VẦN THƠ EM BIẾT TRAO AI
Trích đoạn: Mac Nhan Son
XA VẮNG
Bên em trọn một lời thề
Anh ơi dừng bước trở về với em
Đêm đêm mình ngắm trăng lên
Cùng nhau thơ hoạ đôi bên thanh nhàn
Đời đâu cần có giàu sang?
Đời đâu cần có gác vàng lầu son?
Còn đôi ta sẽ vẫn còn
Tình bền sánh với nước non một lòng
Phận buồn gối chiếc phòng không
Tình buồn như nước trôi sông lặng lờ
Về đi em mãi đợi chờ
Cùng anh nối tiếp vần thơ cuộc đời
Sông còn có lúc đầy vơi
Tình em luôn hứa trọn lời bên anh
Dẫu cho tóc chẳng còn xanh
Thì tình cũng chỉ để dành anh thôi
Thuỷ chung son sắt một lời
Đôi ta chỉ thể một đời bên nhau.....
Thuỵ Du
Em ơi !..anh đang trở về
Vượt qua bao dậm sơn khê sắp gần
Đầu làng dừng bước ngại ngần
Mang thân tàn phế...biết cần anh không
Đời trai trả nợ núi sông
Hy sinh xương máu tô hồng quê hương
Trở về thể xác tang thương
Nửa đi nửa ở...đôi đường phân vân
Nhìn em phơi lúa ngoài sân
Một sương hai nắng tảo tần lo toan
Thương em lệ đẩm đôi hàng
Thêm anh nặng gánh lại càng buồn hơn
Nhà tranh vách nát trống trơn
Thân anh vô dụng...tủi hờn nhiều thêm
Còn đâu một thuở êm đềm
Hoa cau rụng trắng ngoài thềm ngát hương
Cầu dừa bắt nối qua mương
Đêm đêm hai đứa ngồi thường ngắm trăng
Thì thầm em nói anh rằng
Mai này dù gặp khó khăn chẳng rời
Yêu em lòng dạ rối bời
Ngập ngừng quay bước...em ơi !..đừng chờ...
-NS-
Sao lòng anh nỡ thờ ơ?
Trong khi em vẫn đợi chờ tin anh
Anh vì non nước đấu tranh
Một đời đóng góp sử xanh vẫn còn
Rằng anh vì nước vì non
Hy sinh xương máu sắt son một lòng
Dù cho cách núi ngăn sông
Tình em vẫn giữ màu hồng thuỷ chung
Một sương hai nắng xin cùng
Dù cho gian khó lòng trung vẹn gìn
Cùng anh trọn nghĩa ba sinh
Yêu anh tấc dạ chung tình chẳng sai
Dù anh không vẹn hình hài
Thương anh em vẫn muốn hoài bên anh
Lệ đau thấm ướt mộng lành
Anh ơi xin hãy đấu tranh với lòng
Về đi anh hỡi,em mong
Đôi ta là một vẫn không đổi dời
Thuỵ Du
Đau lòng muốn khóc Nhân Sơn ơi!
Nước mắt rơi đẩm ướt mi rồi,
Dâu bể tang thương đời mấy nhịp?
Tấm tình chia sẻ bạn cùng tôi.......
Thuỵ Du
quote:
Một lần được đốt nến hồng,
Bên ai em khoác áo hồng sang ngang.
Ngờ đâu duyên phận lỡ làng,
Âm dương cách biệt ,thiếp chàng mãi xa.
Ngậm ngùi một khúc ru ta,
Dám nào mơ mộng thuyền hoa cùng người,
Hoa xưa héo úa mất rồi,
Đành cam bóng lẻ trăng côi một mình,
Mờ xa một khúc ru tình....
nha uyen
Mờ xa một khúc ru tình....
Đơn côi một mảnh trăng mình đơn côi
Người đi về chốn xa xôi,
Tình em lẻ bạn mất rồi mộng mơ.....
Giờ còn ai để đợi chờ?
Ai người đã để vần thơ lạc loài?
Trăm năm lòng ấy chẳng phai,
Tình này mang xuống tuyền đài người ơi!
Thuỵ Du
Nhã Uyên thân mến!TD xin góp tiếp vào vần thơ mấy câu chia sẻ nỗi niềm với NU,chúng ta mỗi người một số phận,thường thì có mấy ai được suôn sẻ trong bước đường tình,phải không NU?Thân chúc NU sẽ vượt qua được tất cả để đứng vững vàng trên đôi chân của mình_Bởi vì một lần vấp ngã là mỗi lần chúng ta phải tập thêm cho mình tính dũng cảm và kiên trì.Những gì đã qua chúng ta hãy để nó qua đi....Thân mến chào NU nhé!
_____________________________
Sao lòng anh nỡ thờ ơ?
Trong khi em vẫn đợi chờ tin anh
Anh vì non nước đấu tranh
Một đời đóng góp sử xanh vẫn còn
Rằng anh vì nước vì non
Hy sinh xương máu sắt son một lòng
Dù cho cách núi ngăn sông
Tình em vẫn giữ màu hồng thuỷ chung
Một sương hai nắng xin cùng
Dù cho gian khó lòng trung vẹn gìn
Cùng anh trọn nghĩa ba sinh
Yêu anh tấc dạ chung tình chẳng sai
Dù anh không vẹn hình hài
Thương anh em vẫn muốn hoài bên anh
Lệ đau thấm ướt mộng lành
Anh ơi xin hãy đấu tranh với lòng
Về đi anh hỡi,em mong
Đôi ta là một vẫn không đổi dời
Thuỵ Du
Đau lòng muốn khóc Nhân Sơn ơi!
Nước mắt rơi đẩm ướt mi rồi,
Dâu bể tang thương đời mấy nhịp?
Tấm tình chia sẻ bạn cùng tôi.......
Thuỵ Du
Đông về em lạnh lắm không ?..
Đêm khuya giá rét cô phòng lạnh tanh
Nhà tranh trống vắng thiếu anh
Em còn đang tuổi xuân xanh phải chờ
Ra vào chiếc bóng bơ vơ
Nhớ lời ước hẹn...thẩn thờ đợi mong
Thôi thì em hãy sang sông
Anh không về nửa...ngóng trông làm gì
Một lần khóc tiễn anh đi
Xem như là buổi biệt ly cuối cùng
Duyên nợ chẳng được sống chung
Xe hoa chờ sẳn...ngại ngùng mà chi
Em hãy cất bước vu quy
Đời anh giờ chẳng còn gì nửa đâu
Còn chăng là chuổi ngày sầu
Nhìn em áo cưới qua cầu...anh vui
Biết rằng thương tiếc ngậm ngùi
Nhớ em mượn rượu ngủ vùi trong say...
-NS-
quote:
Trích đoạn: Thuỵ Du
THƠ
Biết làm thơ là để hồn rung động
Với tình yêu với muôn sắc thiên nhiên
Để tâm tư hoà với nỗi ưu phiền
Đem lãng mạn đưa vào trong đau khổ
Biết làm thơ là biết dùng nỗi nhớ
Tô cho đời thêm cái chất nên thơ
Hoà với mây với gió rất hững hờ
Đem thơ mộng chan thêm vùng trăn trở
Để khi thấy tâm hồn đang rộng mở
Ghi thật nhanh những cảm xúc dâng tràn
Nếu qua đi thì cũng ví thời gian
Đã mãi mãi không bao giờ trở lại
Nên thơ là để hồn rung với gió
Say với trăng và say cả với lòng
Nóng với Hè mà lạnh với mùa Đông
Xuân thơ mộng và Thu thì quyến rũ
Mộng làm thơ trong lòng luôn ấp ủ
Nhưng bất tài chẳng nắm được hồn thơ
Đây trái tim vẫn khắc khoải mong chờ
Nàng thơ sẽ mang mình vào giấc mộng....
Thuỵ Du
TTK thân mến!Thụy Du đi ngang qua đây,nghe các bạn đang nói về thơ,thế là mình mạo muội góp vào đây một bài để làm quen với TTK và các bạn nhé!Riêng với TTK,TD xin tặng bạn những đoá hoa Dã Quỳ....Nhân lần trước vào trang thơ của TTK,TD thấy TTK có vẻ rất yêu hoa Dã Quỳ,cũng như TD yêu hoa Hồng vậy,nên khi lên mạng thấy có hoa DQ,TD đã lấy về với ý định sẽ tặng cho TTK,xin TTK vui lòng nhận món quà làm quen này nha.............Thân mến...........................................
Thơ là…
Thơ là một chút mộng mơ
Thơ là một chút ngu ngơ trong hồn
Thơ là một chút bồn chồn
Khi yêu, khi giận, khi hờn dỗi nhau
Thơ là một nhịp cây cầu
vững vàng đã nối biết bao ân tình Thơ là nét đẹp trời sinh
Để cho nhân thế trú tình vào thơ T.T.K.11.11.2008 Chào Thuỵ Du [ôi tên hay quá] Bạn thích Hoa hồng.TTK mang Hồng xanh tặng bạnnè
Đính kèm (1)
DỨT TIẾNG TƠ ĐỒNG ******************************** Đang tay bẻ gãy một chữ đồng
Hẹn ước ân tình cũng bằng không
Chữ "yêu" muốn trọn mà đâu thấy?
Chữ nghĩa cùng chung chẳng vẹn lòng
Anh hỡi ân tình đã cách ngăn
Lòng anh đau đớn mấy sao bằng
Tim em tan vỡ thành mảnh vụn
Gãy tiếng tơ đồng anh biết chăng?
Thôi thì nói thế chỉ thế thôi
Em trách làm sao được hỡi người?
Bởi số không duyên nên cam phận
Tình trường đành bạc trắng như vôi
Ân tình không trọn phải chia phôi
Thì thôi xin hãy giữ cho người
Một phút suy tư chân thành ấy
Cho chuyện tình mình đã rẽ đôi.....
Thuỵ Du
(Đôi lời tâm sự)
MỎNG MANH
MỘT CHỮ ÂN TÌNH
Một nửa vầng trăng xin gửi anh
Chữ thương chữ nhớ cất để dành
Giữ trong tâm tưởng như hoài cổ
Cái nghĩa ân tình quá mỏng manh!!!
Đừng hỏi vì sao em "ghét" anh
Vì sao đành đánh mất ngày xanh
Nhìn người thương nhớ lòng ray rứt
Một chữ ân tình sao mỏng manh?
Nặng lòng thầm mãi gọi tên anh
Ngày qua như rèm trúc buông mành
Người hỡi đa tình từ thiên cổ
Cái chữ ân tình vẫn mỏng manh!!!
Cuối cùng,người ấy cũng là anh
Một chút suy tư rất chân thành
Gửi nhớ gửi thương người tri kỷ
Cái nghĩa ân tình rất mỏng manh!!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.11.2008 14:53:32 bởi Thuỵ Du >
Trích đoạn: Thuỵ Du
****************************************************************
Thụy Du mến tình cớ vào trang của TD, NN xin gởi một bài gọi là tri ngộ :
Chuyến Tàu Chiều
Cùng em lên một chuyến tàu
để rồi ta phải xa nhau một đời
nhìn đường ray tí tắp dài
(hai đường song có bao giờ gặp nhau ?)
em đi qua nỗi xót đau
tôi ray rứt nhớ chuyến tàu hoàng hôn
thương em phận bạc hồng nhan
thân cò lặng lội bên dòng sầu đau
Nguyện cầu thời gian nhiệm mầu
cho em có được tháng ngày an vui
nhìn em thoáng một nự cười
trong tôi như có niềm vui an bình
Đã đành đơn lẻ chuyện tình
nhưng bao hoài cảm đã in vào hồn
chuyến tàu chiều chở hoàng hôn
Lăng Cô ga vắng đón cơn mưa chiều
không là người tình người yêu
hồn tôi một chuyến tàu chiều em qua
Nghinh Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.11.2008 14:50:46 bởi Thuỵ Du >
Trích đoạn: nghinhnguyen
Thụy Du mến tình cớ vào trang của TD, NN xin gởi một bài gọi là tri ngộ :
Chuyến Tàu Chiều
Cùng em lên một chuyến tàu
để rồi ta phải xa nhau một đời
nhìn đường ray tí tắp dài
(hai đường song có bao giờ gặp nhau ?)
em đi qua nỗi xót đau
tôi ray rứt nhớ chuyến tàu hoàng hôn
thương em phận bạc hồng nhan
thân cò lặng lội bên dòng sầu đau
Nguyện cầu thời gian nhiệm mầu
cho em có được tháng ngày an vui
nhìn em thoáng một nự cười
trong tôi như có niềm vui an bình
Đã đành đơn lẻ chuyện tình
nhưng bao hoài cảm đã in vào hồn
chuyến tàu chiều chở hoàng hôn
Lăng Cô ga vắng đón cơn mưa chiều
không là người tình người yêu
hồn tôi một chuyến tàu chiều em qua
Nghinh Nguyên
Nghinh Nguyên thân mến!
Thuỵ Du rất cám ơn Nghinh Nguyên đã vào thăm trang thơ của TD, gửi tặng TD một bài thơ hay và rất nhiều đồng cảm........TD chưa biết trang thơ của NN ở đâu nhưng sẽ đi tìm và cũng sẽ tạ lễ với NN nhé!Thân chào NN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.11.2008 15:05:17 bởi Thuỵ Du >
Thụy Du bấm váo đầu trang gởi đến bạn
nghinhnguyen là găp
bạn thâm giao
****
Trích đoạn: Mac Nhan Son
Sao lòng anh nỡ thờ ơ?
Trong khi em vẫn đợi chờ tin anh
Anh vì non nước đấu tranh
Một đời đóng góp sử xanh vẫn còn
Rằng anh vì nước vì non
Hy sinh xương máu sắt son một lòng
Dù cho cách núi ngăn sông
Tình em vẫn giữ màu hồng thuỷ chung
Một sương hai nắng xin cùng
Dù cho gian khó lòng trung vẹn gìn
Cùng anh trọn nghĩa ba sinh
Yêu anh tấc dạ chung tình chẳng sai
Dù anh không vẹn hình hài
Thương anh em vẫn muốn hoài bên anh
Lệ đau thấm ướt mộng lành
Anh ơi xin hãy đấu tranh với lòng
Về đi anh hỡi,em mong
Đôi ta là một vẫn không đổi dời
Thuỵ Du
Đau lòng muốn khóc Nhân Sơn ơi!
Nước mắt rơi đẩm ướt mi rồi,
Dâu bể tang thương đời mấy nhịp?
Tấm tình chia sẻ bạn cùng tôi.......
Thuỵ Du
Đông về em lạnh lắm không ?..
Đêm khuya giá rét cô phòng lạnh tanh
Nhà tranh trống vắng thiếu anh
Em còn đang tuổi xuân xanh phải chờ
Ra vào chiếc bóng bơ vơ
Nhớ lời ước hẹn...thẩn thờ đợi mong
Thôi thì em hãy sang sông
Anh không về nửa...ngóng trông làm gì
Một lần khóc tiễn anh đi
Xem như là buổi biệt ly cuối cùng
Duyên nợ chẳng được sống chung
Xe hoa chờ sẳn...ngại ngùng mà chi
Em hãy cất bước vu quy
Đời anh giờ chẳng còn gì nửa đâu
Còn chăng là chuổi ngày sầu
Nhìn em áo cưới qua cầu...anh vui
Biết rằng thương tiếc ngậm ngùi
Nhớ em mượn rượu ngủ vùi trong say...
-NS-
Biết em mong nhớ đêm ngày
Xin anh đừng phụ thảo ngay tấm lòng
Một ngày thắt thỏm ngóng trông
Một năm phận bạc má hồng anh ơi
Em đâu có tiếc cuộc đời
Mà em chỉ sợ đầy vơi tủi buồn
Sợ trời kia vẫn mưa tuôn
Sợ anh quên hẹn cho buồn tình em
Trời Đông rơi rụng bên thềm
Lòng em vắng lạnh những đêm cô phòng
Em buồn chẳng muốn sang sông
Anh không về nữa đêm đông lạnh lùng
Duyên nợ phải duyên nợ chung
Anh không về nữa nhớ nhung vẫn còn
Nhớ em mượn rượu héo hon
Nhớ anh em vẫn sắt son đợi chờ
Đừng làm lạc điệu vần thơ
Đừng làm em kẻ mãi chờ đợi anh........
Thuỵ Du
BIẾT TÍNH SAO
Trời ơi !..Biết tính làm sao
Nghe lời than thở càng đau xót lòng
Khuyên em nên đi lấy chồng
Em thà cam chịu phòng không lạnh lùng
Đời anh mang cảnh khốn cùng
Làm sao về để sống chung với nàng
Vì đâu sóng gió trái ngang
Để em phải chịu bẽ bàng phận duyên
Anh ví như một con thuyền
Lênh đênh sóng biển ngã nghiêng chờ chìm
Thương em đau buốt con tim
Nên đi hay ở biết đường nào đây
Hỏi trăng...hỏi gió...hỏi mây
Có ai thấu hiểu cho tình này không
Đau thương cấu xé chất chồng
Mấy ai xa cách chẳng mong ngày về
Nơi đây tình thắm duyên quê
Chiều chiều ra đứng bờ đê mong chờ
Hoàng hôn khuất dạng đêm mờ
Mình em lặng lẽ thẩn thơ ra vào
Trời ơi !..Biết tính làm sao
Ở đi..Đi ở...đường nào chọn đây ?....
-NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.11.2008 20:57:03 bởi Mac Nhan Son >
Trời ơi !..Biết tính làm sao
Nghe lời than thở càng đau xót lòng
Khuyên em nên đi lấy chồng
Thà em cam chịu phòng không lạnh lùng
Đời anh mang cảnh khốn cùng
Làm sao về để sống chung với nàng
Vì đâu sóng gió trái ngang
Để em phải chịu bẽ bàng phận duyên
Anh ví như một con thuyền
Lênh đênh sóng biển ngã nghiêng chờ chìm
Thương em đau buốt con tim
Nên đi hay ở biết đường nào đây
Hỏi trăng...hỏi gió...hỏi mây
Có ai thấu hiểu cho tình này không
Đau thương cấu xé chất chồng
Mấy ai xa cách chẳng mong ngày về
Nơi đây tình thắm duyên quê
Chiều chiều ra đứng bờ đê mong chờ
Hoàng hôn khuất dạng đêm mờ
Mình em lặng lẽ thẩn thơ ra vào
Trời ơi !..Biết tính làm sao
Ở đi..Đi ở...đường nào chọn đây ?....
-NS-
Ở thì mình sẽ có nhau
Đi thì mình sẽ sầu đau trọn đời
Ân tình ta xé tả tơi
Làm sao cho vẹn cả lời đây anh?
Anh ơi mơ ước ngày xanh
Em xin anh giữ mộng lành cho em
Trãi qua năm tháng êm đềm
Tình quê mãi đượm ngày thêm tốt lành
Đừng vì chút phận mỏng manh
Đừng vì không vẹn thân anh một đời
Tình yêu đâu phải trò chơi
Em xin anh giữ trọn lời thề xưa
Thương anh nói mấy cho vừa?
Thân em dẫu có nắng mưa sá gì!
Anh vì đất nước ra đi
Nay anh trở lại nghĩ suy chi nhiều?
Hiểu anh tấc dạ liêu xiêu
Thương em không nỡ đem điều trái ngang
Sợ em duyên phận lỡ làng
Anh ơi em nguyện vẫn mang tình người......
Thuỵ Du
NGƯỜI TÌNH KHÔNG CHÂN DUNG
Vâng, em hiểu điều đó
Từ khi anh chưa nói với em
Vì trong chúng ta
Mỗi một người trong chúng ta
Đều cảm thấy "nó"
Ngập ngừng dọ dẫm từng bước đi
Khi anh cảm thấy
Thì em cũng cảm thấy
Sự có mặt thầm lặng
Của một người rất quen mà rất lạ
Là ai đây?
Có phải từ trong tiền định
Mình đã từng biết nhau?
Hay đã từng là người yêu của nhau?
Nào ai biết được?
Làm sao biết được?
Phải không anh?
Nhưng có một điều em rất biết
Là trong mỗi phút giây nào ở cuộc sống của em
Cũng có sự hiện diện của anh
Nghiễm nhiên và thầm lặng
Và chúng ta đều không còn là trẻ con
Để không hiểu được điều mình muốn hiểu
Vì cả khuôn mặt của anh em cũng còn chưa biết
Nên phải đặt tên cho anh là "người tình không chân dung"
Thật ra....................
Từ kiếp nào mình đã luyến lưu?
Để bây giờ cứ mãi nhớ về nhau anh nhỉ?
Em xin anh đừng nói thêm gì nữa
Vì thật lòng mình nếu bảo đã hiểu nhau
Thì chẳng có ai đúng, ai sai, ai khờ,ai dại
Vì đã biết: "Định nghĩa chi cho cái tình mang lại?"
Phải không anh?
Nhưng.............
Nếu như người xưa đã từng hay bảo:
Tình cảm là cái gì khó nói lắm anh ơi!
Thì đừng nghe anh, xin đừng nói nên lời
Hãy để tất cả là êm đềm hay êm ái
Còn trong anh, còn trong em mãi mãi
Chữ "yêu" này ta chỉ biết, thế thôi!
Thời gian trôi rồi cũng sẽ mãi trôi
Còn anh đó, và cũng còn em đó
Tình em, xin anh mang vào hơi thở
Tình anh, em còn giữ mãi trong tim
Một mai bảy nổi ba chìm
Vẫn còn xin một.....trái tim dại khờ.........
Thuỵ Du
Có những nỗi buồn không thể nào giải thích
Có những nỗi sầu rất cần phải che đi
Có những suy tư không tìm ra mục đích
Có những kẻ một lần gặp gỡ đã si
Còn chúng ta em ơi chưa lần gặp
Giữa chúng ta chưa hề biết chút gì
Sao bỗng dưng nghe lòng e ấp
Vì mấy dòng thơ hấp tấp một lần ghi!!!
Nói người tình không chân dung?
Nói người thơ không thể hình dung!
Chỉ qua thơ cảm nhau về thi cách
Cảm nhau về những rung động viết thành thơ
Cảm nhau bằng ước mơ
Cảm nhau bằng giai điệu
Nhưng mà xa vạn nẻo
Em ơi! biết đâu bến đợi mà chờ!
Thơ, cũng chỉ là thơ
Đời và thơ dường như khác xa nhau lắm
Thi nhân thường nhiều xúc cảm
Nhưng đời ô trọc biết bao
Xô xát, bon chen lắm lúc ồn ào
Còn thơ tỉnh lăng và buồn man mác
Còn ta - đời lang bạc
Nơi quê người và cũng lắm cô đơn
Ít niềm vui, nhiều quá nỗi buồn
Đêm đêm tìm trang thơ chia sẻ
Cùng mọi người cho cuộc đời đỡ tẻ
Để ngày mai gượng vui vẻ với đời
Nói gì với em đây!
Người con gái chưa biết chân dung ơi!
Chỉ xin chúc đời em mãi đẹp
Để rồi bước tiếp
Tìm hạnh phúc, đài trang ở tương lai
Ngả tư đường đời
Hẹn một ngày ta được gặp...
ĐT
_____________________________
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: