VẦN THƠ EM BIẾT TRAO AI
Gửi Chút Niềm Riêng
Chuyện từ một thưở hồng hoang Bởi tiền kiếp đã nặng mang ân tình Nên ta lại gặp gỡ mình Nợ duyên đeo đẳng để xinh mộng dời Nhưng thôi lại cách chia rồi Người nam kẻ bắc phai phôi tháng ngày Mộng đành chịu cảnh lưu đày Tình anh, em giữ từ đây một lời Lạy trời mây gió đừng trôi Đừng cho mưa rớt xuống tôi sợi buồn Vần thơ đừng phải cạn nguồn Để tôi gửi ánh trăng suông đến người Võ vàng duyên kiếp lứa đôi Chia hai nỗi nhớ chân trời xa xăm Miền thương gửi tận trăm năm Hoạ cùng miền nhớ...âm thầm trong tim... Thuỵ Du
NỖI NIỀM RIÊNG
Bâng khâng... Một nỗi niềm riêng Tình thơ khúc nhớ triền miên vô bờ Tỉnh say... trong giấc hồng mơ Mực còn đang thắm sắc thơ trang tình Vần thơ... tròn mộng đẹp xinh Mà sao ai nỡ xa tình_tình xa Bao mùa... lá đổ phôi pha Tình xa_xa mãi _vỡ oà buồng tim ...
HRPT
@ HRPT xin phép hoạ cùng chị Du Thuỵ nhé
VẪN CÒN
MỘT NỖI NIỀM RIÊNG
Trở trăn
thao thức từng đêm
Ngọt ngào một thưở ấm êm ân tình
Nhưng còn
giữ được niềm tin ?
Tình xa tình vẫn nặng tình trúc mai ?
Mà lòng
người vẫn u hoài
Nhớ thương một khúc nam ai lắng buồn
Vần thơ
như trở về nguồn
Tìm người năm cũ, bút tuôn ngàn sầu
Lạnh lùng
sao giọt mưa ngâu
Rớt vào tim nhỏ...Người đâu ta chờ ?
Thụy Du
@ HRPT.....
Chào HRPT ghé thăm Chị TD nhé !Chị chúc em luôn an vui nghe...
HOÀI VỌNG
Anh hoài về em
Với tình thơ nhức nhối
Vọng thu về
bối rối tiếng rừng lay
Em có về...
Kịp chuyến thu nay
Trăng trở giấc...
u hoài tình thơ mộng
Biển vẫn xanh...
Và sóng cao hoài vọng
Nhớ cánh buồm trắng bạc...
chiếc thuyền trôi
xa_xa rồi !!! Tiềm thức đắng bờ môi
Khi tiếng gọi thu về...lá rơi vội
Giọt sương thu...
đọng tim tình tội !!!
Phai nhạt màu...
vàng hối ??? ngỏ đường hoang !!!
Ánh mắt nai...
ngơ ngác theo lối ngàn
Trăng chênh chếch
bẽ bàng !!! Trăng vụn vỡ
Mặt gương toả sóng gầm rì thở
Nghẹn buồng tim...
thổn thức nỗi niềm riêng !!!
HRPT
Trích đoạn: thuydu
Trích đoạn: nghinhnguyen
Cho Anh
Đón Những Sợi Buồn
Giọt buồn
em gởi trao anh
đã đan thành sợi
trên cành liễu non
Gió xuân
thoáng đã bào mòn
Sợi tơ
giờ đã không còn
tiếng rung
Giọt sương cành liễu đã chùng
tiếng vi vu cũng vào vùng âm ba
Điệu trầm
phiên khúc chia xa
dư âm lắng đọng
chỉ là
nhớ thương
Nghinh Nguyên
GIỌT BUỒN
MANG
CẢ TRỜI THƯƠNG
Giọt buồn
em gửi qua mưa
Đong đầy nỗi nhớ xa xưa cho người
Đầu mùa mưa lặng lẽ rơi
Tan trong bong bóng bao lời mỏng manh
Hạt mưa
như sợi chỉ mành
Động hờ sẽ đứt, mộng thành hư không
Gửi anh
một chút tình nồng
Anh hong cho ấm đóa hồng xanh xao
Gửi anh
một chút hư hao
Tim em nhỏ bé, làm sao hở người ?
Để em đến được bên đời
Cho anh đem trút cạn lời yêu thương ?
Cho nên
mình mãi vấn vương
Hai người hai nẻo...tình trường đắng cay
Gửi anh
cả phút giây này
Bao yêu, bao nhớ em xây thành bờ
Gửi người
qua chút tình thơ
Để người chẳng phải đợi chờ cơn mưa...
........................
Thụy Du
Miền Mến Thương
Tạ ơn trời
Cảm ơn em
cho ta giây phút dịu êm giữa đời
giọt buồn tí tách nhẹ rơi
giọt thương
vương cả một trời
nhớ thương
chỉ là gặp gỡ trên đường
hay là tiền kiêp
yêu thương hẹn hò?
quý yêu qua những vần thơ;
con thuyền đưa đến
bến bờ luyến lưu
muốn tìm đến cõi vô ưu
vô thường còn nặng
tương tư trĩu lòng
kiếp nhân sinh
lắm long đong
để ta vướng mãi
trong vòng nợ duyên
đường trần còn lắm luỵ phiền
nhưng ta còn có
một miền mến thương.
Nghinh Nguyên
Gửi
Chút Niềm Riêng
Chuyện từ một thưở hồng hoang
Bởi tiền kiếp đã nặng mang ân tình
Nên ta lại gặp gỡ mình
Nợ duyên đeo đẳng để xinh mộng dời
Nhưng thôi lại cách chia rồi
Người nam kẻ bắc phai phôi tháng ngày
Mộng đành chịu cảnh lưu đày
Tình anh, em giữ từ đây một lời
Lạy trời mây gió đừng trôi
Đừng cho mưa rớt xuống tôi sợi buồn
Vần thơ đừng phải cạn nguồn
Để tôi gửi ánh trăng suông đến người
Võ vàng duyên kiếp lứa đôi
Chia hai nỗi nhớ chân trời xa xăm
Miền thương gửi tận trăm năm
Hoạ cùng miền nhớ...âm thầm trong tim...
Thuỵ Du
Xin Nhận
Chút Niềm Riêng
Xin đón nhận niềm riêng người trao gởi
Và anh luôn cất giữ tận đáy lòng
Chuyện ân tình sao lận đận long đong
Qua năm tháng chờ mong người tương ngộ
Bởi duyên kiếp mãi là trong dịnh số
Nên tình yêu và đau khổ mãi đồng hành
Đã dần qua những chuổi ngày xanh
Nỗi thao thức và bao lần khắc khoải
Trên đường trần đầy chông gai đá sỏi
Gió mưa đang ngập lối đường đời
Một lần qua là xa xót chơi vơi
Theo định mệnh để rồi an phận
Thương người quá bao tháng ngày lận đận
Chuyện lứa đôi cũng theo tháng năm buồn
Qua bốn mùa xuân hạ thu đông
Xin nhận chút niềm riêng em gởi lại.
Nghinh Nguyên
HUẾ
Huế trong anh,
Huế thơ Huế mộng
Huế trong em, Huế vọng tiếng buồn
Thẩn thờ
ngắm ánh trăng suông
Mà nghe nhớ quá sông Hương ngày nào
Ấp ôm
bao khoảng ước ao
Một ngày về Huế dẫu xao tiếng lòng
Huế còn
một nỗi nhớ mong
Mong người viễn xứ gót hồng ghé thăm
Huế ơi,
Huế của xa xăm
Ta yêu mến Huế trăm năm vẫn là
Mối tình
mãi mãi thiết tha....
thuy du
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2010 22:54:25 bởi thuydu >
Có Lẽ...
Mình Phải Xa Nhau Thôi
Có lẽ...
mình phải xa nhau thôi
Bởi trái tình yêu đã vỡ đôi
Từ độ
không người trời trở lạnh
Ân tình phút chốc chợt phai phôi
Có lẽ...
mình phải xa nhau thôi
Men tình giờ đắng ngắt trên môi
Dấu yêu
vỗ cánh chân trời lạ
Tình ái ngày xưa nhạt phai rồi
Có lẽ...
mình phải xa nhau thôi
Tách riêng mỗi hướng nửa cuộc đời
Đã đành
không trọn duyên cầm sắc
Thì thôi, mỗi kẻ một phương trời
Có lẽ...
mình phải xa nhau thôi
Cho dẫu tận lòng có đơn côi
Cho dẫu
giọt buồn tràn tim nhỏ
Thì thôi, cũng xin tạ từ người
thuỵ du
Chỉ Là ...
Chỉ là
một chút ước mơ
Chỉ là một phút đợi chờ tình yêu
Chỉ là
một chút cô liêu
Chỉ là một phút hắt hiu trong lòng
Để rồi
thắm một cành hồng
Để rồi ta lại nối vòng tay đan
Để rồi
một thoáng ngỡ ngàng
Để rồi một thưở dở dang ân tình
Cho em
nghe lạnh lòng mình
Cho em chua xót thương nghìn trùng xa
Cho em
tình ấy thiết tha
Cho em ngăn cách, giọt sa đong đầy
Cho anh
trăn trở tình say
Cho anh nuối tiếc vòng tay ngọt ngào
Cho anh
lòng ấy xôn xao
Cho anh cay đắng nôn nao tim buồn
thuỵ du
Trích đoạn: HRPT
HOÀI VỌNG
Anh hoài về em
Với tình thơ nhức nhối
Vọng thu về
bối rối tiếng rừng lay
Em có về...
Kịp chuyến thu nay
Trăng trở giấc...
u hoài tình thơ mộng
Biển vẫn xanh...
Và sóng cao hoài vọng
Nhớ cánh buồm trắng bạc...
chiếc thuyền trôi
xa_xa rồi !!! Tiềm thức đắng bờ môi
Khi tiếng gọi thu về...lá rơi vội
Giọt sương thu...
đọng tim tình tội !!!
Phai nhạt màu...
vàng hối ??? ngỏ đường hoang !!!
Ánh mắt nai...
ngơ ngác theo lối ngàn
Trăng chênh chếch
bẽ bàng !!! Trăng vụn vỡ
Mặt gương toả sóng gầm rì thở
Nghẹn buồng tim...
thổn thức nỗi niềm riêng !!!
HRPT
GIỌT NHỚ
Nỗi niềm riêng
nghẹn ngào luôn thổn thức
Kỷ niệm còn ray rứt tháng ngày qua
Trở trăn lòng
dù bão táp phong ba
Giữ tình ấy trong tim bao hoài vọng
Biển bao la
đất trời cao lồng lộng
Giọt thu buồn trông mãi một cánh chim
Trăng mơ xưa
hoài trăn trở đi tìm
Tình mật ngọt thời gian còn lưu lại
Mắt đăm đắm
chân mây ai nhìn mãi
Một cánh buồm trăng trắng lúc hoàng hôn
Tím dòng đời
và tím cả càn khôn
Vầng nhật nguyệt lung linh đêm thu mộng
Anh có về
để ươm hồng cuộc sống ?
Và thu này mình chẳng phải thương đau
Ân tình kia
không phải lặng u sầu
Đừng để nghẹn cho tim buồn giọt nhớ
thuỵ du
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2010 17:07:29 bởi Thuỵ Du >
Trích đoạn: nghinhnguyen
Gửi
Chút Niềm Riêng
Chuyện từ một thưở hồng hoang
Bởi tiền kiếp đã nặng mang ân tình
Nên ta lại gặp gỡ mình
Nợ duyên đeo đẳng để xinh mộng dời
Nhưng thôi lại cách chia rồi
Người nam kẻ bắc phai phôi tháng ngày
Mộng đành chịu cảnh lưu đày
Tình anh, em giữ từ đây một lời
Lạy trời mây gió đừng trôi
Đừng cho mưa rớt xuống tôi sợi buồn
Vần thơ đừng phải cạn nguồn
Để tôi gửi ánh trăng suông đến người
Võ vàng duyên kiếp lứa đôi
Chia hai nỗi nhớ chân trời xa xăm
Miền thương gửi tận trăm năm
Hoạ cùng miền nhớ...âm thầm trong tim...
Thuỵ Du
Xin Nhận
Chút Niềm Riêng
Xin đón nhận niềm riêng người trao gởi
Và anh luôn cất giữ tận đáy lòng
Chuyện ân tình sao lận đận long đong
Qua năm tháng chờ mong người tương ngộ
Bởi duyên kiếp mãi là trong dịnh số
Nên tình yêu và đau khổ mãi đồng hành
Đã dần qua những chuổi ngày xanh
Nỗi thao thức và bao lần khắc khoải
Trên đường trần đầy chông gai đá sỏi
Gió mưa đang ngập lối đường đời
Một lần qua là xa xót chơi vơi
Theo định mệnh để rồi an phận
Thương người quá bao tháng ngày lận đận
Chuyện lứa đôi cũng theo tháng năm buồn
Qua bốn mùa xuân hạ thu đông
Xin nhận chút niềm riêng em gởi lại.
Nghinh Nguyên
Nỗi Niềm
Chuyện của lòng
bao tháng năm dầu dãi
Giọt tình buồn tràn lấp cả bờ mi
Nặng nỗi niềm
còn luôn mãi khắc ghi
Bờ luyến ái vẫn trăm sầu ngàn khổ
Làm sao biết
cuộc đời chiều nắng đổ
Những thăng trầm sẽ nối tiếp theo sau ?
Gửi về anh
xuân rồi hạ qua mau
Thu, đông đến, bốn mùa nhiều trăn trở
Sẻ cùng nhau
nỗi niềm đau muôn thưở
Chia cùng nhau ngày tháng nặng sầu thương
Tiễn em đi
trên ngần đấy dặm đường
Nhiều vương vấn tấm lòng người xưa ấy
Một mai kia
nếu cuộc đời đưa đẩy
Em trở về bên mái ấm chiều mưa
Để còn nghe
vọng mãi tiếng đò đưa
Đêm quạnh vắng câu hò thương phận vạc
thuỵ du
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2010 17:54:33 bởi Thuỵ Du >
Nỗi buồn đời đã cho em
Trắng đêm thao thức trắng đêm lặng sầu
Qua rồi áo não canh thâu
Anh đừng nhắc nữa khơi sâu nỗi niềm
Để em lại trở trăn tìm
Mà nghe buốt giá con tim rã rời
Ân tình mình chỉ mình thôi
Xa xôi rồi cũng được lời đoàn viên
Trãi bao mưa nắng thuyền quyên
Giờ đây ta lại phỉ nguyền bên nhau...
Thụy Du
Em buồn tim anh nhói đau
Nhắc lại kỷ niệm ai nào vui đâu
Em đi bỏ lại tình sầu
Trắng đêm thao thức mắt sâu đợi chờ
Em về anh ngỡ trong mơ
Từ đây thôi hết thẩn thơ nhớ người
Tình xưa trở sắc thắm tươi
Đã tìm thấy lại nụ cười mừng vui
Bên em đời hết ngậm ngùi
Không còn oán trách ngủ vùi trong say
Tỵ hiềm ganh ghét mặc ai
Đắm chìm hạnh phúc đêm ngày có nhau....
Mặc Nhân Sơn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2010 21:01:57 bởi Nhân Sơn >
Trích đoạn: Nhân Sơn
Nỗi buồn đời đã cho em
Trắng đêm thao thức trắng đêm lặng sầu
Qua rồi áo não canh thâu
Anh đừng nhắc nữa khơi sâu nỗi niềm
Để em lại trở trăn tìm
Mà nghe buốt giá con tim rã rời
Ân tình mình chỉ mình thôi
Xa xôi rồi cũng được lời đoàn viên
Trãi bao mưa nắng thuyền quyên
Giờ đây ta lại phỉ nguyền bên nhau...
Thụy Du
Em buồn tim anh nhói đau
Nhắc lại kỷ niệm ai nào vui đâu
Em đi bỏ lại tình sầu
Trắng đêm thao thức mắt sâu đợi chờ
Em về anh ngỡ trong mơ
Từ đây thôi hết thẩn thơ nhớ người
Tình xưa trở sắc thắm tươi
Đã tìm thấy lại nụ cười mừng vui
Bên em đời hết ngậm ngùi
Không còn oán trách ngủ vùi trong say
Tỵ hiềm ganh ghét mặc ai
Đắm chìm hạnh phúc đêm ngày có nhau....
Mặc Nhân Sơn
Trãi qua năm tháng bể dâu
Em về tiếp nối lại câu ân tình
Ước mong hạnh phúc đôi mình
Như trau cầu thắm đẹp xinh mộng đào
Má hồng bao cảnh lao đao
Ngày nay tìm hạnh phúc nào tròn hơn
Mơ rằng gắn bó keo sơn
Tình duyên rạng rỡ thoát cơn bão đời
Em về, anh nụ cười tươi
Quên đi ngày tháng chơi vơi tình sầu...
thuỵ du
Trích đoạn: Thuỵ Du
Trích đoạn: nghinhnguyen
Gửi
Chút Niềm Riêng
Chuyện từ một thưở hồng hoang
Bởi tiền kiếp đã nặng mang ân tình
Nên ta lại gặp gỡ mình
Nợ duyên đeo đẳng để xinh mộng dời
Nhưng thôi lại cách chia rồi
Người nam kẻ bắc phai phôi tháng ngày
Mộng đành chịu cảnh lưu đày
Tình anh, em giữ từ đây một lời
Lạy trời mây gió đừng trôi
Đừng cho mưa rớt xuống tôi sợi buồn
Vần thơ đừng phải cạn nguồn
Để tôi gửi ánh trăng suông đến người
Võ vàng duyên kiếp lứa đôi
Chia hai nỗi nhớ chân trời xa xăm
Miền thương gửi tận trăm năm
Hoạ cùng miền nhớ...âm thầm trong tim...
Thuỵ Du
Xin Nhận
Chút Niềm Riêng
Xin đón nhận niềm riêng người trao gởi
Và anh luôn cất giữ tận đáy lòng
Chuyện ân tình sao lận đận long đong
Qua năm tháng chờ mong người tương ngộ
Bởi duyên kiếp mãi là trong dịnh số
Nên tình yêu và đau khổ mãi đồng hành
Đã dần qua những chuổi ngày xanh
Nỗi thao thức và bao lần khắc khoải
Trên đường trần đầy chông gai đá sỏi
Gió mưa đang ngập lối đường đời
Một lần qua là xa xót chơi vơi
Theo định mệnh để rồi an phận
Thương người quá bao tháng ngày lận đận
Chuyện lứa đôi cũng theo tháng năm buồn
Qua bốn mùa xuân hạ thu đông
Xin nhận chút niềm riêng em gởi lại.
Nghinh Nguyên
Nỗi Niềm
Chuyện của lòng
bao tháng năm dầu dãi
Giọt tình buồn tràn lấp cả bờ mi
Nặng nỗi niềm
còn luôn mãi khắc ghi
Bờ luyến ái vẫn trăm sầu ngàn khổ
Làm sao biết
cuộc đời chiều nắng đổ
Những thăng trầm sẽ nối tiếp theo sau ?
Gửi về anh
xuân rồi hạ qua mau
Thu, đông đến, bốn mùa nhiều trăn trở
Sẻ cùng nhau
nỗi niềm đau muôn thưở
Chia cùng nhau ngày tháng nặng sầu thương
Tiễn em đi
trên ngần đấy dặm đường
Nhiều vương vấn tấm lòng người xưa ấy
Một mai kia
nếu cuộc đời đưa đẩy
Em trở về bên mái ấm chiều mưa
Để còn nghe
vọng mãi tiếng đò đưa
Đêm quạnh vắng câu hò thương phận vạc
thuỵ du
Lắng Đọng Nỗi Niềm
Phận hồng nhan
lắm đa truân
miềm vui cùng với nỗi buồn ai hay
Năm năm
tháng tháng
ngày ngày
Đi qua một kiếp lưu đày trần gian
Nghĩa tình là chữ đá vàng
nhưng rồi chẳng trọn
vương mang luỵ phiền
thả hồn vào giấc cô miên
trở về tiềm thức kiếm tìm đấu xưa
vẫn cơn mộng ảo xa đưa
Nỗi niềm lắng đọng
giọt mưa chiều buồn ,,,
Nghinh Nguyên
Mưa chiều
đọng lại giọt buồn
Mưa chiều
đọng giọt buồn trông
Phương trời ngày cũ đêm đông lạnh lùng
Ước chi
một chữ tao phùng ?
Chân mây xa tắp ngại ngùng đón đưa
Thả hồn
giấc mộng xa xưa
Trăm miền ký ức sớm trưa qua rồi
Mà lòng
ai vẫn bồi hồi
Nhớ chi một thưở có đôi hôm nào
Đi qua
năm tháng nghẹn ngào
Trần gian tình vẫn xanh xao tim buồn
Mây ơi...
mây trở về nguồn
Chở giùm thương nhớ tha phương gửi người
Rằng tuy
cách trở chân trời
Tình sầu ai nhớ một đời chưa quên
Chỉ là
chút phận thuyền quyên
Đành mang theo nỗi niềm riêng một mình
thuỵ du
chiều qua phố mưa
Phố đêm về dưới cơn mưa
Qua đây lối cũ đường xưa ngậm ngùi
Gợi bao hoài niệm xa xôi
Đi qua năm tháng buồn vui một thời
Cơn mưa xưa đưa em tôi
Vườn xưa một thuờ những lời xa xăm
Thế rối tơ vướn chân tằm
Chút tình thương mến lâng lâng qua hồn
Nẻo đường theo bước hoàng hôn
Dệt thành cảm mến kết vòng nhớ nhung
Đơn sơ như câu chuyện tình
Muộn màng ngắn ngũi chông chênh giữa đời
Anh xin cảm tạ ơn trời
Cảm ơn cuộc đời vì đã có em
Đi qua ngày tháng êm đềm
Bao nhiêu kỷ niệm dịu êm ngọt ngào
Chuyện tình đẹp giấc chiêm bao
Một đời để nhớ khi nào khuây nguôi
Phố xưa lạc lõng ngậm ngùi
Mình anh lẻ bóng dưới trời gió mưa
Mình anh nơi quán vườn xưa
Tình riêng một mảnh vẫn chưa phai mờ
Đơn sơ nhưng quá nên thơ
Bây giờ, muôn thuở - Giấc mơ êm đềm
Sài gòn mưa nặng hạt thêm
Vườn nhà ai đứng bên thềm chờ ai..
Nghinh Nguyên
[/quote]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.04.2010 12:56:58 bởi nghinhnguyen >
Trích đoạn: nghinhnguyen
Nỗi Niềm
Chuyện của lòng
bao tháng năm dầu dãi
Giọt tình buồn tràn lấp cả bờ mi
Nặng nỗi niềm
còn luôn mãi khắc ghi
Bờ luyến ái vẫn trăm sầu ngàn khổ
Làm sao biết
cuộc đời chiều nắng đổ
Những thăng trầm sẽ nối tiếp theo sau ?
Gửi về anh
xuân rồi hạ qua mau
Thu, đông đến, bốn mùa nhiều trăn trở
Sẻ cùng nhau
nỗi niềm đau muôn thưở
Chia cùng nhau ngày tháng nặng sầu thương
Tiễn em đi
trên ngần đấy dặm đường
Nhiều vương vấn tấm lòng người xưa ấy
Một mai kia
nếu cuộc đời đưa đẩy
Em trở về bên mái ấm chiều mưa
Để còn nghe
vọng mãi tiếng đò đưa
Đêm quạnh vắng câu hò thương phận vạc
thuỵ du
Lắng Đọng Nỗi Niềm
Phận hồng nhan
lắm đa truân
niềm vui cùng với nỗi buồn ai hay
Năm năm
tháng tháng
ngày ngày
Đi qua một kiếp lưu đày trần gian
Nghĩa tình là chữ đá vàng
nhưng rồi chẳng trọn
vương mang luỵ phiền
thả hồn vào giấc cô miên
trở về tiềm thức kiếm tìm đấu xưa
vẫn cơn mộng ảo xa đưa
Nỗi niềm lắng đọng
giọt mưa chiều buồn...
Nghinh Nguyên
Mưa chiều
đọng lại giọt buồn
Mưa chiều
đọng giọt buồn trông
Phương trời ngày cũ đêm đông lạnh lùng
Ước chi
một chữ tao phùng ?
Chân mây xa tắp ngại ngùng đón đưa
Thả hồn
giấc mộng xa xưa
Trăm miền ký ức sớm trưa qua rồi
Mà lòng
ai vẫn bồi hồi
Nhớ chi một thưở có đôi hôm nào
Đi qua
năm tháng nghẹn ngào
Trần gian tình vẫn xanh xao tim buồn
Mây ơi...
mây trở về nguồn
Chở giùm thương nhớ tha phương gửi người
Rằng tuy
cách trở chân trời
Tình sầu ai nhớ một đời chưa quên
Chỉ là
chút phận thuyền quyên
Đành mang theo nỗi niềm riêng một mình
thuỵ du
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.04.2010 18:21:08 bởi Thuỵ Du >
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/83865/A73354DAFAF8407AB2918550BE574A5A.jpg[/image]
NHẶT LẠI VẦN THƠ
Khẽ khàng anh bước bên đàng
Nghé vào vườn mộng hoa vàng óng mơ
Lâng lâng tay nhặt vần thơ
Em vừa đánh rớt trong mơ thuở nào !
HRPT
(Jenifer nhanh tay ghê ta, chộp hình chị Du vừa post lên là sáng tác tranh thơ ngay tức khắc. He he he thần tốc luôn)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2010 01:10:04 bởi HRPT >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 9 bạn đọc.
Kiểu: