 
    
  
    
    
    
        
        
     VẦN THƠ EM BIẾT TRAO AI
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              Chào Thụy Du. Bài họa: "Lời Cảm Tạ" của bạn (cho bài: "Cảm Thông" của mình) rất hay!   Cảm ơn TD1 đã thỉnh thoảng ghé qua thăm TD2 nha. Thân chúc TD1 luôn được vui vẻ, an hòa và hạnh phúc. Thân mến!           KHÚC XUÂN TÌNH
   Thân chúc TD1 luôn được vui vẻ, an hòa và hạnh phúc. Thân mến!           KHÚC XUÂN TÌNH  
     
  Bất chợt xuân về với gió đông  
  Mưa phùn tung tẩy khắp xa gần  
  Muôn hoa nô nức đua nhau nở  
  Tấp tểnh hội hè lũ bướm ong...  
     
  Hớn hở nàng Xuân khoe áo mới  
  Ngượng ngùng thanh nữ nét duyên thầm  
  Chim trời có biết yêu không nhỉ  
  Mà chọn mùa xuân tập đánh vần?  
      
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                   
   
     
   
Cám ơn anh có lời khen   
   Vì em thuộc típ chẳng hay ghen chồng   
   Nhưng mà đòi đúc tượng đồng   
   Em e rằng thiệt chẳng xong anh à   
   Nói ra phụ nữ họ la   
   Mất công họ nói em là đồ ngu   
   Anh còn lại bảo che dù   
   Eo ơi mang tiếng nghìn thu còn gì   
   Em thì suy nghĩ như ri   
   Ghen cho mệt xác, ngu gì mà ghen !   
   Khi ghen ta cứ lèng èng   
   Cằn nhằn, cửi nhửi, nhiều phen mệt người   
   Mất ăn,mất ngủ như chơi   
   Ngày càng thêm xấu, thêm người cười chê   
   Chi bằng ta cứ hề hề   
   Chồng mê ai cứ để mê cho rồi   
   Còn mình thì cứ đi chơi   
   Ăn no rồi ngủ, ai thời dại đây?   
   Nói ra cái kế sách này   
   Ai muốn thì học lấy thầy thuỵ du   
   Kệ rằng ai bảo mình ngu.......   
     
   thuỵ du 
  
   
               
              		              					 					 			 		                                        Anh ui tội nghiệp em ghê 
  Phe anh thì thích phe em chê liền 
  Rằng Du ấy thật là điên 
  Tự nhiên lên tiếng chẳng hay ghen chồng 
  Đằng nào cũng phận má hồng 
  bênh mình không chịu thinh không bênh người 
  Chồng mình có lỗi rõ rồi 
  Xử sao cho khéo kẻo người cười chê 
  Nhưng mà Du nói thiệt nè 
  Ghen mà túm áo kéo lê ngoài đường 
  Bà con hàng xóm chẳng thương 
  Chi bằng nhỏ nhỏ xương xương ở nhà 
  "Anh ơi!Anh hỡi!Anh à...." 
  Chồng nghe êm dịu thế là ừ ngay 
  Ghen này dễ có mấy tay 
  Chiêu này học lóm chị hai ở nhà 
  Còn như chồng cứ tà tà 
  Bồ này bịch nọ thì ta vẫn cười 
  Hai tay dâng hết cho người 
  Duyên tình ta xẻ hai nơi cho rồi 
  Buồn chi cho khổ người ơi 
  Ghen chi cho hết cả đời xuân xanh... 
  Người giành cứ để người giành 
   
  thuỵ du 
   
  
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                    Nhận thơ 
   
  Vần thơ em biết trao ai? 
  Hỏi gì khó thế ơi người tài hoa 
  Ước gì chung một mái nhà 
  Cùng nhau xướng hoạ thiết tha mặn nồng 
   
  Nhưng mà ai đã có chồng 
  Ta thì sư tử nhốt lồng khó ra 
  Thôi thì đón nhận vần thơ 
  Của người trao tặng, tình chờ kiếp sau./. 
  
      Kiếp sau em chẳng đợi đâu 
  Nhiều người hẹn quá làm sao bây giờ? 
  Thôi tình chỉ để trong mơ 
  Nhớ em thì nhớ vần thơ được rồi........ 
   
  thuỵ du 
  
       MÃI YÊU EM       Kiếp này đã nén nỗi đau   Bởi mình chẳng thể yêu nhau được rồi *   Đành hy vọng kiếp khác thôi   Vậy mà đã có bao người chờ em   Đau lòng tan nát con tim   Kiếp này kiếp khác còn thêm kiếp nào   Bao nhiêu kiếp ai biết đâu   Kiếp nào để đựơc xếp đầu hả em?   Giá mà biết được tiền duyên   Để hy vọng đợi dẫu thêm nhiều đời   Thơ em đã trói hồn tôi   Yêu thơ yêu cả cái người viết thơ...       kimrbl       * Ý trong thơ thuỵ du            
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn:  Mac Nhan Son 
   
   
   
   
   
  Nhà em cách nhà anh rất gần  
  Muốn tìm thăm cứ mãi phân vân  
  Mong mỏi một lần nhìn thấy mặt  
  Bao lần đến cổng vội quay chân.  
     
  Đời anh chẳng đẹp như vần thơ  
  Sợ gặp nhau chuốc lấy hững hờ  
  Thực tế phũ phàng tan vỡ mộng  
  Thà để tình đẹp mãi trong mơ.  
     
  Khi yêu đều mơ nghĩa tương đồng  
  Cả đời anh tìm kiếm chờ mong  
  Gặp em tha thiết tình nghĩa vẹn  
  Mất rồi đau lắm em biết không  ?..  
     
  Thôi nhé đừng gặp nhau làm chi  
  Thân tàn ma dại chẳng còn gì  
  Dẫu rằng anh yêu em nhiều lắm  
  Chấp nhận được làm kẻ tình si.  
     
  Một ngày nào đó em vô tình  
  Gặp phải người hành khất ăn xin  
  Có thể kẻ đó chính anh đấy  
  Em đừng nhìn lại bước lặng thinh…  
     
                   -NS- 
   
   
   
       NIỀM ĐAU 
   
  Sao anh nỡ nói nặng chữ tình 
  Buồn nghe con sóng đánh niềm tin 
  Yêu nhau đâu phải dòng sông cạn 
  Tình nghĩa còn hơn chữ "lặng thinh" 
   
  Có biết lòng em đau lắm không? 
  Vì đâu người xoá nỗi hoài mong? 
  Vì đâu người cắt tình thương ấy? 
  Mất hết rồi sao một chữ "đồng"? 
   
  Nghe buồn nghe rưng rức con tim 
  Ngọt nhạt ngày xưa có lặng chìm? 
  Anh ơi yêu dấu tình xa đó..... 
  Một thoáng ưu tư những muộn phiền 
   
  Anh nỡ lòng đem cay đắng trao? 
  Chợt xót xa đưa kỷ niệm nào.... 
  Buồn vương đôi mắt sầu lên mộng 
  Anh hỡi đành lòng ngăn cách sao? 
   
                          thuỵ du 
   
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Day Dứt    
  chợt thấy ta buồn chợt lẻ loi 
  đêm khuya lặng vắng ta ngồi lăm im 
  tuyết rơi lạnh giá con tim 
  trời không buông gió im lìm cỏ cây 
  kìa đâu đôi má hây hây 
  em cười e thẹn hao gầy bờ vai 
  ngỡ tình lên mộng Liêu Trai 
  ngờ đâu ly biệt cách hai phương trời 
  mồ xanh lạnh lẽo người ơi 
  ta giờ lẻ bóng xa vời vòng tay 
  cô đơn lặng lẽ nơi này 
  đêm dài không ngủ vì day dứt lòng    
  Thanh Long 
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn:  kimrbl 
   
  Nhận thơ 
   
  Vần thơ em biết trao ai? 
  Hỏi gì khó thế ơi người tài hoa 
  Ước gì chung một mái nhà 
  Cùng nhau xướng hoạ thiết tha mặn nồng 
   
  Nhưng mà ai đã có chồng 
  Ta thì sư tử nhốt lồng khó ra 
  Thôi thì đón nhận vần thơ 
  Của người trao tặng, tình chờ kiếp sau./. 
  
 
   
  Kiếp sau em chẳng đợi đâu 
  Nhiều người hẹn quá làm sao bây giờ? 
  Thôi tình chỉ để trong mơ 
  Nhớ em thì nhớ vần thơ được rồi........ 
   
  thuỵ du 
  
 
   
  MÃI YÊU EM 
    
  Kiếp này đã nén nỗi đau 
  Bởi mình chẳng thể yêu nhau được rồi * 
  Đành hy vọng kiếp khác thôi 
  Vậy mà đã có bao người chờ em 
  Đau lòng tan nát con tim 
  Kiếp này kiếp khác còn thêm kiếp nào 
  Bao nhiêu kiếp ai biết đâu 
  Kiếp nào để đựơc xếp đầu hả em? 
  Giá mà biết được tiền duyên 
  Để hy vọng đợi dẫu thêm nhiều đời 
  Thơ em đã trói hồn tôi 
  Yêu thơ yêu cả cái người viết thơ... 
    
  kimrbl 
    
  * Ý trong thơ thuỵ du 
    
    
  HẸN HÒ 
   
  Lời nghe lời ngỡ trong mơ 
  Vần thơ em viết vẫn chờ người trao 
  Giá gặp được người ước ao 
  Kiếp này không trọn kiếp sau lỡ rồi 
  Chờ hai kiếp nữa anh ơi 
  Thứ tư mình sẽ trọn đời có nhau 
  Lời em hứa chẳng nhạt màu  
  Có trời minh chứng trước sau một lòng 
  Tình yêu sao chạy lòng vòng? 
  Hẹn hò lỗi nhịp buồn không hở người ? 
  Thôi đành phó mặc một lời 
  Bao giờ gặp lại trọn đời thuỷ chung 
  Lời thơ anh hoạ cho cùng 
  Hợp tình hợp ý mông lung tơ trời 
  "Thơ em đã trói hồn tôi" 
  "Yêu thơ yêu cả cái người viết thơ" 
  Và em sẽ đợi sẽ chờ 
  Ngày dài tháng rộng đến mơ gặp người..... 
   
  thuỵ du 
    
   
            
            
        
 
     
    
 
    
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn:  moschino 
   
  Day Dứt 
   
  chợt thấy ta buồn chợt lẻ loi 
  đêm khuya lặng vắng ta ngồi lặng im 
  tuyết rơi lạnh giá con tim 
  trời không buông gió im lìm cỏ cây 
  kìa đâu đôi má hây hây 
  em cười e thẹn hao gầy bờ vai 
  ngỡ tình lên mộng Liêu Trai 
  ngờ đâu ly biệt cách hai phương trời 
  mồ xanh lạnh lẽo người ơi 
  ta giờ lẻ bóng xa vời vòng tay 
  cô đơn lặng lẽ nơi này 
  đêm dài không ngủ vì day dứt lòng 
   
  Thanh Long 
   
   
  LẶNG LẼ 
   
  Buồn vì ngày nhớ đêm mong 
  Buồn vì lạnh lẽo cô phòng héo hon 
  Tình xưa đợi dẫu mỏi mòn 
  Đau thương đã rắc chẳng còn ước chi 
  Người ơi từ bỏ tình si 
  Đừng làm buồn nữa lòng vì khổ đau 
  Em đi không có dạ nào 
  Vòng đời buồn lạnh trót trao em rồi 
  Ân tình giờ cũng tả tơi 
  Thương cho một kiếp mồ côi tình buồn 
  Yêu thương từ giã ngọn nguồn 
  Yêu người em cũng giữ luôn chữ sầu 
  Cõi đời phải muốn được đâu 
  Cho nên muôn kiếp tình đầu dở dang.... 
   
                                  thuỵ du 
   
  Cám ơn thanh long đã ghé thăm vườn thơ của thuỵ du nhé ! Hoạ cùng thanh long một vần thơ nhưng cũng không hiểu có hợp với ý của thanh long không? Chúc luôn vui & sáng tác nhiều nha.......................... 
   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2009 06:14:22 bởi Thuỵ Du >
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn:  HKBT138 
   
   
  CHỢ HOA  
   
   
  Ngày xuân tìm đến chợ hoa  
  Hoa chưa gặp đã lan xa hương vườn  
  Những năm sống dưới mái trường  
  Môi lần tết đến lòng thường bâng khuâng  
   
  Có bao nỗi nhớ phân vân  
  Nhớ người xưa ấy lòng lân lân buồn  
  Đi trên đại lộ đêm buông  
  Lòng nao nao gặp người thương của lòng  
   
  Đến ngã tư lộ chợ hồng  
  Đã thấy thấp thoáng bóng hồng lướt qua  
  Bước vào khu chợ xem hoa  
  Ôi bao sắc đẹp bao hoa khoe màu  
   
  Biết bao tiếng nói lời chào  
  Hân hoan cười giỡn biết bao nhiêu tình  
  Nhớ sao tiếng ái tiếng tình  
  Nhớ đôi mắt ấy em nhìn tròn xoe  
   
  Mai đi như dáng công xoè  
  Đào,hồng,thược dược...gánh xe dặt dìu  
  Ngập ngừng ngắm chọn nâng niu  
  Tên hoa trùng với tên nhiều người quen  
   
  Hôm nay gặp lại người quen  
  Chợ đêm chớm dứt, gió hoen chớm về  
  Biết bao lời ngỏ ê chề  
  Thôi thì hẹn lại ngày về tỏ phân . 
   
   
  HƯƠNG XƯA 
   
  Rồi thêm năm mới lại Xuân 
  Năm nay ta lại dạo lần chợ hoa 
  Biết đâu lại gặp người ta? 
  Biết đâu tình ấy chan hoà trong tim? 
   
  Chợ đêm giờ đã im lìm 
  Mà người xưa vẫn chẳng tìm đến đây 
  Tim buồn tình ấy hây hây 
  Người ơi người biết nỗi này cho chăng? 
   
  Hương xưa tình cũ âm thầm 
  Yêu người không tỏ lặng trầm xót xa 
  Sao mình cứ nhớ người ta? 
  Buồn ơi buồn hãy tránh xa hỡi buồn 
   
  Ngọt ngào hương cũ chợt buông 
  Đành thôi người có nghe nguồn nhớ thương 
  Một lần gặp đã vấn vương 
  Hẹn ngày mai nhé đời thường có nhau.... 
   
                                  thuỵ du 
   
   
   
   
  XUÂN CHỜ !  
   
  Rồi mùa xuân nữa lại sang  
  Bước vào khu chợ lang thang một mình  
  Em biết không hỡi người tình  
  Anh nhớ em lắm dẫu tình đã xa.  
     
  Năm nay chỉ lại mình ta  
  Đón xuân về giữa xót xa cõi lòng  
  Đi trên giữa lộ chợ đông  
  Người người nô nức... trong lòng trống không.  
     
  Hỡi người yêu, nhớ anh không?  
  Riêng anh vẫn mãi nhớ mong em về  
  Nhớ sao lòng dạ rối bời  
  Nhớ sao từng chữ tùng lời của em.  
     
  Ứơc gì em biết em đem  
  Tình thư gởi gió đến đem cho người  
  Một nụ hoa, một nụ cười  
  Cũng đủ ấm lại lòng người cố hương.  
     
  Xuân nay tôi nhớ tôi thương  
  Xuân nay tôi lại vấn vương ngóng chờ  
  Em ơi xin chớ hửng hờ  
  Quay về đi hỡi, anh chờ đón em.  
     
     
  HKBT138  
   
   
   
  BUỒN 
    
   Tình thơ gửi gió êm êm 
   Nhắn người phương ấy này đêm thẩn thờ 
   Phải đâu đem dạ hững hờ 
   Tình giờ đã trót mong chờ kiếp sau 
    
   Chỉ vì hai kẻ thương nhau 
   Lỗi duyên lỗi nợ cùng đau như người 
   Làm sao trách được đời ơi 
   Nếu duyên nếu số được thời chẳng đau 
    
   Buồn lòng thức suốt canh thâu 
   Anh ơi lỡ hẹn tình đầu đau thương 
   Lòng này cũng vấn cũng vương 
   Trách mình bạc số nên thương cũng đành 
    
   Đau lòng lắm hỡi trời xanh 
   Gieo chi thương nhớ rồi đành cách chia 
   Phương này buồn nhớ phương kia 
   Anh ơi lỡ một kiếp lìa xa nhau...... 
    
   Em đành hẹn một kiếp sau 
   Bên anh gắn bó cùng nhau một lời...... 
   
   thuỵ du 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2009 06:38:15 bởi Thuỵ Du >
            
        
 
     
    
 
    
    
    
        
        
            
            
               
   
  
Cám ơn anh có lời khen  
  Vì em thuộc típ chẳng hay ghen chồng  
  Nhưng mà đòi đúc tượng đồng  
  Em e rằng thiệt chẳng xong anh à  
  Nói ra phụ nữ họ la  
  Mất công họ nói em là đồ ngu  
  Anh còn lại bảo che dù  
  Eo ơi mang tiếng nghìn thu còn gì  
  Em thì suy nghĩ như ri  
  Ghen cho mệt xác, ngu gì mà ghen !  
  Khi ghen ta cứ lèng èng  
  Cằn nhằn, cửi nhửi, nhiều phen mệt người  
  Mất ăn,mất ngủ như chơi  
  Ngày càng thêm xấu, thêm người cười chê  
  Chi bằng ta cứ hề hề  
  Chồng mê ai cứ để mê cho rồi  
  Còn mình thì cứ đi chơi  
  Ăn no rồi ngủ, ai thời dại đây?  
  Nói ra cái kế sách này  
  Ai muốn thì học lấy thầy thuỵ du  
  Kệ rằng ai bảo mình ngu.......  
   
  thuỵ du 
 
  
    
              Anh ui tội nghiệp em ghê  
  Phe anh thì thích phe em chê liền  
  Rằng Du ấy thật là điên  
  Tự nhiên lên tiếng chẳng hay ghen chồng  
  Đằng nào cũng phận má hồng  
  bênh mình không chịu thinh không bênh người  
  Chồng mình có lỗi rõ rồi  
  Xử sao cho khéo kẻo người cười chê  
  Nhưng mà Du nói thiệt nè  
  Ghen mà túm áo kéo lê ngoài đường  
  Bà con hàng xóm chẳng thương  
  Chi bằng nhỏ nhỏ xương xương ở nhà  
  "Anh ơi!Anh hỡi!Anh à...."  
  Chồng nghe êm dịu thế là ừ ngay  
  Ghen này dễ có mấy tay  
  Chiêu này học lóm chị hai ở nhà  
  Còn như chồng cứ tà tà  
  Bồ này bịch nọ thì ta vẫn cười  
  Hai tay dâng hết cho người  
  Duyên tình ta xẻ hai nơi cho rồi  
  Buồn chi cho khổ người ơi  
  Ghen chi cho hết cả đời xuân xanh...  
  Người giành cứ để người giành  
   
  thuỵ du  
   
  
 
  
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2009 07:25:47 bởi Rdinh >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Trao ngay
 
"Vần thơ em biết trao ai?"
Còn chần chừ để đến mai làm gì?
Chỗ cần trao trao ngay đi
Để chờ mãi thế lòng thì xôn xao
Trao ngay có khác chi nào
Hạt mưa gieo đúng ngay vào giếng khơi
Thế là dào dạt tình ơi
Cùng nhau thủ thỉ ngọt lời tiếng thơ.
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                                                LỠ LÀNG 
    Nào đâu muốn sự lỡ làng  
        Nhưng khi tan vỡ lại càng yêu hơn  
        Trách ai gây nỗi nguồn cơn  
        Từ nay mãi mãi chẳng còn của nhau
   
Từ nay mang nặng nỗi đau  
    Trái tim vụn vỡ mang màu thê lương  
    Từ nay xa cách muôn phương  
    Từ nay lặng lẽ ai đường nấy đi
   
Giá biết duyên chả nên gì  
  Thì đâu phải chịu sầu bi suốt đời  
  Giá mà chỉ chút tình rơi  
  Vu vơ ánh mắt nụ cười người dưng
  
Còn mình đầy ắp nhớ thương  
  Bao nhiêu kỷ niệm vấn vương nợ lòng  
  Người ơi có biết hay không  
  Vì sao mà để chữ đồng gẫy đôi
 
 Như là quy luật ở đời  
  Tình duyên trắc trở để người nhớ nhau  
  Giá mà lại có kiếp sau  
  Thì xin nhắn gửi một câu : đợi người  
   
   kimrbl
  
  
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              NIỀM ĐAU  
   
  Sao anh nỡ nói nặng chữ tình  
  Buồn nghe con sóng đánh niềm tin  
  Yêu nhau đâu phải dòng sông cạn  
  Tình nghĩa còn hơn chữ "lặng thinh"  
   
  Có biết lòng em đau lắm không?  
  Vì đâu người xoá nỗi hoài mong?  
  Vì đâu người cắt tình thương ấy?  
  Mất hết rồi sao một chữ "đồng"?  
   
  Nghe buồn nghe rưng rức con tim  
  Ngọt nhạt ngày xưa có lặng chìm?  
  Anh ơi yêu dấu tình xa đó.....  
  Một thoáng ưu tư những muộn phiền  
   
  Anh nỡ lòng đem cay đắng trao?  
  Chợt xót xa đưa kỷ niệm nào....  
  Buồn vương đôi mắt sầu lên mộng  
  Anh hỡi đành lòng ngăn cách sao?  
   
                        thuỵ du  
   
   
                           ĐỪNG NGHĨ…  
       Đừng nghĩ rằng anh chẳng có tình    Vì mang mặc cảm…mất niềm tin    Mơ mộng viển vông quên thân phận    Đời người thua thiệt...bị cười khinh.         Đừng nghĩ là anh chẳng biết yêu    Trái tim loang lổ máu đỗ nhiều    Tình trường là một người chiến bại    Nên đành an phận sống cô liêu.         Đừng nghĩ anh quên chuyện nghĩa ân    Chân thành tha thiết đang mong cần     Giờ đây lối sống đầy thực dụng    Biết tìm đâu ?..nên mãi phân vân.         Đừng nghĩ về anh không thủy chung    Tim yêu cho hết chẳng ngại ngùng    Dù cho ai đang tâm phụ bạc    Trọn đời trọn kiếp…vẫn nhớ nhung…                             -NS-                 
   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2009 19:30:05 bởi Mac Nhan Son >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Nghịch Lý              Có những lời anh không dám nói    Sợ thời gian!    Có những điều anh không dám viết    Sợ tình yêu!    Thời gian không đủ dài cho em còn nhớ    Tình yêu không đủ bền để em thiết tha!    Anh đổ tình yêu vào thời gian    Gói ghém    Chôn sâu vào giấc mơ cho tình không dang dở    Lận đận một đời anh    Ngang trái một thời em!    Em ghét những lời nói dối    Anh chưa một lần nói thật!    Em ban phát lời yêu    Anh điềm nhiên câm bặt!    Trái đất cứ quay    Em cứ hồn nhiên yêu. Hồn nhiên nhớ. Hồn nhiên hờn giận...    Anh lặng lẽ quay đầu cúi nhặt    Chút vung vãi lời em    Chút hào phóng tình em.    Và cứ thế anh biết rằng    Em không nhận ra    Thời gian cứ chạy dài lê thê    Tình yêu cứ rụt rè teo tóp!    Duy nhất một lời nói thật:    Không phải anh mãi yêu em    Mà chính là    Anh đã yêu em!         5/1/09    _H.D_           bài thơ em mới viết! mọi người xem rồi cho ý kiến nha!     
  Chúc vui vẻ!    
            
            
        
 
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  10 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: