DẤU CHÂN TÔI - Thơ Trần Minh Hải
10 - DẤU CHÂN TÔI Từ biển Đông Tôi sinh ra trong màu xanh bát ngát, Bước khởi đầu gieo trên cát đại dương . Nhưng bỗng đâu lòng biển dậy đau thương, Cơn địa chấn dung nham tràn máu đất . Biển nổi núi rừng, Cát lên sa mạc . Dấu chân tôi trên nẻo đường phiêu bạt, Gót lưu đày ghi vết máu sau lưng . Sáu năm qua mê mệt với núi rừng, Thiên nhật ký giấu từng trang dưới đá . Vàng thu rụng, đất rừng chôn xác lá, Tuyết đông trầm, thân đá nặng niềm đau . Hồn miên man trong hoài cảm dâng cao, Rồi giông bão đưa tôi vào sa mạc . Ôi sa mạc, sầu mênh mông biển cát, Từng dấu chân còn lẽo đẽo sau lưng . Tuổi xuân xanh nay nhạt nắng thu vàng, Tôi mượn gió nhẹ nhàng nâng khúc hát … Theo nhịp bước lang thang đời trôi giạt, Rồi lắng chìm trên cồn cát cô đơn . Trong dư âm không tiếng oán tiếng hờn Mà gợi nhớ trong điệu buồn riêng lẻ . Nhìn trở lại linh hồn tôi bỗng nhẹ, Và dấu chân cũng mất tự bao giờ ! Thân bỏ đâu nào biết bãi hay bờ, Hồn theo bóng mây trôi tìm cố xứ . 19-06-1981 K1 . Tân Lâp . Vĩnh Phú Thi phẩm Hoa Xương Rồng Trần Minh Hải R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.11.2008 18:54:51 bởi Viet duong nhan >
11-RƯỚC ANH VỀ (Năm 1978 anh Trần Thiên Thọ Hải chết tại K1 . Năm 1981 chị Thọ Hải đến trại xin đem hài cốt chồng về quê ở miền Nam . Bài thơ viết thay lời người quả phụ .) Em khăn trắng buộc sầu trên tóc rối, Ba năm dài chỉ đợi một ngày xuân . Thấy không anh ? Giữa làn nắng trong ngần, Áo em trắng màu hoa rừng đơn lẻ . Dậy đi anh ! Ta trở về quê mẹ, Nơi bình yên, cây cỏ hãy còn xanh . Sáu năm qua chôn chặt nỗi u tình, Em biết đấy, nhưng cũng đành ôm hận . Anh thao thức giữa đêm sầu vô tận, Thân vẫn đau, nghìn dấu hận chưa tan . Bụi cát vùi khuất lấp nẻo trần gian, Anh nằm đó nào an trong giấc ngủ . Dậy đi anh ! Ta trở về đông đủ Với đàn con quanh bếp lửa yêu thương . Tóc em dài nghiêng bóng mát quê hương Cho anh đó, bên con đường kỹ niệm . Đồi Mua (1) tím, sắc hoàng hôn cũng tím, Nghe cõi lòng cũng tím vết thương đau . Dải khăn sô em giữ lấy trên đầu , Và sẽ giữ cho màu tang vẫn mới . Về anh nhé, bàn tay em mở lối, Đây đàn con đang đợi thắp hoa đèn . Bao năm dài mái tóc hãy còn đen, Anh vẫn trẻ trong lòng em mãi mãi . 08-08-1981 K1 . Tân Lập . Vĩnh Phú Thi phẩm Hoa Xương Rồng Trần Minh Hải (1) Đồi Mua : Nơi chôn xác tù ở K1 .
12-LẶNG THẦM Dưới giếng trăng chìm chẳng tiếng tăm, Lao tù một cõi đã bao năm ? Thành cao đá chất vòng giam cấm, Mộ tối rêu phong chốn lặng thầm . Nguyệt rũ màn mây che mặt khóc, Nhạn chìm cửa núi dứt tin thăm . Thả gàu ta vớt thân vàng ngọc, Trăng lại chìm sâu tận cõi âm . 05-09-1981 K1 . Tân Lập . Vĩnh Phú Thi phẩm Hoa Xương Rồng Trần Minh Hải
13-ĐƯỜNG RA ẢI BẮC Thay lời cô phụ . Mưa ngâu dằng dặc cả đêm trường, Có biết lòng em kẻ viễn phương ? Vượt cả Trường Sơn qua vỹ tuyến, Tìm ra Ải Bắc tận biên cương . Sông Ngân, chẳng thấy đàn ô thước, Bến Ngọc (1), còn mơ giấc khói sương . Trăng hãy vì ta soi rõ lối Cho mau hội ngộ với người thương . 1981 K1 . Tân Lập . Vĩnh Phú Thi phẩm Hoa Xương Rồng Trần Minh Hải (1) Bến Ngọc : Bến đò ngang, qua đò, đi thêm 10km nữa thì tới K1
14-TRANG SỬ GHI THÊM ( Viết tại Đồi Mua ) Đây bãi mồ hoang những đứa con Ra đi lần lượt mấy năm tròn . Mưa tràn lệ suối sầu dai dẳng, Mắt mở sao đêm thức mỏi mòn. Núi trắng màu tang, xương trắng chất, Sông Hồng sắc đỏ, máu hồng tuôn . Bốn nghìn lẻ một trang Nam sử, Thêm một niềm đau của nước non . 1981 K1 . Tân Lập . Vĩnh Phú Thi phẩm Hoa Xương Rồng Trần Minh Hải :: Những baì thơ đã đưa vaò TV::
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.11.2008 19:03:04 bởi Viet duong nhan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: