VẦN THƠ EM BIẾT TRAO AI
Trích đoạn: Thuỵ Du
Giọt Mưa
Nghiêng trời giọt rơi đều
Từng chiếc bóng trong veo
Đời hợp tan - tíc tắc
Thân phận - thua cánh bèo... !
Nghinh Nguyên
MƯA
Mưa tí tách mưa rơi
Gợi thêm nỗi bồi hồi
Nhớ bóng người xưa ấy
Cuộc đời bao nổi trôi
thuỵ du
RƠI Gió đưa cành lá rẫy run Nhịp đong đưa đón giọt buồn rơi...rơi vắt nghiêng những hạt lưng trời giọt rơi trên lá, giọt rơi hiên ngoài dập vùi tan tác đời hoa Nhắc ta kiếp sống thật là mong manh Chúa ban định mệnh sẵn phần Thân ta chiếc lá trên cành... chờ thu ! Nghinh Nguyên
Trích đoạn: nghinhnguyen
Trích đoạn: Thuỵ Du
Giọt Mưa
Nghiêng trời giọt rơi đều
Từng chiếc bóng trong veo
Đời hợp tan - tíc tắc
Thân phận - thua cánh bèo... !
Nghinh Nguyên
MƯA
Mưa tí tách mưa rơi
Gợi thêm nỗi bồi hồi
Nhớ bóng người xưa ấy
Cuộc đời bao nổi trôi
thuỵ du
RƠI
Gió đưa cành lá rẫy run
Nhịp đong đưa đón giọt buồn rơi...rơi
vắt nghiêng những hạt lưng trời
giọt rơi trên lá, giọt rơi hiên ngoài
dập vùi tan tác đời hoa
Nhắc ta kiếp sống thật là mong manh
Chúa ban định mệnh sẵn phần
Thân ta chiếc lá trên cành... chờ thu !
Nghinh nguyên
CUỘC ĐỜI
Cuộc đời vốn vẫn phù du
Một mai phủi hết bao thu chẳng còn
Sống cho trọn chữ sắt son
Vẹn tình đẹp nghĩa cho tròn đời ta
Trãi bao bão táp phong ba
Mai kia mốt nọ rồi ra còn gì
Trời cho bao tuổi xuân thì ?
Đừng để héo úa đến khi rụng rồi
Mưa rơi bao hạt nổi trôi
Hạt vắt cành lá, hạt rơi bên ngoài
Cuộc đời mình chớ ai hoài
Bởi là định luật mấy ai thoát nào....
thuỵ du
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.04.2009 05:18:10 bởi Thuỵ Du >
Trích đoạn: Thuỵ Du
[/quote]
TD mến. NN đến Đa Lạt ấn tương nhất là Trúc Lâm Thiền Viện
NN đến một ngày mùa thu tháng 7 có ghi lại bài thơ này :
Vườn Thiền
Cánh vàng chao xuống hồ thu
Hương hoa cúc thỏang trong khu vườn chiều
Ngàn thông xõa tóc đìu hiu
Đỉnh Quan Du quyện ít nhiều khói mây
Hồ Tuyền Lâm thoáng hơi may
Tiếng đồng chung vọng ngân dài triền non
Nhắc nhân sinh chữ săc, không
Thất tình, lục dục trong vòng luân xa
Vướn trần một bãi phù hoa
Lợi danh phú quí có là phù du?
Mấy ai vào cõi chân như
Để hồn trầm lắng trong khu vườn thiền.
Nghinh Nguyên
TẠ TỪ Tạ từ...mà chẳng muốn xa rời Nuối tiếc bịn rịn mãi em ơi Dẫu biết tình này là mộng ảo Ngập ngừng lưu luyến hồn chơi vơi. Muốn nói với em biết bao điều Nói rằng anh đã đang thầm yêu Nghẹn lời...biết em sẽ hờ hửng Nên đành câm nín đứng buồn hiu. Hành trang mang theo một khối tình Âm thầm cô độc trong lặng thinh Chất chứa bao đau thương sầu nhớ Tình câm bám mãi kiếp linh đinh. Ra đi với tâm trạng não nề Mưa chiều đưa tiển buồn tái tê Trót lỡ yêu em tình si dại Làm sao thoát khỏi qua cơn mê… -NS-
Trích đoạn: Mac Nhan Son
TẠ TỪ
Tạ từ...mà chẳng muốn xa rời
Nuối tiếc bịn rịn mãi em ơi
Dẫu biết tình này là mộng ảo
Ngập ngừng lưu luyến hồn chơi vơi.
Muốn nói với em biết bao điều
Nói rằng anh đã đang thầm yêu
Nghẹn lời...biết em sẽ hờ hửng
Nên đành câm nín đứng buồn hiu.
Hành trang mang theo một khối tình
Âm thầm cô độc trong lặng thinh
Chất chứa bao đau thương sầu nhớ
Tình câm bám mãi kiếp linh đinh.
Ra đi với tâm trạng não nề
Mưa chiều đưa tiển buồn tái tê
Trót lỡ yêu em tình si dại
Làm sao thoát khỏi qua cơn mê…
-NS-
ĐỪNG YÊU EM ANH HỠI
Nước mắt buồn đưa tiễn anh đi
Nói gì trong giây phút phân ly?
Đau thương tình ấy anh thầm lặng
Lòng em mang nặng nỗi phân kỳ
Anh hỡi đừng yêu em anh ơi !
Bởi em mang thân phận nổi trôi
Như đám lục bình tan tác ấy
Hoa tím màu đau kiếp rã rời
Trót mang thân cá chậu chim lồng
Em biết nói gì phận long đong?
Con thuyền xa bến lênh đênh mãi
Đau lòng em lắm anh biết không?
Từ nay đôi ngả cách đôi ta
Thương anh em khóc mắt lệ nhòa
Vĩnh biệt nhau rồi lòng tê tái
Một mối tình đau trong xót xa
Anh hỡi nào em có đáng chi?
Mà anh ôm mãi mối tình si
Đau thương tràn lấp lòng em đó
Thôi một ân tình xin khắc ghi
Tình thơ êm ái những ngày qua
Giữ mãi trong tim chẳng nhạt nhòa
Tiễn bước anh đi lòng chua xót
Thôi bây giờ đành phải cách xa.....
thụy du
quote:
Trích đoạn: Quỳnh Muội
ĐỜI MẶC NHIÊN Mai tôi chết thân sẽ tan vào đất Những bon chen xuôi ngược trả lại đời Trả con phố buồn vui cho nhân thế Theo thời gian tất cả sẽ chôn vùi Đời mặc nhiên như dòng nước trôi xuôi Nhật Quỳnh VẪN MẶC NHIÊN Và dòng đời cũng sẽ mãi mãi trôi Không có tôi rồi cuộc đời vẫn thế Vẫn như thế như bao giờ có thể Chẳng có tôi đời có khác gì đâu ? Có khác chăng là thêm nỗi sầu đau Của những kẻ thân yêu tôi,có thế !!!
thuỵ du
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.04.2009 21:05:13 bởi Thuỵ Du >
Trích đoạn: Thuỵ Du
VẪN MẶC NHIÊN
Và dòng đời cũng sẽ mãi mãi trôi
Không có tôi rồi cuộc đời vẫn thế
Vẫn như thế như bao giờ có thể
Chẳng có tôi đời có khác gì đâu ?
Có khác chăng là thêm nỗi sầu đau
Của những kẻ thân yêu tôi,có thế !!!
thuỵ du
Tương phùng Thi đàn tôi bạn thật nên duyên Mong đợi từ đây được mãn viên Lòng mến ngày một thêm thắm thiết Tình thân năm tháng bạn vui hiền Lời thơ cao vút nơi câu chữ Ý đẹp đầy tràn ngọt bút nghiên Tôi bạn không còn xa cách nữa Bên nhau ấm lạnh bạn lành hiền T.T.K.13.4.2009
Dòng đời bao giọt mưa tuôn
Tình em chưa cạn suối nguồn yêu thương
Hỡi tình sao cứ vấn vương....?
Mà người đi mãi biết phương mô tìm?
thuỵ du
Mà người đi mãi biết phương mô tìm?
Đã đành máu chảy về tim
Nhưng không ướt nổi cánh chim giang hồ (NBính)
Người đi chiếc bóng bơ vơ
Kẻ về đơn lạnh vật vờ năm canh
Trăm năm vì một chữ tình
Mà lòng héo úa, tan tành tuổi xuân
Ước xa rồi lại mơ gần
Nhưng rồi, chấp nhận một lần đớn đau
Người ơi còn có thương nhau
Mối duyên xưa đến bạc đầu khó quên
ĐT
TÌNH XƯA
Ngàn lời thương nhớ cũng xót xa
Trót nổi trôi rồi mối tình ta
Đăm đăm phương ấy buồn xa cách
Một mảnh tình chung chẳng nhạt nhoà
Ân tình nào ghi khắc trong tim
Dẫu có xa xôi chẳng nhạt chìm
Người ơi nào có ai hay biết
Yêu - Nhớ đan vào xao xuyến tim
Một ngày em cất bước ra đi
Tình cũ ân xưa xin khắc ghi
Kỷ niệm trong lòng chôn dấu chặt
Lưu luyến làm sao lúc phân kỳ
Thôi rồi tình đã cách ngăn sông
Bến cũ xin người chớ chờ mong
Em về phương ấy lòng bao nỗi
Thương nhớ ngày xưa mối tình hồng
thuỵ du VỤNG DẠI Một mảnh tình xưa trót vụng dại Cho người phương ấy cho ngày mai Nhưng đâu còn nữa giờ chia cách Cái ân tình cũ đã nhạt phai. Buồn thương trông ngóng kiếp cô đơn Héo hắt sầu thương trách dỗi hờn Ai thương ai nhớ ai thương nhớ Đã thế đành thôi quá lở làng. Con thuyền không bến trôi lang thang Biết bến nơi đâu để gặp nàng Người hỡi sầu đến muôn muôn kiếp Ta vẫn mình ta khóc dở dang. Biết đến bao giờ ta gặp lại Tình xưa vụng dại mãi theo ai Biết đến bao giờ thương nhớ ai Khi hình xưa cũ mãi yêu hoài. HKBT.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: