VẦN THƠ EM BIẾT TRAO AI
Trích đoạn: Thuỵ Du
NN cảm ơn TD. những vân NN viết có một phần gợi ý của TD,
khen làm NN mắc cỡ quá
KIẾP DUYÊN NÀO
Anh đặt tình em vào tim anh
Trọn nghĩa yêu thương ngát ý lành
Cuộc tình mãi mãi trong cao đẹp
Như đóa phong lan giữa vườn xanh
Em có biết rằng trong tim tôi
Qua bao hình ảnh giữa cuộc đời
Tôi hun đúc em thành thần tương
Để tôi quí yêu suốt quãng đời
Nhưng duyên tình mình sao đắng cay
Với bao ngăn cách - bức tường dày
Vách thành sầu khổ từ muôn kiếp
Ta sẻ chờ nhau kiếp duyên nào ?
Em ơi ! Nếu còn kiếp duyên nào
Em làm đóa sen nở bên ao
Anh làm cánh bướm theo hương gió
Hồn buốm hương hoa vút bay cao
Nếu còn có được kiếp duyên sau
Em làm làng mây trắng nhẹ bay
Anh sẽ theo làm cơn gió thoảng
Đưa em nhàn du khắp đó đây
Nếu còn có được kiếp duyên sau
Ta sẽ chờ nhau đến khi nào
Như cây liền cành, chim liền cánh
Ấp ủ yêu thương chẳng lìa nhau
Thương duyên phận mình như khói sương
Xa rồi ta lạc lối địa đàng
Làm kẻ lưu đày trong nuối tiếc
Duyên phận - kiếp sau trọn yêu thương.
Nghinh Nguyên
**************
Đó là những lời rất thật lòng của TD , NN ạ ......Vần thơ này TD rất tâm đắc & cả với "KIẾP DUYÊN NÀO" nữa - Mong sẽ tiếp tục được đọc mãi những vần thơ hay như thế - Rất cám ơn NN , nhé ......
CÒN CÓ KIẾP NÀO
Anh hỡi nếu còn kiếp duyên nào
Em nguyện sẽ làm mây trắng cao
Theo bước chân anh trên vạn nẻo
Mặc vầng trăng muộn mặc ngàn sao
Như chim liền cánh cây liền cành
Như áng mây vờn mãi non xanh
Như cá kia muôn đời cần nước
Như mãi cuộc đời em cần anh
Nếu anh là ngọn sóng rì rào
Em là bãi cát vẫn xôn xao
Sóng vỗ bờ ngàn năm chung thuỷ
Tình chúng ta muôn thuở dạt dào
Tim anh anh đặt mối tình em
Một kiếp một đời vẫn bình yên
Cho dẫu cách ngăn hai nẻo lạ
Em vẫn trong anh chẳng ưu phiền
thuỵ du
Như Giọt Sương Đông
Bước vào tình trường với mộng mơ
Mộng mơ rạo rực một trời thơ
Len vào giấc ngủ theo nhịp thở
Cõi lòng rộn rã trong mong chờ
Giấc mộng ân tình ôi đẹp xinh
Ảo huyền những hạt sáng lung linh
Từ xa cứ ngỡ là châu ngọc
Đến gần chỉ là giọt lệ tinh
Những mộng mơ rồi cũng xa dần
Chỉ còn bên lòng nỗi bâng khuâng
Chuỗi sầu thắt lại niềm mơ ước
Thiên đường thấp thoáng cũng mờ dần
Chỉ còn bên lòng nỗi nhớ nhung
Luyền thương hoài niệm buổi tương phùng
Địa đàng khép cửa từ Nguyên tổ
Vạn cổ sầu dâng giọt sương đồng ...
Nghinh Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.04.2009 10:38:19 bởi nghinhnguyen >
Như Giọt Sương Đông Bước vào tình trường với mộng mơ Mộng mơ rạo rực một trời thơ Len vào giấc ngủ theo nhịp thở Cõi lòng rộn rã trong mong chờ Giấc mộng ân tình ôi đẹp xinh Ảo huyền những hạt sáng lung linh Từ xa cứ ngỡ là châu ngọc Đến gần chỉ là giọt lệ tinh Những mộng mơ rồi cũng xa dần Chỉ còn bên lòng nỗi bâng khuâng Chuỗi sầu thắt lại niềm mơ ước Thiên đường thấp thoáng cũng mờ dần Chỉ còn bên lòng nỗi nhớ nhung Luyền thương hoài niệm buổi tương phùng Địa đàng khép cửa từ Nguyên tổ Vạn cổ sầu dâng giọt sương đồng ... Nghinh Nguyên NHỮNG GIỌT
ĐÔNG BUỒN
Vẫn với cuộc đời ta chờ mong
Tình yêu là những cánh hoa hồng
Mang vào giấc ngủ bao mộng đẹp
Khi tỉnh dậy rồi chỉ hư không.....
Bàn tay buồn đếm những hư hao
Đan nhớ đan thương lẫn ngọt ngào
Sương đông từng giọt nghe se sắt
Một mảnh tình đời ôi xuyến xao
Đây địa đàng xưa những ước mơ
Cuộc đời sao ngỡ tựa bài thơ
Tỉnh giấc xanh xao hồn tê tái
Giá như mình vẫn ở trong mơ
Tỉnh giấc làm chi giữa cuộc đời
Xanh người xanh cả mảnh tim côi
Thiên đường trở bước thành hư ảo
Vòng tay ôm mãi mộng mơ thôi
Anh hỡi từ nay cách biệt rồi
Giọt sầu đông lạnh cả tình tôi
Nghĩa ân xin chép vào thương nhớ
Của những trang lưu đẹp tuyệt vời
thuỵ du
DẤU BUỒN
Chia xa mình đã chia xa
Vòng tay ngày ấy nhạt nhoà còn chi ?
Đau lòng kẻ ở người đi
Trăm năm thôi có còn gì mà mong?
Thương người chút phận long đong
Gian truân một kiếp má hồng gian truân
Phải chăng trời đã định phần
Cho gian nan mới được lần thảnh thơi
Xin em đừng khóc em ơi
Lòng này như cắt như khơi mạch buồn
Trời còn chớp bể mưa nguồn
Tôi còn xin được dấu buồn thay em.....
thuỵ du
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.04.2009 15:38:08 bởi Thuỵ Du >
Rồi ra ta có xa xăm
Duyên xưa nhớ chút lặng thầm ngày xưa
Hình như gió đã chuyển mùa...
ĐT
Hình như gió đã chuyển mùa (ĐT)
Xa xôi ta lại nhớ chưa một lần
Người về ghé lại mà thăm
Kẻ tay bồng bế âm thầm nhớ xưa
Ngày xưa sớm nắng chiều mưa
Ân tình ta vẫn nghe chưa nhạt màu
Vì đâu người hỡi vì đâu
Sông Hương đành đã hát câu chia lìa
Người đi mãi vẫn chưa về
Cho ta nghe nặng tình quê mà buồn
thuỵ du
Cho ta nghe nặng tình quê mà buồn
Một ngày thương, vạn ngày thương
Làm sao quên được dòng Hương, con đò
Nghiêng nghiêng chiếc nón bài thơ
Tràng tiền mấy nhịp thẫn thờ dáng ai
Còn non còn nước còn người
Thì duyên tình ấy một đời sao quên!
Phương xa gác trọ buồn thênh
Căn phòng thì hẹp mà mênh mông sầu
Kim luông còn đẹp hoa cau
Còn rơi đầy ngõ, nhớ nhau ta về
Dù duyên xưa đã lỗi thề
Ta bên này, em bên tê vẫn tìm
Nhớ thương trĩu nặng con tim
Dù cho em đã ấm êm bên chồng
ĐT
Trích đoạn: Đình Thế
Cho ta nghe nặng tình quê mà buồn
Một ngày thương, vạn ngày thương
Làm sao quên được dòng Hương, con đò
Nghiêng nghiêng chiếc nón bài thơ
Tràng tiền mấy nhịp thẫn thờ dáng ai
Còn non còn nước còn người
Thì duyên tình ấy một đời sao quên!
Phương xa gác trọ buồn thênh
Căn phòng thì hẹp mà mênh mông sầu
Kim luông còn đẹp hoa cau
Còn rơi đầy ngõ, nhớ nhau ta về
Dù duyên xưa đã lỗi thề
Ta bên này, em bên tê vẫn tìm
Nhớ thương trĩu nặng con tim
Dù cho em đã ấm êm bên chồng
ĐT
Nhớ thương trĩu nặng con tim
Dù cho em đã ấm êm bên chồng
Thương em chút phận long đong
Thuyền đành lỡ nhịp nhớ mong một đời
Xót xa số phận con người
Vòng tay níu chặt chơi vơi tim buồn
Bây giờ dang dở tình ơi
Thương đau chất ngất rã rời đời nhau
Người đi cách mấy sông sâu
Đây người ở lại khổ sầu phải mang
Thương đau thiếp đã phụ chàng
Ân tình mất trọn dở dang một đời
Sông Hương in dấu bao lời
Thề nguyền ước hẹn - mà thôi hết rồi !
Nhớ xưa yêu dấu người ơi
Giờ em ôm nỗi đơn côi thương người
Người đi xa tận chân trời
Gian nan trăn trở - Huế ơi ta buồn....
Dòng đời bao giọt mưa tuôn
Tình em chưa cạn suối nguồn yêu thương
Hỡi tình sao cứ vấn vương....?
Mà người đi mãi biết phương mô tìm?
thuỵ du
Ngày nào em bước sang sông
Tình thôi đôi ngã còn trông mong gì
Thơ buồn trĩu nặng chia ly
Một thân mang nỗi sầu bi biệt tình
Ngẩn ngơ ngồi nhớ chuyện mình
Đã thành dĩ vãng giữ gìn ngày mai
Quê hương ấp ủ tình hoài
Một người xa mãi ngày dài tiếc thương
Đau lòng một thuở vấn vương
Niềm đau ly biệt ai đường nấy đi
Từ em cách trở mấy khi
Quay về chốn đã chia ly - quê nhà
Đường xa muôn dặm sơn hà
Huế ơi Huế vẫn ruột rà trong tim
Đau lòng vẫn trở trăn tìm
Bóng người ngày cũ ưu phiền giờ đâu
Trường Tiền có mấy nhịp cầu
Buồn thương trăn trở Vân Lâu đợi chờ
Nam Ai một khúc thẩn thờ
Làm sao quên được nên thơ yêu kiều
Huế ơi Huế vẫn cô liêu
Nhớ người xa xứ chiều chiều đợi trông
thuỵ du
TÌM QUÊN Mai này giã biệt đi xa Long An mảnh đất quê nhà tìm quên Nỗi buồn đeo đẳng không tên Cứ mãi vây bám mông mênh ưu sầu Tình câm biết gửi về đâu Đợi chờ Ô Thước mưa ngâu được gì Thôi đành dứt áo ra đi Quay lưng bỏ lại tình si rả rời Về đây tìm lại khung trời Đong đầy kỷ niệm của thời ấu thơ Thả hồn vào cỏi mộng mơ Đêm buồn mắc võng đợi chờ trăng lên Mây trôi bàng bạc lênh đênh Ánh trăng chênh chếch treo trên lá cành Cánh đồng bát ngát tươi xanh Hương đồng thoáng mát trăng thanh hữu tình Nơi đâu đẹp bằng quê mình Đam mê quên hết bóng hình mẹ quê Mai này con sẽ trở về Tìm quên ảo ảnh...tái tê nát lòng… -NS-
[quote:Trích đoạn Mặc Nhân Sơn
TÌM QUÊN Mai này giã biệt đi xa Long An mảnh đất quê nhà tìm quên Nỗi buồn đeo đẳng không tên Cứ mãi vây bám mông mênh ưu sầu Tình câm biết gửi về đâu Đợi chờ Ô Thước mưa ngâu được gì Thôi đành dứt áo ra đi Quay lưng bỏ lại tình si rả rời Về đây tìm lại khung trời Đong đầy kỷ niệm của thời ấu thơ Thả hồn vào cỏi mộng mơ Đêm buồn mắc võng đợi chờ trăng lên Mây trôi bàng bạc lênh đênh Ánh trăng chênh chếch treo trên lá cành Cánh đồng bát ngát tươi xanh Hương đồng thoáng mát trăng thanh hữu tình Nơi đâu đẹp bằng quê mình Đam mê quên hết bóng hình mẹ quê Mai này con sẽ trở về Tìm quên ảo ảnh...tái tê nát lòng… -NS-
Ừ thôi em đã sang sông
Bây giờ héo hắt tình trông mong gì
Biệt tình anh nẻo phân kỳ
Chia ly kẻ ở người đi thêm buồn
Anh đang tìm lại cội nguồn
Vòng tay quê mẹ quên buồn trong tim
Tình giờ đã nhạt đã chìm
Thôi còn tiếc nuối còn thêm đau nhiều
Vòng tay hai nỗi cô liêu
Xa xôi ai nhớ tiêu điều tâm can
Thôi giờ đôi nẻo ly tan
Nhắc chi thêm nỗi phủ phàng ai ơi
Chúc anh nhàn rỗi thảnh thơi
Quê hương đất mẹ tìm nơi thanh nhàn
Mối tình xưa ấy đã tàn
Thôi đau thôi nhớ ngỡ ngàng thêm nhau
thuỵ du
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.04.2009 22:42:23 bởi Thuỵ Du >
Trích đoạn: Thuỵ Du
Giọt Mưa
Nghiêng trời giọt rơi đều
Từng chiếc bóng trong veo
Đời hợp tan - tíc tắc
Thân phận - thua cánh bèo... !
Nghinh Nguyên
DẤU BUỒN
Chia xa mình đã chia xa
Vòng tay ngày ấy nhạt nhoà còn chi ?
Đau lòng kẻ ở người đi
Trăm năm thôi có còn gì mà mong?
Thương người chút phận long đong
Gian truân một kiếp má hồng gian truân
Phải chăng trời đã định phần
Cho gian nan mới được lần thảnh thơi
Xin em đừng khóc em ơi
Lòng này như cắt như khơi mạch buồn
Trời còn chớp bể mưa nguồn
Tôi còn xin được dấu buồn thay em.....
thuỵ du
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.04.2009 23:36:14 bởi nghinhnguyen >
Trích đoạn: Thuỵ Du
[quote:Trích đoạn Mặc Nhân Sơn
TÌM QUÊN
Mai này giã biệt đi xa
Long An mảnh đất quê nhà tìm quên
Nỗi buồn đeo đẳng không tên
Cứ mãi vây bám mông mênh ưu sầu
Tình câm biết gửi về đâu
Đợi chờ Ô Thước mưa ngâu được gì
Thôi đành dứt áo ra đi
Quay lưng bỏ lại tình si rả rời
Về đây tìm lại khung trời
Đong đầy kỷ niệm của thời ấu thơ
Thả hồn vào cỏi mộng mơ
Đêm buồn mắc võng đợi chờ trăng lên
Mây trôi bàng bạc lênh đênh
Ánh trăng chênh chếch treo trên lá cành
Cánh đồng bát ngát tươi xanh
Hương đồng thoáng mát trăng thanh hữu tình
Nơi đâu đẹp bằng quê mình
Đam mê quên hết bóng hình mẹ quê
Mai này con sẽ trở về
Tìm quên ảo ảnh...tái tê nát lòng…
-NS-
Ừ thôi em đã sang sông
Bây giờ héo hắt tình trông mong gì
Biệt tình anh nẻo phân kỳ
Chia ly kẻ ở người đi thêm buồn
Anh đang tìm lại cội nguồn
Vòng tay quê mẹ quên buồn trong tim
Tình giờ đã nhạt đã chìm
Thôi còn tiếc nuối còn thêm đau nhiều
Vòng tay hai nỗi cô liêu
Xa xôi ai nhớ tiêu điều tâm can
Thôi giờ đôi nẻo ly tan
Nhắc chi thêm nỗi phủ phàng ai ơi
Chúc anh nhàn rỗi thảnh thơi
Quê hương đất mẹ tìm nơi thanh nhàn
Mối tình xưa ấy đã tàn
Thôi đau thôi nhớ ngỡ ngàng thêm nhau
thuỵ du
Chiều thu tôi tiễ em sang sông
Trên đường lá úa - xác pháo hồng
Chuyến đò vu quy chờ rời bến
Đưa em đi rồi - hêt chờ mong !
Con thuyền rời xa xa bến sông
Mây chiều sắc tím trôi bềnh bồng
Lặng lẽ ai rời xa bến cũ
Tôi về - kẻ tìm "Lá Diêu Bông".
Nghinh Nguyên
VẪN BIẾT Vẫn biết…mai này em lấy chồng Có dành chút tình cho anh không ?.. Một người vì yêu mà đau khổ Đơn phương ôm nỗi nhớ mênh mông. Vẫn biết…yêu em quá muộn màng Đành cam nhận lấy tình trái ngang Làm sao ngăn cản tim yêu được Mai này em sẽ bước sang ngang. Vẫn biết…em đâu màng đến anh Dù tình tha thiết rất chân thành Bởi em đang nghĩ về người khác Nên niềm hy vọng quá mong manh Vẫn biết…muốn quên phải ra đi Ở lại buồn thêm chẳng được gì Mong nghe em nói lời chân thật Cho lòng vơi nhẹ phút chia ly… -NS-
Chiều thu tôi tiễn em sang sông Trên đường lá úa - xác pháo hồng Chuyến đò vu quy chờ rời bến Đưa em đi rồi - hêt chờ mong ! Con thuyền rời xa xa bến sông Mây chiều sắc tím trôi bềnh bồng Lặng lẽ ai rời xa bến cũ Tôi về - kẻ tìm "Lá Diêu Bông". Nghinh Nguyên THÔI
Ngày mai em cất bước sang sông
Rộn rã reo vui tiếng pháo hồng
Hỡi ơi đau đớn nào ai biết
Xa cách thật rồi thôi hết mong
Giọt rượu nồng cạn chén ly bôi
Lòng xót xa bao nỗi bồi hồi
Người hỡi bây giờ là vĩnh biệt
Hết rồi thôi hết thật người ơi.....
thuỵ du
Giọt Mưa Nghiêng trời giọt rơi đều Từng chiếc bóng trong veo Đời hợp tan - tíc tắc Thân phận - thua cánh bèo... ! Nghinh Nguyên
MƯA
Mưa tí tách mưa rơi
Gợi thêm nỗi bồi hồi
Nhớ bóng người xưa ấy
Cuộc đời bao nổi trôi
thuỵ du
Trích đoạn: Mac Nhan Son
VẪN BIẾT
Vẫn biết…mai này em lấy chồng
Có dành chút tình cho anh không ?..
Một người vì yêu mà đau khổ
Đơn phương ôm nỗi nhớ mênh mông.
Vẫn biết…yêu em quá muộn màng
Đành cam nhận lấy tình trái ngang
Làm sao ngăn cản tim yêu được
Mai này em sẽ bước sang ngang.
Vẫn biết…em đâu màng đến anh
Dù tình tha thiết rất chân thành
Bởi em đang nghĩ về người khác
Nên niềm hy vọng quá mong manh
Vẫn biết…muốn quên phải ra đi
Ở lại buồn thêm chẳng được gì
Mong nghe em nói lời chân thật
Cho lòng vơi nhẹ phút chia ly…
-NS-
TÌNH THẦM LẶNG
Nếu em nói lên những lời chân thật
Liệu có làm vơi được những khổ đau ?
Trong tim anh có bớt được u sầu
Nếu anh đã nghe những gì em nói ?
Nếu tình buồn như ánh đèn le lói
Năm canh tàn cháy không đủ năm canh
Nếu ấp ôm bao giấc mộng an lành
Khi tan vỡ lại càng thêm chua xót
Anh hỡi anh số phần mình đã trót
Chẳng thiên duyên nên chẳng sớm gặp nhau
Chẳng nợ nần để tính chuyện trầu cau
Muộn gặp gỡ nên muộn màng tất cả
Rồi chia xa trong ngỡ ngàng hối hả
Bởi mai này em cất bước sang ngang
Mảnh tình thơ đã sớm vội dở dang
Bao chua xót dâng bờ mi mặn đắng
Xin hãy giữ trong lòng tình thầm lặng
Em biết rồi người yêu ấy của anh
Em biết rồi những mơ ước màu xanh
Mà anh đã hoài mang cùng năm tháng
Anh ơi anh trong những ngày phiêu lãng
Bước chân em dừng lại khoảng trời yêu
Vẫn nhớ về nơi ấy những buổi chiều
Có người đã yêu em tình câm nín......
thuỵ du
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: