VẦN THƠ EM BIẾT TRAO AI
Tình em,một chút tình kỷ niệm
Gửi cho anh mộng ước của ngày xanh
Xanh,xanh như chiếc lá ở trên cành
Giờ đã héo úa tấm lòng tri ngộ
Trao hết cho anh cả bầu trời thương nhớ
Giờ em về ôm lấy nỗi cô đơn
Vào trái tim không mang chút giận hờn
Vì thấu hiểu tấm lòng người yêu dấu
Có mấy ai đã yêu mà không thấu
Không hiểu đời có lắm nỗi truân chuyên
Chuyện tình yêu thường mang đến ưu phiền
Nếu không khổ,đâu phải là thương nhớ?
Nếu không khổ,đâu phải là dang dở?
Bàn tay nào có phải đã trêu ngươi?
Tạo hoá kia đâu có phải là người,
Dễ se kết cho duyên lành đôi lứa?
Trăm cuộc tình thì đã hơn quá nửa
Xếp hàng vào trong cái chuổi buồn thương
Để vấn vương,để dạo khúc đoạn trường
Yêu nhau lắm thì đau thương càng lắm!
Bóng người đi khuất nẻo đường xa thẳm
Ta lại còn một bóng đứng chơ vơ
Còn gì đâu để mà đợi mà chờ?
Thôi tất cả đành gọi là kỷ niệm....
Ta hôn em,những gì là kỷ niệm
Với nỗi niềm trân trọng chữ tình yêu
Để một mai vào tất cả những buổi chiều
Ta sẽ để dành một phút giây mặc niệm
Cho tình yêu người trao mãi về ta
Vì chữ "duyên",chữ "nợ" có chăng là?
Phải kiếp trước mình nợ nhau ít quá?
Nên kiếp này không có gì phải trả
Đành bàn tay không nắm được bàn tay
Có phải chăng tạo hoá quá lá lay?
Cho gặp gỡ để rồi cho ly biệt
Làm sao biết?Hỡi anh làm sao biết?
Nếu biết rồi mình có dám yêu nhau?
Để giờ đây mang hai chữ "tình sầu"
Vết thương đau đến bao giờ rạn nứt?
Trong lòng em mãi mãi còn đau nhức
Anh dấu yêu!Xin mãi mãi gọi tên
Và giữ trong nhau những kỷ niệm êm đềm
Với hoài ức một mối tình dang dở
Trên vầng trăng,anh ở bên nào đó?
Còn bên nào,anh giữ chỗ cho em?
Anh đã đi khỏi ngày tháng êm đềm
Bỏ lại sau lưng người yêu bé nhỏ
Rồi những lúc trăng mờ,khi trăng tỏ
Anh có còn nhớ đến em không?
Có còn đau khi nghĩ đến một chữ "đồng"?
Thôi tất cả bây giờ là kỷ niệm
Kỷ niệm buồn,ta mãi mãi hôn em.........
Thuỵ Du
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/60261/FC430420628E4D8D868C90626522A913.jpg[/image]
VỀ ĐI ANH
Tủi em ngày tháng ngóng trông
Biết đâu chờ đợi anh không trở về
Đời còn có lắm bến mê
Đời cần có lúc bộn bề bên nhau
Phải anh đừng để tình sầu
Phải anh đừng để đêm sâu lạnh lùng
Cùng em hãy đắp xây chung
Một gian hạnh phúc mình cùng với ta
Về đi anh hỡi một nhà
Đói no,no đói có ta với mình
Cũng là một kiếp ba sinh
Cũng là một chữ ân tình dài lâu
Dẫu cho bạc cả mái đầu
Mình cùng trọn giữ một câu êm đềm
Về đi anh hỡi,vì em
Thuỷ chung son sắt tình thêm mặn mà
Thuỵ Du
Nhớ em, anh rất muốn về
Sông sâu ngăn cách...lời thề nhớ không
Em như chim sáo xổ lồng
Trời cao biển rộng mênh mông vẩy vùng
Biết còn giữ vẹn thuỷ chung
Gặp nhau em lại lạnh lùng làm ngơ
Quê người xứ lạ bơ vơ
Dù sống sung túc...vẫn mơ trở về
Tình nghèo mái lá sông quê
Đồng chua nước mặn cận kề bên nhau
Sáng chiều tát nước đào ao
Anh cày em cuốc dạt dào thương yêu
Trời xanh thấp thoáng cánh diều
Mùi thơm gạo mới bếp chiều khói đưa
Nhớ thương biết nói sao vừa
Sợ em lỗi hẹn...Anh chưa dám về...
-NS-
-NS cám ơn TD đã đến thăm và gữi tặng bài thơ thật hay, NS xin được đáp hoạ
lại và mong rằng có dịp chúng ta sẻ gặp nhau thường xuyên hơn. Thân chào
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.11.2008 16:21:24 bởi Mac Nhan Son >
Tình em,một chút tình kỷ niệm
Gửi cho anh mộng ước của ngày xanh
Xanh,xanh như chiếc lá ở trên cành
Giờ đã héo úa tấm lòng tri ngộ Nói gì khi vẫn cách xa Em ơi nửa mảnh trăng tà đầu non Áng mây qua, chuyện tình buồn Vần thơ da diết, yêu thương đợi chờ Em ơi thơ vẫn là thơ Gửi chi cho lắm, mộng mơ thêm nhiều Cho đi, nhận được bao nhiêu! Một lần quen biết, bao chiều nhớ nhung Ước chi mình được trùng phùng Bao giờ đây nhỉ...hay không bao giờ! ĐT
Trích đoạn: Đình Thế
Tình em,một chút tình kỷ niệm
Gửi cho anh mộng ước của ngày xanh
Xanh,xanh như chiếc lá ở trên cành
Giờ đã héo úa tấm lòng tri ngộ
Nói gì khi vẫn cách xa
Em ơi nửa mảnh trăng tà đầu non
Áng mây qua, chuyện tình buồn
Vần thơ da diết, yêu thương đợi chờ
Em ơi thơ vẫn là thơ
Gửi chi cho lắm, mộng mơ thêm nhiều
Cho đi, nhận được bao nhiêu!
Một lần quen biết, bao chiều nhớ nhung
Ước chi mình được trùng phùng
Bao giờ đây nhỉ...hay không bao giờ!
ĐT
TÌNH THƠ
Tình có từ thơ,thơ có từ tình
Đó phải chăng là định luật trời sinh?
Đã biết rằng thơ... chỉ là thơ đó
Thì tiếc làm chi một khúc tự tình?
*******
Những vần thơ mình trao đến tay nhau
Để làm quà gặp gỡ buổi ban đầu
Mai rong ruổi trên đường đời vạn nẻo
Có tấm tình vơi bớt nỗi thương đau....!!!
Thuỵ Du
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2008 18:37:59 bởi Thuỵ Du >
Trích đoạn: Thuỵ Du
Trích đoạn: Đình Thế
Tình em,một chút tình kỷ niệm
Gửi cho anh mộng ước của ngày xanh
Xanh,xanh như chiếc lá ở trên cành
Giờ đã héo úa tấm lòng tri ngộ
Nói gì khi vẫn cách xa
Em ơi nửa mảnh trăng tà đầu non
Áng mây qua, chuyện tình buồn
Vần thơ da diết, yêu thương đợi chờ
Em ơi thơ vẫn là thơ
Gửi chi cho lắm, mộng mơ thêm nhiều
Cho đi, nhận được bao nhiêu!
Một lần quen biết, bao chiều nhớ nhung
Ước chi mình được trùng phùng
Bao giờ đây nhỉ...hay không bao giờ!
ĐT
TÌNH THƠ
Tình có từ thơ,thơ có từ tình
Phải chăng đó là định luật trời sinh?
Đã biết rằng thơ chỉ là thơ đó
Thì tiếc làm chi một khúc tự tình?
*******
Những vần thơ mình trao đến tay nhau
Để làm quà gặp gỡ buổi ban đầu
Mai rong ruổi trên đường đời vạn nẻo
Có tấm tình vơi bớt nỗi thương đau....
Thuỵ Du
Thơ tình môt khúc nhớ nhau
Mai sau vạn nẻo vẫn nao nao lòng
Lật trang thơ cũ tình hồng
Lòng ta xao xuyến chờ mong người về
Dù là thơ thẩn... tình thơ...
Nhưng ta vẫn cứ ước mơ trùng phùng
Dù cho xuân, hạ, thu, đông
Tình thơ vẫn giữ bên lòng nhớ nhau...
Khả Tú
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2008 13:27:29 bởi Kha Khả Tú >
Trích đoạn: Mac Nhan Son
VỀ ĐI ANH
Tủi em ngày tháng ngóng trông
Biết đâu chờ đợi anh không trở về
Đời còn có lắm bến mê
Đời cần có lúc bộn bề bên nhau
Phải anh đừng để tình sầu
Phải anh đừng để đêm sâu lạnh lùng
Cùng em hãy đắp xây chung
Một gian hạnh phúc mình cùng với ta
Về đi anh hỡi một nhà
Đói no,no đói có ta với mình
Cũng là một kiếp ba sinh
Cũng là một chữ ân tình dài lâu
Dẫu cho bạc cả mái đầu
Mình cùng trọn giữ một câu êm đềm
Về đi anh hỡi,vì em
Thuỷ chung son sắt tình thêm mặn mà
Thuỵ Du
Nhớ em, anh rất muốn về
Sông sâu ngăn cách...lời thề nhớ không
Em như chim sáo xổ lồng
Trời cao biển rộng mênh mông vẩy vùng
Biết còn giữ vẹn thuỷ chung
Gặp nhau em lại lạnh lùng làm ngơ
Quê người xứ lạ bơ vơ
Dù sống sung túc...vẫn mơ trở về
Tình nghèo mái lá sông quê
Đồng chua nước mặn cận kề bên nhau
Sáng chiều tát nước đào ao
Anh cày em cuốc dạt dào thương yêu
Trời xanh thấp thoáng cánh diều
Mùi thơm gạo mới bếp chiều khói đưa
Nhớ thương biết nói sao vừa
Sợ em lỗi hẹn...Anh chưa dám về...
-NS-
-NS cám ơn TD đã đến thăm và gữi tặng bài thơ thật hay, NS xin được đáp hoạ
lại và mong rằng có dịp chúng ta sẻ gặp nhau thường xuyên hơn. Thân chào
Em còn vẫn nhớ lời thề
Chỉ anh cách biệt sơn khê chưa về
Tình bền nghĩa đậm chốn quê
Con tim luôn giữ trọn bề sắt son
Còn trời còn nước còn non
Còn cây đa cũ em còn thương anh
Ấp yêu giấc mộng ngày xanh
Tình ta một mái nhà tranh sớm chiều
Làm sao quên được thương yêu?
Làm sao quên được cánh diều ban trưa?
Nhớ thương nói mấy cho vừa?
Xin đừng lỗi hẹn tình xưa bọt bèo
Thân anh mưa nắng cheo leo
Sao không về với quê nghèo hỡi anh?
Tình mình từ thuở ngày xanh
Giờ đây sao nỡ đoạn đành bỏ nhau?
Thuỵ Du
TD cũng xin được tiếp nối những dòng thơ với NS nhé!Chúc NS luôn tìm được nguồn vui trong những vần thơ mượt mà tràn đầy cảm xúc.Thân chào...................
HOÀI CỔ
Đêm đêm đối bóng đèn mờ
Ai tri âm để ta chờ ta mong?
Tình chàng giờ đã xa xăm
Thôi đành lỗi hẹn trăm năm đợi chờ
Chữ yêu khép lại hững hờ
Chàng ơi có biết từng giờ đớn đau?
Một mình thiếp giữa canh thâu
Tự mình đối bóng mà đau đớn lòng
Còn ai để đợi để trông?
Bóng chàng biền biệt khuất hồng nẻo mây
Ngày ngày rồi lại từng ngày
Nhìn duyên nhìn phận mà ray rứt nàng
Trái ngang rồi lại bẽ bàng
Còn bao nhiêu nỗi phủ phàng nữa đây?
Ngập ngừng dâng rượu ngang mày
Chàng ơi xin cạn đắng cay thiếp cùng
Chữ "yêu" muôn thuở trùng phùng?
Ngập ngừng muốn hỏi,dạ đừng buồn thương
Diễm tình muôn kiếp còn vương
Qua cầu ai hiểu đoạn trường cho chăng?
Tình kia còn có vĩnh hằng?
Chàng ơi đây nỗi băn khoăn ngập ngừng
Chữ yêu cho thiếp gửi cùng
Chàng ơi,xin hãy giữ chung tấm lòng......
* Thuỵ Du
TÌNH THƠ
Tình có từ thơ,thơ có từ tình
Phải chăng đó là định luật trời sinh?
Đã biết rằng thơ chỉ là thơ đó
Thì tiếc làm chi một khúc tự tình?
*******
Những vần thơ mình trao đến tay nhau
Để làm quà gặp gỡ buổi ban đầu
Mai rong ruổi trên đường đời vạn nẻo
Có tấm tình vơi bớt nỗi thương đau....
Thuỵ Du
Tình gửi vào thơ nóí hộ tình Do người chứ nào luật trời sinh Ngại ngùng ai dám lòng thổ lộ Nên mượn lời thơ nói hộ mình kimrbl
Em còn vẫn nhớ lời thề
Chỉ anh cách biệt sơn khê chưa về
Tình bền nghĩa đậm chốn quê
Con tim luôn giữ trọn bề sắt son
Còn trời còn nước còn non
Còn cây đa cũ em còn thương anh
Ấp yêu giấc mộng ngày xanh
Tình ta một mái nhà tranh sớm chiều
Làm sao quên được thương yêu?
Làm sao quên được cánh diều ban trưa?
Nhớ thương nói mấy cho vừa?
Xin đừng lỗi hẹn tình xưa bọt bèo
Thân anh mưa nắng cheo leo
Sao không về với quê nghèo hỡi anh?
Tình mình từ thuở ngày xanh
Giờ đây sao nỡ đoạn đành bỏ nhau?
Thuỵ Du
Đêm buồn vọng ngóng phương xa
Nhìn vầng trăng khuyết nhớ nhà, nhớ quê
Nhớ em, nhớ đến lời thề
Vì còn vất vả... chưa về bến xưa
Nhớ con đò nhỏ đón đưa
Cây đa rũ mát buổi trưa nắng hè
Dòng sông soi bóng hàng tre
Bụi lục bình hoa tím nhè nhẹ trôi
Giờ đây cách trở xa xôi
Nhìn vầng trăng khuyết bồi hồi nhớ nhung
Đêm trăng mờ ảo mông lung
Hai đứa hẹn ước sống cùng bên nhau
Cho đến mái tóc bạc màu
Gian nan khổ cực trước sau một lòng
Phận gái bến nước đục trong
Sắt son chung thuỷ quyết không thay lời
Tình em nhớ mãi...em ơi !..
Anh tìm về sống trọn đời bên em...
-NS-
MUỘN MÀNG [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/60261/D44041BBA16C47F8A572FCC00BCBD20A.jpg[/image]
MƠ MÀNG
Mơ màng một cõi cố đô
Tràng Tiền, Thiên Mụ chuông chùa thênh thênh
Dòng Hương nước vẫn dập dềnh
Thuyền về Bến Ngự nhẹ tênh câu hò
Nắng chấp chới thoảng khói mờ
Cô đơn lữ khách đợi chờ cố nhân
Tà áo mơ dệt chiều dần
Se lòng cất bước bần thần lãng du!
ND87
Thẫn thờ trên bến chiều thu
Vân Lâu vắng khách, sương mù giăng giăng
Người xa có nhớ hay chăng
Nam Giao ai đợi, cách ngăn nỗi niềm
Ngự Bình đã vắng cánh chim
Chiều ni bạt gió biết tìm về mô
Người đi muôn dặm giang hồ
Dòng Hương lặng lẽ, con đò buồn tênh
Chuông chùa Thiên Mụ thênh thênh...
ĐT
Thêm một chút gì cho Huế
****************************************************
Đêm buồn vọng ngóng phương xa
Nhìn vầng trăng khuyết nhớ nhà, nhớ quê
Nhớ em, nhớ đến lời thề
Vì còn vất vả... chưa về bến xưa
Nhớ con đò nhỏ đón đưa
Cây đa rũ mát buổi trưa nắng hè
Dòng sông soi bóng hàng tre
Bụi lục bình hoa tím nhè nhẹ trôi
Giờ đây cách trở xa xôi
Nhìn vầng trăng khuyết bồi hồi nhớ nhung
Đêm trăng mờ ảo mông lung
Hai đứa hẹn ước sống cùng bên nhau
Cho đến mái tóc bạc màu
Gian nan khổ cực trước sau một lòng
Phận gái bến nước đục trong
Sắt son chung thuỷ quyết không thay lời
Tình em nhớ mãi...em ơi !..
Anh tìm về sống trọn đời bên em...
-NS-
Bên em trọn một lời thề
Anh ơi dừng bước trở về với em
Đêm đêm mình ngắm trăng lên
Cùng nhau thơ hoạ đôi bên thanh nhàn
Đời đâu cần có giàu sang?
Đời đâu cần có gác vàng lầu son?
Còn đôi ta sẽ vẫn còn
Tình bền sánh với nước non một lòng
Phận buồn gối chiếc phòng không
Tình buồn như nước trôi sông lặng lờ
Về đi em mãi đợi chờ
Cùng anh nối tiếp vần thơ cuộc đời
Sông còn có lúc đầy vơi
Tình em luôn hứa trọn lời bên anh
Dẫu cho tóc chẳng còn xanh
Thì tình cũng chỉ để dành anh thôi
Thuỷ chung son sắt một lời
Đôi ta chỉ thể một đời bên nhau.....
Thuỵ Du
: Thuỵ Du
Đình Thế
Tình em,một chút tình kỷ niệm
Gửi cho anh mộng ước của ngày xanh
Xanh,xanh như chiếc lá ở trên cành
Giờ đã héo úa tấm lòng tri ngộ Nói gì khi vẫn cách xa Em ơi nửa mảnh trăng tà đầu non Áng mây qua, chuyện tình buồn Vần thơ da diết, yêu thương đợi chờ Em ơi thơ vẫn là thơ Gửi chi cho lắm, mộng mơ thêm nhiều Cho đi, nhận được bao nhiêu! Một lần quen biết, bao chiều nhớ nhung Ước chi mình được trùng phùng Bao giờ đây nhỉ...hay không bao giờ! ĐT TÌNH THƠ
Tình có từ thơ,thơ có từ tình
Đó phải chăng là định luật trời sinh?
Đã biết rằng thơ... chỉ là thơ đó
Thì tiếc làm chi một khúc tự tình?
*******
Những vần thơ mình trao đến tay nhau
Để làm quà gặp gỡ buổi ban đầu
Mai rong ruổi trên đường đời vạn nẻo
Có tấm tình vơi bớt nỗi thương đau....!!!
Thuỵ Du
*******************************
Vẫn biết tình thơ là thế đó
Mà sao vẫn để giọt Ngâu rơi
Trót mang nặng nghiệp tình Thiên sứ
Vấn vương chi những vạt nắng cuối trời ,,,
TT cũng góp với TD một chút tình thơ nè ,,,,
cám ơn bạn đã làm đẹp nhà cho TT
HDYC
XA VẮNG
Bên em trọn một lời thề
Anh ơi dừng bước trở về với em
Đêm đêm mình ngắm trăng lên
Cùng nhau thơ hoạ đôi bên thanh nhàn
Đời đâu cần có giàu sang?
Đời đâu cần có gác vàng lầu son?
Còn đôi ta sẽ vẫn còn
Tình bền sánh với nước non một lòng
Phận buồn gối chiếc phòng không
Tình buồn như nước trôi sông lặng lờ
Về đi em mãi đợi chờ
Cùng anh nối tiếp vần thơ cuộc đời
Sông còn có lúc đầy vơi
Tình em luôn hứa trọn lời bên anh
Dẫu cho tóc chẳng còn xanh
Thì tình cũng chỉ để dành anh thôi
Thuỷ chung son sắt một lời
Đôi ta chỉ thể một đời bên nhau.....
Thuỵ Du
Em ơi !..anh đang trở về
Vượt qua bao dậm sơn khê sắp gần
Đầu làng dừng bước ngại ngần
Mang thân tàn phế...biết cần anh không
Đời trai trả nợ núi sông
Hy sinh xương máu tô hồng quê hương
Trở về thể xác tang thương
Nửa đi nửa ở...đôi đường phân vân
Nhìn em phơi lúa ngoài sân
Một sương hai nắng tảo tần lo toan
Thương em lệ đẩm đôi hàng
Thêm anh nặng gánh lại càng buồn hơn
Nhà tranh vách nát trống trơn
Thân anh vô dụng...tủi hờn nhiều thêm
Còn đâu một thuở êm đềm
Hoa cau rụng trắng ngoài thềm ngát hương
Cầu dừa bắt nối qua mương
Đêm đêm hai đứa ngồi thường ngắm trăng
Thì thầm em nói anh rằng
Mai này dù gặp khó khăn chẳng rời
Yêu em lòng dạ rối bời
Ngập ngừng quay bước...em ơi !..đừng chờ...
-NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.11.2008 08:57:14 bởi Mac Nhan Son >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: