VẦN THƠ EM BIẾT TRAO AI
Trích đoạn: Thuỵ Du
HKBT
ĐÃ QUÊN...?
Còn đâu mà vui mà cười
Mà thương mà nhớ với người đã quên
Với tôi chỉ một cái tên
Giờ đâu còn nữa lênh đênh kiếm tìm.
Em như là bướm là chim
Tôi như là nắng đi tìm khắp nơi
Bao giờ gặp lại người ơi
Bao giờ người lại quay về tìm tôi.
Giờ đây thương nhớ cũng rồi
Mà người cũng mãi bỏ tôi một mình
Thương chi chữ ái chữ tình
Đành thôi quên hết tự mình đứng lên.
Giờ đây dẫu có buồn tênh
Âu cũng số phận lênh đênh một đời
Một đời sống kiếp thảnh thơi
Ta vui ta sống ta chơi với đời...
HKBT
CŨNG ĐÀNH
QUÊN THÔI
Chỉ mong anh được như lời
Sầu thương chi sẽ hận đời em mang
Trót đành hai đứa dở dang
Tình đời đen bạc lỡ làng phụ nhau
Phải đâu lòng dạ chẳng đau
Phải đâu em lại quên mau cho đành
Chỉ vì thôi vỡ mộng lành
Em giờ cất bước độc hành mình em
Để giờ nghe xót từng đêm
Buồn thương bao nỗi lênh đênh duyên mình
Phải chữ nợ phải chữ tình
Thì đâu đến nỗi chúng mình phải xa
Anh ơi đừng tiếc tình ta
Nay đà đứt đoạn xót xa cũng đành....
thụy du
SẼ CỐ QUÊN Em ơi duyên nợ chẳng thành
Anh đau biết mấy cũng đành quên thôi
Cuộc đời khắp nẻo nổi trôi
Nơi đâu là bến, xa xôi nửa vời.
Anh còn lại nửa cuộc đời
Biết tìm ai để trao lời yêu thương
Trên khắp bốn nẻo ngàn phương
Làm sao để khỏi vấn vương chữ buồn.
Mỗi khi trời đổ mưa tuôn Lòng sao chạnh nhớ chuyện buồn đã qua Rồi tôi lại hát bài ca Bài ca ngày đó... ru ta ngậm ngùi. Bên em giờ ngậm niềm vui Chỉ tôi cô lẻ bùi ngùi cố quên...
HKBT.
Tiếng YÊU… anh chỉ muốn dành em thôi Không hiểu vì sao cứ mãi bồi hồi Sợ rằng em từ chối không chấp nhận Ngập ngừng nên lời lắng đọng trên môi. Trái tim luôn thôi thúc bảo nói YÊU Mỗi lần nhìn em - anh cũng muốn liều Vì ngại ngùng chưa dám đem bày tỏ Đêm nằm trăn trở…giận mình bấy nhiêu. Tiếng YÊU…sao ai nói rất dễ dàng Tại anh quá dại thành khẩn nghiêm trang Mang một trái tim chân tình tha thiết Nên chưa kịp ngỏ…em đã sang ngang… -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.02.2009 18:54:07 bởi Mac Nhan Son >
Trích đoạn: Mac Nhan Son
Tiếng YÊU… anh chỉ muốn dành em thôi
Không hiểu vì sao cứ mãi bồi hồi
Sợ rằng em từ chối không chấp nhận
Ngập ngừng nên lời lắng đọng trên môi.
Trái tim luôn thôi thúc bảo nói YÊU
Mỗi lần nhìn em - anh cũng muốn liều
Vì ngại ngùng chưa dám đem bày tỏ
Đêm nằm trăn trở…giận mình bấy nhiêu.
Tiếng YÊU…sao ai nói rất dễ dàng
Tại anh quá dại thành khẩn nghiêm trang
Mang một trái tim chân tình tha thiết
Nên chưa kịp ngỏ…em đã sang ngang…
-NS-
Vương mang làm chi nữa người ơi
Cất bước ra đi sẵn mệnh trời
Từ biệt nhau đây lòng thêm buốt
Lệ xót xa đầy mối tình tôi..........
Chữ yêu đâu dễ nói hỡi người
Nếu biết nói rồi để mặn môi
Thà rằng dấu kín trong lòng mãi
Giọt đắng mang theo cả vạn lời
Ngàn tiếng trăm câu cũng muộn rồi
Phương này ai thầm lặng đơn côi
Cách biệt nhau rồi người ơi hãy
Quên hết bao ngày tháng xa xôi
Câu thơ gói trọn cả nỗi niềm
Mà sao nghe lòng chợt buồn thêm
Chữ yêu nói mãi không thành tiếng
Nên giờ đành câm lặng triền miên...
thụy du
HKBT
SẼ CỐ QUÊN Em ơi duyên nợ chẳng thành
Anh đau biết mấy cũng đành quên thôi
Cuộc đời khắp nẻo nổi trôi
Nơi đâu là bến, xa xôi nửa vời.
Anh còn lại nửa cuộc đời
Biết tìm ai để trao lời yêu thương
Trên khắp bốn nẻo ngàn phương
Làm sao để khỏi vấn vương chữ buồn.
Mỗi khi trời đổ mưa tuôn Lòng sao chạnh nhớ chuyện buồn đã qua Rồi tôi lại hát bài ca Bài ca ngày đó... ru ta ngậm ngùi. Bên em giờ ngậm niềm vui Chỉ tôi cô lẻ bùi ngùi cố quên...
HKBT. THÔI Xót xa trăn trở từng đêm Thương anh tình ấy chênh vênh giữa đời Xót xa không nói nên lời Nghe cay nghe đắng rã rời héo hon Tình ta đã mất đâu còn Nên giờ đành chịu mỏi mòn nhớ thương Người ơi tình ấy đừng vương Xa nhau xa cả đoạn đường em đi Chờ anh quên mối tình si Chờ anh một hướng anh đi an lành Qua rồi tình ấy mong manh Dặn anh quên những mộng lành trót mang Thôi tình ta đã lỡ làng Lòng em giờ cũng ngỡ ngàng anh ơi...... thụy du
Trích đoạn: Thuỵ Du
HKBT
SẼ CỐ QUÊN
Em ơi duyên nợ chẳng thành
Anh đau biết mấy cũng đành quên thôi
Cuộc đời khắp nẻo nổi trôi
Nơi đâu là bến, xa xôi nửa vời.
Anh còn lại nửa cuộc đời
Biết tìm ai để trao lời yêu thương
Trên khắp bốn nẻo ngàn phương
Làm sao để khỏi vấn vương chữ buồn.
Mỗi khi trời đổ mưa tuôn
Lòng sao chạnh nhớ chuyện buồn đã qua
Rồi tôi lại hát bài ca
Bài ca ngày đó... ru ta ngậm ngùi.
Bên em giờ ngập niềm vui
Chỉ tôi cô lẻ bùi ngùi cố quên...
HKBT.
THÔI
Xót xa trăn trở từng đêm
Thương anh tình ấy chênh vênh giữa đời
Xót xa không nói nên lời
Nghe cay nghe đắng rã rời héo hon
Tình ta đã mất đâu còn
Nên giờ đành chịu mỏi mòn nhớ thương
Người ơi tình ấy đừng vương
Xa nhau xa cả đoạn đường em đi
Chờ anh quên mối tình si
Chờ anh một hướng anh đi an lành
Qua rồi tình ấy mong manh
Dặn anh quên những mộng lành trót mang
Thôi tình ta đã lỡ làng
Lòng em giờ cũng ngỡ ngàng anh ơi......
thụy du
VÒNG TAY LỞ LÀNG
Khi xưa ta nói những lời...
Đâu ngờ người nở phụ đời của ta
Giờ đây ở chốn phong ba
Ta vẫn là thế, là ta thuở nào.
Thuở nào chưa biết tới nhau
Yêu thương là thứ chiêm bao mộng vàng
Sự thật giờ quá bẻ bàng
Không tin người nở vội vàng lãng quên.
Nhưng thôi đừng nhắc đến tên
Chỉ thêm đau nhói lênh đênh một đời
Lá sầu phủ kín vùng trời
Vàng thôi sắc lá, tả tơi đường về.
Ngày xưa hứa hẹn ước thề
Em ngây thơ quá nên đời anh đau
Giờ đây ta đã xa nhau
Đành thôi chấp nhận mất nhau trọn đời...
HKBT.
Đình Thế
Áo tím ngày xưa đã có chồng
Ngậm ngùi chôn chặt những ngóng trông
Người ơi xa vắng buồn nghe nhớ
Một khoảng yêu say giọt tình nồng
Hỡi Huế người chừ đã cách xa
Chân đi lòng có biết chăng là
Sông Hương núi Ngự hoài trông ngóng
Bước người xa xứ ghé thăm qua
Chiều ni trên dặm bước đường dài
Thầm hỏi rằng người có nhớ ai
Buồn thương năm tháng nghe mòn mỏi
Đợi gót người lữ khách vãng lai
Tình ấy lặng lờ mãi trôi xuôi
Như dòng Hương giang luống ngậm ngùi
Cách biệt lâu rồi nghe buồn lắm
Dòng đời đôi ngả... rẽ đôi nơi ......
thụy du
Dù dòng đời có rẽ chia đôi ngả...
Dù tình kia có êm ả lặng lờ
Dù Cách biệt hai phương trời xa lạ
Huế vẫn còn đó mãi một trời thơ
Đừng hỏi rằng ai, có nhớ ai
Biệt ly dẫu muôn dặm đường dài
Thì tình năm tháng còn đâu đó
Sông Hương núi ngự vẫn nhớ hoài
Biết áo tím xưa đã có chồng
Giờ đây chắc tay bế tay bồng
Nhưng ngày xưa Huế là kỷ niệm
Áo tím quên rồi! chắc quên không!!!
ĐT Vẫn biết rằng em đã có chồng
Áo tím đâu còn... được nhớ mong
Người đi xa lắm chừ xa lắm
Khắc khoải buồn đau khách má hồng
Buồn trông núi Ngự nhớ sông Hương
Cách trở sơn khê vạn nẻo đường
Có những đêm dài thao thức mãi
Vậy đã quên chưa chuyện vấn vương?
Người hỏi giờ đây trả lời sao?
Biền biệt xa xăm tự thuở nào
Huế của ngày xưa thời kỷ niệm
Một đời vắng bóng dạ nao nao....
Đếm tháng ngày qua nghe nhớ ai
Miệt mài rong ruổi mãi dặm dài
Người hỡi bao giờ người quay gót
Trở lại nơi này.... thăm viếng ai....
thuỵ du
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.02.2009 15:10:59 bởi Thuỵ Du >
HKBT
VÒNG TAY LỞ LÀNG
Khi xưa ta nói những lời...
Đâu ngờ người nở phụ đời của ta
Giờ đây ở chốn phong ba
Ta vẫn là thế, là ta thuở nào.
Thuở nào chưa biết tới nhau
Yêu thương là thứ chiêm bao mộng vàng
Sự thật giờ quá bẻ bàng
Không tin người nở vội vàng lãng quên.
Nhưng thôi đừng nhắc đến tên
Chỉ thêm đau nhói lênh đênh một đời
Lá sầu phủ kín vùng trời
Vàng thôi sắc lá, tả tơi đường về.
Ngày xưa hứa hẹn ước thề
Em ngây thơ quá nên đời anh đau
Giờ đây ta đã xa nhau
Đành thôi chấp nhận mất nhau trọn đời...
HKBT.
EM BƯỚC
SANG NGANG
Tiếc thương có nói ngàn lời
Cũng đành mất trọn quãng đời đã qua
Em giờ về tận chốn xa
Bỏ anh ở lại quê nhà mình anh
Biết đau nhưng cũng cam đành
Nên mong anh hãy vì anh mà gìn
Chữ tình đã chẳng trọn tình
Xin anh giữ nghĩa chúng mình với nhau
Yêu chi gây cuộc bể dâu
Để ta tan vỡ tình đầu hỡi anh
Lá kia giờ đã lìa cành
Có đau có hận cũng thành đơn côi
Phương trời nơi ấy mình thôi
Ngậm cay ngậm đắng ngậm lời ly tan
Thôi anh tình đã dở dang
Tạ từ một bước sang ngang thôi rồi...
thuỵ du
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: