VẦN THƠ EM BIẾT TRAO AI
_____________________________
Life is flower of which love is the honey
Cám ơn anh có lời khen
Vì em thuộc típ chẳng hay ghen chồng
Nhưng mà đòi đúc tượng đồng
Em e rằng thiệt chẳng xong anh à
Nói ra phụ nữ họ la
Mất công họ nói em là đồ ngu
Anh còn lại bảo che dù
Eo ơi mang tiếng nghìn thu còn gì
Em thì suy nghĩ như ri
Ghen cho mệt xác, ngu gì mà ghen !
Khi ghen ta cứ lèng èng
Cằn nhằn, cửi nhửi, nhiều phen mệt người
Mất ăn,mất ngủ như chơi
Ngày càng thêm xấu, thêm người cười chê
Chi bằng ta cứ hề hề
Chồng mê ai cứ để mê cho rồi
Còn mình thì cứ đi chơi
Ăn no rồi ngủ, ai thời dại đây?
Nói ra cái kế sách này
Ai muốn thì học lấy thầy thuỵ du
Kệ rằng ai bảo mình ngu.......
thuỵ du
Anh ui tội nghiệp em ghê
Phe anh thì thích phe em chê liền
Rằng Du ấy thật là điên
Tự nhiên lên tiếng chẳng hay ghen chồng
Đằng nào cũng phận má hồng
bênh mình không chịu thinh không bênh người
Chồng mình có lỗi rõ rồi
Xử sao cho khéo kẻo người cười chê
Nhưng mà Du nói thiệt nè
Ghen mà túm áo kéo lê ngoài đường
Bà con hàng xóm chẳng thương
Chi bằng nhỏ nhỏ xương xương ở nhà
"Anh ơi!Anh hỡi!Anh à...."
Chồng nghe êm dịu thế là ừ ngay
Ghen này dễ có mấy tay
Chiêu này học lóm chị hai ở nhà
Còn như chồng cứ tà tà
Bồ này bịch nọ thì ta vẫn cười
Hai tay dâng hết cho người
Duyên tình ta xẻ hai nơi cho rồi
Buồn chi cho khổ người ơi
Ghen chi cho hết cả đời xuân xanh...
Người giành cứ để người giành
thuỵ du
Anh ơi anh nói oan rồi
Chị hai đâu có như lời anh đâu
Chị hiền chứ chẳng có ngầu
Như anh đã nói còn lâu đúng nè
Chị em em cùng một phe
Hiền như cục đất không dè đâu anh
Anh phong cho chị bằng xanh
Thượng hoàng ghen ấy thiệt anh sai rồi
Còn anh có hỏi một lời
Em, anh phe phái thật thời khác nhau
Phe anh là đấng mày râu
Phe em là phận nữ nhân má đào
Chẳng phải hai phe đó sao?
Anh phong em chức khác nào hại em
Chị em phụ nữ mà ghen
Thật là kinh khủng em đây chả thèm
Nhưng họ có cớ trách em
Cùng phe mà lại chẳng thèm bênh nhau
Cho nên em sợ họ câu
Gà nhà bôi mặt đá nhau thiệt là
Lời em nói hổng có ngoa
Để anh xem thử chừng ba ngày mà
Em không nghe chửi à nha
Thì em thiệt chẳng phải là thuỵ du
thuỵ du
Trích đoạn: Mac Nhan Son
NIỀM ĐAU
Sao anh nỡ nói nặng chữ tình
Buồn nghe con sóng đánh niềm tin
Yêu nhau đâu phải dòng sông cạn
Tình nghĩa còn hơn chữ "lặng thinh"
Có biết lòng em đau lắm không?
Vì đâu người xoá nỗi hoài mong?
Vì đâu người cắt tình thương ấy?
Mất hết rồi sao một chữ "đồng"?
Nghe buồn nghe rưng rức con tim
Ngọt nhạt ngày xưa có lặng chìm?
Anh ơi yêu dấu tình xa đó.....
Một thoáng ưu tư những muộn phiền
Anh nỡ lòng đem cay đắng trao?
Chợt xót xa đưa kỷ niệm nào....
Buồn vương đôi mắt sầu lên mộng
Anh hỡi đành lòng ngăn cách sao?
thuỵ du
ĐỪNG NGHĨ…
Đừng nghĩ rằng anh chẳng có tình
Vì mang mặc cảm…mất niềm tin
Mơ mộng viển vông quên thân phận
Đời người thua thiệt...bị cười khinh.
Đừng nghĩ là anh chẳng biết yêu
Trái tim loang lổ máu đỗ nhiều
Tình trường là một người chiến bại
Nên đành an phận sống cô liêu.
Đừng nghĩ anh quên chuyện nghĩa ân
Chân thành tha thiết đang mong cần
Giờ đây lối sống đầy thực dụng
Biết tìm đâu ?..nên mãi phân vân.
Đừng nghĩ về anh không thủy chung
Tim yêu cho hết chẳng ngại ngùng
Dù cho ai đang tâm phụ bạc
Trọn đời trọn kiếp…vẫn nhớ nhung…
-NS-
NỖI BUỒN
Làm sao ngăn nỗi buồn da diết?
Khi nghĩ đến người mang buồn thương
Làm sao nói hết lời tha thiết?
Trong chuyện tình yêu khúc đoạn trường
Đời mỗi con người mỗi khác nhau
So chi để sánh với niềm đau
Khắc khoải đêm thâu nghe hoang vắng
Vừa mới chớm yêu đã nghe sầu
Thôi anh đừng làm nát con tim
Tình thoáng đi qua đã nhạt chìm
Buồn nghe ai hát lời ru hận
Một nỗi ưu sầu tưởng lắng im
Nghe chừng buồn bã nỗi cô liêu
Tình người bên ấy cũng đau nhiều
Trót mất đi rồi trời thương nhớ
Vuột khỏi tay rồi chữ "tình yêu"
thuỵ du
Trích đoạn: kimrbl
LỠ LÀNG
Nào đâu muốn sự lỡ làng
Nhưng khi tan vỡ lại càng yêu hơn
Trách ai gây nỗi nguồn cơn
Từ nay mãi mãi chẳng còn của nhau
Từ nay mang nặng nỗi đau
Trái tim vụn vỡ mang màu thê lương
Từ nay xa cách muôn phương
Từ nay lặng lẽ ai đường nấy đi
Giá biết duyên chả nên gì
Thì đâu phải chịu sầu bi suốt đời
Giá mà chỉ chút tình rơi
Vu vơ ánh mắt nụ cười người dưng
Còn mình đầy ắp nhớ thương
Bao nhiêu kỷ niệm vấn vương nợ lòng
Người ơi có biết hay không
Vì sao mà để chữ đồng gẫy đôi
Như là quy luật ở đời
Tình duyên trắc trở để người nhớ nhau
Giá mà lại có kiếp sau
Thì xin nhắn gửi một câu : đợi người
kimrbl
XIN CHỜ
Nợ duyên bởi tại nơi trời
Mình đâu tính được anh ơi đừng buồn
Kiếp này chẳng thể yêu luôn
Thì đành hẹn lại tình suông đợi chờ
Nợ lòng xin có trong mơ
Tình này không trọn mình chờ một mai
Một mai tình trãi ngày dài
Trời cho gặp gỡ chẳng phai ước nguyền
Xin người đừng trách thiên duyên
Muốn đâu phải được dạ nguyền mang theo
Trên trời một mảnh trăng treo
Tình anh xin khắc mấy đèo mấy sông
Mang theo những kỷ niệm hồng
Đường đời vạn nẻo vẫn trông thấy người
Vâng, xin ao ước một đời
Kiếp sau còn có, đợi lời nhớ nhung.....
thuỵ du
Trích đoạn: Thuỵ Du
Trích đoạn: HKBT138
CHỢ HOA
Ngày xuân tìm đến chợ hoa
Hoa chưa gặp đã lan xa hương vườn
Những năm sống dưới mái trường
Môi lần tết đến lòng thường bâng khuâng
Có bao nỗi nhớ phân vân
Nhớ người xưa ấy lòng lân lân buồn
Đi trên đại lộ đêm buông
Lòng nao nao gặp người thương của lòng
Đến ngã tư lộ chợ hồng
Đã thấy thấp thoáng bóng hồng lướt qua
Bước vào khu chợ xem hoa
Ôi bao sắc đẹp bao hoa khoe màu
Biết bao tiếng nói lời chào
Hân hoan cười giỡn biết bao nhiêu tình
Nhớ sao tiếng ái tiếng tình
Nhớ đôi mắt ấy em nhìn tròn xoe
Mai đi như dáng công xoè
Đào,hồng,thược dược...gánh xe dặt dìu
Ngập ngừng ngắm chọn nâng niu
Tên hoa trùng với tên nhiều người quen
Hôm nay gặp lại người quen
Chợ đêm chớm dứt, gió hoen chớm về
Biết bao lời ngỏ ê chề
Thôi thì hẹn lại ngày về tỏ phân .
HƯƠNG XƯA
Rồi thêm năm mới lại Xuân
Năm nay ta lại dạo lần chợ hoa
Biết đâu lại gặp người ta?
Biết đâu tình ấy chan hoà trong tim?
Chợ đêm giờ đã im lìm
Mà người xưa vẫn chẳng tìm đến đây
Tim buồn tình ấy hây hây
Người ơi người biết nỗi này cho chăng?
Hương xưa tình cũ âm thầm
Yêu người không tỏ lặng trầm xót xa
Sao mình cứ nhớ người ta?
Buồn ơi buồn hãy tránh xa hỡi buồn
Ngọt ngào hương cũ chợt buông
Đành thôi người có nghe nguồn nhớ thương
Một lần gặp đã vấn vương
Hẹn ngày mai nhé đời thường có nhau....
thuỵ du
XUÂN CHỜ !
Rồi mùa xuân nữa lại sang
Bước vào khu chợ lang thang một mình
Em biết không hỡi người tình
Anh nhớ em lắm dẫu tình đã xa.
Năm nay chỉ lại mình ta
Đón xuân về giữa xót xa cõi lòng
Đi trên giữa lộ chợ đông
Người người nô nức... trong lòng trống không.
Hỡi người yêu, nhớ anh không?
Riêng anh vẫn mãi nhớ mong em về
Nhớ sao lòng dạ rối bời
Nhớ sao từng chữ tùng lời của em.
Ứơc gì em biết em đem
Tình thư gởi gió đến đem cho người
Một nụ hoa, một nụ cười
Cũng đủ ấm lại lòng người cố hương.
Xuân nay tôi nhớ tôi thương
Xuân nay tôi lại vấn vương ngóng chờ
Em ơi xin chớ hửng hờ
Quay về đi hỡi, anh chờ đón em.
HKBT138
BUỒN
Tình thơ gửi gió êm êm
Nhắn người phương ấy này đêm thẩn thờ
Phải đâu đem dạ hững hờ
Tình giờ đã trót mong chờ kiếp sau
Chỉ vì hai kẻ thương nhau
Lỗi duyên lỗi nợ cùng đau như người
Làm sao trách được đời ơi
Nếu duyên nếu số được thời chẳng đau
Buồn lòng thức suốt canh thâu
Anh ơi lỡ hẹn tình đầu đau thương
Lòng này cũng vấn cũng vương
Trách mình bạc số nên thương cũng đành
Đau lòng lắm hỡi trời xanh
Gieo chi thương nhớ rồi đành cách chia
Phương này buồn nhớ phương kia
Anh ơi lỡ một kiếp lìa xa nhau......
Em đành hẹn một kiếp sau
Bên anh gắn bó cùng nhau một lời......
thuỵ du
NHỚ
Đêm đêm anh vẫn ngóng chờ
Nhìn về phương ấy biết giờ người sao?
Em ơi có nhớ đến nhau
Xin hãy cố giữ kiếp sau sum vầy
Đành thôi lỡ một chuyến bay
Mắt người nhỏ lệ đắng cay muôn phần
Nhớ em gấp trăm vạn lần
Nhưng biết sao hỡi dẫu gần mà xa
Buồn ơi sao đến với ta
Trong giây phút ấy xót xa lòng buồn
Tình ơi Người đã thả buông
Thuyền tình tôi mãi vấn vương hỡi người
Nhớ sao ánh mắt nụ cười
Nhớ sao những phút cùng người bên nhau
Bây giờ chỉ còn thương đau
Xuân về mà vẫn đớn đau vô cùng
Đành hẹn kiếp sau tương phùng
Lòng anh vẫn muốn đi cùng với em...
dẫu cho chín kiếp mười đời...!
Trích đoạn: hd_tinhgia
Nghịch Lý
Có những lời anh không dám nói
Sợ thời gian!
Có những điều anh không dám viết
Sợ tình yêu!
Thời gian không đủ dài cho em còn nhớ
Tình yêu không đủ bền để em thiết tha!
Anh đổ tình yêu vào thời gian
Gói ghém
Chôn sâu vào giấc mơ cho tình không dang dở
Lận đận một đời anh
Ngang trái một thời em!
Em ghét những lời nói dối
Anh chưa một lần nói thật!
Em ban phát lời yêu
Anh điềm nhiên câm bặt!
Trái đất cứ quay
Em cứ hồn nhiên yêu. Hồn nhiên nhớ. Hồn nhiên hờn giận...
Anh lặng lẽ quay đầu cúi nhặt
Chút vung vãi lời em
Chút hào phóng tình em.
Và cứ thế anh biết rằng
Em không nhận ra
Thời gian cứ chạy dài lê thê
Tình yêu cứ rụt rè teo tóp!
Duy nhất một lời nói thật:
Không phải anh mãi yêu em
Mà chính là
Anh đã yêu em!
5/1/09
_H.D_
bài thơ em mới viết! mọi người xem rồi cho ý kiến nha!
Chúc vui vẻ!
Thơ rất hay đấy Duy Dương ạ.................
Duy nhất một lời nói thật :
Không phải anh mãi yêu em
Mà chính là
Anh đã yêu em! ( thơ Duy Dương )
EM BIẾT
Vâng
Lời nói thật ấy của anh
Đã dấu mãi trong tim trong óc
Đã ẩn hiện luôn luôn trong ánh mắt
Mà nào anh có biết đâu
Để tới bây giờ
Khi anh phải nói ra
Em cũng không mở tròn to đôi mắt
Vì anh ơi
Em đã thật biết rồi
Tình yêu này anh mãi dấu ở trên môi
Như những lần chúng ta từng hò hẹn
Như những lần ánh mắt anh nhìn em
Thiết tha
Vụng trộm
Nhưng ánh mắt ấy
Đâu biết nói dối giùm anh
Có phải chăng anh?
Tình yêu mà anh dành cho em
Có đủ bao la để em nghe trái đất
Tưởng chừng như nhỏ bé trước tình anh?
Để em thấy bầu trời mãi xanh
Như tấm thảm đang trãi dài trước mặt
Xin hãy cho em nghe hoài
Một lời tha thiết
Tự đáy lòng anh
Rằng
Anh đã yêu em........
Nhiều như thế........
thuỵ du
Chị Du chỉ hoạ theo em một ít câu thôi nhé....cảm xúc.......
Trích đoạn: HKBT138
CHỢ HOA
Ngày xuân tìm đến chợ hoa
Hoa chưa gặp đã lan xa hương vườn
Những năm sống dưới mái trường
Môi lần tết đến lòng thường bâng khuâng
Có bao nỗi nhớ phân vân
Nhớ người xưa ấy lòng lân lân buồn
Đi trên đại lộ đêm buông
Lòng nao nao gặp người thương của lòng
Đến ngã tư lộ chợ hồng
Đã thấy thấp thoáng bóng hồng lướt qua
Bước vào khu chợ xem hoa
Ôi bao sắc đẹp bao hoa khoe màu
Biết bao tiếng nói lời chào
Hân hoan cười giỡn biết bao nhiêu tình
Nhớ sao tiếng ái tiếng tình
Nhớ đôi mắt ấy em nhìn tròn xoe
Mai đi như dáng công xoè
Đào,hồng,thược dược...gánh xe dặt dìu
Ngập ngừng ngắm chọn nâng niu
Tên hoa trùng với tên nhiều người quen
Hôm nay gặp lại người quen
Chợ đêm chớm dứt, gió hoen chớm về
Biết bao lời ngỏ ê chề
Thôi thì hẹn lại ngày về tỏ phân .
HƯƠNG XƯA
Rồi thêm năm mới lại Xuân
Năm nay ta lại dạo lần chợ hoa
Biết đâu lại gặp người ta?
Biết đâu tình ấy chan hoà trong tim?
Chợ đêm giờ đã im lìm
Mà người xưa vẫn chẳng tìm đến đây
Tim buồn tình ấy hây hây
Người ơi người biết nỗi này cho chăng?
Hương xưa tình cũ âm thầm
Yêu người không tỏ lặng trầm xót xa
Sao mình cứ nhớ người ta?
Buồn ơi buồn hãy tránh xa hỡi buồn
Ngọt ngào hương cũ chợt buông
Đành thôi người có nghe nguồn nhớ thương
Một lần gặp đã vấn vương
Hẹn ngày mai nhé đời thường có nhau....
thuỵ du
XUÂN CHỜ !
Rồi mùa xuân nữa lại sang
Bước vào khu chợ lang thang một mình
Em biết không hỡi người tình
Anh nhớ em lắm dẫu tình đã xa.
Năm nay chỉ lại mình ta
Đón xuân về giữa xót xa cõi lòng
Đi trên giữa lộ chợ đông
Người người nô nức... trong lòng trống không.
Hỡi người yêu, nhớ anh không?
Riêng anh vẫn mãi nhớ mong em về
Nhớ sao lòng dạ rối bời
Nhớ sao từng chữ tùng lời của em.
Ứơc gì em biết em đem
Tình thư gởi gió đến đem cho người
Một nụ hoa, một nụ cười
Cũng đủ ấm lại lòng người cố hương.
Xuân nay tôi nhớ tôi thương
Xuân nay tôi lại vấn vương ngóng chờ
Em ơi xin chớ hửng hờ
Quay về đi hỡi, anh chờ đón em.
HKBT138
BUỒN
Tình thơ gửi gió êm êm
Nhắn người phương ấy này đêm thẩn thờ
Phải đâu đem dạ hững hờ
Tình giờ đã trót mong chờ kiếp sau
Chỉ vì hai kẻ thương nhau
Lỗi duyên lỗi nợ cùng đau như người
Làm sao trách được đời ơi
Nếu duyên nếu số được thời chẳng đau
Buồn lòng thức suốt canh thâu
Anh ơi lỡ hẹn tình đầu đau thương
Lòng này cũng vấn cũng vương
Trách mình bạc số nên thương cũng đành
Đau lòng lắm hỡi trời xanh
Gieo chi thương nhớ rồi đành cách chia
Phương này buồn nhớ phương kia
Anh ơi lỡ một kiếp lìa xa nhau......
Em đành hẹn một kiếp sau
Bên anh gắn bó cùng nhau một lời......
thuỵ du
NHỚ
Đêm đêm anh vẫn ngóng chờ
Nhìn về phương ấy biết giờ người sao?
Em ơi có nhớ đến nhau
Xin hãy cố giữ kiếp sau sum vầy
Đành thôi lỡ một chuyến bay
Mắt người nhỏ lệ đắng cay muôn phần
Nhớ em gấp trăm vạn lần
Nhưng biết sao hỡi dẫu gần mà xa
Buồn ơi sao đến với ta
Trong giây phút ấy xót xa lòng buồn
Tình ơi Người đã thả buông
Thuyền tình tôi mãi vấn vương hỡi người
Nhớ sao ánh mắt nụ cười
Nhớ sao những phút cùng người bên nhau
Bây giờ chỉ còn thương đau
Xuân về mà vẫn đớn đau vô cùng
Đành hẹn kiếp sau tương phùng
Lòng anh vẫn muốn đi cùng với em...
dẫu cho chín kiếp mười đời...!
HẸN ANH
Dẫu cho chín kiếp mười đời
Lòng em hứa sẽ hẹn lời với anh
Tiếc sao tình phải để dành
Cho duyên cho nợ ba sanh cùng người
Buồn buồn nhặt lá rụng rơi
Nhớ người cũng nhớ những lời thở than
Công anh xe cát dã tràng
Sóng làm vỡ mất bắt nàng xa anh
Tiếc thay chút mộng ngày xanh
Trời cao làm mất tình dành cho nhau
Bây giờ cho đến ngàn sau
Tình mình chờ một nhịp cầu bắc sang
Xuân về nghe cảnh trái ngang
Duyên ta đành phải lỡ làng còn đâu
Trách đời sao lắm bể dâu
Đợi chờ Ô thước bắt cầu sông Tương
thuỵ du
Đông chưa qua mà xuân vội đến rồi
Hoa chưa nở, đất trời còn lạnh lắm
Mơ ước mãi một mùa xuân xanh thẳm
Biết xuân này ai có bớt đơn côi!
Ta biết vườn ai đầy những hoa
Ta biết ai còn đợi người xa
Ta biết em vui nhưng lòng rối
Ai tri âm đó.. vẫn chỉ là
Gửi về em một lời chúc xuân
Chúc vui, chúc khoẻ gấp bội lần
Chúc đẹp, chúc duyên và hạnh phúc
Chúc đời ai mãi mãi là xuân
ĐT
Anh ui tội nghiệp em ghê
Phe anh thì thích phe em chê liền
Rằng Du ấy thật là điên
Tự nhiên lên tiếng chẳng hay ghen chồng
Đằng nào cũng phận má hồng
bênh mình không chịu thinh không bênh người
Chồng mình có lỗi rõ rồi
Xử sao cho khéo kẻo người cười chê
Nhưng mà Du nói thiệt nè
Ghen mà túm áo kéo lê ngoài đường
Bà con hàng xóm chẳng thương
Chi bằng nhỏ nhỏ xương xương ở nhà
"Anh ơi!Anh hỡi!Anh à...."
Chồng nghe êm dịu thế là ừ ngay
Ghen này dễ có mấy tay
Chiêu này học lóm chị hai ở nhà
Còn như chồng cứ tà tà
Bồ này bịch nọ thì ta vẫn cười
Hai tay dâng hết cho người
Duyên tình ta xẻ hai nơi cho rồi
Buồn chi cho khổ người ơi
Ghen chi cho hết cả đời xuân xanh...
Người giành cứ để người giành
thuỵ du
Anh ơi anh nói oan rồi
Chị hai đâu có như lời anh đâu
Chị hiền chứ chẳng có ngầu
Như anh đã nói còn lâu đúng nè
Chị em em cùng một phe
Hiền như cục đất không dè đâu anh
Anh phong cho chị bằng xanh
Thượng hoàng ghen ấy thiệt anh sai rồi
Còn anh có hỏi một lời
Em, anh phe phái thật thời khác nhau
Phe anh là đấng mày râu
Phe em là phận nữ nhân má đào
Chẳng phải hai phe đó sao?
Anh phong em chức khác nào hại em
Chị em phụ nữ mà ghen
Thật là kinh khủng em đây chả thèm
Nhưng họ có cớ trách em
Cùng phe mà lại chẳng thèm bênh nhau
Cho nên em sợ họ câu
Gà nhà bôi mặt đá nhau thiệt là
Lời em nói hổng có ngoa
Để anh xem thử chừng ba ngày mà
Em không nghe chửi à nha
Thì em thiệt chẳng phải là thuỵ du
thuỵ du
Trích đoạn: Đình Thế
Đông chưa qua mà xuân vội đến rồi
Hoa chưa nở, đất trời còn lạnh lắm
Mơ ước mãi một mùa xuân xanh thẳm
Biết xuân này ai có bớt đơn côi!
Ta biết vườn ai đầy những hoa
Ta biết ai còn đợi người xa
Ta biết em vui nhưng lòng rối
Ai tri âm đó.. vẫn chỉ là
Gửi về em một lời chúc xuân
Chúc vui, chúc khoẻ gấp bội lần
Chúc đẹp, chúc duyên và hạnh phúc
Chúc đời ai mãi mãi là xuân
ĐT
Cảm ơn lữ khách đã bận lòng
Thấu hiểu trong người nỗi nhớ mong
Nói nói cười cười vui rộn rã
Tránh được làm sao những chiều đông
Buồn nhớ người xưa buổi lạnh lùng
Nỗi niềm cô quạnh.. nỗi mông lung
Nhưng thôi... giờ tập quên đi nhé
Nhắc mãi làm chi...sẽ ngại ngùng
Rằng Xuân đang đến với niềm vui
Hoà với cỏ cây.....với đất trời
Lòng ta sao mãi buồn... ơi Thế....?
Quên hết đi thôi những ngậm ngùi...
thuỵ du
Trích đoạn: Đình Thế
Đã thấy xuân về trong gió Đông
Ta vẫn tha phương vẫn bận lòng
Thời gian eo hẹp, bao nhiêu nỗi
Xa cách vườn thơ trong nhớ mong
Hôm nay mới ghé về thăm nhà
Thấy bóng người nào tưởng đã xa
Đã ghé nhà mình cùng bút tích
Vừa nhớ, vừa thương trong xót xa
Người đến, người đi, đã đi rồi
Để lại sân nhà một cành mai
Xin cảm ơn em, còn chút nhớ
Để ta thơ thẩn chút tình hoài
Vài lời, năm mới gửi đến em
Chúc đường xa, chân cứng đá mềm
Chúc hạnh phúc, và chúc em trẻ mãi
Quanh năm hoa, bướm rộn bên thềm
Và có khi nào chợt đi ngang
Vườn thơ ta "một thuở còn vương"
Dãu chạnh lòng nhớ ghe thăm một chút
Để sẻ chia nhau... một quãng đường
ĐT
Em đến trong khi anh vắng nhà
Bận lòng rong ruổi tận đường xa
Cành hoa em tặng anh vui nhé
Chúc mãi mùa Xuân những thái hoà
Em vẫn tiện đường qua ngang đây
"Một thuở còn vương" ở chốn này
Xa xôi có nhớ......lòng lưu luyến
Một chút bận lòng khách ngất ngây...
Rồi có khi nào em ghé thăm
Một chút chút thôi nét âm thầm
Mong anh vui nhé mừng năm mới
Và một lúc nào....ngỡ xa xăm.......
thuỵ du
quote: Trích đoạn: Đình Thế
Lại về gác trọ buồn tênh
Em ơi! anh mãi chênh vênh cuộc đời
Chiều buồn đếm hạt mưa rơi
Của ngày đông muộn, rã rời tâm tư
Chia tay không nói giã từ
Sầu dâng biết đến bao giờ gặp nhau....
ĐT Đời đau một chuổi ngày sầu
Tình người xa cách biết đâu đợi chờ
Gặp nhau giờ chỉ trong mơ
Buồn vương mái tóc thẩn thờ sương mai
Tóc ai sợi vắn sợi dài
Để lòng cô lữ nhớ hoài ngàn năm........
thuỵ du
CHỢ HOA Ngày xuân tìm đến chợ hoa
Hoa chưa gặp đã lan xa hương vườn
Những năm sống dưới mái trường
Môi lần tết đến lòng thường bâng khuâng
Có bao nỗi nhớ phân vân
Nhớ người xưa ấy lòng lân lân buồn
Đi trên đại lộ đêm buông
Lòng nao nao gặp người thương của lòng
Đến ngã tư lộ chợ hồng
Đã thấy thấp thoáng bóng hồng lướt qua
Bước vào khu chợ xem hoa
Ôi bao sắc đẹp bao hoa khoe màu
Biết bao tiếng nói lời chào
Hân hoan cười giỡn biết bao nhiêu tình
Nhớ sao tiếng ái tiếng tình
Nhớ đôi mắt ấy em nhìn tròn xoe
Mai đi như dáng công xoè
Đào,hồng,thược dược...gánh xe dặt dìu
Ngập ngừng ngắm chọn nâng niu
Tên hoa trùng với tên nhiều người quen
Hôm nay gặp lại người quen
Chợ đêm chớm dứt, gió hoen chớm về
Biết bao lời ngỏ ê chề
Thôi thì hẹn lại ngày về tỏ phân . HKBT138
HƯƠNG XƯA
Rồi thêm năm mới lại Xuân
Năm nay ta lại dạo lần chợ hoa
Biết đâu lại gặp người ta?
Biết đâu tình ấy chan hoà trong tim?
Chợ đêm giờ đã im lìm
Mà người xưa vẫn chẳng tìm đến đây
Tim buồn tình ấy hây hây
Người ơi người biết nỗi này cho chăng?
Hương xưa tình cũ âm thầm
Yêu người không tỏ lặng trầm xót xa
Sao mình cứ nhớ người ta?
Buồn ơi buồn hãy tránh xa hỡi buồn
Ngọt ngào hương cũ chợt buông
Đành thôi người có nghe nguồn nhớ thương
Một lần gặp đã vấn vương
Hẹn ngày mai nhé đời thường có nhau....
thuỵ du
XUÂN CHỜ ! Rồi mùa xuân nữa lại sang Bước vào khu chợ lang thang một mình Em biết không hỡi người tình Anh nhớ em lắm dẫu tình đã xa. Năm nay chỉ lại mình ta Đón xuân về giữa xót xa cõi lòng Đi trên giữa lộ chợ đông Người người nô nức... trong lòng trống không. Hỡi người yêu, nhớ anh không? Riêng anh vẫn mãi nhớ mong em về Nhớ sao lòng dạ rối bời Nhớ sao từng chữ tùng lời của em. Ứơc gì em biết em đem Tình thư gởi gió đến đem cho người Một nụ hoa, một nụ cười Cũng đủ ấm lại lòng người cố hương. Xuân nay tôi nhớ tôi thương Xuân nay tôi lại vấn vương ngóng chờ Em ơi xin chớ hửng hờ Quay về đi hỡi, anh chờ đón em. HKBT138
BUỒN
Tình thơ gửi gió êm êm
Nhắn người phương ấy này đêm thẩn thờ
Phải đâu đem dạ hững hờ
Tình giờ đã trót mong chờ kiếp sau
Chỉ vì hai kẻ thương nhau
Lỗi duyên lỗi nợ cùng đau như người
Làm sao trách được đời ơi
Nếu duyên nếu số được thời chẳng đau
Buồn lòng thức suốt canh thâu
Anh ơi lỡ hẹn tình đầu đau thương
Lòng này cũng vấn cũng vương
Trách mình bạc số nên thương cũng đành
Đau lòng lắm hỡi trời xanh
Gieo chi thương nhớ rồi đành cách chia
Phương này buồn nhớ phương kia
Anh ơi lỡ một kiếp lìa xa nhau......
Em đành hẹn một kiếp sau
Bên anh gắn bó cùng nhau một lời......
thuỵ du NHỚ Đêm đêm anh vẫn ngóng chờ Nhìn về phương ấy biết giờ người sao? Em ơi có nhớ đến nhau Xin hãy cố giữ kiếp sau sum vầy Đành thôi lỡ một chuyến bay Mắt người nhỏ lệ đắng cay muôn phần Nhớ em gấp trăm vạn lần Nhưng biết sao hỡi dẫu gần mà xa Buồn ơi sao đến với ta Trong giây phút ấy xót xa lòng buồn Tình ơi Người đã thả buông Thuyền tình tôi mãi vấn vương hỡi người Nhớ sao ánh mắt nụ cười Nhớ sao những phút cùng người bên nhau Bây giờ chỉ còn thương đau Xuân về mà vẫn đớn đau vô cùng Đành hẹn kiếp sau tương phùng Lòng anh vẫn muốn đi cùng với em... dẫu cho chín kiếp mười đời...! HẸN ANH
Dẫu cho chín kiếp mười đời
Lòng em hứa sẽ hẹn lời với anh
Tiếc sao tình phải để dành
Cho duyên cho nợ ba sanh cùng người
Buồn buồn nhặt lá rụng rơi
Nhớ người cũng nhớ những lời thở than
Công anh xe cát dã tràng
Sóng làm vỡ mất bắt nàng xa anh
Tiếc thay chút mộng ngày xanh
Trời cao làm mất tình dành cho nhau
Bây giờ cho đến ngàn sau
Tình mình chờ một nhịp cầu bắc sang
Xuân về nghe cảnh trái ngang
Duyên ta đành phải lỡ làng còn đâu
Trách đời sao lắm bể dâu
Đợi chờ Ô thước bắt cầu sông Tương
thuỵ du
NHỚ NGƯỜI XƯA
Xuân về em đi chợ hoa
Vu vơ mong gặp người ta một lần
Nhớ nhau đến hẹn lại lên
Như hoa Mai đúng mùa Xuân nở vàng ... Vẫn còn cảm giác bâng khuâng
Dẫu là đã mấy năm ròng bặt tin
Hay là người đã quên em
Còn em Xuân lại đi tìm người đây Nghĩa tình dù chỉ một ngày
Một lần đưa mắt ngất ngây nụ cười
Để rồi từ đó chơi vơi
Dẫu rằng chưa hẹn một lời với nhau Con tim em chẳng nhầm đâu
Người không quên chỉ ...biết đâu hay là
(Bỗng dưng ước vọng vỡ oà)
Có vợ đâu lại chợ hoa một mình Đàn ông là giống vô tình
Gặp nhau chi lại thình lình biệt tăm
Để cho em cứ âm thầm
Nhớ nhung ươm mãi cái mầm mộng mơ ... Người ơi em sẽ vẫn chờ
Đi chợ hoa đến bao giờ gặp anh
Dẫu không nên nghĩa nên tình
Cũng là kỷ niệm lần mình gặp nhau kimrbl
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.01.2009 07:54:12 bởi kimrbl >
BUỒN
MÀ CHI ANH
Có phải cuộc đời mãi thế a?
Em đã dặn anh chớ buồn mà !
Đời buồn hay vui do ta cả....
Anh ơi lời khuyên ấy thật thà
Những gì của mình trời sẽ cho
Đừng buồn vì lỡ chuyến hẹn hò
Bôn ba mãi chẳng qua thời vận
Anh cứ vui đi chớ buồn lo.........
thuỵ du
Quen Rồi Anh đã quen rồi chẳng buồn đâu Làm sao tránh được sự bể dâu Có em sớm tối cùng chia sẻ Cũng giảm được bao cái sự sầu. Em đã cho anh một nguồn vui Mùa đông ấm áp nắng sáng soi Nụ cười lấp lánh trên môi thắm Ánh mắt trao nhau cũng sáng ngời. TrungDũng
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: