VẦN THƠ EM BIẾT TRAO AI
GỞI GIÓ Gởi gió mang theo suốt cuộc đời Cho vơi thương nhớ chất đầy vơi Người hỡi phương trời nào hay biết Rằng tôi vẫn mãi ngóng trông chờ. Đêm thanh trăng sáng mây đùa gió Lá lả lơi cười gió hắt hiu Cho ta nghe chút buồn lưu luyến Với sóng ngàn khơi thổi dạt dào. Người yêu ơi, em ở phương nào Sao không tìm đến thỏa ước ao Cho ta thôi nhớ thôi buồn tủi Cho dạ thôi buồn thôi xốn xao. Ngàn năm xa cách nhớ là bao Gởi gió hiu hiu thổi dạt dào Mang theo hình bóng người thương nhớ Cho đến bao giờ vui siết bao! HKBT
Ôi Huế dịu hiền Huế thân thương
Mới đến một lần đã vấn vương
Hải vân thả dốc về miền bắc
Áo tím dập dìu dưới tà dương * (TrD) Ngày xưa áo tím cả sân trường
Làm khách trong lòng bao vấn vương
Tím Huế Tím thương màu chung thuỷ
Ngọt ngào êm ả cả sông Hương
Tay thuyền chèo nhẹ lướt dòng sông
Thấp thoáng bóng ai một cánh hồng
Tím nhớ tím thương màu hoa ấy
Tím cả trời chiều cả nhớ mong
Đến Huế cùng nhau ta sẽ đi
Thăm quê hương đẹp đất kinh kỳ
Vẳng tiếng ai hò nghe thương quá
Huế ơi......ta về Huế chiều ni....
Ấm lòng viễn khách chốn tha hương
Xa cách bao năm vạn nẻo đường
Ai có về đây đừng quên nhé
Huế của mặn mà của thân thương.....
thuỵ du
Lưu Luyến Huế Thương Thương quá người con của Huế yêu Văng vẳng xa đưa vọng chuông chiều. Điệu hò sông nước bao lưu luyến Lay động hồn ai trong tiếng tiêu. Huế đã làm tôi luôn nhớ nhung Tà áo dập dìu tím thuỷ chung Lưu bút dòng thơ trao kỷ niệm Ép trong trang sách cánh hồng nhung. Ước hẹn ngày nào anh sẽ đi Cùng em thăm lại chốn kinh kỳ Sánh vai dạo bước thôn Vĩ dạ Ngắm ánh trăng vàng đừng phân ly. Như hoa phượng thắm in dòng hương Đẹp quá em ơi! Huế thân thương Nụ cười duyên dáng loang chiều tím Níu kéo chân người những vấn vương. TrungDũng
< Sửa đổi bởi: Trần Trung Dũng -- 8.4.2009 19:48:59 >
Người đi để nhớ cho mình với ta
Thời gian kia có nhạt nhoà
Cũng đành một chút phôi pha trong lòng
Buồn chiều trông cánh nhạn hồng
Người thôi vạn nẻo ta trông mong gì
Lòng đau ôi phút chia ly
Thì thôi kẻ tiễn người đi cũng đành
Huế còn đâu giấc mộng lành
Người ơi chút nghĩa xin dành cho nhau
Từ nay cho đến ngàn sau
Trong ta Huế vẫn một màu nhớ nhung
thuỵ du
Chờ đi em, sẽ tương phùng
Trong ta Huế - nỗi chờ mong mỏi mòn
Dù ngày qua vẫn cô đơn
Dù ngày qua vẫn đôi đường xa xôi
Nam Giao câu ước thề rồi
Con đò bến Ngự, đợi người còn xa
Áo tím xưa dẫu nhạt nhoà
Nhưng bao kỷ niệm vẫn là - không phai
Hẹn về xứ Huế yêu ơi
Răng lòng quên được một thời yêu thương
Ngàn năm vẫn chảy dòng Hương
Chiều nay Thiên Mụ tiếng chuông rưng sầu
Để người còn nhớ thương nhau
Dù cho tóc đã ngã màu phong sương!
ĐT
Lưu Luyến Huế Thương Thương quá người con của Huế yêu Văng vẳng xa đưa vọng chuông chiều. Điệu hò sông nước bao lưu luyến Lay động hồn ai trong tiếng tiêu. Huế đã làm tôi luôn nhớ nhung Tà áo dập dìu tím thuỷ chung Lưu bút dòng thơ trao kỷ niệm Ép trong trang sách cánh hồng nhung. Ước hẹn ngày nào anh sẽ đi Cùng em thăm lại chốn kinh kỳ Sánh vai dạo bước thôn Vĩ dạ Ngắm ánh trăng vàng đừng phân ly. Như hoa phượng thắm in dòng hương Đẹp quá em ơi! Huế thân thương Nụ cười duyên dáng loang chiều tím Níu kéo chân người những vấn vương. TrungDũng
VẪN LÀ HUẾ THÂN THƯƠNG
Như hoa phượng thắm in dòng hương
Đẹp quá em ơi! Huế thân thương
Nụ cười duyên dáng loang chiều tím
Níu kéo chân người những vấn vương*(TrD)
Nụ cười ai đó những luyến thương
Duyên dáng che nghiêng nón sân trường
Áo tím xưa nào mà anh thấy
Bây giờ đã đượm nét phong sương
Chiều nay Thiên Mụ đứng trông ai
Một buổi hoàng hôn nắng ngã dài
Tím buồn ngơ ngẩn người đâu tá?
Bóng tối phủ dần nắng nhạt phai
Anh hãy về thăm Huế đi anh
Rồi sẽ luyến lưu những mộng lành
Huế vẫn trang nghiêm và cổ kính
Dấu mãi trong lòng bao sử xanh
Hoa Phượng vẫn in dòng sông Hương
Cách trở bao năm còn vấn vương
Bóng người biền biệt tìm đâu nhỉ?
Huế lại đi tìm trong nhớ thương.....
thuỵ du
Chờ đi em, sẽ tương phùng
Trong ta Huế - nỗi chờ mong mỏi mòn
Dù ngày qua vẫn cô đơn
Dù ngày qua vẫn đôi đường xa xôi
Nam Giao câu ước thề rồi
Con đò bến Ngự, đợi người còn xa
Áo tím xưa dẫu nhạt nhoà
Nhưng bao kỷ niệm vẫn là - không phai
Hẹn về xứ Huế yêu ơi
Răng lòng quên được một thời yêu thương
Ngàn năm vẫn chảy dòng Hương
Chiều nay Thiên Mụ tiếng chuông rưng sầu
Để người còn nhớ thương nhau
Dù cho tóc đã ngã màu phong sương!
ĐT
Xa nhau biết mấy dặm đường
Nhớ người phương ấy vấn vương tơ sầu
Vì đâu người hỡi vì đâu
Áo người đã bạc nhuốm màu phong sương
Cách xa muôn nẻo còn thương
Huế nhiều kỷ niệm quê hương một đời
Anh ơi anh giữ lấy lời
Về thăm nhé Huế vẫn chờ đợi anh
Ngày đi mái tóc còn xanh
Mai về chắc đã bạc thành muối tiêu
Huế thương vẫn đợi mỗi chiều
Như người mong một người yêu quay về
thuỵ du
Trích đoạn: HKBT138
GỞI GIÓ
Gởi gió mang theo suốt cuộc đời
Cho vơi thương nhớ chất đầy vơi
Người hỡi phương trời nào hay biết
Rằng tôi vẫn mãi ngóng trông chờ.
Đêm thanh trăng sáng mây đùa gió
Lá lả lơi cười gió hắt hiu
Cho ta nghe chút buồn lưu luyến
Với sóng ngàn khơi thổi dạt dào.
Người yêu ơi, em ở phương nào
Sao không tìm đến thỏa ước ao
Cho ta thôi nhớ thôi buồn tủi
Cho dạ thôi buồn thôi xốn xao.
Ngàn năm xa cách nhớ là bao
Gởi gió hiu hiu thổi dạt dào
Mang theo hình bóng người thương nhớ
Cho đến bao giờ vui siết bao!
HKBT
NHẮN GIÓ
Gửi gió đến người bao ước ao
Người xa ơi người ở phương nào
Một nhớ hai thương tình gửi trọn
Đến khung trời ấy dạ xuyến xao
Bởi mình phải ngăn cách đôi nơi
Tình ấy làm sao nói trọn lời
Đành nhờ mây gió đem phương đó
Một mảnh trăng gầy buồn tả tơi
Xa cách hai nơi hai nỗi sầu
Cộng vào thành một khối tình đau
Biết tỏ cùng ai bao khúc mắc?
Gió hỡi làm sao nói thành câu ?
Nếu có thể nào gặp được nhau
Trăm nhớ trăm thương cùng tỏ trao
Mình đã không cần nhờ đến gió
Ơi người yêu hỡi một niềm đau ....
thuỵ du
Trích đoạn: nghinhnguyen
Nhớ Người Chân Mây
Giờ người ở tận Chân Mây
Xa xăm tôi nhớ tôi buồn,tôi thương
Tôi thương một vóc mai gầy
Tôi thương một bóng trăng đầy non xa
Hạ huyền nửa mảnh nguyệt tà
Thương yêu chợt đến như là cơn mơ
Tính thơ như giấc mộng hờ
Hồn tôi đâu bến đâu bờ dừng chân
Em đi về cuối Chân Mây
Tương tư một thoáng hao gầy tình ơi
Đường trần nghìn dặm xa xôi
Long đong cho hết một đời long đong
Em đi về cuối Chân Mây
Tôi buồn trông bóng trăng gầy non xa
Giờ Chân Mây có sương sa ?
Bên song gợi nhớ bài ca tự tình.
Nghinh Nguyên
TÌNH KHÚC
Vầng trăng một nửa của mình
Nửa kia còn lại tự tình của ta
Trăng nghiêng nghiêng điệu thiết tha
Hồn tôi hiu quạnh như là tim tôi
Người xa xôi quá xa xôi
Chân mây mù tít tình trôi một đời
Xa xăm sao tỏ được lời
Cho tôi gửi trọn người ơi tình này
Hạ huyền một khúc hao gầy
Đầy tình này nhớ tình đầy bên kia
Vùng trời hai mảnh xẻ chia
Xa xôi tình đã rẽ lìa đôi ta
Thương người người đã đi xa
Thương ta ta đã nhạt nhoà niềm tin
Chân mây một khúc tự tình
Gửi ai phương ấy cũng xin nhớ người
thuỵ du
Trích đoạn: MaiDung
Thuỵ Du
Nhớ ai, ai nhớ thật nên thơ
Làm kẻ cô đơn cũng thẩn thờ
Phố Huế mưa buồn theo người ấy
Bến đò ca Huế thoảng vu vơ
Nhớ ai, ai nhớ có biết không
Vẫn mãi bên ta một bóng hồng
Kỷ niệm chợt về trong ký ức
Chợt buồn, chợt nhớ phải thế không?
Nhớ ai, ai nhớ Huế nguy nga
Lại thêm tà áo tím thướt tha
Mây phủ lững lờ chân Thiên Mụ
Chạnh lòng bao lữ khách lại qua
Mai Thường Dũng
Trong Huế chiều nay nghe thiết tha
Nhớ ai chuông Thiên Mụ ngân nga
Người phương trời ấy giờ xa vắng
Một mảnh tình riêng vẫn đậm đà
Bao tháng bao năm một bóng hồng
Cùng trong tâm tưởng dạ hoài trông
Xa cách có mong ngày gặp lại?
Tình vẫn u hoài trong nhớ mong
Người ơi tuy đôi ngã xa xôi
Phương ấy người đi kẻ ngậm ngùi
Tình giữ trong lòng cùng năm tháng
Vẫn đẹp vẫn ngời trên ánh môi....
thuỵ du
NHẮN GIÓ
Gửi gió đến người bao ước ao
Người xa ơi người ở phương nào
Một nhớ hai thương tình gửi trọn
Đến khung trời ấy dạ xuyến xao
Bởi mình phải ngăn cách đôi nơi
Tình ấy làm sao nói trọn lời
Đành nhờ mây gió đem phương đó
Một mảnh trăng gầy buồn tả tơi
Xa cách hai nơi hai nỗi sầu
Cộng vào thành một khối tình đau
Biết tỏ cùng ai bao khúc mắc?
Gió hỡi làm sao nói thành câu ?
Nếu có thể nào gặp được nhau
Trăm nhớ trăm thương cùng tỏ trao
Mình đã không cần nhờ đến gió
Ơi người yêu hỡi một niềm đau ....
thuỵ du
HỒI ÂM Cảm ơn gió đã gởi đến nhau Bao tình lưu luyến đã gởi trao Gió là nhịp cầu tri âm đó Thầm cảm ơn nhiều gió bay cao. Giờ đây gió hỡi về phương nao Cho xin nhắn gởi đôi lời nào Ta ở phương này thương nhớ lắm Rằng nhớ người nhiều người biết không? Một năm, hai năm đã trôi qua Duyên xưa thắm đượm mối tình ta? Hay chỉ là một phút trong mơ tưởng Người hỡi thật lòng nói thẳng ra. Phương này nhắn gởi gió bay xa Đến với phương ấy tình thiết tha Mong rằng chốn ấy người thấu hiểu Trăm nhớ nghìn thương mối tình ta... HKBT.
Trích đoạn: Thuỵ Du
Trích đoạn: nghinhnguyen
Nhớ Người Chân Mây
Giờ người ở tận Chân Mây
Xa xăm tôi nhớ tôi buồn,tôi thương
Tôi thương một vóc mai gầy
Tôi thương một bóng trăng đầy non xa
Hạ huyền nửa mảnh nguyệt tà
Thương yêu chợt đến như là cơn mơ
Tính thơ như giấc mộng hờ
Hồn tôi đâu bến đâu bờ dừng chân
Em đi về cuối Chân Mây
Tương tư một thoáng hao gầy tình ơi
Đường trần nghìn dặm xa xôi
Long đong cho hết một đời long đong
Em đi về cuối Chân Mây
Tôi buồn trông bóng trăng gầy non xa
Giờ Chân Mây có sương sa ?
Bên song gợi nhớ bài ca tự tình.
Nghinh Nguyên
TÌNH KHÚC
Vầng trăng một nửa của mình
Nửa kia còn lại tự tình của ta
Trăng nghiêng nghiêng điệu thiết tha
Hồn tôi hiu quạnh như là tim tôi
Người xa xôi quá xa xôi
Chân mây mù tít tình trôi một đời
Xa xăm sao tỏ được lời
Cho tôi gửi trọn người ơi tình này
Hạ huyền một khúc hao gầy
Đầy tình này nhớ tình đầy bên kia
Vùng trời hai mảnh xẻ chia
Xa xôi tình đã rẽ lìa đôi ta
Thương người người đã đi xa
Thương ta ta đã nhạt nhoà niềm tin
Chân mây một khúc tự tình
Gửi ai phương ấy cũng xin nhớ người
thuỵ du
Khúc Tự Tình
Tình mình như mảng phù vân
Đường tình rong ruổi một lần ta qua
Chuyện tình đep như đóa hoa
Trắng trong cao thượng cho ta ngọt ngào
Cách chia có một khi nào
Để ta theo bóng trăng sao tìm người.
Chỉ là một giấc mộng thôi !
Bởi em ở tận phương trời mờ xa
Chừ chỉ còn một mình ta
Ngồi ôn kỷ niệm em qua đời mình !.
Nghinh Nguyên
Khúc Tự Tình Tình mình như mảng phù vân Đường tình rong ruổi một lần ta qua Chuyện tình đep như đóa hoa Trắng trong cao thượng cho ta ngọt ngào Cách chia có một khi nào Để ta theo bóng trăng sao tìm người. Chỉ là một giấc mộng thôi ! Bởi em ở tận phương trời mờ xa Chừ chỉ còn một mình ta Ngồi ôn kỷ niệm em qua đời mình !. Nghinh Nguyên
Khối Tình xưa
Này đây là một khối tình
Của ngày xưa cũ riêng mình với ta
Kỷ niệm yêu dấu ngọc ngà
Chẳng cùng năm tháng phôi pha hỡi người
Chân mây một khúc xa vời
Yêu thương một thưở đầy vơi vẫn còn
Sắt son một mảnh tình son
Mặc cho ngày đã héo hon mất rồi
Trái tim còn giữ tròn lời
Khối tình xưa vẫn chân trời đăm đăm
Xa xăm một thưở xa xăm
Gửi người phương ấy âm thầm tim côi
thuỵ du
HỒI ÂM Cảm ơn gió đã gởi đến nhau Bao tình lưu luyến đã gởi trao Gió là nhịp cầu tri âm đó Thầm cảm ơn nhiều gió bay cao. Giờ đây gió hỡi về phương nao Cho xin nhắn gởi đôi lời nào Ta ở phương này thương nhớ lắm Rằng nhớ người nhiều người biết không? Một năm, hai năm đã trôi qua Duyên xưa thắm đượm mối tình ta? Hay chỉ là một phút trong mơ tưởng Người hỡi thật lòng nói thẳng ra. Phương này nhắn gởi gió bay xa Đến với phương ấy tình thiết tha Mong rằng chốn ấy người thấu hiểu Trăm nhớ nghìn thương mối tình ta... HKBT
TẤC LÒNG
Tình ấy trong lòng vẫn thiết tha
Hai năm tình cũ đã đi qua
Vẫn dấu trong tim như còn đấy
Những ngày thân ái dẫu cách xa
Ngày ấy thương nhau bắc nhịp cầu
Nào ngờ đôi ngã phải thương đau
Tấm lòng nhung nhớ nào xa vắng
Chỉ trách tình duyên sớm bạc màu
Xa anh lòng bao nỗi người ơi
Ngăn cách sông thương mấy nhịp đời
Nay người đã hỏi nào đâu ngại
Khối tình tấc dạ vẫn không vơi
Làm sao em không hiểu tấc lòng
Của người phương ấy mãi ngóng trông
Chỉ trách số trời đành đen bạc
Gửi gió mang theo giấc mơ nồng
thuỵ du
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 18 bạn đọc.
Kiểu: