Cứ sợ bây giờ không còn ai thích thể loại này, chỉ hip - hop lên ngôi chứ. LT cũng thích bài Perhaps, giai điệu vui tươi mà ca từ cũng bình dị.
Hôm nay chia sẽ với mọi người về Lobo. Hy vọng các bạn ghé qua, nếu có hứng thú thì chia sẽ với mọi người về những bài hát mà các bạn thích, vì âm nhạc cũng giúp người ta vui vẻ, có khi vào đúng tâm trạng thì 1 bài nhạc là cả tâm sự của 1 con người ẩn chứa trong đó, cứ như bài nhạc đó dành cho riêng bản thân vậy. Nên dành vài phút để thả hồn trong âm nhạc cũng đáng chứ nhỉ.
LT đến với nhạc của Lobo cũng tình cờ, không phải do nghe 1 ca khúc của ông rồi thấy hay mà mê. Mà vì đọc truyện ngắn "Đêm Lobo" của nhà văn ĐTB, tự nhiên thấy cuốn hút chi lạ. Cứ thấy say say cái cảm giác ông Lobo này thế nào mà cái ông nhà văn đề cập đến, liệu có "quái" như cách viết truyện của ông ĐTB không, liệu có "cổ xưa" như cách gọi "em" xưng "tôi" như trong truyện không?
Vậy là hôm sau chạy lung tung tìm mua cái đĩa Lobo, lúc đi hào hứng bao nhiêu thì lúc nghe thất vọng bấy nhiêu. Lúc đó tiếng anh tiếng em rất gà mờ, lại thêm phần nhạc chủ đạo là tiếng guitar. Nghe chẳng thú vị gì.
Bẳng đi 1 thời gian, khi đó tiếng em chưa hiểu chứ tiếng anh cũng lơ mơ hóng hớt rồi. Tình cờ nghe lại đĩa nhạc, thấy nó tự nhiên hay hơn hẳn. Có lẽ thêm vài tuổi, suy nghĩ khác xưa, tự nhiên thấy..."hoài cổ". thích cái gì đó nhẹ nhàng như ca từ chủ đạo của thể loại country thập niên 70-80, tiếng guitar khi xưa nghe không có gì mê mẩn nhưng nay cũng thấy trữ tình, bình dị như con người thôn quê vậy.
Từ đó thấy thích...chỉ thích thôi. Có những bài nghe nhẹ nhàng như lời tự sự vậy, rồi sau đó đâm mê. Nhiều lúc cũng chẳng biết tại sao mê nửa, có lẽ do nó "bình dân", với lại có vậy mới hiểu thấu bài hát nói gì, cao siêu quá đâm ra hỏng hiểu. Và có lẽ cũng do có thời LT cũng ôm đàn ngêu ngao như thế, cùng tâm trạng chăng?
Love Me For What I Am
Tự lời tựa đã nói lên bài hát hát về cái gì rồi. Ai từng yêu cũng có lúc cảm thấy mình không còn là mình nửa, bị cuốn hút, bị chi phối...để rồi rời xa bản thân. Vì ý nghĩ mình phải làm cho người yêu hài lòng, trở nên cái mà người yêu thích. Nhưng rồi chợt nhận ra, như vậy thì người yêu họ đang yêu cái bản sao chính họ thôi, đó không phải là tình yêu thực sự. "
I can't change anymore of what makes me be myself"