Chị là chị họ xa của tôi, 2 chúng tôi cùng một tuổi, cùng ở một làng, chị ở xóm trên tôi ở xóm dưới. Năm ấy chị và tôi cùng đăng ký học dự bị đại học, những ngày tháng học chung chúng tôi rất thân thiết nhau, sức học tôi khá hơn chị nên cũng giúp chị được nhiều thứ nhất là môn toán, năm sau cả hai cùng đi thi, chị thiếu nửa điểm rớt, tôi đậu. Mùa thu năm ấy tôi bước vào Đại học, chị buồn lấy chồng cho xong dù không yêu, và sau đó họ vượt biên...
Gần 10 năm chị về lại thăm quê, ai chị cũng ghé thăm riêng nhà tôi thì chị không ghé, tôi nghĩ có lẽ tôi sau khi tốt nghiệp Đại học đi làm ở một thành phố và thi thoảng vài tuần, có khi cả tháng mới về nên lần ấy chị không ghé, nghe hàng xóm kể chị định cư ở Mỹ, làm ăn khá giả, trắng da dài tóc, vàng đeo đầy người nhất là cái sợi dây chuyền vàng có lẽ phải 5 cây to bằng cả một sợi dây xích chó, còn cho bà con hàng xóm mỗi người từ vài trăm ngàn đến 100 đô họ kháo nhau " Đúng là Việt Kiều"; Rồi vài năm sau chị về tôi chủ động về thăm chị nhưng tình cảm hời hợt, nói với nhau vài câu và chị nói có hẹn nên đi gấp, có gì gặp lại tôi sau, và chuyến về ấy của chị tôi không gặp lại chị.
Năm nay chị về thì gặp dịp khóa dự bị ngày ấy của chúng tôi kỷ niệm 18 năm, anh em ngày ấy học chung cả tỉnh gần 20 đứa háo hức thuê xe để về trường, tôi chủ động mời chị cùng tham dự ngày này với chúng tôi, lúc đầu chị có vẻ ngại nhưng vì chúng tôi nhất là tôi quá nhiệt tình nên chị cũng miễn cưỡng tham gia.
Chúng tôi tổ chức đi chơi, tham quan du lịch một số tỉnh trên đường đến trường, đến đâu cũng liên lạc bạn bè xưa... 3 ngày đi và về thật vui, thật xúc động.
Trên đường về chị chủ động ngồi gần bên tôi và tâm sự: mười tám năm qua nơi quê người, cuộc sống ổn định không đến nỗi nào nhưng về tình cảm thì không một người thân - chồng phải đi làm xa, tháng về được đôi ngày, ngày chồng về thì chị vẫn phải làm việc nên thời gian gặp nhau quá ít, con thì gửi vào trường nội trú... "Thật lòng với cậu bao năm qua chị thui thủi một mình nơi đất khách, giàu có để làm gì, tiền để làm gì khi cuộc sống cô đơn"
Chị rơm rớm nước mắt "Mình thực sự có bà con nhưng tính ra qua xa hơn mười đời rồi, giá như ngày ấy cậu không quá vô tâm, còn tôi à không...chị nếu như giải thích về quan hệ dòng họ để cậu hiểu và cũng nói thêm với cậu về nỗi lòng mình... thì đâu đến nỗi... chắc là tôi không vượt biên đâu...
Ôi!!!! tôi ngỡ ngàng và nghĩ - giá như....