VẦN THƠ EM BIẾT TRAO AI
Trích đoạn: Thuỵ Du
Khúc Tự Tình
Tình mình như mảng phù vân
Đường tình rong ruổi một lần ta qua
Chuyện tình đep như đóa hoa
Trắng trong cao thượng cho ta ngọt ngào
Cách chia có một khi nào
Để ta theo bóng trăng sao tìm người.
Chỉ là một giấc mộng thôi !
Bởi em ở tận phương trời mờ xa
Chừ chỉ còn một mình ta
Ngồi ôn kỷ niệm em qua đời mình !.
Nghinh Nguyên
Khối Tình xưa
Này đây là một khối tình
Của ngày xưa cũ riêng mình với ta
Kỷ niệm yêu dấu ngọc ngà
Chẳng cùng năm tháng phôi pha hỡi người
Chân mây một khúc xa vời
Yêu thương một thưở đầy vơi vẫn còn
Sắt son một mảnh tình son
Mặc cho ngày đã héo hon mất rồi
Trái tim còn giữ tròn lời
Khối tình xưa vẫn chân trời đăm đăm
Xa xăm một thưở xa xăm
Gửi người phương ấy âm thầm tim côi
thuỵ du
Nợ Tình
Nợ tình
khó trả
dễ vay
đã vương vấn phải đọa đày hồn ta
thành sầu
bể khổ
bao la
thời gian đâu dễ xóa nhòa dấu yêu
mười lăm năm phận Thúy Kiều
sông Tiền Đường tưởng đã tiêu nợ trần..
. . . . . . . . . . . . . . . . . . .!
Biết rằng yêu chỉ một lần
Sống
tình đời đã mấy lần đi qua?
buồn vui
cay đắng
xót xa
ai người yêu chẳng đi qua lối này
Nợ tình càng trút càng đầy
biết tu cõi phúc
nhưng đây cõi trần
Rằng đời là chốn phù vân
nhưng ta sống giữa gian trần như ai.
Bao nhiêu tình sử nối dài
chàng Trương mang xuống tuyền đài chưa tan .
Nghinh Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.04.2009 23:38:19 bởi nghinhnguyen >
Xa nhau biết mấy dặm đường
Nhớ người phương ấy vấn vương tơ sầu
Vì đâu người hỡi vì đâu
Áo người đã bạc nhuốm màu phong sương
Cách xa muôn nẻo còn thương
Huế nhiều kỷ niệm quê hương một đời
Anh ơi anh giữ lấy lời
Về thăm nhé Huế vẫn chờ đợi anh
Ngày đi mái tóc còn xanh
Mai về chắc đã bạc thành muối tiêu
Huế thương vẫn đợi mỗi chiều
Như người mong một người yêu quay về
thuỵ du ....................người yêu quay về
Giờ còn cách trở sơn khê
Dặm dài sương gió ước thề chi em
Mong cho chân cứng dá mềm
Thì một ngày mình sẽ tìm về nhau
Dù cho tóc đã phai màu
Dù em đã với nơi đâu yên lành
Ấm êm trong mái nhà xinh
Với tình duyên với ngọt lành đời em
Lối xưa cũng một lần tìm
Mừng ta hội ngộ, mừng em tình nồng
Mừng em tay bế tay bồng
Mừng em hạnh phúc bên chồng trăm năm
Rồi ra ta có xa xăm
Duyên xưa nhớ chút lặng thầm ngày xưa
Hình như gió đã chuyển mùa...
ĐT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.04.2009 00:16:33 bởi Đình Thế >
TẤC LÒNG
Tình ấy trong lòng vẫn thiết tha
Hai năm tình cũ đã đi qua
Vẫn dấu trong tim như còn đấy
Những ngày thân ái dẫu cách xa
Ngày ấy thương nhau bắc nhịp cầu
Nào ngờ đôi ngã phải thương đau
Tấm lòng nhung nhớ nào xa vắng
Chỉ trách tình duyên sớm bạc màu
Xa anh lòng bao nỗi người ơi
Ngăn cách sông thương mấy nhịp đời
Nay người đã hỏi nào đâu ngại
Khối tình tấc dạ vẫn không vơi
Làm sao em không hiểu tấc lòng
Của người phương ấy mãi ngóng trông
Chỉ trách số trời đành đen bạc
Gửi gió mang theo giấc mơ nồng
thuỵ du
CÔ ĐƠN Hai ta giờ chưa phải vợ chồng Số đời đen bạc mãi long đong Biết trách ai hỡi, đời nghiệt ngã Trăm mối đường tơ, xót xa lòng. Thu qua đông đến xuân lại tàn Hạ về rồi đến thu lại sang Hai năm xa cách còn không hỡi Hay chỉ dư âm giấc mộng vàng. Gởi gió mây ngàn gởi gió bay Mang theo trong đó chút tình này Người còn lưu luyến và thương nhớ Mối tình dại khờ chắp cánh bay. Giờ đây lại chỉ ta với ta Độc thân trên muôn dặm đường xa Cô đơn sầu tủi rơi nước mắt Đường về nào thấy bóng chim ca... HKBT
VẪN LÀ HUẾ THÂN THƯƠNG
Như hoa phượng thắm in dòng hương
Đẹp quá em ơi! Huế thân thương
Nụ cười duyên dáng loang chiều tím
Níu kéo chân người những vấn vương*(TrD)
Nụ cười ai đó những luyến thương
Duyên dáng che nghiêng nón sân trường
Áo tím xưa nào mà anh thấy
Bây giờ đã đượm nét phong sương
Chiều nay Thiên Mụ đứng trông ai
Một buổi hoàng hôn nắng ngã dài
Tím buồn ngơ ngẩn người đâu tá?
Bóng tối phủ dần nắng nhạt phai
Anh hãy về thăm Huế đi anh
Rồi sẽ luyến lưu những mộng lành
Huế vẫn trang nghiêm và cổ kính
Dấu mãi trong lòng bao sử xanh
Hoa Phượng vẫn in dòng sông Hương
Cách trở bao năm còn vấn vương
Bóng người biền biệt tìm đâu nhỉ?
Huế lại đi tìm trong nhớ thương.....
thuỵ du
Thăm Huế Nhớ Quê Xưa Xao động lòng ai những buổi chiều Nhìn về nơi ấy phương trời yêu Có người con gái tà áo tím Tha thướt bên dòng Hương mến yêu. Âu yếm lời em vẳng bên tai Ngắm Phú văn lâu bóng ngả dài Mong muốn mai này mình hội ngộ Dạo bước Tràng tiền cùng sánh vai. Tới Huế chạnh lòng nhớ quê xưa Chốn cũ ngày nào nhà đơn sơ Lục bình theo sóng lay làn nước Xà cừ che bớt nắng ban trưa. Chảy ngang thành phố cũng có sông Nối bờ nam bắc cầu Thăng long Tiếc rằng nay cũng đà xa cách Mấy chục năm rồi thấy mênh mông. TrungDũng
Trích đoạn: Thuỵ Du
HỒI ÂM
Cảm ơn gió đã gởi đến nhau
Bao tình lưu luyến đã gởi trao
Gió là nhịp cầu tri âm đó
Thầm cảm ơn nhiều gió bay cao.
Giờ đây gió hỡi về phương nao
Cho xin nhắn gởi đôi lời nào
Ta ở phương này thương nhớ lắm
Rằng nhớ người nhiều người biết không?
Một năm, hai năm đã trôi qua
Duyên xưa thắm đượm mối tình ta?
Hay chỉ là một phút trong mơ tưởng
Người hỡi thật lòng nói thẳng ra.
Phương này nhắn gởi gió bay xa
Đến với phương ấy tình thiết tha
Mong rằng chốn ấy người thấu hiểu
Trăm nhớ nghìn thương mối tình ta...
HKBT
TẤC LÒNG
Tình ấy trong lòng vẫn thiết tha
Hai năm tình cũ đã đi qua
Vẫn dấu trong tim như còn đấy
Những ngày thân ái dẫu cách xa
Ngày ấy thương nhau bắc nhịp cầu
Nào ngờ đôi ngã phải thương đau
Tấm lòng nhung nhớ nào xa vắng
Chỉ trách tình duyên sớm bạc màu
Xa anh lòng bao nỗi người ơi
Ngăn cách sông thương mấy nhịp đời
Nay người đã hỏi nào đâu ngại
Khối tình tấc dạ vẫn không vơi
Làm sao em không hiểu tấc lòng
Của người phương ấy mãi ngóng trông
Chỉ trách số trời đành đen bạc
Gửi gió mang theo giấc mơ nồng
thuỵ du
Nợ Tình
Nợ tình
khó trả
dễ vay
đã vương vấn phải đọa đày hồn ta
thành sầu bể khổ bao la
thời gian đâu dễ xoa nhòa dấu yêu
mười lăm năm phân Thúy Kiều
sông Tiền Đừng tưởng đã tiêu nợ trấn.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . !
Biết rằng yêu chỉ một lần
Sống
tình đờ đã mấy lần đi qua
buồn vui
cay đắng
xót xa
ai người yêu chẳng đi qua lối này
Nợ tình
cáng trút càng đây
biết tư cõi phúc
nhưng đây cõi trần
Rằng đời là chốn phù vân
nhưng ta sống giữa gian trần như ai
bao nhiêu tình sử nối dài
"Khối tình thác xuống Tuyền đài chưa tan ".
Nghinh Nguyên
Nợ Tình
Nợ tình
khó trả
dễ vay
đã vương vấn phải đọa đày hồn ta
thành sầu
bể khổ
bao la
thời gian đâu dễ xóa nhòa dấu yêu
mười lăm năm phận Thúy Kiều
sông Tiền Đường tưởng đã tiêu nợ trần..
. . . . . . . . . . . . . . . . . . .!
Biết rằng yêu chỉ một lần
Sống
tình đời đã mấy lần đi qua?
buồn vui
cay đắng
xót xa
ai người yêu chẳng đi qua lối này
Nợ tình càng trút càng đầy
biết tu cõi phúc
nhưng đây cõi trần
Rằng đời là chốn phù vân
nhưng ta sống giữa gian trần như ai.
Bao nhiêu tình sử nối dài
chàng Trương mang xuống tuyền đài chưa tan .
Nghinh Nguyên
DUYÊN PHẬN
Vần thơ ấy quá tuyệt vời
Nợ tình một kiếp một đời chẳng tan
Con người vốn phải đa mang
Dẫu buồn dẫu khổ dẫu tan nát lòng
Dòng đời lẻo đẻo long đong
Đôi tay vẫn phải ôm vòng thương đau
Nợ tình kẻ trước người sau
Theo nhau nối tiếp qua cầu đắng cay
Biết yêu là chịu đọa đày
Mà ai tránh được ngất ngây chữ tình
Đã mang nặng kiếp ba sinh
Vấn vương nên nỗi cho mình đa mang
Ngẫm buồn một kiếp dã tràng
Ngàn năm thân phận dở dang duyên phần
Cõi đời là chốn phù vân
Làm sao tránh được một lần khổ đau....
thụy du
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.04.2009 18:53:55 bởi Thuỵ Du >
XA VẮNG
Mai đây xa cách vạn nẻo đường
Lòng hỏi rằng lòng có nhớ thương
Quê hương ta đó đành xa cách
Vương vấn khối tình vương vấn vương
Buồn trông phương ấy một nẻo trời
Dạ nhớ hoài dạ khóc thương ơi
Trăng treo một mảnh tình nho nhỏ
Thấm đậm tình quê cả cuộc đời
Ai người xa vắng khóc thương ai
Quê hương qua mấy dặm đường dài
Gửi nhớ về đâu mà tha thiết
Cho người mang đậm nỗi đắng cay
Biết có được ngày hạnh phúc không
Rưng rưng đôi mắt đẩm lệ hồng
Một nỗi u buồn mang ai biết?
Cảnh người hoài tựa cửa ngóng trông
thuỵ du
Xin em giữ mãi tình quê Còn sót một nửa trăng thề chơi vơi Nơi em mở mắt chào đời Tiếng ru của mẹ vọng lời thiết tha Đi đâu nhớ về quê nhà Nhớ chùa Thiên Mụ canh gà Thọ Xương Quê nghèo một nắng hai sương Mái tranh vách lá... tình thương mặn nồng Biết em xuất giá theo chồng Sao mà vẫn mãi chờ mong mỏi mòn Nhìn vầng trăng khuyết chẳng tròn Theo em một nửa héo hon âu sầu Chiều mưa ra bến Vân Lâu Sông Hương nước đục đỏ ngầu máu tim Nhớ em chẳng biết đâu tìm Ngự Bình mờ lệ đẩm chìm sương giăng Huế buồn em có biết chăng Mưa rơi rơi mãi...biết rằng mất em… -NS-
Trích đoạn: Thuỵ Du
Nợ Tình
Nợ tình
khó trả
dễ vay
đã vương vấn phải đọa đày hồn ta
thành sầu
bể khổ
bao la
thời gian đâu dễ xóa nhòa dấu yêu
mười lăm năm phận Thúy Kiều
sông Tiền Đường tưởng đã tiêu nợ trần..
. . . . . . . . . . . . . . . . . . .!
Biết rằng yêu chỉ một lần
Sống
tình đời đã mấy lần đi qua?
buồn vui
cay đắng
xót xa
ai người yêu chẳng đi qua lối này
Nợ tình càng trút càng đầy
biết tu cõi phúc
nhưng đây cõi trần
Rằng đời là chốn phù vân
nhưng ta sống giữa gian trần như ai.
Bao nhiêu tình sử nối dài
chàng Trương mang xuống tuyền đài chưa tan .
Nghinh Nguyên
DUYÊN PHẬN
Vần thơ ấy quá tuyệt vời
Nợ tình một kiếp một đời chẳng tan
Con người vốn phải đa mang
Dẫu buồn dẫu khổ dẫu tan nát lòng
Dòng đời lẻo đẻo long đong
Đôi tay vẫn phải ôm vòng thương đau
Nợ tình kẻ trước người sau
Theo nhau nối tiếp qua cầu đắng cay
Biết yêu là chịu đọa đày
Mà ai tránh được ngất ngây chữ tình
Đã mang nặng kiếp ba sinh
Vấn vương nên nỗi cho mình đa mang
Ngẫm buồn một kiếp dã tràng
Ngàn năm thân phận dở dang duyên phần
Cõi đời là chốn phù vân
Làm sao tránh được một lần khổ đau....
thụy du
NN cảm ơn TD. những vân NN viết có một phần gợi ý của TD,
khen làm NN mắc cỡ quá
KIẾP DUYÊN NÀO
Anh đặt tình em vào tim anh
Trọn nghĩa yêu thương ngát ý lành
Cuộc tình mãi mãi trong cao đẹp
Như đóa phong lan giữa vườn xanh
Em có biết rằng trong tim tôi
Qua bao hình ảnh giữa cuộc đời
Tôi hun đúc em thành thần tương
Để tôi quí yêu suốt quãng đời
Nhưng duyên tình mình sao đắng cay
Với bao ngăn cách - bức tường dày
Vách thành sầu khổ từ muôn kiếp
Ta sẻ chờ nhau kiếp duyên nào ?
Em ơi ! Nếu còn kiếp duyên nào
Em làm đóa sen nở bên ao
Anh làm cánh bướm theo hương gió
Hồn buốm hương hoa vút bay cao
Nếu còn có được kiếp duyên sau
Em làm làng mây trắng nhẹ bay
Anh sẽ theo làm cơn gió thoảng
Đưa em nhàn du khắp đó đây
Nếu còn có được kiếp duyên sau
Ta sẽ chờ nhau đến khi nào
Như cây liền cành, chim liền cánh
Ấp ủ yêu thương chẳng lìa nhau
Thương duyên phận mình như khói sương
Xa rồi ta lạc lối địa đàng
Làm kẻ lưu đày trong nuối tiếc
Duyên phận - kiếp sau trọn yêu thương.
Nghinh Nguyen
NN cảm ơn TD. những vân NN viết có một phần gợi ý của TD,
khen làm NN mắc cỡ quá
KIẾP DUYÊN NÀO
Anh đặt tình em vào tim anh
Trọn nghĩa yêu thương ngát ý lành
Cuộc tình mãi mãi trong cao đẹp
Như đóa phong lan giữa vườn xanh
Em có biết rằng trong tim tôi
Qua bao hình ảnh giữa cuộc đời
Tôi hun đúc em thành thần tương
Để tôi quí yêu suốt quãng đời
Nhưng duyên tình mình sao đắng cay
Với bao ngăn cách - bức tường dày
Vách thành sầu khổ từ muôn kiếp
Ta sẻ chờ nhau kiếp duyên nào ?
Em ơi ! Nếu còn kiếp duyên nào
Em làm đóa sen nở bên ao
Anh làm cánh bướm theo hương gió
Hồn buốm hương hoa vút bay cao
Nếu còn có được kiếp duyên sau
Em làm làng mây trắng nhẹ bay
Anh sẽ theo làm cơn gió thoảng
Đưa em nhàn du khắp đó đây
Nếu còn có được kiếp duyên sau
Ta sẽ chờ nhau đến khi nào
Như cây liền cành, chim liền cánh
Ấp ủ yêu thương chẳng lìa nhau
Thương duyên phận mình như khói sương
Xa rồi ta lạc lối địa đàng
Làm kẻ lưu đày trong nuối tiếc
Duyên phận - kiếp sau trọn yêu thương.
Nghinh Nguyên
**************
Đó là những lời rất thật lòng của TD , NN ạ ......Vần thơ này TD rất tâm đắc & cả với "KIẾP DUYÊN NÀO" nữa - Mong sẽ tiếp tục được đọc mãi những vần thơ hay như thế - Rất cám ơn NN , nhé ......
CÒN CÓ KIẾP NÀO
Anh hỡi nếu còn kiếp duyên nào
Em nguyện sẽ làm mây trắng cao
Theo bước chân anh trên vạn nẻo
Mặc vầng trăng muộn mặc ngàn sao
Như chim liền cánh cây liền cành
Như áng mây vờn mãi non xanh
Như cá kia muôn đời cần nước
Như mãi cuộc đời em cần anh
Nếu anh là ngọn sóng rì rào
Em là bãi cát vẫn xôn xao
Sóng vỗ bờ ngàn năm chung thuỷ
Tình chúng ta muôn thuở dạt dào
Tim anh anh đặt mối tình em
Một kiếp một đời vẫn bình yên
Cho dẫu cách ngăn hai nẻo lạ
Em vẫn trong anh chẳng ưu phiền
thuỵ du
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.04.2009 00:37:25 bởi Thuỵ Du >
XA VẮNG
Xin em giữ mãi tình quê Còn sót một nửa trăng thề chơi vơi Nơi em mở mắt chào đời Tiếng ru của mẹ vọng lời thiết tha Đi đâu nhớ về quê nhà Nhớ chùa Thiên Mụ canh gà Thọ Xương Quê nghèo một nắng hai sương Mái tranh vách lá... tình thương mặn nồng Biết em xuất giá theo chồng Sao mà vẫn mãi chờ mong mỏi mòn Nhìn vầng trăng khuyết chẳng tròn Theo em một nửa héo hon âu sầu Chiều mưa ra bến Vân Lâu Sông Hương nước đục đỏ ngầu máu tim Nhớ em chẳng biết đâu tìm Ngự Bình mờ lệ đẩm chìm sương giăng Huế buồn em có biết chăng Mưa rơi rơi mãi...biết rằng mất em… -NS-
Ngày nào em bước sang sông
Tình thôi đôi ngã còn trông mong gì
Thơ buồn trĩu nặng chia ly
Một thân mang nỗi sầu bi biệt tình
Ngẩn ngơ ngồi nhớ chuyện mình
Đã thành dĩ vãng giữ gìn ngày mai
Quê hương ấp ủ tình hoài
Một người xa mãi ngày dài tiếc thương
Đau lòng một thuở vấn vương
Niềm đau ly biệt ai đường nấy đi
Từ em cách trở mấy khi
Quay về chốn đã chia ly - quê nhà
Đường xa muôn dặm sơn hà
Huế ơi Huế vẫn ruột rà trong tim
Đau lòng vẫn trở trăn tìm
Bóng người ngày cũ ưu phiền giờ đâu
Trường Tiền có mấy nhịp cầu
Buồn thương trăn trở Vân Lâu đợi chờ
Nam Ai một khúc thẩn thờ
Làm sao quên được nên thơ yêu kiều
Huế ơi Huế vẫn cô liêu
Nhớ người xa xứ chiều chiều đợi trông
thuỵ du
....................người yêu quay về
Giờ còn cách trở sơn khê
Dặm dài sương gió ước thề chi em
Mong cho chân cứng dá mềm
Thì một ngày mình sẽ tìm về nhau
Dù cho tóc đã phai màu
Dù em đã với nơi đâu yên lành
Ấm êm trong mái nhà xinh
Với tình duyên với ngọt lành đời em
Lối xưa cũng một lần tìm
Mừng ta hội ngộ, mừng em tình nồng
Mừng em tay bế tay bồng
Mừng em hạnh phúc bên chồng trăm năm
Rồi ra ta có xa xăm
Duyên xưa nhớ chút lặng thầm ngày xưa
Hình như gió đã chuyển mùa...
ĐT
Hình như gió đã chuyển mùa (ĐT)
Xa xôi ta lại nhớ chưa một lần
Người về ghé lại mà thăm
Kẻ tay bồng bế âm thầm nhớ xưa
Ngày xưa sớm nắng chiều mưa
Ân tình ta vẫn nghe chưa nhạt màu
Vì đâu người hỡi vì đâu
Sông Hương đành đã hát câu chia lìa
Người đi mãi vẫn chưa về
Cho ta nghe nặng tình quê mà buồn
thuỵ du
CÔ ĐƠN Hai ta giờ chưa phải vợ chồng Số đời đen bạc mãi long đong Biết trách ai hỡi, đời nghiệt ngã Trăm mối đường tơ, xót xa lòng. Thu qua đông đến xuân lại tàn Hạ về rồi đến thu lại sang Hai năm xa cách còn không hỡi Hay chỉ dư âm giấc mộng vàng. Gởi gió mây ngàn gởi gió bay Mang theo trong đó chút tình này Người còn lưu luyến và thương nhớ Mối tình dại khờ chắp cánh bay. Giờ đây lại chỉ ta với ta Độc thân trên muôn dặm đường xa Cô đơn sầu tủi rơi nước mắt Đường về nào thấy bóng chim ca... HKBT
TÌNH XƯA
Ngàn lời thương nhớ cũng xót xa
Trót nổi trôi rồi mối tình ta
Đăm đăm phương ấy buồn xa cách
Một mảnh tình chung chẳng nhạt nhoà
Ân tình nào ghi khắc trong tim
Dẫu có xa xôi chẳng nhạt chìm
Người ơi nào có ai hay biết
Yêu - Nhớ đan vào xao xuyến tim
Một ngày em cất bước ra đi
Tình cũ ân xưa xin khắc ghi
Kỷ niệm trong lòng chôn dấu chặt
Lưu luyến làm sao lúc phân kỳ
Thôi rồi tình đã cách ngăn sông
Bến cũ xin người chớ chờ mong
Em về phương ấy lòng bao nỗi
Thương nhớ ngày xưa mối tình hồng
thuỵ du
Trích đoạn: Trần Trung Dũng
Thăm Huế Nhớ Quê Xưa
Xao động lòng ai những buổi chiều
Nhìn về nơi ấy phương trời yêu
Có người con gái tà áo tím
Tha thướt bên dòng Hương mến yêu.
Âu yếm lời em vẳng bên tai
Ngắm Phú văn lâu bóng ngả dài
Mong muốn mai này mình hội ngộ
Dạo bước Tràng tiền cùng sánh vai.
Tới Huế chạnh lòng nhớ quê xưa
Chốn cũ ngày nào nhà đơn sơ
Lục bình theo sóng lay làn nước
Xà cừ che bớt nắng ban trưa.
Chảy ngang thành phố cũng có sông
Nối bờ nam bắc cầu Thăng long
Tiếc rằng nay cũng đà xa cách
Mấy chục năm rồi thấy mênh mông.
TrungDũng
QUÊ HƯƠNG
Quê hương anh cũng có dòng sông
Chảy mãi trong lòng những hoài mong
Nhớ về phương ấy buồn da diết
Dạ cũng nghe buồn khắc khoải trông
Mơ ngày về lại chốn quê xưa
Để nhớ để thương nói cho vừa
Hai tay ôm trọn bao yêu dấu
Quê hương mình qua những nắng mưa
Nhớ lắm phải không ngày tiễn đưa
Mẹ già tựa cửa buồn chiều xưa
Đò ngang một chuyến người xa vắng
Mà dạ rối bời những ước mơ
Cũng người cũng cảnh nhớ quê hương
Chia sẻ cùng anh những vấn vương
Quê hương vẫn đẹp trong màu mắt
Dẫu cách - dẫu xa vạn nẻo đường
thuỵ du
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.04.2009 07:19:57 bởi Thuỵ Du >
Trích đoạn: kimrbl
Trích đoạn: Thuỵ Du
Trích đoạn: trikhiuat
Vần điệu giống Nguyễn Du quá nên khi đọc mất hay bạn ah bởi vì như vậy nó làm mất đi bản năng của chính mình.
Bạn ơi...Quả thật mình không hiểu bạn muốn nói gì ??? Cám ơn bạn đã góp ý....Nhưng thơ của mình sao lại cho là có vần điệu giống Nguyễn Du ? Bạn có thể nói rõ hơn được không? Rất cám ơn bạn........
thụy du
Mấy lời xin được " loạn bàn "
Có gì cũng chớ cằn nhằn nghe Du
Ý người ta dễ hiểu mờ
Thụy Du trùng với Nguyễn Du ( đaị ) văn hào
Thực ra cũng có sao đâu
Chúng mình hậu duệ còn lâu bằng người
Viết thơ đâu để cho đời
Cho mình với bạn những lời tri âm
kimrbl
Cám ơn kimrbl đã ghé thăm
Lại còn có những "loạn bàn" hay ghê
Người ta chê thơ Du nè
Qua lời kimrbl nói mà nghe vui nhiều
Bởi Du chẳng giống "nàng Kiều"
Yêu thơ nên chỉ múa rìu mà thôi
Chẳng nghĩ đến chuyện xa xôi
Như lời kimrbl đã khúc nôi tỏ tường
Cám ơn bên ấy mến thương
Đỡ lời giùm với bạn đường bên kia
Thuỵ Du vừa mới đi về
Ghé thăm hơi trể chớ chê mà buồn
thuỵ du
Thật lòng là một phần TD cũng chưa nghĩ được cách trả lời "loạn bàn" của kimrbl nữa - xin lỗi kimrbl nghe.......
Trích đoạn: Thuỵ Du
Trích đoạn: kimrbl
Trích đoạn: Thuỵ Du
Trích đoạn: trikhiuat
Vần điệu giống Nguyễn Du quá nên khi đọc mất hay bạn ah bởi vì như vậy nó làm mất đi bản năng của chính mình.
Bạn ơi...Quả thật mình không hiểu bạn muốn nói gì ??? Cám ơn bạn đã góp ý....Nhưng thơ của mình sao lại cho là có vần điệu giống Nguyễn Du ? Bạn có thể nói rõ hơn được không? Rất cám ơn bạn........
thụy du
Mấy lời xin được " loạn bàn "
Có gì cũng chớ cằn nhằn nghe Du
Ý người ta dễ hiểu mờ
Thụy Du trùng với Nguyễn Du ( đaị ) văn hào
Thực ra cũng có sao đâu
Chúng mình hậu duệ còn lâu bằng người
Viết thơ đâu để cho đời
Cho mình với bạn những lời tri âm
kimrbl
Cám ơn kimrbl đã ghé thăm
Lại còn có những "loạn bàn" hay ghê
Người ta chê thơ Du nè
Qua lời kimrbl nói mà nghe vui nhiều
Bởi Du chẳng giống "nàng Kiều"
Yêu thơ nên chỉ múa rìu mà thôi
Chẳng nghĩ đến chuyện xa xôi
Như lời kimrbl đã khúc nôi tỏ tường
Cám ơn bên ấy mến thương
Đỡ lời giùm với bạn đường bên kia
Thuỵ Du vừa mới đi về
Ghé thăm hơi trể chớ chê mà buồn
thuỵ du
Thật lòng là một phần TD cũng chưa nghĩ được cách trả lời "loạn bàn" của kimrbl nữa - xin lỗi kimrbl nghe.......
Vào cõi thơ
Cảm ơn Trơi đã cho ta
Những tâm hồn nhỏ chan hòa trong thơ
Để nuôi những giấ́c mộng hờ
Để hồn bay bổng trong mơ giữa vời
Những bông hoa nhỏ bè thôi
Mỗi hoa riêng vẻ - vườn đời đẹp tươi
Trải lòng thơ với tình người
Tương tri còn có trên đời mấy ai ?
Cụ Tố Như cũng thở dài
"Cô trung" chờ có một ai khóc mình !
Vào cõi thơ - ôi phiêu linh...
Nghinh Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.04.2009 10:15:33 bởi nghinhnguyen >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: