
Ở chân trời xa đó
Đang mang mối tình ai
Dẫu tháng rộng năm dài
Đi qua vùng ngan ngát
Hương tình xưa thơm mát
Như hoa cỏ trong tim
Mà ai vẫn đi tìm
Lối mòn về chốn cũ
Nghẹn ngào bao giờ đủ
Trong hoang vắng tình ta
Giữa đất trời bao la
Giọt mưa buồn rơi xuống....
Thuỵ Du
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.03.2010 13:06:40 bởi Thuỵ Du >
Vần thơ em biết trao ai
Giờ còn đâu nữa hỡi người tài hoa
Ngày xưa sao chẳng trao ta
Giờ mong cũng của người ta mất rồi
Hỏi chi lòng cứ chơi vơi
Thơ người ta đã cất nơi đáy hòm./.
Trích đoạn: HRPT
Vần thơ mang nỗi nhớ mong
Người đi phương ấy bóng hồng đăm đăm
Mà giờ đã quá xa xăm
Ai đem theo chuyện trăm năm mất rồi
Chỉ mình trông đứng mong ngồi
Người đi vạn dặm hết rồi tình xưa
Chỉ là một thoáng xa đưa
Còn ai nữa để đêm mưa lạnh lòng ?
Thôi đành vùi một đoá hồng
Gai đâm đau buốt, theo chồng từ đây...
Vần thơ năm ấy ai hay
Chôn vào dĩ vãng....xót thay tình buồn...
Thuỵ Du
NHÌN ÁNH HOÀNG HÔN
Mỗi khi nhìn ánh hoàng hôn
Lòng sao luống những bồn chồn nhớ ai
Chiều mây giăng tím u hoài
Nhớ về chốn cũ dấu hài còn in
Bây giờ xa bóng khuất hình
Nhìn trăng mờ bóng nhìn hình sao xa
Nhìn cây nghiêng ngả la đà
Nhìn hoa xếp kín nhị ra ngả màu
Nhìn dòng sông chảy qua cầu
Đò xưa tách bến từ lâu vắng bờ
Nhìn vào trang nhớ vần thơ
Màu chưa phai tím mực bơ vơ sầu
...
HRPT
NGƯỜI XƯA
Người xưa giờ biết tìm đâu ?
Để màu mực tím âu sầu nhớ ai
Người đi người vẫn miệt mài
Để niềm khắc khoải chia hai phương trời
Sông kia bên lở bên bồi
Tình này em vẫn một đời vấn vương
Biển kia lấp nẻo yêu thương
Làm sao xoá được bến tương chúng mình ?
Thương ai trong trắng chữ tình
Nhớ ai mây vẫn yên bình lặng trôi
Hỡi người phương ấy xa xôi
Cho phương này gửi một trời thương yêu
Thuỵ Du
Trích đoạn: HRPT
Tên em là...
một bài thơ
Cho ta nỗi nhớ ươm mơ vào hồn
Ta chờ em
sương ướt bên rèm
Ngày qua, đêm lại...bên thềm tương tư
CHỜ Ta chờ ai một góc đời Bao mùa đông giá tuyết rơi trắng miền Ta chờ ai thổn thức niềm riêng Cho bâng khuâng nhớ triền miên nỗi lòng Đông về rét buốt trời mong Đôi câu thơ gửi hư không không người Ta chờ ai cả đường dài Xuân, Thu, Đông, Hạ miệt mài... dõi theo HRPT
CHỜ ANH
Chờ trên đầu nỗi nhớ
Một giọt tình xót xa
Chờ cho chữ phôi pha
Lặn xuống đời lẩn khuất
Cái được và cái mất
Luôn luôn là bắt đầu
Ta vốn đến từ đâu
Sẽ trở về nguyên thủy
Chờ anh, em muốn chỉ
Nghe giọt sầu thở than
Tình ta đã dở dang
Ngậm ngùi niềm cay đắng
Anh đến từ xa vắng
Trên một cuộc tình buồn
Ân tình ấy luôn luôn
Là niềm đau muôn thưở
Em xin làm giọt nhớ
Trôi trên tượng đá anh
Làm một chiếc lá xanh
Rụng bên thềm trăn trở
Mạch sầu vừa đang mở
Đón ân tình phôi pha
Là ngăn cách đôi ta
Mãi trên đầu nỗi nhớ
Thuỵ Du
Cảm ơn HRPT đã ghé thăm & hoạ thơ cùng chị TD nhé !
Chúc em luôn vui nha ....
Chị TD
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.03.2010 17:19:37 bởi Thuỵ Du >
NHẠT PHAI
Ta về...
gom nhặt lá thơ
Viết lên câu nhớ đợi chờ mùa sang
Mấy Thu...
Hạ đến vội vàng
Xuân vừa chớm lại ngỡ ngàng Đông qua
Bao nhiêu...
chiếc lá la đà
Là bao nỗi nhớ tình xa tìm về
Nửa vầng...
Nguyệt Quế ghi thề
Nửa vòng trái đất có về tình chung?
Bốn mùa...
phong tím nghìn trùng
Xa rồi ngày ấy có cùng ngày nao !
Tím xưa...
mực đã phai mau
Đong đầy nghiên thắm sậm màu đợi ai ?
HRPT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.03.2010 22:39:43 bởi HRPT >
Trích đoạn: Trạc Tuyền
Vần thơ em biết trao ai
Giờ còn đâu nữa hỡi người tài hoa
Ngày xưa sao chẳng trao ta
Giờ mong cũng của người ta mất rồi
Hỏi chi lòng cứ chơi vơi
Thơ người ta đã cất nơi đáy hòm./.
...............................
Vần thơ đã cất đáy hòm
Cũng như ngày cũ đã chôn mất rồi
Bây giờ nơi chốn phương trời
Trăng treo đầu ngõ rã rời ngày xưa
Thơ buồn một thưở xa đưa
Còn đâu người hỡi... ngày chưa lấy chồng....
Thuỵ Du
KHÚC
TƯƠNG PHÙNG
Vầng trăng cũ của lỡ làng
Em đi bao nỗi ngỡ ngàng anh mang
Dẫu tình mình trót dở dang
Vạc bay tìm mãi đá vàng tình yêu
Bây giờ lẻ bạn cô liêu
Tình xưa thấu nỗi hắt hiu tim người
Tiếng than xé nát lưng trời
Đau lòng ai viết nên lời buồn thương
Nhớ người một kiếp vấn vương
Yêu người một nẻo sông tương kiếm tìm
Cho giòng máu trở vào tim
Quay về đây hỡi cánh chim lạc bầy
Bên nhau hát điệu sum vầy
Tình xưa lại một khúc đầy yêu đương....
Thuỵ Du
Bao năm xa tổ rời đàn
Tương phùng gặp lại ngỡ ngàng làm sao
Nhớ em héo hắt sầu đau
Nhìn theo bóng vạc nghẹn ngào con tim
Lang thang mỏi cánh đi tìm
Tiếng kêu lạc lõng đắm chìm trong mê
Giờ đây em đã trở về
Cùng nhau nối lại lời thề ngày xưa
Mong đừng sáng nắng chiều mưa
Mộng mơ vàng đá nên chưa an lòng
Vạc còn lặn lội ven sông
Quê nghèo lam lủ nhưng không bạc tình
Xứ người sống kiếp linh đinh
Tổ ấm đang đợi chúng mình về mau...
Mặc Nhân Sơn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.03.2010 20:44:31 bởi Nhân Sơn >
Trích đoạn: Thuỵ Du
Trích đoạn: nghinhnguyen
Bồng Bềnh
Nỗi Nhớ
Người đi có còn nhớ
Kẻ ở mấy khi quên
Giấc mơ về từng đêm
Tên người ta thầm gọi
Từ phương trời xa ngái
Đại dương cách nghìn trùng
Ngọn heo may lạnh lùng
Những cây bàng đứng lã
Lá bay đi muôn ngã
Như tình mình chia xa
Người đi qua đời ta
Để lại đoá hồng hoa
Trên cánh còn gai nhọn
Ta vui lòng nhận đón
Như kỷ vật em trao
Trong chua xót ngọt ngào
Bồng bềnh cùng nỗi nhớ..
Nghinh Nguyên
BỒNG BỀNH
NỖI NHỚ
Bồng bềnh cùng nỗi nhớ
Là năm tháng đi hoang
Là tình yêu lỡ làng
Trôi trên vùng sa mạc
Vóc hình thành phờ phạc
Trái tim nghe buồn tênh
Là một khoảng chênh vênh
Treo trong miền ký ức
Tháng bảy nơi tiềm thức
Là những giọt mưa ngâu
Nặng thêm mối tình sầu
Ở hai đầu xa cách
Người ở xin đừng trách
Vì tội lắm người đi
Tình ấy vẫn khắc ghi
Bồng bềnh cùng nỗi nhớ
Thuỵ Du
Từ Trong Nỗi Nhớ
Cuộc đời sẽ đi qua
Nỗi nhớ còn trong ta
Không bao giờ phai nhạt
Từ lời thơ lục bát
Bài ru tình ngọt ngào
Đưa ta vào chiêm bao
Để tình không trắc trỡ
Dẫu không tròn duyên nợ
Nỗi nhớ vẫn dạt dào
Rồi có một kiếp nào
Ta gặp nhau trong mộng
Chắp cánh vào khoảng trống
Giữa đất trời bao la
Em trong chiếc lều hoa
Bước ra từ nỗi nhớ.
Nghinh Nguyên
GIỌT BUỒN
Thẩn thờ một giấc mơ
Trong nỗi niềm trăn trở
Người - Ta cùng nghe nhớ
Thoáng năm tháng hư vô
Anh giờ ở nơi mô ?
Có nghe nhờ hơi gió
Ở chân trời xa đó
Đang mang mối tình ai
Dẫu tháng rộng năm dài
Đi qua vùng ngan ngát
Hương tình xưa thơm mát
Như hoa cỏ trong tim
Mà ai vẫn đi tìm
Lối mòn về chốn cũ
Nghẹn ngào bao giờ đủ
Trong hoang vắng tình ta
Giữa đất trời bao la
Giọt mưa buồn rơi xuống....
Thuỵ Du
Em Gởi Giọt Buồn
Giọt buồn rơi xuống hiên trưa
Tan trong nỗi nhớ cơn mưa đầu mùa
Tình đời khúc đoạn xót chua
Mới tương ngộ đã qua mùa chia li
Lối tình ai trải sầu bi
Trôi qua một thuở xuân thi nhớ thương
Mối tình còn mãi vấn vương
Em đi về cuối nẻo đường chân mây
Tương tư năm tháng hao gầy
Bốn mùa thương nhớ vơi đầy đi qua
Trời cao đất rộng bao la
Qua mưa em đã gởi ta giọt buồn...
Nghinh Nguyên
NHẠT PHAI
Ta về...
gom nhặt lá thơ
Viết lên câu nhớ đợi chờ mùa sang
Mấy Thu...
Hạ đến vội vàng
Xuân vừa chớm lại ngỡ ngàng Đông qua
Bao nhiêu...
chiếc lá la đà
Là bao nỗi nhớ tình xa tìm về
Nửa vầng...
Nguyệt Quế ghi thề
Nửa vòng trái đất có về tình chung?
Bốn mùa...
phong tím nghìn trùng
Xa rồi ngày ấy có cùng ngày nao !
Tím xưa...
mực đã phai mau
Đong đầy nghiên thắm sậm màu đợi ai ?
HRPT
HIỆN HỮU
Một ngày xa
và đã quá xa xôi
Tình đến vội
và tình qua cũng vội
Ai ra đi
quên tình yêu tình tội
Ai trở về
với lời nối tình xa
Trăng muôn thu
trăng vẫn sáng la ngà
Tình hiện hữu
vẫn là tình bất diệt
...
Poem
( chỉ hoạ thơ cho vui thôi, không có ý gì khác)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.03.2010 10:43:22 bởi poem >
CHỜ
Ta chờ ai
một góc đời
Bao mùa đông giá tuyết rơi trắng miền
Ta chờ ai
thổn thức niềm riêng
Cho bâng khuâng nhớ triền miên nỗi lòng
Đông về
rét buốt trời mong
Đôi câu thơ gửi hư không không người
Ta chờ ai
cả đường dài
Xuân, Thu, Đông, Hạ miệt mài...
dõi theo
HRPT
VẪN CHỜ
Ta chờ...
bóng xế la ngà
Chiều buông mây nhớ phương xa đợi người
Ta chờ...
em quá xa xôi
Mỏi trông quầng mắt tình côi dõi tìm
Ta chờ...
quặn thắt niềm riêng
Chờ Trăng Trăng khuất _ biển thiêng gọi hồn
Ta chờ...
em mấy hoàng hôn
Ban mai rạng sáng _vĩnh tồn đáy tim
Ta chờ...
em mãi _triền miên
Ngàn sao vừa loé _ lặng im ngân hà
Ta chờ...
em vạn kiếp qua
Chờ thêm mấy kiếp _ tình ta vẫn chờ...
HRPT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2010 22:11:48 bởi HRPT >
Chúc em nhân ngày Quốc tế Phụ nữ vui và hạnh phúc [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/44080/49360DC538D1444D962294A3518BB74D.jpg[/image]
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: