NGUYỆT KHUYẾT
Thương nhau từ độ trăng tròn
Xa nhau nguyệt khuyết nửa hồn thanh xuân
Nửa vầng dõi bóng tùng quân
Nửa vầng nguyệt lạnh ngoài sân nồng nàn
Nguyệt tràn nỗi nhớ miên man
Canh trường in bóng nguyệt vàng lối xưa
Nguyệt trôi theo tháng năm thừa
Để vầng trăng vỡ bên bờ hoang liêu
Tịch dương lạc lõng bóng chiều
Cánh thư viễn xứ liêu xiêu một đời
Tình vương tận cuối chân mây
Mắt xanh màu nhớ đếm ngày tháng vơi.
Hồn thơ chở hết tình người
Ôm lòng chờ đợi một thời đã yêu
Thuyền mơ đậu bến cô liêu
Sông thương vẫn chảy tím chiều hư không
Đàn xưa đã đứt tơ hồng
Điệu buồn vương vấn phím lòng cao bay
Tình rơi bao cánh xuân đời
Quê nhà gối mộng then cài tâm tư
Tìm nhau trong ánh trăng mơ
Lung linh huyền ảo ngẩn ngơ tình đời
Tìm nhau chất ngất cơn say
Men tình bay bổng động ngày tháng xưa
Tìm nhau qua những giọt mưa
Giọt ngà đọng nụ thành thơ để đời
Tìm nhau lạc cánh mây trời
Đường mây ươm nắng một thời đắm say
Tìm nhau đuổi gió heo may
Nhặt hương tình cũ ướp đầy tâm tư
Lệ hồng rơi nhạt trang thư
Hoa tình một đoá thẫn thờ canh thâu
Ngày nào lên đỉnh tình yêu
Lang thang tìm kiếm chữ yêu đời mình
Sương sa phủ kín đường tình
Cuối trời lấp lánh ánh tinh cầu mờ
Ngày nào lên đỉnh ước mơ
Lang thang tìm kiếm vần thơ chung tình
Tháng năm vẹn một khối tình
Tích hồn thơ lạc lấp hình bóng xưa
Ngày nào lên đỉnh gió mưa
Mây hồng khuất nẻo đường xưa đợi chờ
Sông thương còn mỗi chuyến đò
Mau về nối lại khúc hò khoan xanh
Năm xưa hái một nụ tình
Tươi màu hạnh phúc lung linh một thời
Hương yêu thơm ngát lưng trời
Thời gian dừng lại bên bờ môi say
Vị nồng thắm tận chân mây
Run bờ vai nhỏ hồn bay phương nào
Ngẩn ngơ thoáng giấc chiêm bao
Xa xăm vọng tiếng nhiệm mầu con tim
Mời nhau cạn chén rượu tình
Cho đời nghiêng ngả bóng hình yêu thương
Đưa nhau tìm khúc nghê thường
Lạc miền say đắm ngát hương một đời
Từ khi buộc cánh xuân ngời
Tình treo đỉnh nhớ trông vời đại dương
Mùa xưa bỏ lại bên đường
Mở lòng tan lẫn gió sương vô thường
Tuổi hồng tắt nắng bên song
Vọng về chỉ có tiếng xuân ngân buồn
mayngan