Hôm nay làm việc quá xá, cái đầu muốn nổ tung. May mà có Tuấn Ngọc và Lưu Hồng bên cạnh, cũng đỡ stress lắm lắm. Cảm ơn hai vị Ami và Lang Thang nhá.
Tuổi mười ba làm T nhớ lại tuổi mình lúc mười lăm. Cái tuổi vừa bước vào mộng mơ, thơ thẩn. Giờ vẫn còn nhớ! Đẹp thật, tuổi mười lăm!
Tiên hôm nay không còn hơi sức để tìm nhạc, chợt nhớ tuần rồi đi thăm bố mẹ, bố hỏi con có nghe nhạc Lam Phương không? Trời đất! hồi giờ cụ nghe toàn nhạc classical, nhạc Jazz, Blues, Big Band, hay nhạc tiền chiến... không àh. Thế mà....
Mẹ Tiên cười, trách khéo - Ai bảo con chỉ bố cái website nhaccuatui làm gì. Có hôm vờ ốm, bố không chịu đi bộ với mẹ, cứ ngồi bàn máy, lục hết bản này đến bản khác, bảo mẹ nghe...
Hì hì... Trông thấy hai ông bà đến tuổi này mà vẫn còn quấn quít, không rồi nhau nửa bước, thật hay!
Tiên nghe lời bố về nghe thử, mà hay thật. Nghe nhạc Lam Phương, mùi mẫn vô cùng!
Giọt Lệ Sầu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.03.2011 11:26:51 bởi Chu Cách Tiên >